Tiên Ngạo
Chương 805: Kiếm quang như nước thủy triều
Trong lúc Dư Tắc Thành còn đang suy nghĩ miên man. thân hình hắn vẫn không ngừng di chuyển, né tránh địch nhân công kích.
Thiểm điện trên người tên Nguyên Anh Chân Quân kia tự động ngưng kết thành từng mũi lôi tiễn rất lớn, không ngừng bắn về phía Dư Tắc Thành.
Tốc độ lôi tiễn bắn ra cực nhanh, như sao xẹt giữa không trung. Mỗi mũi lôi tiễn bắn ra, sần như vừa bắn ra đã tới đích, thậm chí còn nhanh hơn cả Thanh Minh Kiếm của Dư Tắc Thành.
Nhưng đối phương bắn ra đã hàng chục mũi lôi tiễn như vậy, vẫn không bắn trúng Dư Tắc Thành một mũi nào. Không phải Dư Tắc Thành có khả năng tránh né lôi tiễn này, mà vì đối phương để lộ ý đồ của y vô cùng lộ liễu. Mỗi mũi lôi tiễn bắn ra, mất, tay của y đã bán đứng mình, không hề che giấu, hoặc có thể nói người Thích Đề Hoàn Nhân hoàn toàn không để ý tới chuyện che giấu hành vi của pháp thể, bị Kiếm Ngã thuật của Dư Tắc Thành cảm ứng được, cho nên hắn mới tránh né một cách dễ dàng.
Có đi mà không có lại là vô lễ, Dư Tắc Thành lặng lẽ niệm chú ngữ, một tiếng nổ rung trời vang lên, hắn đã phóng xuất Khám Ly Giải Hình Nhất Khí Canh Kim lôi. Thần lôi vừa nố, trong phạm vi mười dặm trên không lôi quang dày đặc như mưa. Thần lôi này hóa thành từng đạo lôi điện Canh Kim sắc bén như kiếm, bao trùm khắp không trung tầng tầng, nghiền nát nguyên khí trong phạm vi mười dặm thiên địa.
Sỡ dĩ Dư Tắc Thành chọn loại thần lôi này, là vì tên Nguyên Anh Chân Quân điên cuồng bắn lôi tiễn về phía mình, trong lôi tiễn y có chứa thuộc tính Át Mộc, mà Kim khắc Mộc.
Hơn nữa Nhất Khí Thần Lôi này vô cùng cương chính, vừa khéo có thể khắc chế cả ma khí. Trong lúc tên Nguyên Anh Chân Quân này vẫn không ngừng bắn ra lôi tiễn, tên còn lại nhất định đang âm thầm lặng lẽ chuân bị tuyệt chiêu. Cứ việc chuân bị đi, thần lôi phá ma. Nhất Khí Thần Lôi này chắc chắn sẽ không để yên cho bọn chúng.
Giữa lúc Khám Ly Giải Hình Nhất Khí Canh Kim lôi bùng nổ, đối phương vội vàng dốc hết toàn lực kháng cự. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ
Nháy mất Dư Tắc Thành Thân Kiếm hợp Nhất, ẩn trong thần lôi công kích về phía đối phương.
Nếu như Kiếm Đạo mới của mình có được khả năng tự động điều chinh lực công kích Thần cấp, vậy Dư Tắc Thành sẽ giao phó hết thày cho nó, cho nên mới sử dụng Thân Kiếm hợp Nhất đánh ra một kiếm.
Trong khoảnh khắc Dư Tắc Thành Thân Kiếm hợp Nhất, phi kiếm tự động đổi thành Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao. Từ khi thắng cược đao này, Dư Tắc Thành vẫn chưa hề luyện hóa, vốn hắn định tế luyện nó đề thi triển Ma công trong Huyết Ma Kinh, không ngờ lần này Kiếm Đạo Thần cấp lại tự động mang nó ra sử dụng.
Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao vẫn chưa tế luyện đạt tới mức có thể điều khiển muốn sao được vậy, chắc chắn có hiệu quà kém hơn những phi kiếm khác, không biết vì sao Kiếm Đạo của mình lại chọn nó.
Đao này vừa xuất ra, Dư Tắc Thành lập tức bừng tinh ngộ. Đao quang một màu đõ máu hết sức tinh thuần, toát ra khí tức huyết sát vô cùng tanh tưới, khiến cho người ta ngừi thấy phải buồn nôn. Thì ra Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao này chuyên phá hồn phách nguyên thần, mà pháp thê của Thích Đề Hoàn Nhân tộc này chính là nguyên thần hóa thân, cho nên
có thể dễ dàng khắc chế.
