Tiên Hà Phong Bạo
Chương 131: Sơn lầm xà huyệt (3)
Lúc này Dương Tiểu Thiến mới khó khăn lắm đột phá Luyện Khí nhị trọng, nhưng thực lực ở trong đoàn đội lại là yếu nhất.
Nhìn qua dáng tươi cười thuần mỹ của Du Cầm, Dương Tiểu Thiến hơi giật mình, ánh mắt có chút buồn bã.
Một đường đi về phía trước, ngẫu nhiên có yêu thú tập kích, đều bị mọi người gọn gàng tiêu diệt.
Đi sau nửa ngày, Cổ sư huynh dẫn đường đột nhiên dừng lại:
- Chính là trong này.
Tập trung nhìn vào, vùng núi phía trước có một cái động huyệt lớn, lờ mờ có thể thấy được thi thể độc xà bị chém thành trên mặt đất.
- Chúng ta vẫn là tới chậm.
Nhạc Phong biến sắc.
Thi thể độc xà trên mặt đất cùng mấy vết kiếm lăng lệ ác liệt kia, đã chứng minh hết thảy.
Nhạc Phong lên trước dẫn đường, xông vào huyệt động, trong quá trình tới trước, có thể thấy được thi thể độc xà rải rác.
Đi một lát, ở chỗ sâu trong xà huyệt, mơ hồ truyền đến tiếng đánh nhau.
Năm người tăng thêm tốc độ, đi đến một chỗ, phía trước rộng mở trong sáng, địa thế bằng phẳng, không gian rộng lớn, bốn phương thông suốt.
Vách tường nham thạch bốn phía giống như lân phiến, hiện ra dị quang, phát ra khí tức kỳ lạ.
Kỳ Lân Thạch!
Tâm thần mấy người đều khẽ động, đột nhiên dừng lại.
Nhưng ngay lúc này, ở chỗ sâu trong huyệt động truyền đến một đạo lệ khí, khí lãng cường đại màu xanh lá vọt ra.
Mấy người cảm giác một cổ khí tức cường đại, chỉ sợ không kém yêu hóa Biên Bức Vương bao nhiêu.
- Coi chừng, trong sương mù này có độc.
Cổ sư huynh hô nhỏ một tiếng, may là trước khi mọi người tiến vào xà huyệt sớm có chuẩn bị, lập tức ăn vào Giải Độc Đan, ngừng thở.
BOANG... Xuy xuy…
Tiếng đánh nhau ở chỗ sâu trong huyệt động từ xa đến gần.
Nhưng rất nhanh, "Vụt vụt" ở chỗ sâu trong xà huyệt nhảy ra hai gã đệ tử Kiếm Tông, lộ ra chật vật không chịu nổi. Chỉ thấy phía sau, trên trăm độc xà lớn nhỏ, điên cuồng đuổi giết đi ra, trong đó còn có hơn mười yêu hóa độc xà.
Mắt thấy đại quân độc xà kia giết ra, bọn người Nhạc Phong cũng bị dọa sợ.
- Cứu chúng ta.
Hai gã đệ tử Kiếm Tông kinh hô một tiếng.
Nhạc Phong cùng Từ Huyền liếc nhau, đưa tay vẽ một cái, "Hô" một mảnh quang diễm màu xanh từ mặt đất lướt ngang mà qua, lập tức đốt sạch hơn mười con độc xà, độc xà phía sau lập tức ngừng lại, không dám tới gần.
Hai gã đệ tử Kiếm Tông phi thân đến phụ cận, một thiếu niên tuấn mỹ trong đó, vội vàng ôm quyền cảm tạ:
- Tại hạ đệ tử Kiếm Tông Bạch Phan, đa tạ viện thủ.
- Tiện tay mà thôi.
Nhạc Phong cười nhạt một tiếng.
Chứng kiến thiếu niên Kiếm Tông trước mắt này, ánh mắt Dương Tiểu Thiến thoáng cứng lại, ngạc nhiên dị thường, không nghĩ tới ở bên trong Kiếm Tông còn có thiếu niên tướng mạo tuấn mỹ không kém Nhạc Phong.
