Tiên Hà Phong Bạo
Chương 1104: Vũ Yên xuất quan (1)
Khoe khoang oanh - Lập tức một mộng ảo quang luận màu bạc hàn lưu, diễm khí đằng đằng, xuyên thẳng qua linh hồn, khí thế bàng bạc, ngang Giới Thiên Vũ Trụ.
Cổ lực lượng này, huyền diệu vô cùng, kinh thiên vĩ địa, khiến trên đám Đế Tôn trên đỉnh đầu phải động dung.
- Ah!.!
Thái Âm Tử Thần gặp phản kích bực này, sắc mặt trắng bệch, “Oa” một tiếng liền nhổ ra một búng máu.
Về mặt linh hồn tạo nghệ, Từ Huyền tuy rằng không bằng hắn, nhưng mượn nhờ Nguyệt Quang Bí Châu, một lần hành động phản kích liền khiến Thái Âm Tử Thần phải trọng thương.
- A…... Cái kia đến cùng là tồn tại như thế nào?
Thái Âm Tử Thần trong một khắc khi bị phản kích, linh hồn cường đại nhạy cảm bắt được một tồn tại cấm kị không thể chạm đến trong cơ thể Từ Huyền.
Lấy linh hồn tạo nghệ còn trên Đế Tôn bình thường của hắn, tại một khắc này cũng phảng phất giống như phải thừa nhận hàng tỉ cân cự luân trùng kích, thể xác và tinh thần không ngừng sợ run.
Trên thực tế, linh hồn cảnh giới càng cao, loại cảm ứng này càng mạnh.
- Cổ khí tức kia...
Hai vị Đại Đế giao phòng trên bầu trời đồng thời sinh ra một tia cảm ứng, nhìn về một hướng khác.
Nhưng Từ Huyền chỉ là mượn nhờ lực lượng của Nguyệt Quang Bí Châu để phụ trợ xuất kích, nên cổ khí tức kia cũng lóe lên rồi biến mất.
- Tiểu tử, lần này coi như số ngươi gặp may... Chờ ta khôi phục đến trạng thái đỉnh phong sẽ quay lại!.!
Thái Âm Tử Thần bộ mặt dữ tợn, không cam lòng, lau khô vết máu ở khóe miệng, thân hình nhoáng một cái, biến mất tại chỗ.
Dưới chân hắn chỉ còn lại quang toàn màu đen không có vật gì, xoay tròn liền hóa thành một cái chấm đen, lóe lên rồi biến mất.
Hiển nhiên, Thái Âm Tử Thần mặc dù thừa nhận thất bại, nhưng cũng không phục.
Bởi vì trước đây, hắn hai lần thi triển cấm kị đồng thuật Thái Âm chi nhãn, hiệp trợ chém giết Đế Tôn, đại chiến Tuyệt Vô Ảnh, thậm chí còn bị Đại Đế phân thần công kích đến bị thương nữa.
Khi hắn chính thức giao phong với Từ Huyền, thực lực hoàn toàn không ở đỉnh phong.
Chúng cường giả của hai đại thánh triều tim đập nhanh không thôi, khó có thể tin.
Phần đông đỉnh phong cường giả ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền lại lần nữa sinh ra biến hóa, kiêng kị, vẻ kính sợ, mãnh liệt hơn.
Đám Đại thống lĩnh, ửa bước Đế Tôn Hoàng Thiên thánh triều một phương thần sắc gần như chết lặng, nhìn về phía Từ Huyền như nhìn quái vật vậy.
Thậm chí ngay cả một ít nhân vật cấp Đế Tôn ở trên không giới vực cũng mặt lộ vẻ kinh dị, rất để ý đến Từ Huyền.
Giờ phút này sự cường đại của Từ Huyền đủ để cho Thần Hư Đế Tôn phải động dung, không thể coi thường.
Phía sau chiến trường, Thiên Sư đại đệ tử Hiên Phẫn, trong mắt hiện lên hào quang hứng phấn khác thường, nỉ non nói:
- Từ Huyền này không hổ là người mà ngay cả sư tôn cũng phải xem trọng, còn chiếu cố đặc thù nữa.
