Tiên Hà Phong Bạo

Chương 1057: Để nó đi ra (2)



- Ngao hống...

Hắc Giao Long rít gào rống giận, điên cuồng giãy dụa.

Thân rồng khổng lồ kia của nó, lại bị Từ Huyền một thoáng giơ lên đỉnh đầu,

Hắc Giao Long muốn giãy dụa, nhưng càng ngày càng vô lực, thân thể của hắn, bị sức mạnh Kim thân gắt gao cầm cố, kể cả Long Nguyên trong cơ thể cũng bị áp súc.

Bảnh bành bành...

Từ Huyền vung thân thể khổng lồ của Hắc Giao Long lên, ở giữa không trung mạnh mẽ múa vòng.

Tình hình kia, thật giống như là một con kiến, giơ con voi lớn lên, hơn nữa còn qua lại vung vẩy.

- A... Dừng tay!

Hắc Giao Long kinh hoảng gào thét, nhưng thân thể không tự chủ được, qua lại xóc nảy, thậm chí ở trên không vũ thành quyển, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.

- A!

Từ Huyền vung thân thể Hắc Giao Long lên, thân hình đột nhiên loáng một cái, thoát ly Tiểu Ngư giới.

Một sát na sau.

Hắn tiến vào biên giới giới Thiên Hoang vực, vung Hắc Giao Long lên, mạnh mẽ ném tới.

Bảnh bảnh bành...

Thân thể Hắc Giao Long, mạnh mẽ nện ở trong Hoang vực, cùng không gian loạn lưu đụng vào nhau.

Tốc độ luân vũ của Từ Huyền, càng ngày càng nhanh, cuối cùng đạt đến một cấp tốc khủng bố.

Thân thể Hắc Giao Long, bị đập đến bể đầu chảy máu, thất điên bát đảo, hoàn toàn mất đi phương hướng.

Ở trước mặt Từ Huyền, hắn căn bản không có sức phản kháng, Long Nguyên pháp lực trong cơ thể, hoàn toàn bị phong ấn, tứ chi dần dần như nhũn ra vô lực.

Lay động chấn động đến từ giới Thiên Hoang vực, cũng kinh động cường giả tọa trấn linh khí chi tỉnh một giới.

Tọa trấn linh khí chi tỉnh, chính là chủ nhân di lạc Thất Bảo: Nhiếp Hàn, Du Cầm, Thải Tước, Tuyết Vi, Thanh Thạch chí tôn, Lục tính lão giả, A Giao.

Liên thủ lực lượng bảy người, bất quá là miễn cưỡng áp chế Viễn cổ cự ma trong linh khí chi tỉnh.

Giờ khắc này, nhìn thấy tình cảnh Hắc Giao Long bị Từ Huyền múa tung loạn đập, mấy người cũng là trợn mắt ngoác mồm.

- Hắn trở lại!

- Hắc Giao Long bị hạn chế rồi!

Bảy chủ nhân báu vật đều mừng rỡ.

- Thời gian năm mươi năm, thực lực của hắn càng tăng lên tới mức độ này.

Nhiếp Hàn thay đổi sắc mặt, giật mình.

Thực lực Diệt thế Hắc Giao Long, hắn vô cùng rõ ràng. Mặc dù Nhiếp Hàn hoàn mỹ dung hợp Thiên Hạt chi tâm, một mình sáng tác kiếm đạo ý cảnh, có thể ung dung chém giết Quân hoàng phổ thông, nhưng không làm gì được Hắc Giao Long.

Nhưng giờ khắc này, Hắc Giao Long từng vô địch một giới kia, ở trong tay Từ Huyền giống như đồ chơi.

- Từ sư huynh!

Bên trong đôi mắt sáng thanh mỹ của Du Cầm, hơi nước mông lung, mừng đến phát khóc.

- Chủ nhân, ngươi cuối cùng cũng coi như trở lại...

Trên ngọc nhan tuyệt mỹ của Tuyết Vi, toả ra lúm đồng tiền, thở phào một hơi.

Đối với chủ nhân, nàng có tất cả tự tin.

Ngay cả Viễn cổ cự ma, kiêu ngạo cũng thu liễm mấy phần.

- Hậu thế Tiểu Ngư giới, lại sinh ra nhân vật lợi hại bực này...

Cự ma ba đầu sáu tay, lưng mọc ma cánh dưới vực sâu kia, nỉ non tự nói.

Giờ khắc này Từ Huyền triển lộ thực lực, chấn động một giới, bễ nghễ chư thiên.

Bất kể là giới nội cường giả, hay là giới ngoại cường giả, vào đúng lúc này đều rung động thật sâu.

- Trong Tiểu Ngư giới, lại sinh ra nhân vật đáng sợ như vậy, e sợ có thể sánh được Đại thống lĩnh, đại Quân hoàng quát kinh vạn giới.

Những giới ngoại cường giả ở tại Tiểu Ngư giới kia, hãi hùng khiếp vía.

Chỉ là thời gian ngắn ngủi, giới Thiên Hoang vực đình chỉ. lay động

Hắc Giao Long hấp hối, bị Từ Huyền cưỡng chế áp súc thành một hắc giao dài mấy chục trượng, bị một xiềng xích màu bạc trói buộc, sức mạnh bị triệt để cầm cố.

