Tiên Luyện Chi Lộ
Chương 56: Túi trữ vật nứt vỡ
Một đường vô sự, Trương Hằng rất nhanh trở về tới Phương Vân sơn. Trên đường, khi đi qua Tiên Vân Tông, hắn hơi dừng lại một chút.
Nhớ lại ngày hôm đó, Trương Hằng bị Lạc Ngưng Tuyết dùng bí thuật đánh rơi xuống vực sâu vạn trượng, mà lúc ấv nàng này đã sắp hao hết tất cả pháp lực. không biết hiện nay tình trạng như thế nào.
Theo lý thuyết, Lạc Ngưng Tuyết thi triển bí thuật uy lực cường đại như thế. giờ phút này hẳn phải bị Nguyên khí tổn thương nặng, thậm chí ngay cả tu vi còn có thể bị tụt xuống.
Khi hắn đang dừng lại, cách đó không xa có một vị tu sĩ Tiên Vân Tông bay tới. Trương Hằng nhiệt tình hỏi:
- Vị đạo hữu này! Lạc tiên tử của quy môn còn ở trong núi không?
Tu sĩ kia cùng Trương Hằng giống nhau, cũng là Luyện Khí tiền kỳ, Tuy nhiên dưới chân khống chế lại là một kiện pháp khí. hắn thấy Trương Hằng thoải mái thi triển Ngự Phong Thuật phi hành như thế. hơi có chút kinh ngạc, nhưng khi nghe Trương Hằng hỏi thăm Lạc Ngưng Tuyết, trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười nồng nhiệt:
- Ta nói vị sư huynh này, chẳng lẽ đạo hữu cũng định theo đuôi Lạc Trần Tiên Tư của môn phái ta?
Trương Hằng cười ha hả, cũng không nói ra, cực kỳ giảo hoạt hỏi tới:
- Không biết vị Lạc tiên tử lúc này còn ở trong môn phái không?
Tu sĩ kia than một tiếng:
- Ngươi đã không có cơ hội rồi...
Ngay sau đó lại ra vẻ thần bí nói:
- Nói cho ngươi một bí mật. kỳ thật cùng không tính là chân chính bí mật gì lắm. Ngay tại buổi tối hôm trước, Lạc tiên tử cùng sư đệ họ Triệu của Hỏa Vân Môn cùng nhau từ bên ngoài trở về, không ít huynh đệ trong môn phái nhìn thấy hai người bọn họ thân mật khăng khít trở về núi. Tiểu tử họ Triệu kia còn tự mình đưa Lạc sư muội lên Thiên Linh Sơn.
- Thật dáng giận mà! Một vị sư muội xuất trần như tiên tử như vậy mà để cho tên tử mặt trắng kia đoạt mất rồi...
Cuối cùng, tu sĩ kia còn lộ ra vẻ tiếc nuối vạn phần.
Trương Hằng thầm thất kinh trong lòng, xem ra Lạc tiên tử này sau khi thi triển bí thuật, bản thể của nàng ta dường như không có bị tổn thương nhiều lắm. Nếu quả thật như vậy, nàng này đích xác thật dáng sợ. Nói không chừng còn có sát chiêu gì đó lợi hại hơn... Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
Tuy nhiên, đợi đến sau Đại Hội Phương Vân, hết thảy nghi vấn sẽ cởi bỏ. Trương Hằng không tin đối phương có thể trong vòng một tháng khôi phục lại Nguyên trạng.
Ở Tu Tiên giới, khi sử dụng hết thảy bí thuật cấm kỵ đều phải trả một cái giá nhất định. Uy lực của bí thuật càng mạnh, người thi triển bí thuật phải trả giá lại càng lớn.
Tu sĩ Luyện khí kỳ giống như Lạc Ngưng Tuyết mà phóng ra loại bí thuật uy lực tiếp cận pháp thuật bậc bốn. gần như là chuyện không có khả năng. Nhưng đối phương lại làm được, thì cái giá phải trả của nó chi nghĩ cũng biết sẽ rất khủng bố.
