Tiên Hà Phong Bạo
Chương 772: Tam đại Động Thiên
Nghe được cái thanh âm kia, rất nhiều thiên tài thở phào một hơi, như gỡ bỏ được gánh nặng.
Khảo hạch của Thánh Cảnh tổng cộng tứ quan.
Các quan phía trước tương đối nhẹ nhàng, không có nguy hiểm tới tánh mạng.
Nhưng mà cửa ải cuối cùng Thiên Lục Nguyên này, trong một tháng tàn khốc cạnh tranh cùng chém giết, đối với phần lớn thiên tài mà nói, cũng là một loại dày vò.
Ông oanh ~
Một tràng Thải Vân cực lớn lưu quang ráng ngũ sắc quanh quẩn, nương theo từng cơn phong lôi lệ hống, từ trên không Thiên Lục Nguyên trôi nổi xuống.
Huyết sắc quang giới bao phủ ngàn dặm phạm vi chậm rãi thu liễm.
Mười tên Bất Hủ Kim Đan duy trì trật tự, ở bên trong Thiên Lục Nguyên còn thừa không nhiều lắm thiên tài, tất cả bước lên đám mây.
- Cửa thứ tư, hai trăm hai mươi sáu người tham gia, bây giờ còn lại bốn mươi hai người...
Một vị kim bào thủ lĩnh nói.
Bạch bào Đoạn Trưởng Lão nói:
- Cùng trong dự đoán không sai biệt lắm, kế tiếp, đem những thiên tài này, phân phối đến Động Thiên ở bên trong Thánh Cảnh.
Từ Huyền cùng Mông Thủy đứng chung một chỗ, Thất Hiền Các tổng cộng bốn người tiến vào Thiên Lục Nguyên, hôm nay chỉ còn lại có hai người họ.
Ánh mắt trong đám người xuyên thẳng qua, Từ Huyền phát hiện, những thiên tài tu giả này may mắn còn sống sót, phần lớn là đến từ tam dương thập tông.
Một khắc này, ánh mắt Từ Huyền trì trệ, nhìn chằm chằm vào một thanh niên sắc mặt tái nhợt, giống như cương thi khô gầy.
Vừa nhìn thấy hắn đã nhận ra người này, cỗ khí tức đó, Từ Huyền không bao giờ quên.
- Tà Ương!!!
Trong lòng Từ Huyền tim đập mạnh một cái, trên mặt khiếp sợ.
Tà Ương của Quỷ Cốt Tông rõ ràng bị Di Thiên Thủ của mình diệt sát, làm sao lại chết mà phục sinh?
Rất nhanh, đám người Vô Không Minh, Mông Thủy cũng đều lưu ý đến khí tức cực yếu đích Tà Ương.
- Khặc khặ-x-xxxxx...
Trên mặt Tà Ương lộ ra một tia âm lãnh vui vẻ và sự thần bí khó lường.
Bất quá kim bào thủ lĩnh phụ trách giám thị đối với Tà Ương không nói năng gì hiển nhiên đã đồng ý hắn qua cửa.
Hô ông --
Thải vân cực lớn dưới chân mọi người lưu chuyển quang hà, Phong Lôi chấn minh bay khỏi Thiên Lục Nguyên, hướng ở chỗ sâu trong Thánh Cảnh bay đi.
Từ Huyền thu hồi ánh mắt, nỗi lòng ổn định, hắn thầm nghĩ:
- Ta đã đoạt được thứ nhất, ngay lập tức tiến vào Thánh Cảnh tu hành, tồn tại của Tà Ương này đối với ta cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng.
Nghĩ tới đây, hắn cũng không quan tâm sự thật thằng này phục sinh ra sao.
Thải vân cực lớn tại sương mù sương mù mờ mịt ở bên trong Thánh Cảnh xuyên thẳng qua, hướng ở chỗ sâu trong bay đi.
- Từ hiện tại bắt đầu. Bốn mươi hai người các ngươi tiến vào Thánh Cảnh tu hành, trở thành Thánh Cảnh môn đồ.