Giữa lúc thần lôi vẫn đang bùng nổ, không ngờ động tác đầu tiên của Dư Tắc Thành là dùng tay trái khẽ vuốt vào lưỡi Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao màu xanh trắng, lập tức một dòng máu đõ loang ra khắp thân đao. Chưa giết địch đã đà thương mình, động tác này không phải Dư Tắc Thành làm, mà là phàn ứng của Kiếm Đạo Thần cấp, khiến cho hắn không khôi cau mày nghi hoặc.
Sau khi có được máu của Dư Tắc Thành, thần quang màu đỏ máu của Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao thình lình rực sáng, kêu lên một tiếng đao ngâm quỷ dị, khuếch đại gấp trăm lần thành một thanh cự đao khống lồ, giữa lôi quang vô tận chém xuống một nhát.
Nhát chém này nhắm vào tên Nguyên Anh Chân Quân lôi điện giăng toàn thân. Đao quang như máu giáng xuống, đối phương vội vàng ngăn càn, vô số lôi điện bùng nổ, định đón đỡ đao này. Nhưng một chuyện kỳ dị đã xảy ra, khi lôi điện va chạm cùng huyết khí. lôi điện lập tức bị ô nhiễm, giữa lưới lôi điện giăng dày đặc xuất hiện một chỗ hở nhô.
Sơ hở này xuất hiện chỉ trong nháy mẳt, Dư Tắc Thành lập tức bừng tinh ngộ. Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao này chuyên đả thương nguyên thần, pháp thể Thích Đề Hoàn Nhân do lôi điện tạo thành cũng là hóa thân nguyên thần. Cho nên vừa bị Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao làm ô nhiễm, lập tức sinh lòng sợ hãi, theo bàn năng vô số lôi điện cùng nhau tránh né, lập tức sơ hở hiện ra.
Sơ hở vừa xuất hiện, đao quang lập tức theo đó xâm nhập, pháp thể Nguyên Anh này bị chém trúng, lập tức nổ tan tành, dung hợp vào đao này. Đao quang lại chuyển, tất cả lôi điện bị đao này dẹp sạch, lại giết được một tên địch.
Tên Nguyên Anh Chân Quân còn lại thấy chỉ trong nháy mất, hai tên đồng bạn đã bị giết
chết, chỉ còn lại mình mình. Hơn nữa Ma công của mình đã bị thần lôi phá. lập tức quay đầu chạy trốn.
Trốn đi đâu... thình lình Dư Tắc Thành Thân Kiếm hợp Nhất, vừa nhảy vọt tới vừa chém xuống, dung hợp Súc Địa Thành Thốn vào trong kiếm, hóa thành một đạo lưu quang gia tốc chém về phía địch nhân.
Nháy mất kiếm quang do Dư Tắc Thành hóa thân bao vây tên Nguyên Anh Chân Quân vào trong đó. Kiếm quang mênh mông cuồn cuộn như nước thủy triều, vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng không ngờ tên Nguyên Anh Chân Quân kia thấy mình không trốn được, bèn xuất ra bảy món ma bảo, chặn đứng thế công của Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành chợt cảm thấy lạnh toát trong lòng, vốn Thích Đề Hoàn Nhân tộc điều khiên bàn nguyên năng lượng, đối phó với người tu tiên quà nhiên là khắc chế trời sinh, hết sức hùng mạnh. Nhưng không may cho chúng là gặp phải tay mình, bị mình khắc chế ngược lại, cho nên mình có thể dễ dàng đánh chết hai tên.
Nhưng tên thứ ba này trong quá trinh quan chiến ngắn ngủi vừa rồi, đã nhanh chóng phát hiện ra nhược điếm này, cho nên điều khiến pháp bảo chống lại mình mà không sử dụng bàn nguyên ma khí kỳ dị kia. Nếu y sử dụng ma khí. Dư Tắc Thành vững tin chỉ trong vòng vài chiêu. Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao của mình sẽ phá tan ma khí. giết chết đối phương nhanh chóng, ngược lại như hiện tại, cần phải đại chiến một hồi.
Năng lực học tập và ứng biến của người Thích Đề Hoàn Nhân quà thật quá nhanh, xem ra mình phải cất giấu Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao này cho thật kỹ. Đến thời khắc mấu chốt bất thình lình xuất ra một đòn. bằng không đối phương sẽ nhanh chóng tìm ra biện pháp phá giãi.
