Tiên Môn Thiếu Gia
Chương 235: Vị hôn thê của Mạc Chính Hổ
Mặc trang phục đệ tử tinh anh trên có một ngôi sao màu vàng, Thương Hạo cả người đều lộ ra tinh thần.
Thương Hạo đi tới Luyện Đan Đường thì, Khâu Chính Tùng đã vẻ mặt tươi cười ra đón nói:
- Sư thúc tốt!
Thương Hạo vội hỏi:
- Đường chủ khách khí, không cần đa lễ a.
Thương Hạo bây giờ là đệ tử tinh anh, dựa theo quy tắc đệ tử, tinh anh tu vi là Kim Đan kỳ, Khâu Chính Tùng cũng mới đệ tử nội môn, tu vi Trúc Cơ kỳ, coi như là quản Luyện Đan Đường, bởi không đạt được trình độ Đại Đan Sư, cho nên, đối mặt với Thương Hạo thì cũng chỉ có thể tự cho mình là vãn bối.
Việc này để cho Khâu Chính Tùng cũng cảm khái không thôi, thế nào cũng thật không ngờ Thương Hạo đến Siêu Quang Tinh lăn lộn một vòng trở về đã cao hơn bản thân.
- Lễ không thể bỏ, lễ không thể bỏ.
Khâu Chính Tùng cũng biết Thương Hạo tiền đồ rộng lớn, cũng không dám xem thường Thương Hạo.
Thương Hạo cũng biết Tu Chân Giới chính là như vậy, nơi người mạnh là vua, mình khách khí nữa cũng liền không có ý nghĩa, cũng không có khiêm nhượng nữa.
- Chẳng biết sư thúc có chuyện gì?
- Khâu đường chủ, lần chuyện thi đấu Siêu Quang Tinh này nhanh như vậy liền kết thúc, ta cũng thật không ngờ, chuyện Càn Nguyên quyết ta để cho ngươi mang cho ngươi thân không có hoàn thành a!
Chuyện này Thương Hạo vẫn để ở trong lòng, chỉ là không có thời gian đi hoàn thành việc này.
- Ha hả, việc này a, không có gì, bộ công quyết kia cũng là ta vô ý đạt được, hiện tại trong mắt tiền bối cũng không phải công quyết gì lắm thì, không làm cũng không có gì, dù sao tình hình chúng ta đều biết.
Thương Hạo nói:
- Đường chủ, ta tuy rằng thành đệ tử tinh anh, đến bây giờ cũng không biết tới cùng có chỗ tốt gì.
Khâu Chính Tùng liền cười nói:
- Đệ tử tinh anh chỗ tốt cũng là rất nhiều, ví dụ như nơi ngươi ở chính là một trang viên rất lớn, tại Thúy Ngọc Tinh này ngươi có thể tự mình đi chọn lấy, như vậy đi, ta dẫn ngươi đi làm việc này trước.
Khâu Chính Tùng hiện tại cũng muốn cùng Thương Hạo chuẩn bị quan hệ cho tốt, đứng dậy liền dẫn theo Thương Hạo đi các nơi.
Biết được nội dung đãi ngộ của mình thì, Thương Hạo cũng có chút giật mình, trang viên kia rất lớn không nói, chỉ linh điền thì có vạn mẫu. Càng là có thể mỗi tháng đạt được hàng loạt tài nguyên tu luyện.
Thấy tài sản lớn như vậy, Thương Hạo cũng có chút đau đầu, mình thời gian đâu đi quản lý.
Xong xuôi việc này, Thương Hạo lần nữa cảm tạ lấy Khâu Chính Tùng.
Khâu Chính Tùng mỉm cười nói:
- Trang viên này cùng linh điền của ngươi rất lớn. Khẳng định là một mình ngươi không làm được, phải tại trong hàng đệ tử tuyển nhận một số tạp dịch cùng đệ tử ngoại môn đến hỗ trợ, ngươi có thể đến nơi chuyên môn ban bố nhiệm vụ đi tuyên bố nhiệm vụ, tin tưởng rất nhiều đệ tử vẫn vui lòng đến làm việc.
Vừa nói vừa mang theo Thương Hạo hướng về nơi ban bố nhiệm vụ này đi đến.