Lại tùy ý hàn huyên vài câu cùng tu sĩ này. Trương Hằng liền ngự phong trở về Thiết Lĩnh Phong của Phong Hành Môn.
Trở lại Phong Hành Môn, Trương Hằng phát hiện đại đa số đệ tử nội môn đều đang bế quan, chắc có lẽ là vì Đại Hội Phương Vân sắp tới. đều tận dụng hết toàn lực để chuẩn bị.
Dù sao Trúc Cơ Đan và linh khí thượng phẩm đối với tu sĩ Luyện khí kỳ mà nói. đích thật là hấp dẫn không nhỏ.
Trong lòng Trương Hằng cũng không khỏi cân nhắc, chính mình có nên đi vào tốp mười của Đại Hội Phương Vân này hay không. Trúc Cơ Đan thật ra không cần thiết, nhưng nếu kiếm được một thanh linh khí thượng phẩm, đối với thực lực của hắn hẳn sẽ có tăng lên.
Giờ phút này hắn có được Hư Không Hỏa Diễm, có thể phát huy ra uy lực chân chính của linh khí nên nếu có một kiện linh khí thượng phẩm trong tay. đích xác có thể giúp thực lực của hắn gia tăng không ít.
Tuy nhiên nếu như vậy, thực lực của hắn sẽ bại lộ ở trước mặt rất nhiều người, sau khi tiến vào động phủ sẽ khiên cho những người khác chú ý và cảnh giác, từ đó sẽ không lợi cho kế hoạch của hắn ở trong động phủ.
Sau khi trở lại biệt viện của mình, Trương Hằng theo bản năng dùng thần thức quét một vòng, lập tức phát hiện hai đạo truyền âm phù.
Hắn duỗi tay ra, hai đạo truyền âm phù một đỏ một xanh bay đến trong tay.
Truyền âm phù màu xanh này chắc là của Âu Dương lão tổ truyền tới. về phần truyền âm phù màu đỏ, Trương Hằng thoáng hơi có chút tò mò không biết là ai.
Đưa tay mở ra truyền âm phù màu đỏ, bên trong lập tức truyền đến thanh âm có vẻ chất vấn của Triệu Thụy:
- Đường sư huynh! Ta không biết giữa huynh cùng Lạc sư tỷ có ân oán như thế nào. nhưng huynh vì sao lại ra tay tàn nhẫn với Lạc sư tỷ như thế? Nếu như không có kỳ nhân cứu giúp, hiện tại chỉ sợ Lạc sư tỷ đã không còn sống trên thế giới này rồi... Nếu huynh trở về núi. mau đi đến Tiên Vân Tông xin lỗi Lạc sư tỷ... Chúng ta như trước vẫn là băng hữu.
Nghe xong lời nhắn của Triệu Thụy trong truyền âm phù. Trương Hằng cười lạnh một tiếng, trong tay nhảy ra một ngọn lửa đốt cháy đạo truyền âm phù này.
Ngọn lửa bừng bừng rất nhanh liền đốt cháy đạo truyền âm phù thành tro tàn.
- Trên thế gian này không ngờ có người ngây thơ như vậy.
Trương Hằng than nhỏ một tiếng, tính cách đơn thuần thiện lương của Triệu Thụy này cùng người rất có tâm kế Lạc Ngưng Tuyết ở cùng một chỗ, không biết sẽ sinh ra kết quả như thế nào nữa.
"Chuyện này đầu có liên quan gì tới ta chứ?" Trương Hằng cười tự giễu, lại mở ra truyền âm phù kia.
Xem theo hoa văn trên truyền âm phù màu xanh này, nhất định là Âu Dương lão tổ truyền tới, cũng không biết lão gia hỏa này tim mình có chuyện gì.