Từ sau khi gia nhập chiến trường, Từ Huyền lần lượt khiến hắn kinh hỉ ngoài ý muốn, nghiễm nhiên là một khỏa kỳ tích chi tinh đang từ từ bay lên.
Đặc biệt là hôm nay, Từ Huyền liên tục áp chế lui hai vị Thiên Tung chi tinh thực lực cường hoành/
Điều này đại biểu là Từ Huyền đang dần dần đạp vào tầng cao cấp nhất trong Thiên Tung chi tinh rồi.
Trên chiến trường, chém giết không ngừng, Hoàng Thiên thánh triều đại quân, vừa đánh vừa lui.
Từ Huyền mặc dù đánh lui Thái Âm Tử Thần, nhưng xa xa không cách nào thay đổi chiến cuộc.
Chiến đấu giữa đám Đế Tôn, cán cân thắng lợi đang nghiên về phía Ám Thế thánh triều một phương.
Cái này chủ yếu nguyên ở hai điểm:
Điểm thứ nhất, sự tập kích của Thái Âm Tử Thần đã hiệp trợ chém giết một vị Đế Tôn của Hoàng Thiên thánh triều.
Điểm thứ hai, Cửu điện hạ bị thương trí mạng, quấy rầy trận tuyến Hoàng Thiên thánh triều một phương, thậm chí khiến Đại Đế phân thần phải nghĩ cách cứu viện.
Giờ phút này, ở sâu trong giới thiên, chiến đấu giữa Hoàng Thiên Đại Đế và Ám Thế Đại Đế cục diện cũng rất không lạc quan.
Hoàng Thiên Đại Đế trong chiến đấu, nhúng tay nghĩ cách cứu viện Cửu điện hạ, tự nhiên cũng bỏ ra một ít giá lớn.
Giờ phút này, hắn cũng bị Ám Thế Đại Đế ẩn ẩn áp chế nửa phần.
Toàn bộ cục diện chiến trường đang nghiêng hẳn về một phương.
Oanh bành - Giữa Thiên Hư, Ám Thế thánh triều phái ra vị Thần Hư Đế Tôn, từ trên trời giáng xuống, giết xuống chiến trường.
Chỉ trong mấy tức, Hoàng Thiên thánh triều một phương đã vẫn lạc hai vị Đại thống lĩnh và một vị nửa bước Đế Tôn.
Từ Huyền trải qua luân phiên đại chiến, cũng hơi có vẻ mệt mỏi, giờ phút này liên hợp mấy vị nửa bước Đế Tôn, đối kháng vị Đế Tôn kia, vừa đánh vừa lui.
Vị Thần Hư Đế Tôn kia trong mắt chớp động lãnh mang, xẹt qua Từ Huyền, một tay vẽ một cái, thiên vạn đạo ám tử lôi quang, đan vào thành diệt thế Lôi Long thôn thiên phệ địa khiến cho giới thiên run run sợ run, trảo về phía Từ Huyền.
Bởi vì cái gọi là súng bắn chim đầu đàn, biểu hiện của Từ Huyền trước đây quá mức rõ ràng, khiến cho đám Đế Tôn phải chú ý, vậy nên giờ phút này mới đặc biệt chiếu cố đến hắn.
Từ Huyền lạnh lùng cười cười, thúc dục mộng hồi tầng bảy, cùng chống lại linh hồn thần uy của Thần Hư Đế Tôn, đồng thời bên ngoài thân dâng lên một tầng kim từ quang toàn, hiện động vô số ánh sáng kim nhận, bay thẳng mà đi, hung hăng oanh kích cùng một chỗ với diệt thế Lôi Long màu tím đen
Trong nháy mắt Diệt thế Lôi Long hàng lâm, vũ trụ thời không vặn vẹo, nương theo lực lượng pháp tắc Thần Hư cường đại.
Sự cường đại của Thần Hư Đế Tôn chính là ở cấp độ linh hồn của bọn hắn, dung nhập pháp tắc, càng tiếp cận đại đạo bổn nguyên, khiến thần thông tăng lên trên phạm vi lớn.