Thanh âm bình thản của Bạch bào Đoạn Trưởng Lão truyền đến. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ
Nghe xong lời ấy, ở đây không ít thiên tài, trên mặt lộ vẻ cuồng hỉ.
Tiến vào Thánh Cảnh, đây đối với vô số tu giả Tam Dương Cảnh mà nói, đều là giấc mộng xa xa không thể chạm tới được.
Thời khắc đám mây xuyên thẳng qua quang khí mờ mịt phía trước. Ẩn ẩn có thể thấy được sông núi, dòng sông, thành trì, thôn trang.
Phía dưới giang sơn cẩm tú này có hoàn cảnh linh khí thậm chí hơn xa trọng địa của tam dương thập tông những tông phái khác.
Phi hành một lát, giữa không trung có thể chứng kiến rất nhiều tu giả Thánh Cảnh bản thổ lui tới xuyên thẳng qua.
- Phía dưới là phía dưới là tầng ngoài của Thánh Cảnh, ở lại rất nhiều bản thổ tu giả, người ở thưa thớt. Nhưng tại đây tư nguyên hoàn cảnh so với một ít Thánh Địa ngoại giới các ngươi còn muốn tốt hơn rất nhiều.
Lên tiếng lên tiếng chính là kim bào thủ lĩnh họ Trì.
Hắn có chút mỉm cười ánh mắt dừng lại trên người Từ Huyền cùng Mông Thủy.
Trên đường đi hắn đối với Từ Huyền cùng Mông Thủy thập phần chiếu cố, hữu vấn tất đáp.
Thứ nhất là hắn và Thất Hiền Các Thái Thượng trưởng lão có chút hữu nghị. Thứ hai, Từ Huyền cùng Mông Thủy ở bên trong lần khảo hạch này là một trong những thiên tài xuất sắc nhất.
Đặc biệt tại cửa ải cuối cùng, Từ Huyền cùng Mông Thủy, thu hoạch lệnh bài qua cửa theo thứ tự là đệ nhất cùng thứ hai.
Trong lúc vô hình, kim bào thủ lĩnh họ Trì, trên mặt rạng rỡ, cũng có toan tính cùng Từ Huyền hai người làm tốt quan hệ.
- Nơi giang sơn cẩm tú thể này mà chỉ là tầng ngoài của Thánh Cảnh? Nhưng không biết, Thánh Cảnh sẽ đem chúng ta an bài ở đâu?
Từ Huyền dò hỏi.
Hắn phát hiện tu giả tầng ngoài Thánh Cảnh có tỷ lệ cường giả cường giả cao giai rất cao.
Bình quân ba bốn tu giả ở bên trong, thì có một cái Đan Đạo cường giả, cái tỷ lệ này, có thể nói là vô cùng khủng bố.
Đương nhiên, điều này cũng đích thị là cùng có quan hệ với hoàn cảnh hoàn cảnh tư nguyên ưu việt của Thánh Cảnh.
- Ha ha, phạm vi tầng ngoài này đại khái diện tích mười mấy vạn dặm, có một số tông phái cùng quốc gia nhưng đều là dân bản thổ của Thánh Cảnh sinh ra. Hạch tâm chính thức của Thánh Cảnh ở chỗ Tam đại Động Thiên ". Mỗi qua hơn nhiều năm, Thánh Cảnh đều hướng ra phía ngoài tuyển nhận môn đồ, đồng thời nhằm vào thổ dân tầng ngoài Thánh Cảnh cùng với thế lực bên ngoài Thánh Cảnh.
Trì họ thủ lĩnh lại cười nói.
- Tam đại Động Thiên!
Từ Huyền cùng Mông Thủy lộ ra vẻ hứng thú.
- Tam đại Động Thiên, mới thật sự là động thiên phúc địa, cũng là nguyên tuyền của Thiên Đô Thánh Cảnh. Tam Động Thiên theo thứ tự là Nhất Động Thiên, Nhị Động Thiên, Tam Động Thiên. Các ngươi đại đa số sẽ được an bài đến Nhất Động Thiên, số rất ít sẽ được an bài đến Nhị Động Thiên... Về phần Tam Động Thiên, ngay cả ta đều không có đi vào, nghe nói nơi đó là cấm địa của Thánh Cảnh, có thể đi thông Giới Ngoại không gian.
