Tiên Hà Phong Bạo
Chương 968: Hóa Anh hậu kỳ (2)
Vù!
Hư ảnh màu trắng nhoáng một cái, Thiên Đường Đảo chủ đã phá không bay ra mấy trăm dặm có hơn.
Thiên Đường Đảo, ở ven biển.
Ba người Từ Huyền một đường đổ máu, đột phá lớp lớp vòng vây, rốt cục giết tới phụ cận Hải Vực.
Một khi tiến vào Hải Vực, trong khu vực đông đúc còn muốn tìm mấy người bọn họ, không khác mò kim đáy biển.
Bên ngoài Thiên Đường Đảo có thật nhiều binh sĩ Nhiên Ma.
Ba người mới ra thì gặp phải hàng trăm hàng ngàn binh sĩ Nhiên Ma công kích.
Những binh sĩ Nhiên Ma này đều là Đan Đạo cường giả. Liên thủ công kích, thanh thế to lớn, ngay cả Nguyên Thần Đại Đạo đều có thể bị uy hiếp.
Loan nguyệt màu tím trong tay Thao Phi bổ ngang vung lên, lưỡi đao màu tím lập tức chém giết trên trăm cái binh sĩ Nhiên Ma.
Nhưng mà rất nhanh lại có Nhiên Ma Thiên phu trưởng, dẫn đầu đại lượng Nhiên Ma binh, bọc đánh mà đến.
- Không cần lo cho những tên lâu la này, trước hết giết vào Hải Vực đã.
Từ Huyền quát một tiếng chói tai. Thúc dục thần thông lực lượng của thổ tỳ.
Oanh!
Trọng lực vô hình bao phủ phạm vi trăm dặm.
Phàm là binh sĩ Nhiên Ma tiếp cận thân thể lập tức bạo liệt, cho dù là Nhiên Ma Thiên phu trưởng cũng khó có thể chống cự. Trực tiếp thổ huyết rơi vào biển cả.
Thao Phi cùng Bạch Ngọc Mai mặt lộ vẻ vui mừng, toàn lực thúc dục Phi Toa dưới chân.
XÍU...UU! --
Ba người phá lớp lớp vòng vây Thiên Đường Đảo giết tiến vào bên trong Hải Vực.
Thao Phi cùng Bạch Ngọc Mai, quen thuộc địa hình, lựa chọn một cái khu vực hoang vu vắng vẻ một hơi bay ra mấy vạn dặm.
Hôm nay tất cả Giới Ngoại cường giả Lô Sơn Giới đều đã bị truy nã, tự nhiên không thể chạy địa phương nhiều người hơn.
Một khắc này, trong hư thiên thế giới đột nhiên tầng mây xoay tròn. Từ Huyền sinh lòng cảm ứng, sắc mặt đại biến.
- Ha ha ha... Lão phu chờ các ngươi hồi lâu rồi!
Một đạo thanh âm cười dài hữu lực từ trên tầng mây ngoài hải vực truyền tới.
Mấy người đều cảm nhận được một cỗ áp lực chưa từng có, huyết mạch hô hấp không thông.
- Hóa Anh hậu kỳ!
Bạch Ngọc Mai sắc mặt như tro tàn, thân thể mềm mại run lên.
Như là cấp độ đan đạo mỗi khi đến một cái cảnh giới hậu kỳ, đại biểu cảnh giới đại thành, pháp lực thần thông đều là coi rẻ đồng giai, khó gặp gỡ đối thủ.
Mà tới được Hóa Anh Kỳ, tình huống này sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Giờ phút này, Vân Hải đột nhiên bốc lên, mơ hồ có thể thấy được một lão giả áo trắng, khí tức mênh mông bao la, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác mờ mịt không thể nắm lấy.
- Không tốt! Là Thiên Đường Đảo chủ, người này là nhân vật cao cấp nhất Lô Sơn Giới.
Sắc mặt Thao Phi ngưng trọng, ánh mắt nhìn Từ Huyền, trong lòng thập phần lo lắng.
Ánh mắt Từ Huyền có chút nheo lại, dựa theo thực lực phân cấp mà nói, thực lực Thiên Đường Đảo chủ so Thánh Cảnh Chi Chủ, còn mạnh hơn rất nhiều.
Nếu như tại Tiểu Ngư Giới, đối mặt nhân vật bực này, hắn tự nhiên không úy kỵ.
Nhưng mà đến Tiểu Ngư Giới thì hoàn toàn bất đồng rồi.
Di Lạc Côi Bảo trong tay Từ Huyền không có nguyên lực gia trì, không có có khí vận gia tăng, càng không có Thất Bảo hợp nhất, Cửu Bảo hợp nhất. Những pháp bảo như là Thất Linh Đồng Tước, Phương Thiên Họa Kích, thánh khí phẩm cấp quá thấp không có đất dụng võ. Duy nhất còn có tác dụng chính là Phượng Ma Dực, nhưng phẩm cấp cũng miễn cưỡng có thể so với thánh khí nhất phẩm.
- Thao đạo hữu, thúc thủ chịu trói đi.
Thiên Đường Đảo chủ dưới cao nhìn xuống, trên Vân Hải chi đỉnh, bao quát ba người phía dưới.
Hiển nhiên, Thiên Đường Đảo chủ cùng Thao Phi có vài lần gặp gỡ nên nhớ rõ hắn.
- Tuyệt không khả năng!
Thao Phi không dám nghĩ nữa, nếu như rơi vào trong tay Nhiên Ma Quân Đoàn thì đúng là ác mộng.
- Ha ha! Vậy thì toàn bộ lưu lại!
Thiên Đường Đảo chủ cười khẽ, thò tay tạo thành một trảo.
Chỉ một thoáng, đám mây trên bầu trời, mây trắng tỏa ra hào quang dung hội lại một chỗ, sau đó đan vào thành một cái lưới lớn màu trắng có thêm lôi quang chi chi rung động.
Một mẻ hốt gọn!
Đại võng bằng bạch lôi chớp động trong nháy mắt tăng vọt, khuếch trương đến hơn mười trượng... Mấy trăm trượng... Vài dặm...
Mạng lưới khổng lồ của bạch lôi phát ra lực lượng kỳ dị phun ra nuốt vào cùng hải dương gào thét thoáng cái đem ba người bao phủ.
Đinh đinh đinh...
Bạch Ngọc Mai điều khiển thánh khí nhất phẩm ngọc kiếm, trảm lên trên mạng lưới khổng lồ của bạch lôi đốm lửa văng khắp nơi, nhưng không hư hao chút nào.
Một tia lôi quang bên trên mạng lưới bạch lôi khổng lồ cắn trả tới, Bạch Ngọc Mai toàn thân tê rần, khóe miệng tràn ra một tia vết máu, thân thể mềm mại lung lay.
Phanh Xùy~~ --
Thao Phi vận chuyển lực lượng huyết mạch, loan nguyệt đao màu tím tại mạng lưới khổng lồ bạch lôi chém ra một cái lổ hổng.
Nhưng mà hắn vừa định từ lổ hổng đột phá thì một tia bạch lôi vân phụ cận nhộn nhạo mở, thân hình tê rần, hắn hừ nhẹ một tiếng, rút lui trở về.
Băng phốc!!!
Từ Huyền đánh ra một quyền, quyền kình lập lòe hồng mang đem mạng lưới khổng lồ của bạch lôi phá vỡ một cái lổ hổng, nhưng bạch lôi quang vân đan vào, rất nhanh tu bổ, không cách nào đơn giản tới gần.
Thiên Đường Đảo chủ thong dong bình tĩnh, hắn khống chế mạng lưới khổng lồ bạch lôi đem ba người đẩy vào tuyệt cảnh.
Đối mặt nhân vật đứng đầu giới diện, Thao Phi cùng Bạch Ngọc Mai lộ ra vẻ tuyệt vọng, cảm giác sâu sắc vô lực.
Lập tức mạng lưới khổng lồ bạch lôi áp súc, Từ Huyền cũng cảm nhận được vài tia nguy cơ, sắc mặt hắn ngưng trọng, hít sâu một hơi, hắn đi về phía trước bước ra một bước.
Tại nháy mắt Từ Huyền đi về phía trước bước ra một bước, Thao Phi cùng Bạch Ngọc Mai bên cạnh sinh ra một loại cảm giác kỳ quái.
Đầu tiên là chung quanh hư không phảng phất trầm xuống, tầm mắt giác quan nhìn thấy Từ Huyền phảng phất trở nên càng cao lớn hơn.
Lập tức Từ Huyền giẫm chân tại chỗ, đầu tiên đem Thể Phách Chi Lực trong Vương thể đỉnh phong vận chuyển tới cực hạn, lực lượng khí tức vô hình trực tiếp hình thành tồn tại y hệt lực trường.
Thao Phi cùng Bạch Ngọc Mai vốn là thân hình đang trầm xuống, tiếp theo lại cảm thấy khí tức uy áp đến từ Hóa Anh hậu kỳ giảm mạnh vài phần.
Phá!!
Thần quang Từ Huyền lăng lệ ác liệt giống như Đao Phong, trong lòng bàn tay ngưng tụ một tràng duệ quang rét lạnh thấu xương, làm cho người ta cảm thấy hàn ý lạnh lẽo, hung hăng phách trảm mà đi.
Két Xùy~~ --
Duệ quang lăng lệ ác liệt hiện ngân phong kỳ dị, thoáng cái đem mạng lưới khổng lồ bằng bạch lôi trước mặt chém ra một lỗ hổng gần mười trượng.
Công kích thật là sắc bén.
Ánh mắt Thiên Đường Đảo chủ ngưng tụ, lộ ra vẻ khó có thể tin.
Hai người Thao Phi khiếp sợ mà cuồng hỉ.
Lực lượng một kích kia của Từ Huyền đem lực lượng kim chi phế trong cơ thể phát huy đến cực hạn, công kích vô cùng ngưng luyện, lăng lệ ác liệt, có thể nói cứng rắn vô cùng.
Lại cộng thêm khí lực lực lượng của Viễn Cổ thể tu, ngay cả thần thông của Hóa Anh hậu kỳ dốc lòng khốn cấm đều bị nhẹ nhõm phá vỡ.
Hư ảnh màu trắng nhoáng một cái, Thiên Đường Đảo chủ đã phá không bay ra mấy trăm dặm có hơn.
Thiên Đường Đảo, ở ven biển.
Ba người Từ Huyền một đường đổ máu, đột phá lớp lớp vòng vây, rốt cục giết tới phụ cận Hải Vực.
Một khi tiến vào Hải Vực, trong khu vực đông đúc còn muốn tìm mấy người bọn họ, không khác mò kim đáy biển.
Bên ngoài Thiên Đường Đảo có thật nhiều binh sĩ Nhiên Ma.
Ba người mới ra thì gặp phải hàng trăm hàng ngàn binh sĩ Nhiên Ma công kích.
Những binh sĩ Nhiên Ma này đều là Đan Đạo cường giả. Liên thủ công kích, thanh thế to lớn, ngay cả Nguyên Thần Đại Đạo đều có thể bị uy hiếp.
Loan nguyệt màu tím trong tay Thao Phi bổ ngang vung lên, lưỡi đao màu tím lập tức chém giết trên trăm cái binh sĩ Nhiên Ma.
Nhưng mà rất nhanh lại có Nhiên Ma Thiên phu trưởng, dẫn đầu đại lượng Nhiên Ma binh, bọc đánh mà đến.
- Không cần lo cho những tên lâu la này, trước hết giết vào Hải Vực đã.
Từ Huyền quát một tiếng chói tai. Thúc dục thần thông lực lượng của thổ tỳ.
Oanh!
Trọng lực vô hình bao phủ phạm vi trăm dặm.
Phàm là binh sĩ Nhiên Ma tiếp cận thân thể lập tức bạo liệt, cho dù là Nhiên Ma Thiên phu trưởng cũng khó có thể chống cự. Trực tiếp thổ huyết rơi vào biển cả.
Thao Phi cùng Bạch Ngọc Mai mặt lộ vẻ vui mừng, toàn lực thúc dục Phi Toa dưới chân.
XÍU...UU! --
Ba người phá lớp lớp vòng vây Thiên Đường Đảo giết tiến vào bên trong Hải Vực.
Thao Phi cùng Bạch Ngọc Mai, quen thuộc địa hình, lựa chọn một cái khu vực hoang vu vắng vẻ một hơi bay ra mấy vạn dặm.
Hôm nay tất cả Giới Ngoại cường giả Lô Sơn Giới đều đã bị truy nã, tự nhiên không thể chạy địa phương nhiều người hơn.
Một khắc này, trong hư thiên thế giới đột nhiên tầng mây xoay tròn. Từ Huyền sinh lòng cảm ứng, sắc mặt đại biến.
- Ha ha ha... Lão phu chờ các ngươi hồi lâu rồi!
Một đạo thanh âm cười dài hữu lực từ trên tầng mây ngoài hải vực truyền tới.
Mấy người đều cảm nhận được một cỗ áp lực chưa từng có, huyết mạch hô hấp không thông.
- Hóa Anh hậu kỳ!
Bạch Ngọc Mai sắc mặt như tro tàn, thân thể mềm mại run lên.
Như là cấp độ đan đạo mỗi khi đến một cái cảnh giới hậu kỳ, đại biểu cảnh giới đại thành, pháp lực thần thông đều là coi rẻ đồng giai, khó gặp gỡ đối thủ.
Mà tới được Hóa Anh Kỳ, tình huống này sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Giờ phút này, Vân Hải đột nhiên bốc lên, mơ hồ có thể thấy được một lão giả áo trắng, khí tức mênh mông bao la, nhưng lại làm cho người ta có một loại cảm giác mờ mịt không thể nắm lấy.
- Không tốt! Là Thiên Đường Đảo chủ, người này là nhân vật cao cấp nhất Lô Sơn Giới.
Sắc mặt Thao Phi ngưng trọng, ánh mắt nhìn Từ Huyền, trong lòng thập phần lo lắng.
Ánh mắt Từ Huyền có chút nheo lại, dựa theo thực lực phân cấp mà nói, thực lực Thiên Đường Đảo chủ so Thánh Cảnh Chi Chủ, còn mạnh hơn rất nhiều.
Nếu như tại Tiểu Ngư Giới, đối mặt nhân vật bực này, hắn tự nhiên không úy kỵ.
Nhưng mà đến Tiểu Ngư Giới thì hoàn toàn bất đồng rồi.
Di Lạc Côi Bảo trong tay Từ Huyền không có nguyên lực gia trì, không có có khí vận gia tăng, càng không có Thất Bảo hợp nhất, Cửu Bảo hợp nhất. Những pháp bảo như là Thất Linh Đồng Tước, Phương Thiên Họa Kích, thánh khí phẩm cấp quá thấp không có đất dụng võ. Duy nhất còn có tác dụng chính là Phượng Ma Dực, nhưng phẩm cấp cũng miễn cưỡng có thể so với thánh khí nhất phẩm.
- Thao đạo hữu, thúc thủ chịu trói đi.
Thiên Đường Đảo chủ dưới cao nhìn xuống, trên Vân Hải chi đỉnh, bao quát ba người phía dưới.
Hiển nhiên, Thiên Đường Đảo chủ cùng Thao Phi có vài lần gặp gỡ nên nhớ rõ hắn.
- Tuyệt không khả năng!
Thao Phi không dám nghĩ nữa, nếu như rơi vào trong tay Nhiên Ma Quân Đoàn thì đúng là ác mộng.
- Ha ha! Vậy thì toàn bộ lưu lại!
Thiên Đường Đảo chủ cười khẽ, thò tay tạo thành một trảo.
Chỉ một thoáng, đám mây trên bầu trời, mây trắng tỏa ra hào quang dung hội lại một chỗ, sau đó đan vào thành một cái lưới lớn màu trắng có thêm lôi quang chi chi rung động.
Một mẻ hốt gọn!
Đại võng bằng bạch lôi chớp động trong nháy mắt tăng vọt, khuếch trương đến hơn mười trượng... Mấy trăm trượng... Vài dặm...
Mạng lưới khổng lồ của bạch lôi phát ra lực lượng kỳ dị phun ra nuốt vào cùng hải dương gào thét thoáng cái đem ba người bao phủ.