Thế nhưng cảnh giới linh hồn hiện giờ của Từ Huyền cũng đủ cao, mộng hồii có thể nói là kinh thiên vĩ địa, thật ra cũng không sợ.
PHỐC két Xùy~~ - Diệt thế Lôi Long màu tím đen gặp được kim từ quang toàn cuồng bạo xoay tròn, nhanh chóng phân hoá bạo liệt, uy năng đáng sợ sinh ra liền sát thương một ít thống lĩnh ở phụ cận.
Từ Huyền chỉ kêu rên một tiếng, rút lui vài dặm xa, Bất Diệt Kim Thân nhanh chóng chữa trị, một chút thương thế, lập tức khép lại.
Chênh lệch lớn nhất giữa hắn và Đế Tôn, chủ yếu là tu vị.
Vị Thần Hư Đế Tôn kia một kích không thành, cũng không tiếp tục công kích nữa, dù sao chủ đạo chiến trường chính thức vẫn là chiến đấu của đám Đế Tôn.
Từ Huyền hơi buông lỏng một hơi, lặng yên thu bình Hóa Vu Huyết vừa mới lấy ra kia vào Độn thiên thần hoàn.
Sau khi tân chức mộng hồi tầng bảy, phạm vi thần cảm của Từ Huyền không chỉ khuếch trương gấp mười lần, trong khoảnh khắc có thể cảm giác toàn bộ chiến trường khổng lồ.
- Xem ra Hoàng Thiên thánh triều chịu không nổi rồi.
Từ Huyền nỉ non lẩm bẩm.
Từ đó về sau, hắn trên đường đi lấy để phòng ngự làm chủ, cũng chậm rãi vận chuyển lực lượng của mộng hồi tầng bảy để củng cố cảnh giới.
Chỉ trong mấy tháng, cứ điểm các nơi của Hoàng Thiên thánh triều ở Thiên Lâm Giới liên tục bị đoạt.
Cho dù Hoàng Thiên thánh triều đang không ngừng tăng phái viện binh, nhưng Ám Thế thánh triều cũng không phải đèn đã cạn dầu.
Cổ lực lượng này, huyền diệu vô cùng, kinh thiên vĩ địa, khiến trên đám Đế Tôn trên đỉnh đầu phải động dung.
- Ah!.!
Thái Âm Tử Thần gặp phản kích bực này, sắc mặt trắng bệch, “Oa” một tiếng liền nhổ ra một búng máu.
Về mặt linh hồn tạo nghệ, Từ Huyền tuy rằng không bằng hắn, nhưng mượn nhờ Nguyệt Quang Bí Châu, một lần hành động phản kích liền khiến Thái Âm Tử Thần phải trọng thương.
- A…... Cái kia đến cùng là tồn tại như thế nào?
Thái Âm Tử Thần trong một khắc khi bị phản kích, linh hồn cường đại nhạy cảm bắt được một tồn tại cấm kị không thể chạm đến trong cơ thể Từ Huyền.
Lấy linh hồn tạo nghệ còn trên Đế Tôn bình thường của hắn, tại một khắc này cũng phảng phất giống như phải thừa nhận hàng tỉ cân cự luân trùng kích, thể xác và tinh thần không ngừng sợ run.
Trên thực tế, linh hồn cảnh giới càng cao, loại cảm ứng này càng mạnh.
- Cổ khí tức kia...
Hai vị Đại Đế giao phòng trên bầu trời đồng thời sinh ra một tia cảm ứng, nhìn về một hướng khác.
Nhưng Từ Huyền chỉ là mượn nhờ lực lượng của Nguyệt Quang Bí Châu để phụ trợ xuất kích, nên cổ khí tức kia cũng lóe lên rồi biến mất.
- Tiểu tử, lần này coi như số ngươi gặp may... Chờ ta khôi phục đến trạng thái đỉnh phong sẽ quay lại!.!
Thái Âm Tử Thần bộ mặt dữ tợn, không cam lòng, lau khô vết máu ở khóe miệng, thân hình nhoáng một cái, biến mất tại chỗ.