Kim bào thủ lĩnh họ Trì nói.
Đi thông Giới Ngoại!
Tâm thần Từ Huyền không hiểu run lên.
Tam Động Thiên đẳng cấp cao nhất lại có thể cùng Giới Ngoại không gian câu thông liên hệ.
Bối cảnh cùng nội tình của Thánh Cảnh quả thực không thể đo lường.
Có lẽ hai chữ Giới Ngoại đối với tu giả bình thường mà nói, chỉ là tồn tại xa không thể chạm tới, cùng mình không có quan hệ lớn.
Nhưng Từ Huyền thì bất đồng!
- Nếu như có thể đi Giới Ngoại, ta liền có cơ hội lấy được truyền thừa động phủ kiếp trước từng lưu lại, động thiên phúc địa, kế thừa tư nguyên tài sản của kiếp trước lưu lại.
Từ Huyền ầm ầm tâm động.
Thời điểm lúc ban đầu mở ra Ký Ức Tinh Hải, tàn hồn kiếp trước đã nói với hắn, kiếp trước để lại rất nhiều thứ, những Bí Cảnh, động thiên phúc địa, truyền thừa động phủ này do mình mở ra...
Cấp độ địa vị trước kia dù là chỉ lấy được một phần ngàn tư nguyên tài sản, cũng hơn xa mở ra một tòa Di Lạc Cổ Thành.
Chỉ là giới diện kiếp trước đã từng ở vị trí khác với Tiểu Ngư Giới, hoàn toàn không thể đi tìm.
Cho nên hai chữ Giới Ngoại đối với Từ Huyền tràn ngập tính hấp dẫn như con nghiện thèm ôm bom cảm tử của Sói già (^.^)
- Đã sắp tiến vào Nhất Động Thiên rồi.
Thanh âm của thủ lĩnh họ Trì vang lên.
Cùng lúc đó, ánh mắt của Từ Huyền chạm đến một vùng linh hồ phía trước Thánh Địa.
Khảo hạch của Thánh Cảnh tổng cộng tứ quan.
Các quan phía trước tương đối nhẹ nhàng, không có nguy hiểm tới tánh mạng.
Nhưng mà cửa ải cuối cùng Thiên Lục Nguyên này, trong một tháng tàn khốc cạnh tranh cùng chém giết, đối với phần lớn thiên tài mà nói, cũng là một loại dày vò.
Ông oanh ~
Một tràng Thải Vân cực lớn lưu quang ráng ngũ sắc quanh quẩn, nương theo từng cơn phong lôi lệ hống, từ trên không Thiên Lục Nguyên trôi nổi xuống.
Huyết sắc quang giới bao phủ ngàn dặm phạm vi chậm rãi thu liễm.
Mười tên Bất Hủ Kim Đan duy trì trật tự, ở bên trong Thiên Lục Nguyên còn thừa không nhiều lắm thiên tài, tất cả bước lên đám mây.
- Cửa thứ tư, hai trăm hai mươi sáu người tham gia, bây giờ còn lại bốn mươi hai người...
Một vị kim bào thủ lĩnh nói.
Bạch bào Đoạn Trưởng Lão nói:
- Cùng trong dự đoán không sai biệt lắm, kế tiếp, đem những thiên tài này, phân phối đến Động Thiên ở bên trong Thánh Cảnh.
Từ Huyền cùng Mông Thủy đứng chung một chỗ, Thất Hiền Các tổng cộng bốn người tiến vào Thiên Lục Nguyên, hôm nay chỉ còn lại có hai người họ.
Ánh mắt trong đám người xuyên thẳng qua, Từ Huyền phát hiện, những thiên tài tu giả này may mắn còn sống sót, phần lớn là đến từ tam dương thập tông.
Một khắc này, ánh mắt Từ Huyền trì trệ, nhìn chằm chằm vào một thanh niên sắc mặt tái nhợt, giống như cương thi khô gầy.