Đinh đinh đinh...
Bạch Ngọc Mai điều khiển thánh khí nhất phẩm ngọc kiếm, trảm lên trên mạng lưới khổng lồ của bạch lôi đốm lửa văng khắp nơi, nhưng không hư hao chút nào.
Một tia lôi quang bên trên mạng lưới bạch lôi khổng lồ cắn trả tới, Bạch Ngọc Mai toàn thân tê rần, khóe miệng tràn ra một tia vết máu, thân thể mềm mại lung lay.
Phanh Xùy~~ --
Thao Phi vận chuyển lực lượng huyết mạch, loan nguyệt đao màu tím tại mạng lưới khổng lồ bạch lôi chém ra một cái lổ hổng.
Nhưng mà hắn vừa định từ lổ hổng đột phá thì một tia bạch lôi vân phụ cận nhộn nhạo mở, thân hình tê rần, hắn hừ nhẹ một tiếng, rút lui trở về.
Băng phốc!!!
Từ Huyền đánh ra một quyền, quyền kình lập lòe hồng mang đem mạng lưới khổng lồ của bạch lôi phá vỡ một cái lổ hổng, nhưng bạch lôi quang vân đan vào, rất nhanh tu bổ, không cách nào đơn giản tới gần.
Thiên Đường Đảo chủ thong dong bình tĩnh, hắn khống chế mạng lưới khổng lồ bạch lôi đem ba người đẩy vào tuyệt cảnh.
Đối mặt nhân vật đứng đầu giới diện, Thao Phi cùng Bạch Ngọc Mai lộ ra vẻ tuyệt vọng, cảm giác sâu sắc vô lực.
Lập tức mạng lưới khổng lồ bạch lôi áp súc, Từ Huyền cũng cảm nhận được vài tia nguy cơ, sắc mặt hắn ngưng trọng, hít sâu một hơi, hắn đi về phía trước bước ra một bước.
Tại nháy mắt Từ Huyền đi về phía trước bước ra một bước, Thao Phi cùng Bạch Ngọc Mai bên cạnh sinh ra một loại cảm giác kỳ quái.
Đầu tiên là chung quanh hư không phảng phất trầm xuống, tầm mắt giác quan nhìn thấy Từ Huyền phảng phất trở nên càng cao lớn hơn.
Lập tức Từ Huyền giẫm chân tại chỗ, đầu tiên đem Thể Phách Chi Lực trong Vương thể đỉnh phong vận chuyển tới cực hạn, lực lượng khí tức vô hình trực tiếp hình thành tồn tại y hệt lực trường.
Thao Phi cùng Bạch Ngọc Mai vốn là thân hình đang trầm xuống, tiếp theo lại cảm thấy khí tức uy áp đến từ Hóa Anh hậu kỳ giảm mạnh vài phần.
Phá!!
Thần quang Từ Huyền lăng lệ ác liệt giống như Đao Phong, trong lòng bàn tay ngưng tụ một tràng duệ quang rét lạnh thấu xương, làm cho người ta cảm thấy hàn ý lạnh lẽo, hung hăng phách trảm mà đi.
Két Xùy~~ --
Duệ quang lăng lệ ác liệt hiện ngân phong kỳ dị, thoáng cái đem mạng lưới khổng lồ bằng bạch lôi trước mặt chém ra một lỗ hổng gần mười trượng.
Công kích thật là sắc bén.
Ánh mắt Thiên Đường Đảo chủ ngưng tụ, lộ ra vẻ khó có thể tin.
Hai người Thao Phi khiếp sợ mà cuồng hỉ.
Lực lượng một kích kia của Từ Huyền đem lực lượng kim chi phế trong cơ thể phát huy đến cực hạn, công kích vô cùng ngưng luyện, lăng lệ ác liệt, có thể nói cứng rắn vô cùng.
Lại cộng thêm khí lực lực lượng của Viễn Cổ thể tu, ngay cả thần thông của Hóa Anh hậu kỳ dốc lòng khốn cấm đều bị nhẹ nhõm phá vỡ.
Bình luận truyện