Dưới chân hắn chỉ còn lại quang toàn màu đen không có vật gì, xoay tròn liền hóa thành một cái chấm đen, lóe lên rồi biến mất.
Hiển nhiên, Thái Âm Tử Thần mặc dù thừa nhận thất bại, nhưng cũng không phục.
Bởi vì trước đây, hắn hai lần thi triển cấm kị đồng thuật Thái Âm chi nhãn, hiệp trợ chém giết Đế Tôn, đại chiến Tuyệt Vô Ảnh, thậm chí còn bị Đại Đế phân thần công kích đến bị thương nữa.
Khi hắn chính thức giao phong với Từ Huyền, thực lực hoàn toàn không ở đỉnh phong.
Chúng cường giả của hai đại thánh triều tim đập nhanh không thôi, khó có thể tin.
Phần đông đỉnh phong cường giả ánh mắt nhìn về phía Từ Huyền lại lần nữa sinh ra biến hóa, kiêng kị, vẻ kính sợ, mãnh liệt hơn.
Đám Đại thống lĩnh, ửa bước Đế Tôn Hoàng Thiên thánh triều một phương thần sắc gần như chết lặng, nhìn về phía Từ Huyền như nhìn quái vật vậy.
Thậm chí ngay cả một ít nhân vật cấp Đế Tôn ở trên không giới vực cũng mặt lộ vẻ kinh dị, rất để ý đến Từ Huyền.
Giờ phút này sự cường đại của Từ Huyền đủ để cho Thần Hư Đế Tôn phải động dung, không thể coi thường.
Phía sau chiến trường, Thiên Sư đại đệ tử Hiên Phẫn, trong mắt hiện lên hào quang hứng phấn khác thường, nỉ non nói:
- Từ Huyền này không hổ là người mà ngay cả sư tôn cũng phải xem trọng, còn chiếu cố đặc thù nữa.
Từ sau khi gia nhập chiến trường, Từ Huyền lần lượt khiến hắn kinh hỉ ngoài ý muốn, nghiễm nhiên là một khỏa kỳ tích chi tinh đang từ từ bay lên.
Đặc biệt là hôm nay, Từ Huyền liên tục áp chế lui hai vị Thiên Tung chi tinh thực lực cường hoành/
Điều này đại biểu là Từ Huyền đang dần dần đạp vào tầng cao cấp nhất trong Thiên Tung chi tinh rồi.
Trên chiến trường, chém giết không ngừng, Hoàng Thiên thánh triều đại quân, vừa đánh vừa lui.
Từ Huyền mặc dù đánh lui Thái Âm Tử Thần, nhưng xa xa không cách nào thay đổi chiến cuộc.
Chiến đấu giữa đám Đế Tôn, cán cân thắng lợi đang nghiên về phía Ám Thế thánh triều một phương.
Cái này chủ yếu nguyên ở hai điểm:
Điểm thứ nhất, sự tập kích của Thái Âm Tử Thần đã hiệp trợ chém giết một vị Đế Tôn của Hoàng Thiên thánh triều.
Điểm thứ hai, Cửu điện hạ bị thương trí mạng, quấy rầy trận tuyến Hoàng Thiên thánh triều một phương, thậm chí khiến Đại Đế phân thần phải nghĩ cách cứu viện.
Giờ phút này, ở sâu trong giới thiên, chiến đấu giữa Hoàng Thiên Đại Đế và Ám Thế Đại Đế cục diện cũng rất không lạc quan.
Hoàng Thiên Đại Đế trong chiến đấu, nhúng tay nghĩ cách cứu viện Cửu điện hạ, tự nhiên cũng bỏ ra một ít giá lớn.
Giờ phút này, hắn cũng bị Ám Thế Đại Đế ẩn ẩn áp chế nửa phần.
Toàn bộ cục diện chiến trường đang nghiêng hẳn về một phương.
Oanh bành - Giữa Thiên Hư, Ám Thế thánh triều phái ra vị Thần Hư Đế Tôn, từ trên trời giáng xuống, giết xuống chiến trường.