Thanh âm của Âu Dương lão tổ vẫn già nua như trước quanh quần bên tai Trương Hằng:
- Đại Hội Phương Vân sắp tới. Phệ Hồn cổ trong cơ thể ngươi còn vài ngày nữa sẽ phát tác, đến chỗ ta nơi này một chuyến...
Trong tay lại nháy ra một ngọn lửa thiêu hủy truyền âm phù này. Trương Hằng khẽ cau mày: "Trong truyền âm phù Âu Dương lão tổ này không đề cập chút nào về chuyện mình rời núi mấy ngày, không biết lại có tính kế gì đây? Hay là đối phương căn bản là không có xem trọng chuyện này trong lòng."
Trương Hằng cởi ra túi trữ vật nứt vỡ mấy chỗ. tạm thời giấu kỹ trong phòng. Trong lòng thâm nghĩ, có nên hay không kiếm chác của Âu Dương lão tổ này một cái túi trữ vật phẩm chất tốt hơn?
Với giá trị lợi dụng của Trương Hằng ở trong lòng Âu Dương lão tổ hiện nay, đưa ra yêu cầu này đối phương hơn phần nửa sẽ không cự tuyệt.
ở Phương Vân sơn, sau khi mỗi đệ tử nội môn vào núi, đều có thể nhận được một cái túi trữ vật loại kém, cũng chính là túi trữ vật bị hư hỏng Trương Hằng đang sử dụng.
Túi trữ vật như vậy không sợ công kích của pháp khí bình thường, có thể miễn dịch nước lửa thông thưởng thầm thấu, giá trị có thể so sánh bằng một nửa kiện linh khí hạ phẩm.
ở dưới tình huống bình thường, đệ tử trong môn phái không có khá nâng phá hủy những túi trữ vật này. Dù sao đã là đệ tử Luyện khí kỳ cũng sẽ không ngốc đến mức dùng linh khí tự hủy đi túi trữ vật của mình.
Hư hỏng giống như tình huống túi trữ vật của Trương Hằng này hoàn toàn là một trường hợp đặc biệt, mấy chục năm cũng không xảy ra một lần.
Trước khi đi, Trương Hằng lại thiết lập vài đạo cấm chế bí ẩn ở chung quanh phòng ở.
Hiện giờ pháp lực của Trương Hằng tương đối mạnh. đồng thời công lực Tinh tiến, hắn tin tưởng mấy đạo cấm chế như vậy trừ đích thân tu sĩ Trúc cơ kỳ tới. còn những tu sĩ Luyện khí kỳ trong môn phái, gần như không có khả năng phá giải được. Hơn nữa ở trong môn phái cũng sẽ không có người ngốc đến mức công khai xâm nhập cấm địa tu luyện của tu sĩ khác. Trương Hằng làm như vậy cũng là để phòng ngừa vạn nhất.
Làm xong những điều này. Trương Hằng yên tâm rời Thiết Lĩnh Phong, một đường ngự phong đi tới chỗ động phủ của Âu Dương lão tổ.
Không có bị bất cứ sự cố gì ngăn trở. sau khi tới động phủ Trương Hằng lại đi tới bên cạnh gian nhà tranh kia, nhẹ giọng nói:
-Tổ sư! Đệ tử đến đây!
Bên trong cũng không có tiếng trả lời ngay, Trương Hằng bắt đầu quan sát gian nhà tranh này. trong lòng cũng có chút buồn bực. Âu Dương lão tổ này nếu mở một cái động phủ vì sao còn phải ở trong một gian nhà gỗ như vậy chứ?
ở trong tưởng tượng của hắn, những tu sĩ Trúc cơ kỳ trở lên, mở động phủ tất nhiên phải là chỗ linh khí dư thừa, mở rộng thoải mái, đâu có tệ như Âu Dương lão tổ này. Mở động phủ rồi lại còn phải ở trong gian nhà gỗ.
Ngay lúc Trương Hằng đang trầm ngâm suy tư. từ trong nhà tranh truyền ra tiếng Âu Dương lão tổ:
-Ngươi cứ vào đi!