Bất quá hiện tại phải giết chết tên này trước đã. Dư Tắc Thành hóa kiếm giữa không trung, bao vây chặt chẽ đối phương, kiếm quang như nước thủy triều công kích dồn dập hết đợt này sang đợt khác. Mà tên Nguyên Anh Chân Quân này vẫn điều khiển bảy món ma bảo, vững vàng chống đỡ.
Dư Tắc Thành thình lình quát lớn:
- Phá cho ta!
Sau vô số lần công kích. Dư Tắc Thành điều khiển mấy thanh phi kiếm cửu giai, dần dần chém nứt Ma bảo Ma Thiên Luân của đối phương.
Chỉ nghe một tiếng rống to, Ma Thiên Luân của đối phương vỡ nát, lập tức lộ ra sơ hở. Trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành nhanh nhẹn xuất ra Nguyên Thần Kiếm, Nguyên Anh hóa kiếm, xuất ra một kiếm vô ánh vô hình.
Tên Nguyên Anh Chân Quân kia lập tức bị chém trúng giữa ngực. nơi phóng xuất ra ma khí cuồn cuộn, lập tức khiến cho ma khí xuất ra gián đoạn trong vài lần hô hấp. Toàn thân y run lên. sau đó đứng ngây ra như phỗng, không có chút phàn ứng gì.
Trong khoảnh khắc này. kiếm quang tung bay tán loạn, chiếu rọi toàn thân y rực sáng. Dư Tắc Thành bạo phát không biết bao nhiêu đạo kiếm quang, chiếu rọi tên Nguyên Anh Chân Quân này thành một vầng sáng màu vàng chói.
Một trăm lè tám đạo kiếm khí từ trong thân thể đối phương thình lình bắn tung ra, khiến cho thân thể y xuất hiện hơn trăm lỗ thúng đầy máu. Nháy mất thân thể tên Nguyên Anh Chân Quân này sụp đố, ma khí cuồn cuộn toát ra đù các màu sắc bay ra khôi người y. Một
làn sương máu bắn ra tung tóe, thi thể y cũng tan thành tro bụi giữa không trung.
Số ma khí kia đang tìm cách chạy trốn, Dư Tắc Thành tay bất kiếm quyết điểm ra, giữa làn sương máu thình lình bạo phát một đạo thần lôi, chính là Tiên Thiên Vô Thượng Nhất Khí Hậu Thổ lôi. Trong lúc nhất thời thiên địa không còn màu sắc, ánh sáng ảm đạm. bất kể ma khí đang chạy trốn hay lôi điện đang ẩn nấp đều bị lôi quang nghiền nát. Trong vòng trăm dặm. ngoại trừ lôi quang cuồn cuộn ra không còn thứ gì khác.
Sau khi giết chết ba tên Nguyên Anh Chân Quân. Dư Tắc Thành vẫn không tô ra vui mừng. Sau khi thần lôi bạo phát, hắn lập tức phát Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, bất đầu dò xét phạm vi trăm dặm xung quanh. Bời vì hắn không thể xác định bọn Thích Đề Hoàn Nhân này đã thật sự bị mình giết chết hay chưa.
Dưới Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, rõ ràng Dư Tắc Thành phát hiện còn có vài chỗ năng lượng tồn tại, có lôi điện, có ma khí. chỉ có ngọn lửa của tên Nguyên Anh Chân Quân đầu tiên đã bị mình tiêu diệt hoàn toàn. Xem ra tên này vừa bị diệt, hai tên kia lập tức bất đầu cảnh giác, bất đầu chia tách bàn nguyên của mình để bảo vệ thân mình.
Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút, sử dụng Tiên Thiên Nhất Khí Đại cầm Nã, chộp lấy tất cả năng lượng còn sót này. Nhưng lần này hắn không dập tất, mà để trong lòng bàn tay ngắm nghía. rồi thình lình mớ Khống Tử tiên nhãn ra. Lập tức ánh sáng tử vong chiếu vào ma khí và lôi điện còn sót lại kia.
Sinh mệnh lực của bọn Thích Đề Hoàn Nhân này cũng không phải là quá mạnh, dưới Khống Tử tiên nhãn chiếu rọi, lập tức hai luồng hào quang của ma khí và lôi điện diệt mất. Hơn nữa khí tức tử vong vẫn còn lan tràn ra xung quanh, một ít năng lượng còn sót quanh đó cũng rên lên một tiếng, dần dần diệt mất.