Mấy người liên thủ, mượn nhờ pháp thuật uy hiếp, những độc xà kia tạm thời bị bức lui, không dám tới gần.
- Hi vọng chư vị có thể cứu Vũ Mặc sư tỷ, nàng đang chiến đấu cùng Xà vương.
Vẻ mặt Bạch Phan khẩn cầu.
Tiếng nói vừa mới rơi xuống, ở chỗ sâu trong huyệt động truyền đến một tiếng hí thê lương, giống như gió lạnh bốn phía, khí tức hồi hộp từ bên trong truyền đến.
- Xà vương!
Bọn người Nhạc Phong hai mặt nhìn nhau, sinh lòng thoái ý.
Từ Huyền cũng biến sắc, nếu là Xà vương, cái kia hơn phân nửa là tồn tại đồng cấp cùng yêu hóa Biên Bức Vương lúc trước. Đọc Truyện Online Tại Truyện Bất Hủ
Nhưng tiếng nói vừa mới rơi, thông đạo phía trước ầm ầm chấn động, một đầu Kim Ban Cự Xà dài bảy tám mét, thô nhám như thùng nước, đuổi theo một thân ảnh lã lướt nhẹ nhàng đi ra.
Nàng kia đúng là Kiếm Tông Vũ Mặc, bóng hình xinh đẹp mỹ lệ ở bên trên nham bích phiêu nhảy, phi kiếm trong tay lướt qua một mảnh quang hà chói mắt, kiếm khí như mưa phùn rả rích bắn ra, bao phủ xuống đầu Kim Ban Cự Xà, một bộ phận kiếm khí rơi xuống trên mặt đất, lập tức lưu lại một lổ nhỏ sâu hơn tấc, công kích sắc bén như thế, làm cho người ta run sợ.
Nhưng mà kim mang trên người Kim Ban Cự Xà kia run run, miệng phun sương mù màu xanh lá, kiếm khí như mọc thành phiến kia bị ăn mòn tiêu diệt, tràng cảnh hung hãn dị thường.
PHỐC hô…
Thân hình Vũ Mặc phiêu nhiên lóe lên, trong nháy mắt hiện vẻ kinh hồn, tránh thoát Xà vương bổ nhào về phía trước, mọi người nhìn thấy mà hãi hùng khiếp vía.
Vụt sưu sưu sưu…
Bỗng dưng, chúng độc xà cùng yêu xà vốn đang truy kích hai gã đệ tử Kiếm Tông, lập tức phản công tới Vũ Mặc.
Hai mặt giáp công, tràn đầy nguy cơ.
Dù là dùng Thu Vũ kiếm quyết linh hoạt kỳ ảo của Vũ Mặc, cũng lâm vào trong tuyệt cảnh.
- Chúng ta không thể vứt bỏ Vũ Mặc sư tỷ.
Bạch Phan cắn răng một cái, cùng một vị đệ tử Kiếm Tông khác xông lên cứu Vũ Mặc, thế cục một mảnh hỗn loạn.
- Ra tay!
Nhạc Phong dứt khoát làm ra quyết định, tế ra Phong Hỏa Phiến trung giai pháp khí, dẫn đầu năm người sát nhập vào trong bầy rắn.
Tuy công kích của Kiếm tu mạnh, nhưng nếu đối mặt đàn độc xà, vẫn là pháp thuật tiên tu có tác dụng nhất.
Trong khoảnh khắc, độc xà như mọc thành phiến bị diệt sát, lập tức chỉ còn lại có Xà vương làm quan can tư lệnh.
Mọi người đều lộ ra sắc mặt vui mừng, dùng Vũ Mặc cùng Nhạc Phong làm chủ lực, đối với Xà vương đã phát động ra thế công mãnh liệt.
Tuy tu vi Nhạc Phong không bằng Vũ Mặc, nhưng hắn nắm giữ tiên pháp hỏa hệ cùng pháp khí, mờ mờ ảo ảo có thể khắc chế Xà vương.
Xà vương không địch lại mọi người, liên tục bại lui, trốn vào ở chỗ sâu trong xà huyệt.
- Truy!
Bạch Phan đại hỉ kinh hô, cũng đối với năm người Nhạc Phong ra vẻ cảm kích:
- Trong huyệt động này có không ít thiên địa linh tài, cho dù là chém giết Xà Vương này, bản thân nó cũng vô cùng có giá trị.
Mọi người chiến ý lên cao, cùng một chỗ giết vào ở chỗ sâu trong xà huyệt.
Thế nhưng mà Từ Huyền lại cảm giác không đúng, Xà Vương kia cũng không phải là không có lực liều chết, một đường bại lui hình như rất thoải mái.
- Không đúng.
Từ Huyền lạnh giọng quát, mấy người thấy hắn hô to lập tức dừng lại.
- Làm sao vậy?
Tất cả mọi người khó hiểu nhìn về phía hắn.
Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn chăm chú lên Từ Huyền.
- Xà huyệt này bốn phương thông suốt, to lớn như thế, há có thể chỉ có trên trăm độc xà? Nếu như chúng ta chém hết tất cả xà tử xà tôn, Xà Vương kia chắc chắn dốc sức liều mạng cũng phải ngọc thạch câu phần.
Từ Huyền hít sâu một hơi, sau khi hoàn thành Long xà đệ cửu biến, hắn ở phương diện tinh thần dị thường nhạy cảm, cảm giác có một cổ nguy cơ đang kéo đến.
Lại thêm Xà Vương kia bộc lộ đủ loại khác thường, làm hắn cảm thấy trong này có âm mưu gì đó.
Mọi người nghe vậy, bán tín bán nghi, cũng có người nhìn ra điểm kỳ quặc, nhưng vẫn có chút do dự. Dù sao chỉ cần giết chết Xà Vương, tất cả thiên địa linh tài trong xà huyệt này, đều sẽ dễ như trở bàn tay.
Vũ Mặc lẳng lặng nhìn hai mắt Từ Huyền:
- Vị sư đệ này nói có đạo lý.
- Nhanh rút lui!
Từ Huyền đột nhiên hô to một tiếng, không nói hai lời, cầm lấy tay Du Cầm chạy nhanh về phía sau.
Trải qua Long xà chín lần lột xác, giác quan của hắn đã siêu phàm, đã nghe được thanh âm rất thưa thớt ở bên trong huyệt động bốn phía, cảm giác nguy cơ đánh úp lại.
Nhìn qua dáng tươi cười thuần mỹ của Du Cầm, Dương Tiểu Thiến hơi giật mình, ánh mắt có chút buồn bã.
Một đường đi về phía trước, ngẫu nhiên có yêu thú tập kích, đều bị mọi người gọn gàng tiêu diệt.
Đi sau nửa ngày, Cổ sư huynh dẫn đường đột nhiên dừng lại:
- Chính là trong này.
Tập trung nhìn vào, vùng núi phía trước có một cái động huyệt lớn, lờ mờ có thể thấy được thi thể độc xà bị chém thành trên mặt đất.
- Chúng ta vẫn là tới chậm.
Nhạc Phong biến sắc.
Thi thể độc xà trên mặt đất cùng mấy vết kiếm lăng lệ ác liệt kia, đã chứng minh hết thảy.
Nhạc Phong lên trước dẫn đường, xông vào huyệt động, trong quá trình tới trước, có thể thấy được thi thể độc xà rải rác.
Đi một lát, ở chỗ sâu trong xà huyệt, mơ hồ truyền đến tiếng đánh nhau.
Năm người tăng thêm tốc độ, đi đến một chỗ, phía trước rộng mở trong sáng, địa thế bằng phẳng, không gian rộng lớn, bốn phương thông suốt.
Vách tường nham thạch bốn phía giống như lân phiến, hiện ra dị quang, phát ra khí tức kỳ lạ.
Kỳ Lân Thạch!
Tâm thần mấy người đều khẽ động, đột nhiên dừng lại.
Nhưng ngay lúc này, ở chỗ sâu trong huyệt động truyền đến một đạo lệ khí, khí lãng cường đại màu xanh lá vọt ra.
Mấy người cảm giác một cổ khí tức cường đại, chỉ sợ không kém yêu hóa Biên Bức Vương bao nhiêu.
- Coi chừng, trong sương mù này có độc.