Vừa nhìn thấy hắn đã nhận ra người này, cỗ khí tức đó, Từ Huyền không bao giờ quên.
- Tà Ương!!!
Trong lòng Từ Huyền tim đập mạnh một cái, trên mặt khiếp sợ.
Tà Ương của Quỷ Cốt Tông rõ ràng bị Di Thiên Thủ của mình diệt sát, làm sao lại chết mà phục sinh?
Rất nhanh, đám người Vô Không Minh, Mông Thủy cũng đều lưu ý đến khí tức cực yếu đích Tà Ương.
- Khặc khặ-x-xxxxx...
Trên mặt Tà Ương lộ ra một tia âm lãnh vui vẻ và sự thần bí khó lường.
Bất quá kim bào thủ lĩnh phụ trách giám thị đối với Tà Ương không nói năng gì hiển nhiên đã đồng ý hắn qua cửa.
Hô ông --
Thải vân cực lớn dưới chân mọi người lưu chuyển quang hà, Phong Lôi chấn minh bay khỏi Thiên Lục Nguyên, hướng ở chỗ sâu trong Thánh Cảnh bay đi.
Từ Huyền thu hồi ánh mắt, nỗi lòng ổn định, hắn thầm nghĩ:
- Ta đã đoạt được thứ nhất, ngay lập tức tiến vào Thánh Cảnh tu hành, tồn tại của Tà Ương này đối với ta cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng.
Nghĩ tới đây, hắn cũng không quan tâm sự thật thằng này phục sinh ra sao.
Thải vân cực lớn tại sương mù sương mù mờ mịt ở bên trong Thánh Cảnh xuyên thẳng qua, hướng ở chỗ sâu trong bay đi.
- Từ hiện tại bắt đầu. Bốn mươi hai người các ngươi tiến vào Thánh Cảnh tu hành, trở thành Thánh Cảnh môn đồ.
Thanh âm bình thản của Bạch bào Đoạn Trưởng Lão truyền đến. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ
Nghe xong lời ấy, ở đây không ít thiên tài, trên mặt lộ vẻ cuồng hỉ.
Tiến vào Thánh Cảnh, đây đối với vô số tu giả Tam Dương Cảnh mà nói, đều là giấc mộng xa xa không thể chạm tới được.
Thời khắc đám mây xuyên thẳng qua quang khí mờ mịt phía trước. Ẩn ẩn có thể thấy được sông núi, dòng sông, thành trì, thôn trang.
Phía dưới giang sơn cẩm tú này có hoàn cảnh linh khí thậm chí hơn xa trọng địa của tam dương thập tông những tông phái khác.
Phi hành một lát, giữa không trung có thể chứng kiến rất nhiều tu giả Thánh Cảnh bản thổ lui tới xuyên thẳng qua.
- Phía dưới là phía dưới là tầng ngoài của Thánh Cảnh, ở lại rất nhiều bản thổ tu giả, người ở thưa thớt. Nhưng tại đây tư nguyên hoàn cảnh so với một ít Thánh Địa ngoại giới các ngươi còn muốn tốt hơn rất nhiều.
Lên tiếng lên tiếng chính là kim bào thủ lĩnh họ Trì.
Hắn có chút mỉm cười ánh mắt dừng lại trên người Từ Huyền cùng Mông Thủy.
Trên đường đi hắn đối với Từ Huyền cùng Mông Thủy thập phần chiếu cố, hữu vấn tất đáp.
Thứ nhất là hắn và Thất Hiền Các Thái Thượng trưởng lão có chút hữu nghị. Thứ hai, Từ Huyền cùng Mông Thủy ở bên trong lần khảo hạch này là một trong những thiên tài xuất sắc nhất.
Đặc biệt tại cửa ải cuối cùng, Từ Huyền cùng Mông Thủy, thu hoạch lệnh bài qua cửa theo thứ tự là đệ nhất cùng thứ hai.
Trong lúc vô hình, kim bào thủ lĩnh họ Trì, trên mặt rạng rỡ, cũng có toan tính cùng Từ Huyền hai người làm tốt quan hệ.