Thiểm điện trên người tên Nguyên Anh Chân Quân kia tự động ngưng kết thành từng mũi lôi tiễn rất lớn, không ngừng bắn về phía Dư Tắc Thành.
Tốc độ lôi tiễn bắn ra cực nhanh, như sao xẹt giữa không trung. Mỗi mũi lôi tiễn bắn ra, sần như vừa bắn ra đã tới đích, thậm chí còn nhanh hơn cả Thanh Minh Kiếm của Dư Tắc Thành.
Nhưng đối phương bắn ra đã hàng chục mũi lôi tiễn như vậy, vẫn không bắn trúng Dư Tắc Thành một mũi nào. Không phải Dư Tắc Thành có khả năng tránh né lôi tiễn này, mà vì đối phương để lộ ý đồ của y vô cùng lộ liễu. Mỗi mũi lôi tiễn bắn ra, mất, tay của y đã bán đứng mình, không hề che giấu, hoặc có thể nói người Thích Đề Hoàn Nhân hoàn toàn không để ý tới chuyện che giấu hành vi của pháp thể, bị Kiếm Ngã thuật của Dư Tắc Thành cảm ứng được, cho nên hắn mới tránh né một cách dễ dàng.
Có đi mà không có lại là vô lễ, Dư Tắc Thành lặng lẽ niệm chú ngữ, một tiếng nổ rung trời vang lên, hắn đã phóng xuất Khám Ly Giải Hình Nhất Khí Canh Kim lôi. Thần lôi vừa nố, trong phạm vi mười dặm trên không lôi quang dày đặc như mưa. Thần lôi này hóa thành từng đạo lôi điện Canh Kim sắc bén như kiếm, bao trùm khắp không trung tầng tầng, nghiền nát nguyên khí trong phạm vi mười dặm thiên địa.
Sỡ dĩ Dư Tắc Thành chọn loại thần lôi này, là vì tên Nguyên Anh Chân Quân điên cuồng bắn lôi tiễn về phía mình, trong lôi tiễn y có chứa thuộc tính Át Mộc, mà Kim khắc Mộc.
Hơn nữa Nhất Khí Thần Lôi này vô cùng cương chính, vừa khéo có thể khắc chế cả ma khí. Trong lúc tên Nguyên Anh Chân Quân này vẫn không ngừng bắn ra lôi tiễn, tên còn lại nhất định đang âm thầm lặng lẽ chuân bị tuyệt chiêu. Cứ việc chuân bị đi, thần lôi phá ma. Nhất Khí Thần Lôi này chắc chắn sẽ không để yên cho bọn chúng.
Giữa lúc Khám Ly Giải Hình Nhất Khí Canh Kim lôi bùng nổ, đối phương vội vàng dốc hết toàn lực kháng cự. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ
Nháy mất Dư Tắc Thành Thân Kiếm hợp Nhất, ẩn trong thần lôi công kích về phía đối phương.
Nếu như Kiếm Đạo mới của mình có được khả năng tự động điều chinh lực công kích Thần cấp, vậy Dư Tắc Thành sẽ giao phó hết thày cho nó, cho nên mới sử dụng Thân Kiếm hợp Nhất đánh ra một kiếm.
Trong khoảnh khắc Dư Tắc Thành Thân Kiếm hợp Nhất, phi kiếm tự động đổi thành Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao. Từ khi thắng cược đao này, Dư Tắc Thành vẫn chưa hề luyện hóa, vốn hắn định tế luyện nó đề thi triển Ma công trong Huyết Ma Kinh, không ngờ lần này Kiếm Đạo Thần cấp lại tự động mang nó ra sử dụng.
Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao vẫn chưa tế luyện đạt tới mức có thể điều khiển muốn sao được vậy, chắc chắn có hiệu quà kém hơn những phi kiếm khác, không biết vì sao Kiếm Đạo của mình lại chọn nó.
Đao này vừa xuất ra, Dư Tắc Thành lập tức bừng tinh ngộ. Đao quang một màu đõ máu hết sức tinh thuần, toát ra khí tức huyết sát vô cùng tanh tưới, khiến cho người ta ngừi thấy phải buồn nôn. Thì ra Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao này chuyên phá hồn phách nguyên thần, mà pháp thê của Thích Đề Hoàn Nhân tộc này chính là nguyên thần hóa thân, cho nên
có thể dễ dàng khắc chế.