Trương Hằng không do dự chút nào, thần thái bình thản đi vào nhà tranh.
Trong nhà tranh vẫn như trước không có gì thay đổi, mà Âu Dương lão tổ ngồi trên tấm bồ đoàn giờ phút này thật ra cũng không có tu luyện lão đang lăng lặng quan sát Trương Hằng vài lần, rồi dường như thực tùy ý hỏi:
- Không đến một tháng, tu vi của ngươi lại tăng tiến không ít, cách Luyện Khí trung kỳ cũng không xa rồi đây! Tuy nhiên như vậy cũng tốt. thực lực của ngươi càng mạnh, kế hoạch của ta lại càng dễ dàng thành công.
Trương Hằng vẫn giữ thần sắc như thường nói:
- Tuy rằng khối thân thể này tư chất rất kém còi. nhưng dựa vào cảnh giới và kinh nghiệm của ta trước kia, miễn cưỡng cũng có thể tăng lên một ít thực lực.
Âu Dương lão tổ gật đầu nói:
- Ừ! Dù sao trước khi ngươi đoạt xá là một tu sĩ Trúc cơ kỳ. tuy rằng tư chất của thân thể kém một chút, nhưng vẫn là có hi vọng đạt tới Trúc cơ kỳ. Như vầy đi, lão tổ ta trước ban thưởng cho ngươi một số lớn linh đan. nếu như ngươi có thể ở trước khi động phủ mở ra đạt tới Luyện Khí hậu kỳ. lão tổ ta sẽ ngoại lệ giải trừ Phệ Hồn Cổ trên người ngươi, đống thời ban cho ngươi một kiện linh khí thượng phẩm.
Chỉ thấy Âu Dương lão tổ phất ống tay áo. từ trong túi trữ vật xuất ra mấy cái bình nhỏ bằng ngọc.
- Ta nơi này có sáu bình Bổ Linh Đan thượng đẳng, những Bổ Linh Đan này đối với tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn thăng cấp Trúc cơ kỳ đều có lợi ích rất lớn lao. Ngươi cầm lấy đi, bao nhiêu đó hẳn là cũng đủ ngươi dùng một năm.
Trương Hằng có hơi khó tin tiếp nhận số Bổ Linh Đan này. Âu Dương lão tổ này khi nào thì đối xử tốt với mình như vậy?
Bổ Linh Đan hiệu quả tuy rằng không có nghịch thiên như Trúc Cơ Đan. nhưng đối với tu sĩ sắp thăng cấp Trúc cơ kỳ mà nói. hoàn toàn là vạn kim khó câu.
Nếu có được mười mấy viên Bổ Linh Đan. người có Linh căn thiên phú thậm chí có thể nắm chắc tiến vào Trúc cơ kỳ.
Lần này Âu Dương lão tổ vừa ra tay chính là sáu bình. Bổ Linh Đan trong đó phỏng chừng không dưới một trăm viên.
Hơn nữa, Bổ Linh Đan không chỉ hữu dụng với tu sĩ tấn công Trúc cơ kỳ, mà đối với tu sĩ đã bước vào Trúc cơ kỳ tác dụng của nó cùng không hề nhỏ. bởi vậy có thể thấy được Bổ Linh Đan này quý báu biết nhường nào.
ở Tu Tiên giới, chỉ sợ Chỉ có tu sĩ Kết Đan Kỳ trở lên mới có thể ra tay phóng khoáng Như thế. một lần xuất ra nhiều Bổ Linh Đan như vậy.
Trương Hằng tiếp nhận số Bổ Linh Đan này. Sau đó, đối với Âu Dương lão tổ tự nhiên là một tràng câu nói cảm kích và nguyện trung thành, nhưng cũng không có thu cất mấy bình Bổ linh Đan này.
Âu Dương lão tổ đưa mắt nhìn bên hông hắn, thần sắc hơi đổi:
- Túi trữ vật của ngươi đầu?