Thương Hạo cũng hiểu những gì Khâu Chính Tùng nói, mình bây giờ cũng không thiếu linh thạch. Tìm một số người đến hỗ trợ cũng là không sai.
Đến chỗ ban bố nhiệm vụ này thì, Thương Hạo cũng là giật mình không nhỏ, khắp nơi đều là người, điều này làm cho Thương Hạo liền nghĩ đến thị trường nhân tài đông đảo trên địa cầu.
- Nhiều người như vậy?
Khâu Chính Tùng nói:
- Thiên Hư Phái ta đệ tử rất nhiều, cũng không có tin tức cuộc sống của rất nhiều đệ tử, chớ nói chi là tu luyện, rất nhiều người làm nhiệm vụ, đặc biệt lần này hướng về địa cầu tiến hành mở rộng tuyển chọn, tạp dịch đệ tử cùng ngoại môn đệ tử đến nhiều lắm.
Đang nói, Thương Hạo liền thấy mọi người hướng về một nơi vọt tới. Thậm chí nghe được thanh âm đánh chửi.
Dường như biết Thương Hạo nghi ngờ, Khâu Chính Tùng nói:
- Nơi này mọi chuyện đều sẽ phát sinh.
Thương Hạo hướng về trong đám người chen đi qua vừa nhìn thì, trong lòng giật mình, một hướng mà đi, đã đem một nữ hài tử ôm lấy nói:
- Thủy Ngọc!
Thương Hạo thế nào cũng thật không ngờ Trì Thủy Ngọc lại đang ở nơi này, đồng thời còn bị người đánh cho thổ huyết ngã xuống đất.
- Thương... Thương... Ca...
Trì Thủy Ngọc thấy dĩ nhiên là Thương Hạo ôm lấy mình thì, đã vui mừng ngất đi.
Thương Hạo vội vàng móc ra Dương Xuân đan cùng Tục Cốt đan cho Trì Thủy Ngọc ăn.
- Tiểu tử thối, ngươi dám quản chuyện của ta!
Lúc này, một thanh âm truyền tới.
Thương Hạo ngẩng đầu nhìn lại thì, chỉ thấy một nữ đệ tử nội môn cao lớn ngạo nghễ đứng ở nơi đó.
- Ngươi vì sao đánh nàng?
Thương Hạo trầm giọng hỏi.
Ăn vào đan dược. Thương thế của Trì Thủy Ngọc sẽ không có vấn đề.
- Hừ, ngươi hãy nghe cho kỹ, nữ nhân này là thân thích của Thương Hạo kia, chỉ cần là thân thích Thương Hạo. Người Phùng gia ta gặp một lần đánh một lần!
Lại xuất hiện một Phùng gia?
Thương Hạo nhíu mày.
- Thương Hạo, nữ hài tử đối diện này là người Phùng gia, gọi là Phùng Viện Viện, là vị hôn thê của Mạc Chính Hổ.
Khâu Chính Tùng chẳng biết lúc nào đã đến bên người Thương Hạo, nói một câu.
Con trai của Mạc Cương, tu vi Trúc Cơ kỳ!
Thương Hạo lúc này mới nghĩ tới mình giết chết Mạc Chính Hổ. Người Phùng gia này là đến trả thù.
- Thương ca, tỷ tỷ bị nàng đánh cho gân mạch toàn thân đều đứt, ta hôm nay tới tìm việc làm, nàng lại đánh ta.
Trì Thủy Ngọc lúc này đã tỉnh lại, dưới đan dược, Trì Thủy Ngọc đã tốt hơn nhiều.
Thương Hạo vừa nghe liền nổi giận, trầm giọng hướng về phía Phùng Viện Viện nói:
- Ta không cần biết ngươi là người gia đình gì, việc người nòa làm người đó chịu, cùng Mạc gia có oán chính là ta, ngươi tại sao có thể ức hiếp người có liên quan với ta?
- Hừ, ức hiếp thì đã có sao, ta chính là muốn đem người có liên quan với ngươi từng người một đánh cho tàn phế!
- Đi tìm chết!
Thương Hạo thật là nổi giận, ôm Trì Thủy Ngọc đã triển khai Thương Khung Bộ, một bước đã đến trước người Phùng Viện Viện, một cái tát liền tát ở tại trên mặt của nàng.