Giữa lúc thần lôi vẫn đang bùng nổ, không ngờ động tác đầu tiên của Dư Tắc Thành là dùng tay trái khẽ vuốt vào lưỡi Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao màu xanh trắng, lập tức một dòng máu đõ loang ra khắp thân đao. Chưa giết địch đã đà thương mình, động tác này không phải Dư Tắc Thành làm, mà là phàn ứng của Kiếm Đạo Thần cấp, khiến cho hắn không khôi cau mày nghi hoặc.
Sau khi có được máu của Dư Tắc Thành, thần quang màu đỏ máu của Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao thình lình rực sáng, kêu lên một tiếng đao ngâm quỷ dị, khuếch đại gấp trăm lần thành một thanh cự đao khống lồ, giữa lôi quang vô tận chém xuống một nhát.
Nhát chém này nhắm vào tên Nguyên Anh Chân Quân lôi điện giăng toàn thân. Đao quang như máu giáng xuống, đối phương vội vàng ngăn càn, vô số lôi điện bùng nổ, định đón đỡ đao này. Nhưng một chuyện kỳ dị đã xảy ra, khi lôi điện va chạm cùng huyết khí. lôi điện lập tức bị ô nhiễm, giữa lưới lôi điện giăng dày đặc xuất hiện một chỗ hở nhô.
Sơ hở này xuất hiện chỉ trong nháy mẳt, Dư Tắc Thành lập tức bừng tinh ngộ. Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao này chuyên đả thương nguyên thần, pháp thể Thích Đề Hoàn Nhân do lôi điện tạo thành cũng là hóa thân nguyên thần. Cho nên vừa bị Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao làm ô nhiễm, lập tức sinh lòng sợ hãi, theo bàn năng vô số lôi điện cùng nhau tránh né, lập tức sơ hở hiện ra.
Sơ hở vừa xuất hiện, đao quang lập tức theo đó xâm nhập, pháp thể Nguyên Anh này bị chém trúng, lập tức nổ tan tành, dung hợp vào đao này. Đao quang lại chuyển, tất cả lôi điện bị đao này dẹp sạch, lại giết được một tên địch.
Tên Nguyên Anh Chân Quân còn lại thấy chỉ trong nháy mất, hai tên đồng bạn đã bị giết
chết, chỉ còn lại mình mình. Hơn nữa Ma công của mình đã bị thần lôi phá. lập tức quay đầu chạy trốn.
Trốn đi đâu... thình lình Dư Tắc Thành Thân Kiếm hợp Nhất, vừa nhảy vọt tới vừa chém xuống, dung hợp Súc Địa Thành Thốn vào trong kiếm, hóa thành một đạo lưu quang gia tốc chém về phía địch nhân.
Nháy mất kiếm quang do Dư Tắc Thành hóa thân bao vây tên Nguyên Anh Chân Quân vào trong đó. Kiếm quang mênh mông cuồn cuộn như nước thủy triều, vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng không ngờ tên Nguyên Anh Chân Quân kia thấy mình không trốn được, bèn xuất ra bảy món ma bảo, chặn đứng thế công của Dư Tắc Thành.
Dư Tắc Thành chợt cảm thấy lạnh toát trong lòng, vốn Thích Đề Hoàn Nhân tộc điều khiên bàn nguyên năng lượng, đối phó với người tu tiên quà nhiên là khắc chế trời sinh, hết sức hùng mạnh. Nhưng không may cho chúng là gặp phải tay mình, bị mình khắc chế ngược lại, cho nên mình có thể dễ dàng đánh chết hai tên.
Nhưng tên thứ ba này trong quá trinh quan chiến ngắn ngủi vừa rồi, đã nhanh chóng phát hiện ra nhược điếm này, cho nên điều khiến pháp bảo chống lại mình mà không sử dụng bàn nguyên ma khí kỳ dị kia. Nếu y sử dụng ma khí. Dư Tắc Thành vững tin chỉ trong vòng vài chiêu. Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao của mình sẽ phá tan ma khí. giết chết đối phương nhanh chóng, ngược lại như hiện tại, cần phải đại chiến một hồi.
Năng lực học tập và ứng biến của người Thích Đề Hoàn Nhân quà thật quá nhanh, xem ra mình phải cất giấu Thiên Ma Hóa Huyết Thần Đao này cho thật kỹ. Đến thời khắc mấu chốt bất thình lình xuất ra một đòn. bằng không đối phương sẽ nhanh chóng tìm ra biện pháp phá giãi.