Bành Ầm!

Từ Huyền một tay vung một cái, ném Hắc Giao Long từ giới Thiên Hoang vực tới, mạnh mẽ đập đến trước chiến trường Tinh Phong Thánh đô, tại chỗ sản sinh một cái hố lớn đường kính mấy vạn trượng. Sâu không thấy đáy, trong nháy mắt giết chết mấy vạn quân địch.

Hắc Giao Long bị tóm, U ám vương triều nhất thời quân tâm tan rã.

Thiền Phức Nhi ở dưới Từ Huyền phân phó, dùng một cái túi chứa linh sủng đặc chế, thu nạp Hắc Giao Long.

Dựa theo kế hoạch, thân thể tinh phách Hắc Giao Long này, có thể luyện chế Bất diệt Yêu Long đan thời kỳ thượng cổ. Đương nhiên, đây chỉ là chủ tài liệu mấu chốt nhất trong đó, còn phải thu thập chỉnh lý rất nhiều tài liệu, cùng với rất nhiều điều kiện hà khắc mới có thể luyện chế.

Sau khi giải quyết Hắc Giao Long, thân hình Từ Huyền loáng một cái, thoát ly giới Thiên Hoang vực, trở về giới nội.

Lần này, mục tiêu của hắn là linh tỉnh một giới.

Phụ cận thất sắc cự tỉnh, linh khí thuỷ triều tuôn ra.

Nơi này là đầu nguồn linh khí một giới, nhất cử nhất động, đều ảnh hưởng toàn bộ một giới.

- Xoạt!

Từ Huyền rất nhanh giáng lâm phụ cận linh khí chi tỉnh, trôi lơ lửng ở trên bầu trời thất sắc cự tỉnh kia, ánh mắt lạnh lung nhìn Kình Thiên cự ma dưới vực sâu: ba đầu sáu tay, đầu mọc sừng trâu, lưng mọc hai đôi Ma cánh, thể tích khổng lồ, có thể so với một toà pháo đài trăm vạn người ở, cái khí tức khủng bố kia tuôn trào ra, có thể làm cho Quân hoàng phổ thông run sợ.

Đến tu vi cấp độ bây giờ, Từ Huyền có thể đại khái đánh giá thực lực Viễn cổ cự ma.

- Tu vi, cảnh giới, không thể nghi ngờ đạt đến Anh Biến đỉnh cao, sức mạnh chân chính, vượt qua Đại thống lĩnh, thậm chí tiếp cận đế tôn.

Trong lòng Từ Huyền cũng rùng mình.

Chẳng trách sức mạnh vượt lên cổ Tiểu Ngư giới, rất nhiều giới ngoại cường giả tham dự, cũng không làm gì được nó.

Cuối cùng, vẫn là lực lượng phân thần của đế tôn giáng lâm, hiệp trợ phong ấn viễn cổ cự ma này.

Bởi vì đế tôn, không thể giáng lâm tiểu giới, viễn cổ cự ma ở giới nội, đồng đẳng với vô địch.

- Kiệt kiệt kiệt... Họ Từ tiểu tử, coi như ngươi giáng lâm, nhiều nhất chỉ có thể phong ấn ta một quãng thời gian.

Hai đôi ma cánh sau lưng Viễn cổ cự ma, liên tiếp chấn động, từng đạo từng đạo sấm gió ám hắc, mạnh mẽ xông tới linh khí chi tỉnh cùng đại trận phong ấn.

Ầm ầm ầm…

Hư không giới Tiểu Ngư giới, không ngừng lay động, lấy linh khí chi tỉnh làm trung tâm, gợi ra một hồi bão táp xưa nay chưa từng có.

Bất hảo!

Thất Bảo chủ nhân trước phong ấn đại trận, luống cuống tay chân.

- Mau tới hỗ trợ!

Đám người Nhiếp Hàn đối mặt áp lực lớn lao, gần như sắp không đỡ nổi.

- Ha ha ha... Từ Huyền! Thức thời, ngoan ngoãn thả bản tọa đi ra ngoài, đến thời điểm đó, ta có thể cân nhắc thu ngươi vì làm thủ hạ số một.

Âm thanh Viễn cổ cự ma, từ trong vực sâu truyền đến.

Từ Huyền nghe vậy, một mặt cười gằn, chợt đối với bảy người Nhiếp Hàn nói:

- Các ngươi lui về phía sau... Để nó đi ra!

Cái gì!

Bảy chủ nhân báu vật, kinh ngạc tại chỗ.

Ngay cả viễn cổ cự ma, cũng hoài nghi mình nghe lầm.

- Để nó đi ra.

Từ Huyền chém sắt như chém bùn, sắc mặt lạnh lùng, hiển nhiên không phải đang nói đùa.

Để hắn đi ra!

Bảy chủ nhân báu vật, tâm thần chấn động.

Từ Huyền giờ khắc này, bá đạo đến mức nào, hắn trôi lơ lửng ở trên không vực sâu, trên cao nhìn xuống, lạnh nhìn viễn cổ cự ma có thể diệt một giới kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện