Tiên Hà Phong Bạo
Chương 445: Viêm Hàn giao phong (1)
Mặt khác mấy Ngưng Đan cường giả vừa mới chuẩn bị xuất thủ, hoặc là đang phi hành giữa không trung bị làm cho sợ đến kinh hãi lạnh mình, vội vàng phanh lại, tránh thoát một kiếp.
- Quả thật là Huyền Hàn Băng Phách Ti!
- Không nghĩ tới có thể nhìn thấy hình dáng của một trong Tam đại kỳ ti của Thần Hoang.
Hai cái dị tộc và một nhân loại Ngưng Đan, trong mắt vừa mừng vừa lo, nhưng đều lộ ra vẻ kiêng kị thật sâu.
Huyền Hàn Băng Phách Ti một trong Tam đại kỳ ti của Thần Hoang. Đây cũng không phải là hạng người bình thường có thể xúc phạm đấy, dù là mạnh như cường giả cấp bậc Ngưng Đan.
Từ Huyền Nhìn chằm chằm vào Huyền Hàn Băng Phách Ti với quang quang lạnh lẽo sáng long lanh cũng âm thầm líu lưỡi, vật ấy ẩn nấp dung nhập trong khí tức của Huyền Băng Thương Tuyết Thụ, rất khó phát giác. Có lẽ chỉ có Tuyết Vi - Viễn Cổ Yêu Ngư hoàng tộc, biết chân thực của nó mới có thể nhận ra được chân giả.
Giờ phút này, Tam đại Ngưng Đan cường giả khác cảm thấy khó giải quyết, không biết làm sao.
Từ Huyền đối mắt với mỹ mâu màu ngọc bích của Tuyết Vi sau đó âm thầm dùng thần thức trao đổi.
- Phải nhớ, muốn hái " Huyền Băng thương quả " - loại Tứ phẩm linh tài hiếm thấy trân quý bực này thì đầu tiên phải áp chế hoặc là thu lấy Huyền Hàn Băng Phách Ti.
Tuyết Vi đột nhiên lên tiếng, cười mỉm quét qua mấy người còn lại:
- Mấy vị đều không am hiểu Hỏa Hệ tiên pháp thần thông, có thể làm được điểm này duy chỉ có một mình chủ nhân ngài.
Lập tức, ánh mắt của hai gã dị tộc cùng một vị nhân loại Ngưng Đan đều chuyển về phía Từ Huyền, mang theo vẻ bán tín bán nghi, nhưng đều có vẻ mặt đề phòng cẩn thận.
Trong đó nhân loại kia có tu vi Ngưng Đan trung kỳ, trên người bắt đầu khởi động một tầng ma khí màu tím đen, âm lãnh bạo ngược, tràn ngập khí tức hủy diệt, thực lực không phải đơn giản.
Từ Huyền lạnh nhạt nói:
- Từ mỗ cũng không quanh co lòng vòng, đợi lát nữa ta xuất thủ thu lấy Huyền Hàn Băng Phách Ti ", ba vị có thể thừa cơ đồng loạt ra tay hái linh quả, chia sẻ một chút áp lực. Như nếu không, tất cả mọi người không cách nào đột phá Huyền Hàn Băng Phách Ti cũng đừng mơ tưởng được Tứ phẩm linh quả giá trị liên thành.
Nghe Từ Huyền đề nghị nhưu thế, Ngưng Đan nhân loại cùng hai dị tộc khai mở khai mở thần cảm bắt đầu truyền âm thương nghị.
- Thu lấy Huyền Hàn Băng Phách Ti? Tiểu tử này không biết tự lượng sức mình mà còn muốn chết, vậy chúng ta sẽ thành toàn cho hắn!
- Việc này đối với chúng ta chỉ có lợi mà không có một chút hại, có hắn làm chủ lực kiềm chế Băng Phách ti, chúng ta có hi vọng đạt được Tứ phẩm linh quả. Hơn nữa, cho dù tiểu tử này may mắn đạt được Băng Phách tia, suy đoán cũng chắc chắn trả một cái giá lớn nhất định,, đến lúc đó chúng ta đạt được linh quả, vẫn có thể ra tay đối với bọn hắn.
Mấy người thương nghị một lát, trong mắt hàn quang thiểm thước, rất nhanh đã làm ra quyết định.
- Tốt. Chúng ta đáp ứng.
Ba người gật đầu với Từ Huyền tỏ vẻ đồng ý.
Từ Huyền thấy thế, mỉm cười chậm chạp tiếp cận Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Bỗng nhiên, một cỗ Hàn Băng, ẩn ẩn đột phá ngân cương tầng, đóng băng thân thể cùng huyết dịch của hắn.
Hô!
Từ Huyền cảm nhận được một cỗ nguy cơ, Hỏa Chi Tâm trong thể nội bỗng nhiên chấn động. Bên ngoài thân dâng lên một tầng hồng oánh viêm quang, đem hàn khí bức ra ngoài.
Mặt khác mấy người chậm chân hơn vài nhịp, cảm nhận được khí tức cường đại Viêm Liệt mang theo nhiệt độ cao trên người Từ Huyền thì giật mình vạn phần, thu hồi sự coi thường trong lòng lại.
Tuyết Vi đi theo đằng sau Từ Huyền cẩn thận từng li từng tí hộ pháp cho hắn.
Hưu....hưu...!!!...
Khi tiếp cận đến cái vị trí hai người vừa bị đóng băng thì từ bên trong Huyền Băng Thương Tuyết Thụ nhanh chóng bắn ra một cây băng tia, mạnh mẽ quấn tới Từ Huyền.
Ba ti!
Tay của Từ Huyền thoáng cái cầm chặt băng ti lại.
Bỗng dưng, một cỗ hàn ý đáng sợ hướng thể nội lan tràn, hơi chút dừng lại đã đột phá hồng oánh viêm quang tầng ngoài thân thể của Từ Huyền.
- Hảo cường hàn lực a!
Tâm thần Từ Huyền run lên, Hỏa Chi Tâm đột nhiên nhảy lên, một đoàn Viêm Hỏa Viêm Hỏa hồng oánh sáng long lanh tuôn ra nơi tay, miễn cưỡng ngăn cản được hàn ôn.
Ngay cả như vậy, còn xa xa khó có thể ngăn cản được uy lực của Thần Hoang Tam đại kỳ ti.
Từ Huyền vội vàng vỗ túi trữ vật linh sủng bên hông, một dị điểu như ô tước mang theo siêu cường nhiệt độ bay đến trên không, huy động Hắc Vũ, thành từng mảnh diễm quang tím xanh rơi xuống băng ti giúp Từ Huyền hóa giải hơn phân nửa hàn ôn.
Kể từ đó, Từ Huyền hung hăng túm lấy băng ti kéo ra bên ngoài.
Nhưng không thể ngờ...
Hưu...hưu... --
Nguyên bản băng ti quấn quanh hai gã hai gã Ngưng Đan khác đột nhiên nhanh như thiểm điện cuốn lấy hai chân của Từ Huyền.
Lập tức, một tầng băng sương ẩn ẩn giữa hai chân lan tràn đi lên, chỉ trong một hai nhịp hô hấp đã tràn tới đầu gối Từ Huyền.
- Không tốt!!
Tuyết Vi sắc mặt khẽ biến, hai tay bấm niệm pháp quyết, một tràng ánh sáng nhu hòa màu xanh da trời quanh quẩn hai chân của Từ Huyền muốn giúp trợ hắn tan rã kì hàn trong băng ti, nhưng tác dụng quá mức bé nhỏ.
Với tư cách một trong Tam đại kỳ tia của Thần Hoang, hàn lực của Huyền Hàn Băng Phách Ti, chân hỏa tầm thường khó khăn ngăn cản, chỉ có Viêm Hỏa của Từ Huyền cùng Minh Tước không giống tầm thường mới có thể tới đối kháng, thậm chí tại một mức độ nhất định còn có thể khắc chế.
- Lên!
Mặt khác ba gã Ngưng Đan cường giả, mặt lộ một tia trào phúng dị sắc, từ phía sau bay vụt hướng Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
- Đừng quản ta nữa.
Từ Huyền mỉm cười, hai chân bỗng nhiên ngưng phát một tầng quang mang màu vàng đất tản ra khí tức nồng hậu dày đặc. Nhìn về phía trên cặp chân dường như hóa đá khiến cho tốc độ lan tràn băng sương màu trắng giảm bớt đi. Truyện Tiên Hiệp - Truyện Bất Hủ
Tuy làm như thế, nhưng Từ Huyền vẫn vô pháp chống cự lực lượng của Huyền Hàn Băng Phách Ti.
Nhưng điều này làm cho Từ Huyền nảy sinh quyết tâm thu lấy băng ti này càng thêm cường liệt.
Trên mặt hắn lộ vẻ kiên quyết, Từ Huyền há miệng phun ra diễm quang đồng tước ba màu thanh, tím, hồng bay ra bên ngoài cơ thể, tản mát ra khí tức cổ xưa làm cho tâm thần cường giả Ngưng Đan chấn động, uy năng của Viêm Hỏa này thậm chí còn khiến cho Huyền Hàn Băng Phách Ti run lên.
Hưu....hưu...!!! Phốc! Phốc! Phốc! --
Ba cái lông vũ của Thất Linh Đồng Tước chém ra ba loại quang diễm chi nhận, liên tục trảm lên bên trên Huyền Hàn Băng Phách Ti.
Trong lúc nhất thời, Từ Huyền, Thất Linh Đồng Tước, Minh Tước, ba người hợp nhất, lửa khói cường đại phô thiên cái địa mãnh liệt đánh tới, cuốn lấy ba ba tia băng ti đang lan tràn.
- Kiện pháp bảo kia, không ngờ là Thất Linh Đồng Tước một trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo của Thần Hoang, vật ấy là trấn sơn chi bảo của Khổng Tước nhất tộc như thế nào lại nằm trong tay của tiểu tử này?
Tam đại Ngưng Đan đồng thời xuất thủ bay vọt lên kinh hãi rung động, nhưng mà không rảnh chú ý, họ vẫn đánh về phía linh quả bên trên Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
- Quả thật là Huyền Hàn Băng Phách Ti!
- Không nghĩ tới có thể nhìn thấy hình dáng của một trong Tam đại kỳ ti của Thần Hoang.
Hai cái dị tộc và một nhân loại Ngưng Đan, trong mắt vừa mừng vừa lo, nhưng đều lộ ra vẻ kiêng kị thật sâu.
Huyền Hàn Băng Phách Ti một trong Tam đại kỳ ti của Thần Hoang. Đây cũng không phải là hạng người bình thường có thể xúc phạm đấy, dù là mạnh như cường giả cấp bậc Ngưng Đan.
Từ Huyền Nhìn chằm chằm vào Huyền Hàn Băng Phách Ti với quang quang lạnh lẽo sáng long lanh cũng âm thầm líu lưỡi, vật ấy ẩn nấp dung nhập trong khí tức của Huyền Băng Thương Tuyết Thụ, rất khó phát giác. Có lẽ chỉ có Tuyết Vi - Viễn Cổ Yêu Ngư hoàng tộc, biết chân thực của nó mới có thể nhận ra được chân giả.
Giờ phút này, Tam đại Ngưng Đan cường giả khác cảm thấy khó giải quyết, không biết làm sao.
Từ Huyền đối mắt với mỹ mâu màu ngọc bích của Tuyết Vi sau đó âm thầm dùng thần thức trao đổi.
- Phải nhớ, muốn hái " Huyền Băng thương quả " - loại Tứ phẩm linh tài hiếm thấy trân quý bực này thì đầu tiên phải áp chế hoặc là thu lấy Huyền Hàn Băng Phách Ti.
Tuyết Vi đột nhiên lên tiếng, cười mỉm quét qua mấy người còn lại:
- Mấy vị đều không am hiểu Hỏa Hệ tiên pháp thần thông, có thể làm được điểm này duy chỉ có một mình chủ nhân ngài.
Lập tức, ánh mắt của hai gã dị tộc cùng một vị nhân loại Ngưng Đan đều chuyển về phía Từ Huyền, mang theo vẻ bán tín bán nghi, nhưng đều có vẻ mặt đề phòng cẩn thận.
Trong đó nhân loại kia có tu vi Ngưng Đan trung kỳ, trên người bắt đầu khởi động một tầng ma khí màu tím đen, âm lãnh bạo ngược, tràn ngập khí tức hủy diệt, thực lực không phải đơn giản.
Từ Huyền lạnh nhạt nói:
- Từ mỗ cũng không quanh co lòng vòng, đợi lát nữa ta xuất thủ thu lấy Huyền Hàn Băng Phách Ti ", ba vị có thể thừa cơ đồng loạt ra tay hái linh quả, chia sẻ một chút áp lực. Như nếu không, tất cả mọi người không cách nào đột phá Huyền Hàn Băng Phách Ti cũng đừng mơ tưởng được Tứ phẩm linh quả giá trị liên thành.
Nghe Từ Huyền đề nghị nhưu thế, Ngưng Đan nhân loại cùng hai dị tộc khai mở khai mở thần cảm bắt đầu truyền âm thương nghị.
- Thu lấy Huyền Hàn Băng Phách Ti? Tiểu tử này không biết tự lượng sức mình mà còn muốn chết, vậy chúng ta sẽ thành toàn cho hắn!
- Việc này đối với chúng ta chỉ có lợi mà không có một chút hại, có hắn làm chủ lực kiềm chế Băng Phách ti, chúng ta có hi vọng đạt được Tứ phẩm linh quả. Hơn nữa, cho dù tiểu tử này may mắn đạt được Băng Phách tia, suy đoán cũng chắc chắn trả một cái giá lớn nhất định,, đến lúc đó chúng ta đạt được linh quả, vẫn có thể ra tay đối với bọn hắn.
Mấy người thương nghị một lát, trong mắt hàn quang thiểm thước, rất nhanh đã làm ra quyết định.
- Tốt. Chúng ta đáp ứng.
Ba người gật đầu với Từ Huyền tỏ vẻ đồng ý.
Từ Huyền thấy thế, mỉm cười chậm chạp tiếp cận Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Bỗng nhiên, một cỗ Hàn Băng, ẩn ẩn đột phá ngân cương tầng, đóng băng thân thể cùng huyết dịch của hắn.
Hô!
Từ Huyền cảm nhận được một cỗ nguy cơ, Hỏa Chi Tâm trong thể nội bỗng nhiên chấn động. Bên ngoài thân dâng lên một tầng hồng oánh viêm quang, đem hàn khí bức ra ngoài.
Mặt khác mấy người chậm chân hơn vài nhịp, cảm nhận được khí tức cường đại Viêm Liệt mang theo nhiệt độ cao trên người Từ Huyền thì giật mình vạn phần, thu hồi sự coi thường trong lòng lại.
Tuyết Vi đi theo đằng sau Từ Huyền cẩn thận từng li từng tí hộ pháp cho hắn.
Hưu....hưu...!!!...
Khi tiếp cận đến cái vị trí hai người vừa bị đóng băng thì từ bên trong Huyền Băng Thương Tuyết Thụ nhanh chóng bắn ra một cây băng tia, mạnh mẽ quấn tới Từ Huyền.
Ba ti!
Tay của Từ Huyền thoáng cái cầm chặt băng ti lại.
Bỗng dưng, một cỗ hàn ý đáng sợ hướng thể nội lan tràn, hơi chút dừng lại đã đột phá hồng oánh viêm quang tầng ngoài thân thể của Từ Huyền.
- Hảo cường hàn lực a!
Tâm thần Từ Huyền run lên, Hỏa Chi Tâm đột nhiên nhảy lên, một đoàn Viêm Hỏa Viêm Hỏa hồng oánh sáng long lanh tuôn ra nơi tay, miễn cưỡng ngăn cản được hàn ôn.
Ngay cả như vậy, còn xa xa khó có thể ngăn cản được uy lực của Thần Hoang Tam đại kỳ ti.
Từ Huyền vội vàng vỗ túi trữ vật linh sủng bên hông, một dị điểu như ô tước mang theo siêu cường nhiệt độ bay đến trên không, huy động Hắc Vũ, thành từng mảnh diễm quang tím xanh rơi xuống băng ti giúp Từ Huyền hóa giải hơn phân nửa hàn ôn.
Kể từ đó, Từ Huyền hung hăng túm lấy băng ti kéo ra bên ngoài.
Nhưng không thể ngờ...
Hưu...hưu... --
Nguyên bản băng ti quấn quanh hai gã hai gã Ngưng Đan khác đột nhiên nhanh như thiểm điện cuốn lấy hai chân của Từ Huyền.
Lập tức, một tầng băng sương ẩn ẩn giữa hai chân lan tràn đi lên, chỉ trong một hai nhịp hô hấp đã tràn tới đầu gối Từ Huyền.
- Không tốt!!
Tuyết Vi sắc mặt khẽ biến, hai tay bấm niệm pháp quyết, một tràng ánh sáng nhu hòa màu xanh da trời quanh quẩn hai chân của Từ Huyền muốn giúp trợ hắn tan rã kì hàn trong băng ti, nhưng tác dụng quá mức bé nhỏ.
Với tư cách một trong Tam đại kỳ tia của Thần Hoang, hàn lực của Huyền Hàn Băng Phách Ti, chân hỏa tầm thường khó khăn ngăn cản, chỉ có Viêm Hỏa của Từ Huyền cùng Minh Tước không giống tầm thường mới có thể tới đối kháng, thậm chí tại một mức độ nhất định còn có thể khắc chế.
- Lên!
Mặt khác ba gã Ngưng Đan cường giả, mặt lộ một tia trào phúng dị sắc, từ phía sau bay vụt hướng Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
- Đừng quản ta nữa.
Từ Huyền mỉm cười, hai chân bỗng nhiên ngưng phát một tầng quang mang màu vàng đất tản ra khí tức nồng hậu dày đặc. Nhìn về phía trên cặp chân dường như hóa đá khiến cho tốc độ lan tràn băng sương màu trắng giảm bớt đi. Truyện Tiên Hiệp - Truyện Bất Hủ
Tuy làm như thế, nhưng Từ Huyền vẫn vô pháp chống cự lực lượng của Huyền Hàn Băng Phách Ti.
Nhưng điều này làm cho Từ Huyền nảy sinh quyết tâm thu lấy băng ti này càng thêm cường liệt.
Trên mặt hắn lộ vẻ kiên quyết, Từ Huyền há miệng phun ra diễm quang đồng tước ba màu thanh, tím, hồng bay ra bên ngoài cơ thể, tản mát ra khí tức cổ xưa làm cho tâm thần cường giả Ngưng Đan chấn động, uy năng của Viêm Hỏa này thậm chí còn khiến cho Huyền Hàn Băng Phách Ti run lên.
Hưu....hưu...!!! Phốc! Phốc! Phốc! --
Ba cái lông vũ của Thất Linh Đồng Tước chém ra ba loại quang diễm chi nhận, liên tục trảm lên bên trên Huyền Hàn Băng Phách Ti.
Trong lúc nhất thời, Từ Huyền, Thất Linh Đồng Tước, Minh Tước, ba người hợp nhất, lửa khói cường đại phô thiên cái địa mãnh liệt đánh tới, cuốn lấy ba ba tia băng ti đang lan tràn.
- Kiện pháp bảo kia, không ngờ là Thất Linh Đồng Tước một trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo của Thần Hoang, vật ấy là trấn sơn chi bảo của Khổng Tước nhất tộc như thế nào lại nằm trong tay của tiểu tử này?
Tam đại Ngưng Đan đồng thời xuất thủ bay vọt lên kinh hãi rung động, nhưng mà không rảnh chú ý, họ vẫn đánh về phía linh quả bên trên Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Bình luận truyện