Trương Hằng thầm vui mừng trong lòng, cái này thật vừa lúc, không cần mình đưa ra yêu cầu muốn túi trữ vật!
Nhớ lại ngày hôm đó, Trương Hằng bị Lạc Ngưng Tuyết dùng bí thuật đánh rơi xuống vực sâu vạn trượng, mà lúc ấv nàng này đã sắp hao hết tất cả pháp lực. không biết hiện nay tình trạng như thế nào.
Theo lý thuyết, Lạc Ngưng Tuyết thi triển bí thuật uy lực cường đại như thế. giờ phút này hẳn phải bị Nguyên khí tổn thương nặng, thậm chí ngay cả tu vi còn có thể bị tụt xuống.
Khi hắn đang dừng lại, cách đó không xa có một vị tu sĩ Tiên Vân Tông bay tới. Trương Hằng nhiệt tình hỏi:
- Vị đạo hữu này! Lạc tiên tử của quy môn còn ở trong núi không?
Tu sĩ kia cùng Trương Hằng giống nhau, cũng là Luyện Khí tiền kỳ, Tuy nhiên dưới chân khống chế lại là một kiện pháp khí. hắn thấy Trương Hằng thoải mái thi triển Ngự Phong Thuật phi hành như thế. hơi có chút kinh ngạc, nhưng khi nghe Trương Hằng hỏi thăm Lạc Ngưng Tuyết, trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười nồng nhiệt:
- Ta nói vị sư huynh này, chẳng lẽ đạo hữu cũng định theo đuôi Lạc Trần Tiên Tư của môn phái ta?
Trương Hằng cười ha hả, cũng không nói ra, cực kỳ giảo hoạt hỏi tới:
- Không biết vị Lạc tiên tử lúc này còn ở trong môn phái không?
Tu sĩ kia than một tiếng:
- Ngươi đã không có cơ hội rồi...
Ngay sau đó lại ra vẻ thần bí nói:
- Nói cho ngươi một bí mật. kỳ thật cùng không tính là chân chính bí mật gì lắm. Ngay tại buổi tối hôm trước, Lạc tiên tử cùng sư đệ họ Triệu của Hỏa Vân Môn cùng nhau từ bên ngoài trở về, không ít huynh đệ trong môn phái nhìn thấy hai người bọn họ thân mật khăng khít trở về núi. Tiểu tử họ Triệu kia còn tự mình đưa Lạc sư muội lên Thiên Linh Sơn.
- Thật dáng giận mà! Một vị sư muội xuất trần như tiên tử như vậy mà để cho tên tử mặt trắng kia đoạt mất rồi...
Cuối cùng, tu sĩ kia còn lộ ra vẻ tiếc nuối vạn phần.
Trương Hằng thầm thất kinh trong lòng, xem ra Lạc tiên tử này sau khi thi triển bí thuật, bản thể của nàng ta dường như không có bị tổn thương nhiều lắm. Nếu quả thật như vậy, nàng này đích xác thật dáng sợ. Nói không chừng còn có sát chiêu gì đó lợi hại hơn... Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
Tuy nhiên, đợi đến sau Đại Hội Phương Vân, hết thảy nghi vấn sẽ cởi bỏ. Trương Hằng không tin đối phương có thể trong vòng một tháng khôi phục lại Nguyên trạng.
Ở Tu Tiên giới, khi sử dụng hết thảy bí thuật cấm kỵ đều phải trả một cái giá nhất định. Uy lực của bí thuật càng mạnh, người thi triển bí thuật phải trả giá lại càng lớn.
Tu sĩ Luyện khí kỳ giống như Lạc Ngưng Tuyết mà phóng ra loại bí thuật uy lực tiếp cận pháp thuật bậc bốn. gần như là chuyện không có khả năng. Nhưng đối phương lại làm được, thì cái giá phải trả của nó chi nghĩ cũng biết sẽ rất khủng bố.