Cổ sư huynh hô nhỏ một tiếng, may là trước khi mọi người tiến vào xà huyệt sớm có chuẩn bị, lập tức ăn vào Giải Độc Đan, ngừng thở.
BOANG... Xuy xuy…
Tiếng đánh nhau ở chỗ sâu trong huyệt động từ xa đến gần.
Nhưng rất nhanh, "Vụt vụt" ở chỗ sâu trong xà huyệt nhảy ra hai gã đệ tử Kiếm Tông, lộ ra chật vật không chịu nổi. Chỉ thấy phía sau, trên trăm độc xà lớn nhỏ, điên cuồng đuổi giết đi ra, trong đó còn có hơn mười yêu hóa độc xà.
Mắt thấy đại quân độc xà kia giết ra, bọn người Nhạc Phong cũng bị dọa sợ.
- Cứu chúng ta.
Hai gã đệ tử Kiếm Tông kinh hô một tiếng.
Nhạc Phong cùng Từ Huyền liếc nhau, đưa tay vẽ một cái, "Hô" một mảnh quang diễm màu xanh từ mặt đất lướt ngang mà qua, lập tức đốt sạch hơn mười con độc xà, độc xà phía sau lập tức ngừng lại, không dám tới gần.
Hai gã đệ tử Kiếm Tông phi thân đến phụ cận, một thiếu niên tuấn mỹ trong đó, vội vàng ôm quyền cảm tạ:
- Tại hạ đệ tử Kiếm Tông Bạch Phan, đa tạ viện thủ.
- Tiện tay mà thôi.
Nhạc Phong cười nhạt một tiếng.
Chứng kiến thiếu niên Kiếm Tông trước mắt này, ánh mắt Dương Tiểu Thiến thoáng cứng lại, ngạc nhiên dị thường, không nghĩ tới ở bên trong Kiếm Tông còn có thiếu niên tướng mạo tuấn mỹ không kém Nhạc Phong.
Mấy người liên thủ, mượn nhờ pháp thuật uy hiếp, những độc xà kia tạm thời bị bức lui, không dám tới gần.
- Hi vọng chư vị có thể cứu Vũ Mặc sư tỷ, nàng đang chiến đấu cùng Xà vương.
Vẻ mặt Bạch Phan khẩn cầu.
Tiếng nói vừa mới rơi xuống, ở chỗ sâu trong huyệt động truyền đến một tiếng hí thê lương, giống như gió lạnh bốn phía, khí tức hồi hộp từ bên trong truyền đến.
- Xà vương!
Bọn người Nhạc Phong hai mặt nhìn nhau, sinh lòng thoái ý.
Từ Huyền cũng biến sắc, nếu là Xà vương, cái kia hơn phân nửa là tồn tại đồng cấp cùng yêu hóa Biên Bức Vương lúc trước. Đọc Truyện Online Tại Truyện Bất Hủ
Nhưng tiếng nói vừa mới rơi, thông đạo phía trước ầm ầm chấn động, một đầu Kim Ban Cự Xà dài bảy tám mét, thô nhám như thùng nước, đuổi theo một thân ảnh lã lướt nhẹ nhàng đi ra.
Nàng kia đúng là Kiếm Tông Vũ Mặc, bóng hình xinh đẹp mỹ lệ ở bên trên nham bích phiêu nhảy, phi kiếm trong tay lướt qua một mảnh quang hà chói mắt, kiếm khí như mưa phùn rả rích bắn ra, bao phủ xuống đầu Kim Ban Cự Xà, một bộ phận kiếm khí rơi xuống trên mặt đất, lập tức lưu lại một lổ nhỏ sâu hơn tấc, công kích sắc bén như thế, làm cho người ta run sợ.
Nhưng mà kim mang trên người Kim Ban Cự Xà kia run run, miệng phun sương mù màu xanh lá, kiếm khí như mọc thành phiến kia bị ăn mòn tiêu diệt, tràng cảnh hung hãn dị thường.
PHỐC hô…
Thân hình Vũ Mặc phiêu nhiên lóe lên, trong nháy mắt hiện vẻ kinh hồn, tránh thoát Xà vương bổ nhào về phía trước, mọi người nhìn thấy mà hãi hùng khiếp vía.