Bất quá hiện tại phải giết chết tên này trước đã. Dư Tắc Thành hóa kiếm giữa không trung, bao vây chặt chẽ đối phương, kiếm quang như nước thủy triều công kích dồn dập hết đợt này sang đợt khác. Mà tên Nguyên Anh Chân Quân này vẫn điều khiển bảy món ma bảo, vững vàng chống đỡ.
Dư Tắc Thành thình lình quát lớn:
- Phá cho ta!
Sau vô số lần công kích. Dư Tắc Thành điều khiển mấy thanh phi kiếm cửu giai, dần dần chém nứt Ma bảo Ma Thiên Luân của đối phương.
Chỉ nghe một tiếng rống to, Ma Thiên Luân của đối phương vỡ nát, lập tức lộ ra sơ hở. Trong khoảnh khắc này, Dư Tắc Thành nhanh nhẹn xuất ra Nguyên Thần Kiếm, Nguyên Anh hóa kiếm, xuất ra một kiếm vô ánh vô hình.
Tên Nguyên Anh Chân Quân kia lập tức bị chém trúng giữa ngực. nơi phóng xuất ra ma khí cuồn cuộn, lập tức khiến cho ma khí xuất ra gián đoạn trong vài lần hô hấp. Toàn thân y run lên. sau đó đứng ngây ra như phỗng, không có chút phàn ứng gì.
Trong khoảnh khắc này. kiếm quang tung bay tán loạn, chiếu rọi toàn thân y rực sáng. Dư Tắc Thành bạo phát không biết bao nhiêu đạo kiếm quang, chiếu rọi tên Nguyên Anh Chân Quân này thành một vầng sáng màu vàng chói.
Một trăm lè tám đạo kiếm khí từ trong thân thể đối phương thình lình bắn tung ra, khiến cho thân thể y xuất hiện hơn trăm lỗ thúng đầy máu. Nháy mất thân thể tên Nguyên Anh Chân Quân này sụp đố, ma khí cuồn cuộn toát ra đù các màu sắc bay ra khôi người y. Một
làn sương máu bắn ra tung tóe, thi thể y cũng tan thành tro bụi giữa không trung.
Số ma khí kia đang tìm cách chạy trốn, Dư Tắc Thành tay bất kiếm quyết điểm ra, giữa làn sương máu thình lình bạo phát một đạo thần lôi, chính là Tiên Thiên Vô Thượng Nhất Khí Hậu Thổ lôi. Trong lúc nhất thời thiên địa không còn màu sắc, ánh sáng ảm đạm. bất kể ma khí đang chạy trốn hay lôi điện đang ẩn nấp đều bị lôi quang nghiền nát. Trong vòng trăm dặm. ngoại trừ lôi quang cuồn cuộn ra không còn thứ gì khác.
Sau khi giết chết ba tên Nguyên Anh Chân Quân. Dư Tắc Thành vẫn không tô ra vui mừng. Sau khi thần lôi bạo phát, hắn lập tức phát Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, bất đầu dò xét phạm vi trăm dặm xung quanh. Bời vì hắn không thể xác định bọn Thích Đề Hoàn Nhân này đã thật sự bị mình giết chết hay chưa.
Dưới Thấu Không Đại Thần Niệm thuật, rõ ràng Dư Tắc Thành phát hiện còn có vài chỗ năng lượng tồn tại, có lôi điện, có ma khí. chỉ có ngọn lửa của tên Nguyên Anh Chân Quân đầu tiên đã bị mình tiêu diệt hoàn toàn. Xem ra tên này vừa bị diệt, hai tên kia lập tức bất đầu cảnh giác, bất đầu chia tách bàn nguyên của mình để bảo vệ thân mình.
Dư Tắc Thành ngẫm nghĩ một chút, sử dụng Tiên Thiên Nhất Khí Đại cầm Nã, chộp lấy tất cả năng lượng còn sót này. Nhưng lần này hắn không dập tất, mà để trong lòng bàn tay ngắm nghía. rồi thình lình mớ Khống Tử tiên nhãn ra. Lập tức ánh sáng tử vong chiếu vào ma khí và lôi điện còn sót lại kia.
Sinh mệnh lực của bọn Thích Đề Hoàn Nhân này cũng không phải là quá mạnh, dưới Khống Tử tiên nhãn chiếu rọi, lập tức hai luồng hào quang của ma khí và lôi điện diệt mất. Hơn nữa khí tức tử vong vẫn còn lan tràn ra xung quanh, một ít năng lượng còn sót quanh đó cũng rên lên một tiếng, dần dần diệt mất.
Bình luận truyện