Lại tùy ý hàn huyên vài câu cùng tu sĩ này. Trương Hằng liền ngự phong trở về Thiết Lĩnh Phong của Phong Hành Môn.
Trở lại Phong Hành Môn, Trương Hằng phát hiện đại đa số đệ tử nội môn đều đang bế quan, chắc có lẽ là vì Đại Hội Phương Vân sắp tới. đều tận dụng hết toàn lực để chuẩn bị.
Dù sao Trúc Cơ Đan và linh khí thượng phẩm đối với tu sĩ Luyện khí kỳ mà nói. đích thật là hấp dẫn không nhỏ.
Trong lòng Trương Hằng cũng không khỏi cân nhắc, chính mình có nên đi vào tốp mười của Đại Hội Phương Vân này hay không. Trúc Cơ Đan thật ra không cần thiết, nhưng nếu kiếm được một thanh linh khí thượng phẩm, đối với thực lực của hắn hẳn sẽ có tăng lên.
Giờ phút này hắn có được Hư Không Hỏa Diễm, có thể phát huy ra uy lực chân chính của linh khí nên nếu có một kiện linh khí thượng phẩm trong tay. đích xác có thể giúp thực lực của hắn gia tăng không ít.
Tuy nhiên nếu như vậy, thực lực của hắn sẽ bại lộ ở trước mặt rất nhiều người, sau khi tiến vào động phủ sẽ khiên cho những người khác chú ý và cảnh giác, từ đó sẽ không lợi cho kế hoạch của hắn ở trong động phủ.
Sau khi trở lại biệt viện của mình, Trương Hằng theo bản năng dùng thần thức quét một vòng, lập tức phát hiện hai đạo truyền âm phù.
Hắn duỗi tay ra, hai đạo truyền âm phù một đỏ một xanh bay đến trong tay.
Truyền âm phù màu xanh này chắc là của Âu Dương lão tổ truyền tới. về phần truyền âm phù màu đỏ, Trương Hằng thoáng hơi có chút tò mò không biết là ai.
Đưa tay mở ra truyền âm phù màu đỏ, bên trong lập tức truyền đến thanh âm có vẻ chất vấn của Triệu Thụy:
- Đường sư huynh! Ta không biết giữa huynh cùng Lạc sư tỷ có ân oán như thế nào. nhưng huynh vì sao lại ra tay tàn nhẫn với Lạc sư tỷ như thế? Nếu như không có kỳ nhân cứu giúp, hiện tại chỉ sợ Lạc sư tỷ đã không còn sống trên thế giới này rồi... Nếu huynh trở về núi. mau đi đến Tiên Vân Tông xin lỗi Lạc sư tỷ... Chúng ta như trước vẫn là băng hữu.
Nghe xong lời nhắn của Triệu Thụy trong truyền âm phù. Trương Hằng cười lạnh một tiếng, trong tay nhảy ra một ngọn lửa đốt cháy đạo truyền âm phù này.
Ngọn lửa bừng bừng rất nhanh liền đốt cháy đạo truyền âm phù thành tro tàn.
- Trên thế gian này không ngờ có người ngây thơ như vậy.
Trương Hằng than nhỏ một tiếng, tính cách đơn thuần thiện lương của Triệu Thụy này cùng người rất có tâm kế Lạc Ngưng Tuyết ở cùng một chỗ, không biết sẽ sinh ra kết quả như thế nào nữa.
"Chuyện này đầu có liên quan gì tới ta chứ?" Trương Hằng cười tự giễu, lại mở ra truyền âm phù kia.
Xem theo hoa văn trên truyền âm phù màu xanh này, nhất định là Âu Dương lão tổ truyền tới, cũng không biết lão gia hỏa này tim mình có chuyện gì.
Thanh âm của Âu Dương lão tổ vẫn già nua như trước quanh quần bên tai Trương Hằng:
- Đại Hội Phương Vân sắp tới. Phệ Hồn cổ trong cơ thể ngươi còn vài ngày nữa sẽ phát tác, đến chỗ ta nơi này một chuyến...