Chỉ trong mấy tức, Hoàng Thiên thánh triều một phương đã vẫn lạc hai vị Đại thống lĩnh và một vị nửa bước Đế Tôn.
Từ Huyền trải qua luân phiên đại chiến, cũng hơi có vẻ mệt mỏi, giờ phút này liên hợp mấy vị nửa bước Đế Tôn, đối kháng vị Đế Tôn kia, vừa đánh vừa lui.
Vị Thần Hư Đế Tôn kia trong mắt chớp động lãnh mang, xẹt qua Từ Huyền, một tay vẽ một cái, thiên vạn đạo ám tử lôi quang, đan vào thành diệt thế Lôi Long thôn thiên phệ địa khiến cho giới thiên run run sợ run, trảo về phía Từ Huyền.
Bởi vì cái gọi là súng bắn chim đầu đàn, biểu hiện của Từ Huyền trước đây quá mức rõ ràng, khiến cho đám Đế Tôn phải chú ý, vậy nên giờ phút này mới đặc biệt chiếu cố đến hắn.
Từ Huyền lạnh lùng cười cười, thúc dục mộng hồi tầng bảy, cùng chống lại linh hồn thần uy của Thần Hư Đế Tôn, đồng thời bên ngoài thân dâng lên một tầng kim từ quang toàn, hiện động vô số ánh sáng kim nhận, bay thẳng mà đi, hung hăng oanh kích cùng một chỗ với diệt thế Lôi Long màu tím đen
Trong nháy mắt Diệt thế Lôi Long hàng lâm, vũ trụ thời không vặn vẹo, nương theo lực lượng pháp tắc Thần Hư cường đại.
Sự cường đại của Thần Hư Đế Tôn chính là ở cấp độ linh hồn của bọn hắn, dung nhập pháp tắc, càng tiếp cận đại đạo bổn nguyên, khiến thần thông tăng lên trên phạm vi lớn.
Thế nhưng cảnh giới linh hồn hiện giờ của Từ Huyền cũng đủ cao, mộng hồii có thể nói là kinh thiên vĩ địa, thật ra cũng không sợ.
PHỐC két Xùy~~ - Diệt thế Lôi Long màu tím đen gặp được kim từ quang toàn cuồng bạo xoay tròn, nhanh chóng phân hoá bạo liệt, uy năng đáng sợ sinh ra liền sát thương một ít thống lĩnh ở phụ cận.
Từ Huyền chỉ kêu rên một tiếng, rút lui vài dặm xa, Bất Diệt Kim Thân nhanh chóng chữa trị, một chút thương thế, lập tức khép lại.
Chênh lệch lớn nhất giữa hắn và Đế Tôn, chủ yếu là tu vị.
Vị Thần Hư Đế Tôn kia một kích không thành, cũng không tiếp tục công kích nữa, dù sao chủ đạo chiến trường chính thức vẫn là chiến đấu của đám Đế Tôn.
Từ Huyền hơi buông lỏng một hơi, lặng yên thu bình Hóa Vu Huyết vừa mới lấy ra kia vào Độn thiên thần hoàn.
Sau khi tân chức mộng hồi tầng bảy, phạm vi thần cảm của Từ Huyền không chỉ khuếch trương gấp mười lần, trong khoảnh khắc có thể cảm giác toàn bộ chiến trường khổng lồ.
- Xem ra Hoàng Thiên thánh triều chịu không nổi rồi.
Từ Huyền nỉ non lẩm bẩm.
Từ đó về sau, hắn trên đường đi lấy để phòng ngự làm chủ, cũng chậm rãi vận chuyển lực lượng của mộng hồi tầng bảy để củng cố cảnh giới.
Chỉ trong mấy tháng, cứ điểm các nơi của Hoàng Thiên thánh triều ở Thiên Lâm Giới liên tục bị đoạt.
Cho dù Hoàng Thiên thánh triều đang không ngừng tăng phái viện binh, nhưng Ám Thế thánh triều cũng không phải đèn đã cạn dầu.
Bình luận truyện