- Nơi giang sơn cẩm tú thể này mà chỉ là tầng ngoài của Thánh Cảnh? Nhưng không biết, Thánh Cảnh sẽ đem chúng ta an bài ở đâu?
Từ Huyền dò hỏi.
Hắn phát hiện tu giả tầng ngoài Thánh Cảnh có tỷ lệ cường giả cường giả cao giai rất cao.
Bình quân ba bốn tu giả ở bên trong, thì có một cái Đan Đạo cường giả, cái tỷ lệ này, có thể nói là vô cùng khủng bố.
Đương nhiên, điều này cũng đích thị là cùng có quan hệ với hoàn cảnh hoàn cảnh tư nguyên ưu việt của Thánh Cảnh.
- Ha ha, phạm vi tầng ngoài này đại khái diện tích mười mấy vạn dặm, có một số tông phái cùng quốc gia nhưng đều là dân bản thổ của Thánh Cảnh sinh ra. Hạch tâm chính thức của Thánh Cảnh ở chỗ Tam đại Động Thiên ". Mỗi qua hơn nhiều năm, Thánh Cảnh đều hướng ra phía ngoài tuyển nhận môn đồ, đồng thời nhằm vào thổ dân tầng ngoài Thánh Cảnh cùng với thế lực bên ngoài Thánh Cảnh.
Trì họ thủ lĩnh lại cười nói.
- Tam đại Động Thiên!
Từ Huyền cùng Mông Thủy lộ ra vẻ hứng thú.
- Tam đại Động Thiên, mới thật sự là động thiên phúc địa, cũng là nguyên tuyền của Thiên Đô Thánh Cảnh. Tam Động Thiên theo thứ tự là Nhất Động Thiên, Nhị Động Thiên, Tam Động Thiên. Các ngươi đại đa số sẽ được an bài đến Nhất Động Thiên, số rất ít sẽ được an bài đến Nhị Động Thiên... Về phần Tam Động Thiên, ngay cả ta đều không có đi vào, nghe nói nơi đó là cấm địa của Thánh Cảnh, có thể đi thông Giới Ngoại không gian.
Kim bào thủ lĩnh họ Trì nói.
Đi thông Giới Ngoại!
Tâm thần Từ Huyền không hiểu run lên.
Tam Động Thiên đẳng cấp cao nhất lại có thể cùng Giới Ngoại không gian câu thông liên hệ.
Bối cảnh cùng nội tình của Thánh Cảnh quả thực không thể đo lường.
Có lẽ hai chữ Giới Ngoại đối với tu giả bình thường mà nói, chỉ là tồn tại xa không thể chạm tới, cùng mình không có quan hệ lớn.
Nhưng Từ Huyền thì bất đồng!
- Nếu như có thể đi Giới Ngoại, ta liền có cơ hội lấy được truyền thừa động phủ kiếp trước từng lưu lại, động thiên phúc địa, kế thừa tư nguyên tài sản của kiếp trước lưu lại.
Từ Huyền ầm ầm tâm động.
Thời điểm lúc ban đầu mở ra Ký Ức Tinh Hải, tàn hồn kiếp trước đã nói với hắn, kiếp trước để lại rất nhiều thứ, những Bí Cảnh, động thiên phúc địa, truyền thừa động phủ này do mình mở ra...
Cấp độ địa vị trước kia dù là chỉ lấy được một phần ngàn tư nguyên tài sản, cũng hơn xa mở ra một tòa Di Lạc Cổ Thành.
Chỉ là giới diện kiếp trước đã từng ở vị trí khác với Tiểu Ngư Giới, hoàn toàn không thể đi tìm.
Cho nên hai chữ Giới Ngoại đối với Từ Huyền tràn ngập tính hấp dẫn như con nghiện thèm ôm bom cảm tử của Sói già (^.^)
- Đã sắp tiến vào Nhất Động Thiên rồi.
Thanh âm của thủ lĩnh họ Trì vang lên.
Cùng lúc đó, ánh mắt của Từ Huyền chạm đến một vùng linh hồ phía trước Thánh Địa.
Bình luận truyện