Vụt sưu sưu sưu…
Bỗng dưng, chúng độc xà cùng yêu xà vốn đang truy kích hai gã đệ tử Kiếm Tông, lập tức phản công tới Vũ Mặc.
Hai mặt giáp công, tràn đầy nguy cơ.
Dù là dùng Thu Vũ kiếm quyết linh hoạt kỳ ảo của Vũ Mặc, cũng lâm vào trong tuyệt cảnh.
- Chúng ta không thể vứt bỏ Vũ Mặc sư tỷ.
Bạch Phan cắn răng một cái, cùng một vị đệ tử Kiếm Tông khác xông lên cứu Vũ Mặc, thế cục một mảnh hỗn loạn.
- Ra tay!
Nhạc Phong dứt khoát làm ra quyết định, tế ra Phong Hỏa Phiến trung giai pháp khí, dẫn đầu năm người sát nhập vào trong bầy rắn.
Tuy công kích của Kiếm tu mạnh, nhưng nếu đối mặt đàn độc xà, vẫn là pháp thuật tiên tu có tác dụng nhất.
Trong khoảnh khắc, độc xà như mọc thành phiến bị diệt sát, lập tức chỉ còn lại có Xà vương làm quan can tư lệnh.
Mọi người đều lộ ra sắc mặt vui mừng, dùng Vũ Mặc cùng Nhạc Phong làm chủ lực, đối với Xà vương đã phát động ra thế công mãnh liệt.
Tuy tu vi Nhạc Phong không bằng Vũ Mặc, nhưng hắn nắm giữ tiên pháp hỏa hệ cùng pháp khí, mờ mờ ảo ảo có thể khắc chế Xà vương.
Xà vương không địch lại mọi người, liên tục bại lui, trốn vào ở chỗ sâu trong xà huyệt.
- Truy!
Bạch Phan đại hỉ kinh hô, cũng đối với năm người Nhạc Phong ra vẻ cảm kích:
- Trong huyệt động này có không ít thiên địa linh tài, cho dù là chém giết Xà Vương này, bản thân nó cũng vô cùng có giá trị.
Mọi người chiến ý lên cao, cùng một chỗ giết vào ở chỗ sâu trong xà huyệt.
Thế nhưng mà Từ Huyền lại cảm giác không đúng, Xà Vương kia cũng không phải là không có lực liều chết, một đường bại lui hình như rất thoải mái.
- Không đúng.
Từ Huyền lạnh giọng quát, mấy người thấy hắn hô to lập tức dừng lại.
- Làm sao vậy?
Tất cả mọi người khó hiểu nhìn về phía hắn.
Tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn chăm chú lên Từ Huyền.
- Xà huyệt này bốn phương thông suốt, to lớn như thế, há có thể chỉ có trên trăm độc xà? Nếu như chúng ta chém hết tất cả xà tử xà tôn, Xà Vương kia chắc chắn dốc sức liều mạng cũng phải ngọc thạch câu phần.
Từ Huyền hít sâu một hơi, sau khi hoàn thành Long xà đệ cửu biến, hắn ở phương diện tinh thần dị thường nhạy cảm, cảm giác có một cổ nguy cơ đang kéo đến.
Lại thêm Xà Vương kia bộc lộ đủ loại khác thường, làm hắn cảm thấy trong này có âm mưu gì đó.
Mọi người nghe vậy, bán tín bán nghi, cũng có người nhìn ra điểm kỳ quặc, nhưng vẫn có chút do dự. Dù sao chỉ cần giết chết Xà Vương, tất cả thiên địa linh tài trong xà huyệt này, đều sẽ dễ như trở bàn tay.
Vũ Mặc lẳng lặng nhìn hai mắt Từ Huyền:
- Vị sư đệ này nói có đạo lý.
- Nhanh rút lui!
Từ Huyền đột nhiên hô to một tiếng, không nói hai lời, cầm lấy tay Du Cầm chạy nhanh về phía sau.
Trải qua Long xà chín lần lột xác, giác quan của hắn đã siêu phàm, đã nghe được thanh âm rất thưa thớt ở bên trong huyệt động bốn phía, cảm giác nguy cơ đánh úp lại.
Bình luận truyện