Một chưởng này hiệp nộ mà tấn công, trực tiếp liền đem Phùng Viện Viện tát ngã trên mặt đất.
Từng ánh mắt đưa đến trên người Thương Hạo, mọi người nhìn ra được, Thương Hạo mặc dù là trang phục đệ tử tinh anh, thế nhưng, hắn hẳn là loại người bản thân có kỹ năng đặc thù mới tấn thăng, nhìn qua tu vi cũng mới Luyện Khí kỳ, thế nào liền đánh ngã người Trúc Cơ kỳ?
Phùng Viện Viện là tu vi Trúc Cơ tầng hai, nàng hoàn toàn thật không ngờ mình lại bị một người Luyện Khí kỳ đánh ngã, bưng mặt, mở to mắt căm tức nhìn Thương Hạo nói:
- Ngươi dám đánh ta!
- Đánh ngươi thì sao, ta chính là ngươi muốn tìm Thương Hạo ta, có chuyện gì hướng ta mà đến!
Nói xong, hướng về phía Trì Thủy Ngọc nói:
- Các ngươi nghỉ ngơi ở đâu?
Trì Thủy Ngọc vẫn không nói gì thì, Phùng Viện Viện hướng về người phía sau lớn tiếng nói:
- Đánh cho ta!
Nàng cũng là mang đến vài Trúc Cơ kỳ, nghe được mệnh lệnh của nàng sau đó, bốn người Trúc Cơ tầng bốn hướng phía Thương Hạo liền vọt tới.
Thương Hạo hai mắt ngưng trọng, đại đao nơi tay, triển khai Thương Khung Đao Quyết cũng là vọt vào trong đám người, sau đó chợt nghe tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra.
Cũng liền trong nháy mắt, mọi người thấy chính là Thương Hạo ôm một người, lại đem đánh toàn bộ mấy Trúc Cơ kỳ ngã xuống đất.
Đánh xong mấy người này, Thương Hạo đi tới trước mặt Phùng Viện Viện nói:
- Nhớ kỹ, có việc hướng ta mà đến, ngươi còn dám làm loạn, ta không ngại phế đi ngươi!
Thấy o trong cặp mắt kia củaThương Hạ phát ra cường đại sát khí, lần này Phùng Viện Viện dĩ nhiên không dám nói.
Thương Hạo đi tới Luyện Đan Đường thì, Khâu Chính Tùng đã vẻ mặt tươi cười ra đón nói:
- Sư thúc tốt!
Thương Hạo vội hỏi:
- Đường chủ khách khí, không cần đa lễ a.
Thương Hạo bây giờ là đệ tử tinh anh, dựa theo quy tắc đệ tử, tinh anh tu vi là Kim Đan kỳ, Khâu Chính Tùng cũng mới đệ tử nội môn, tu vi Trúc Cơ kỳ, coi như là quản Luyện Đan Đường, bởi không đạt được trình độ Đại Đan Sư, cho nên, đối mặt với Thương Hạo thì cũng chỉ có thể tự cho mình là vãn bối.
Việc này để cho Khâu Chính Tùng cũng cảm khái không thôi, thế nào cũng thật không ngờ Thương Hạo đến Siêu Quang Tinh lăn lộn một vòng trở về đã cao hơn bản thân.
- Lễ không thể bỏ, lễ không thể bỏ.
Khâu Chính Tùng cũng biết Thương Hạo tiền đồ rộng lớn, cũng không dám xem thường Thương Hạo.
Thương Hạo cũng biết Tu Chân Giới chính là như vậy, nơi người mạnh là vua, mình khách khí nữa cũng liền không có ý nghĩa, cũng không có khiêm nhượng nữa.
- Chẳng biết sư thúc có chuyện gì?
- Khâu đường chủ, lần chuyện thi đấu Siêu Quang Tinh này nhanh như vậy liền kết thúc, ta cũng thật không ngờ, chuyện Càn Nguyên quyết ta để cho ngươi mang cho ngươi thân không có hoàn thành a!
Chuyện này Thương Hạo vẫn để ở trong lòng, chỉ là không có thời gian đi hoàn thành việc này.
- Ha hả, việc này a, không có gì, bộ công quyết kia cũng là ta vô ý đạt được, hiện tại trong mắt tiền bối cũng không phải công quyết gì lắm thì, không làm cũng không có gì, dù sao tình hình chúng ta đều biết.