Trong tay lại nháy ra một ngọn lửa thiêu hủy truyền âm phù này. Trương Hằng khẽ cau mày: "Trong truyền âm phù Âu Dương lão tổ này không đề cập chút nào về chuyện mình rời núi mấy ngày, không biết lại có tính kế gì đây? Hay là đối phương căn bản là không có xem trọng chuyện này trong lòng."
Trương Hằng cởi ra túi trữ vật nứt vỡ mấy chỗ. tạm thời giấu kỹ trong phòng. Trong lòng thâm nghĩ, có nên hay không kiếm chác của Âu Dương lão tổ này một cái túi trữ vật phẩm chất tốt hơn?
Với giá trị lợi dụng của Trương Hằng ở trong lòng Âu Dương lão tổ hiện nay, đưa ra yêu cầu này đối phương hơn phần nửa sẽ không cự tuyệt.
ở Phương Vân sơn, sau khi mỗi đệ tử nội môn vào núi, đều có thể nhận được một cái túi trữ vật loại kém, cũng chính là túi trữ vật bị hư hỏng Trương Hằng đang sử dụng.
Túi trữ vật như vậy không sợ công kích của pháp khí bình thường, có thể miễn dịch nước lửa thông thưởng thầm thấu, giá trị có thể so sánh bằng một nửa kiện linh khí hạ phẩm.
ở dưới tình huống bình thường, đệ tử trong môn phái không có khá nâng phá hủy những túi trữ vật này. Dù sao đã là đệ tử Luyện khí kỳ cũng sẽ không ngốc đến mức dùng linh khí tự hủy đi túi trữ vật của mình.
Hư hỏng giống như tình huống túi trữ vật của Trương Hằng này hoàn toàn là một trường hợp đặc biệt, mấy chục năm cũng không xảy ra một lần.
Trước khi đi, Trương Hằng lại thiết lập vài đạo cấm chế bí ẩn ở chung quanh phòng ở.
Hiện giờ pháp lực của Trương Hằng tương đối mạnh. đồng thời công lực Tinh tiến, hắn tin tưởng mấy đạo cấm chế như vậy trừ đích thân tu sĩ Trúc cơ kỳ tới. còn những tu sĩ Luyện khí kỳ trong môn phái, gần như không có khả năng phá giải được. Hơn nữa ở trong môn phái cũng sẽ không có người ngốc đến mức công khai xâm nhập cấm địa tu luyện của tu sĩ khác. Trương Hằng làm như vậy cũng là để phòng ngừa vạn nhất.
Làm xong những điều này. Trương Hằng yên tâm rời Thiết Lĩnh Phong, một đường ngự phong đi tới chỗ động phủ của Âu Dương lão tổ.
Không có bị bất cứ sự cố gì ngăn trở. sau khi tới động phủ Trương Hằng lại đi tới bên cạnh gian nhà tranh kia, nhẹ giọng nói:
-Tổ sư! Đệ tử đến đây!
Bên trong cũng không có tiếng trả lời ngay, Trương Hằng bắt đầu quan sát gian nhà tranh này. trong lòng cũng có chút buồn bực. Âu Dương lão tổ này nếu mở một cái động phủ vì sao còn phải ở trong một gian nhà gỗ như vậy chứ?
ở trong tưởng tượng của hắn, những tu sĩ Trúc cơ kỳ trở lên, mở động phủ tất nhiên phải là chỗ linh khí dư thừa, mở rộng thoải mái, đâu có tệ như Âu Dương lão tổ này. Mở động phủ rồi lại còn phải ở trong gian nhà gỗ.
Ngay lúc Trương Hằng đang trầm ngâm suy tư. từ trong nhà tranh truyền ra tiếng Âu Dương lão tổ:
-Ngươi cứ vào đi!
Trương Hằng không do dự chút nào, thần thái bình thản đi vào nhà tranh.