Thương Hạo nói:
- Đường chủ, ta tuy rằng thành đệ tử tinh anh, đến bây giờ cũng không biết tới cùng có chỗ tốt gì.
Khâu Chính Tùng liền cười nói:
- Đệ tử tinh anh chỗ tốt cũng là rất nhiều, ví dụ như nơi ngươi ở chính là một trang viên rất lớn, tại Thúy Ngọc Tinh này ngươi có thể tự mình đi chọn lấy, như vậy đi, ta dẫn ngươi đi làm việc này trước.
Khâu Chính Tùng hiện tại cũng muốn cùng Thương Hạo chuẩn bị quan hệ cho tốt, đứng dậy liền dẫn theo Thương Hạo đi các nơi.
Biết được nội dung đãi ngộ của mình thì, Thương Hạo cũng có chút giật mình, trang viên kia rất lớn không nói, chỉ linh điền thì có vạn mẫu. Càng là có thể mỗi tháng đạt được hàng loạt tài nguyên tu luyện.
Thấy tài sản lớn như vậy, Thương Hạo cũng có chút đau đầu, mình thời gian đâu đi quản lý.
Xong xuôi việc này, Thương Hạo lần nữa cảm tạ lấy Khâu Chính Tùng.
Khâu Chính Tùng mỉm cười nói:
- Trang viên này cùng linh điền của ngươi rất lớn. Khẳng định là một mình ngươi không làm được, phải tại trong hàng đệ tử tuyển nhận một số tạp dịch cùng đệ tử ngoại môn đến hỗ trợ, ngươi có thể đến nơi chuyên môn ban bố nhiệm vụ đi tuyên bố nhiệm vụ, tin tưởng rất nhiều đệ tử vẫn vui lòng đến làm việc.
Vừa nói vừa mang theo Thương Hạo hướng về nơi ban bố nhiệm vụ này đi đến.
Thương Hạo cũng hiểu những gì Khâu Chính Tùng nói, mình bây giờ cũng không thiếu linh thạch. Tìm một số người đến hỗ trợ cũng là không sai.
Đến chỗ ban bố nhiệm vụ này thì, Thương Hạo cũng là giật mình không nhỏ, khắp nơi đều là người, điều này làm cho Thương Hạo liền nghĩ đến thị trường nhân tài đông đảo trên địa cầu.
- Nhiều người như vậy?
Khâu Chính Tùng nói:
- Thiên Hư Phái ta đệ tử rất nhiều, cũng không có tin tức cuộc sống của rất nhiều đệ tử, chớ nói chi là tu luyện, rất nhiều người làm nhiệm vụ, đặc biệt lần này hướng về địa cầu tiến hành mở rộng tuyển chọn, tạp dịch đệ tử cùng ngoại môn đệ tử đến nhiều lắm.
Đang nói, Thương Hạo liền thấy mọi người hướng về một nơi vọt tới. Thậm chí nghe được thanh âm đánh chửi.
Dường như biết Thương Hạo nghi ngờ, Khâu Chính Tùng nói:
- Nơi này mọi chuyện đều sẽ phát sinh.
Thương Hạo hướng về trong đám người chen đi qua vừa nhìn thì, trong lòng giật mình, một hướng mà đi, đã đem một nữ hài tử ôm lấy nói:
- Thủy Ngọc!
Thương Hạo thế nào cũng thật không ngờ Trì Thủy Ngọc lại đang ở nơi này, đồng thời còn bị người đánh cho thổ huyết ngã xuống đất.
- Thương... Thương... Ca...
Trì Thủy Ngọc thấy dĩ nhiên là Thương Hạo ôm lấy mình thì, đã vui mừng ngất đi.
Thương Hạo vội vàng móc ra Dương Xuân đan cùng Tục Cốt đan cho Trì Thủy Ngọc ăn.
- Tiểu tử thối, ngươi dám quản chuyện của ta!
Lúc này, một thanh âm truyền tới.
Thương Hạo ngẩng đầu nhìn lại thì, chỉ thấy một nữ đệ tử nội môn cao lớn ngạo nghễ đứng ở nơi đó.
- Ngươi vì sao đánh nàng?
Thương Hạo trầm giọng hỏi.
Ăn vào đan dược. Thương thế của Trì Thủy Ngọc sẽ không có vấn đề.
- Hừ, ngươi hãy nghe cho kỹ, nữ nhân này là thân thích của Thương Hạo kia, chỉ cần là thân thích Thương Hạo. Người Phùng gia ta gặp một lần đánh một lần!
Lại xuất hiện một Phùng gia?
Thương Hạo nhíu mày.
- Thương Hạo, nữ hài tử đối diện này là người Phùng gia, gọi là Phùng Viện Viện, là vị hôn thê của Mạc Chính Hổ.
Khâu Chính Tùng chẳng biết lúc nào đã đến bên người Thương Hạo, nói một câu.
Con trai của Mạc Cương, tu vi Trúc Cơ kỳ!
Thương Hạo lúc này mới nghĩ tới mình giết chết Mạc Chính Hổ. Người Phùng gia này là đến trả thù.
- Thương ca, tỷ tỷ bị nàng đánh cho gân mạch toàn thân đều đứt, ta hôm nay tới tìm việc làm, nàng lại đánh ta.
Trì Thủy Ngọc lúc này đã tỉnh lại, dưới đan dược, Trì Thủy Ngọc đã tốt hơn nhiều.
Thương Hạo vừa nghe liền nổi giận, trầm giọng hướng về phía Phùng Viện Viện nói:
- Ta không cần biết ngươi là người gia đình gì, việc người nòa làm người đó chịu, cùng Mạc gia có oán chính là ta, ngươi tại sao có thể ức hiếp người có liên quan với ta?
- Hừ, ức hiếp thì đã có sao, ta chính là muốn đem người có liên quan với ngươi từng người một đánh cho tàn phế!
- Đi tìm chết!
Thương Hạo thật là nổi giận, ôm Trì Thủy Ngọc đã triển khai Thương Khung Bộ, một bước đã đến trước người Phùng Viện Viện, một cái tát liền tát ở tại trên mặt của nàng.
Một chưởng này hiệp nộ mà tấn công, trực tiếp liền đem Phùng Viện Viện tát ngã trên mặt đất.
Từng ánh mắt đưa đến trên người Thương Hạo, mọi người nhìn ra được, Thương Hạo mặc dù là trang phục đệ tử tinh anh, thế nhưng, hắn hẳn là loại người bản thân có kỹ năng đặc thù mới tấn thăng, nhìn qua tu vi cũng mới Luyện Khí kỳ, thế nào liền đánh ngã người Trúc Cơ kỳ?
Phùng Viện Viện là tu vi Trúc Cơ tầng hai, nàng hoàn toàn thật không ngờ mình lại bị một người Luyện Khí kỳ đánh ngã, bưng mặt, mở to mắt căm tức nhìn Thương Hạo nói:
- Ngươi dám đánh ta!
- Đánh ngươi thì sao, ta chính là ngươi muốn tìm Thương Hạo ta, có chuyện gì hướng ta mà đến!
Nói xong, hướng về phía Trì Thủy Ngọc nói:
- Các ngươi nghỉ ngơi ở đâu?
Trì Thủy Ngọc vẫn không nói gì thì, Phùng Viện Viện hướng về người phía sau lớn tiếng nói:
- Đánh cho ta!
Nàng cũng là mang đến vài Trúc Cơ kỳ, nghe được mệnh lệnh của nàng sau đó, bốn người Trúc Cơ tầng bốn hướng phía Thương Hạo liền vọt tới.
Thương Hạo hai mắt ngưng trọng, đại đao nơi tay, triển khai Thương Khung Đao Quyết cũng là vọt vào trong đám người, sau đó chợt nghe tiếng kêu thảm thiết không ngừng truyền ra.
Cũng liền trong nháy mắt, mọi người thấy chính là Thương Hạo ôm một người, lại đem đánh toàn bộ mấy Trúc Cơ kỳ ngã xuống đất.
Đánh xong mấy người này, Thương Hạo đi tới trước mặt Phùng Viện Viện nói:
- Nhớ kỹ, có việc hướng ta mà đến, ngươi còn dám làm loạn, ta không ngại phế đi ngươi!
Thấy o trong cặp mắt kia củaThương Hạ phát ra cường đại sát khí, lần này Phùng Viện Viện dĩ nhiên không dám nói.
Bình luận truyện