Trong nhà tranh vẫn như trước không có gì thay đổi, mà Âu Dương lão tổ ngồi trên tấm bồ đoàn giờ phút này thật ra cũng không có tu luyện lão đang lăng lặng quan sát Trương Hằng vài lần, rồi dường như thực tùy ý hỏi:
- Không đến một tháng, tu vi của ngươi lại tăng tiến không ít, cách Luyện Khí trung kỳ cũng không xa rồi đây! Tuy nhiên như vậy cũng tốt. thực lực của ngươi càng mạnh, kế hoạch của ta lại càng dễ dàng thành công.
Trương Hằng vẫn giữ thần sắc như thường nói:
- Tuy rằng khối thân thể này tư chất rất kém còi. nhưng dựa vào cảnh giới và kinh nghiệm của ta trước kia, miễn cưỡng cũng có thể tăng lên một ít thực lực.
Âu Dương lão tổ gật đầu nói:
- Ừ! Dù sao trước khi ngươi đoạt xá là một tu sĩ Trúc cơ kỳ. tuy rằng tư chất của thân thể kém một chút, nhưng vẫn là có hi vọng đạt tới Trúc cơ kỳ. Như vầy đi, lão tổ ta trước ban thưởng cho ngươi một số lớn linh đan. nếu như ngươi có thể ở trước khi động phủ mở ra đạt tới Luyện Khí hậu kỳ. lão tổ ta sẽ ngoại lệ giải trừ Phệ Hồn Cổ trên người ngươi, đống thời ban cho ngươi một kiện linh khí thượng phẩm.
Chỉ thấy Âu Dương lão tổ phất ống tay áo. từ trong túi trữ vật xuất ra mấy cái bình nhỏ bằng ngọc.
- Ta nơi này có sáu bình Bổ Linh Đan thượng đẳng, những Bổ Linh Đan này đối với tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn thăng cấp Trúc cơ kỳ đều có lợi ích rất lớn lao. Ngươi cầm lấy đi, bao nhiêu đó hẳn là cũng đủ ngươi dùng một năm.
Trương Hằng có hơi khó tin tiếp nhận số Bổ Linh Đan này. Âu Dương lão tổ này khi nào thì đối xử tốt với mình như vậy?
Bổ Linh Đan hiệu quả tuy rằng không có nghịch thiên như Trúc Cơ Đan. nhưng đối với tu sĩ sắp thăng cấp Trúc cơ kỳ mà nói. hoàn toàn là vạn kim khó câu.
Nếu có được mười mấy viên Bổ Linh Đan. người có Linh căn thiên phú thậm chí có thể nắm chắc tiến vào Trúc cơ kỳ.
Lần này Âu Dương lão tổ vừa ra tay chính là sáu bình. Bổ Linh Đan trong đó phỏng chừng không dưới một trăm viên.
Hơn nữa, Bổ Linh Đan không chỉ hữu dụng với tu sĩ tấn công Trúc cơ kỳ, mà đối với tu sĩ đã bước vào Trúc cơ kỳ tác dụng của nó cùng không hề nhỏ. bởi vậy có thể thấy được Bổ Linh Đan này quý báu biết nhường nào.
ở Tu Tiên giới, chỉ sợ Chỉ có tu sĩ Kết Đan Kỳ trở lên mới có thể ra tay phóng khoáng Như thế. một lần xuất ra nhiều Bổ Linh Đan như vậy.
Trương Hằng tiếp nhận số Bổ Linh Đan này. Sau đó, đối với Âu Dương lão tổ tự nhiên là một tràng câu nói cảm kích và nguyện trung thành, nhưng cũng không có thu cất mấy bình Bổ linh Đan này.
Âu Dương lão tổ đưa mắt nhìn bên hông hắn, thần sắc hơi đổi:
- Túi trữ vật của ngươi đầu?
Trương Hằng thầm vui mừng trong lòng, cái này thật vừa lúc, không cần mình đưa ra yêu cầu muốn túi trữ vật!
Bình luận truyện