Tiên Ngạo
Chương 901: Ấp trứng
Lần này chờ rất lâu, cả bốn người ở giữa hư không, lặng lẽ chờ đợi.
Chỉ trong thoáng chốc mà đã ba tháng trôi qua, bốn người bọn họ vẫn yên lặng chờ ở nơi này.
Vì Băng Tâm Chân Quân yêu cầu, không được sử dụng bất cứ bảo vật gì để trú ngụ như phi xa, cung điện... cho nên cả bọn chỉ có thể vất vả chờ giữa hư không.
Nơi này vô tướng, vô thường, vô hình, vô sắc, vô phương, vô hướng, vô định, vô biên.
Tình cảnh này hoàn toàn tĩnh mịch, cũng là thử thách trui rèn đạo tâm với từng người.
Băng Tâm Chân Quân thật sự là một mảnh băng tâm thuần khiết, lặng lẽ giữa hư không không cử động.
Bề ngoài Dư Tắc Thành cũng là như vậy, nhưng tâm thần của hắn thì trở vào thế giới Bàn Cổ. Có Lưu Thi Vận bầu bạn. lạc thú nhiều hơn. không phải chờ đợi nhàm chán như Băng Tâm Chân Quân.
Bên kia Nhất Kiếm Chân Quân và Hỏa Thần cũng lặng lẽ chờ đợi, dần dần hai người bắt đầu bắt chuyện với nhau, lúc thì lấy binh đao ra gặp, lúc thì nói cười vui vẻ. Hai người hàn huyên trong thời gian chờ đợi dài đăng đẵng, dần dần tình cảm vô hình sinh ra từ lúc nào không hay không biết.
Thật ra trước kia ở Diệt Độ Thiên, hai người này đã có dấu hiệu mến nhau. Đến lúc này, hai kẻ đầu gỗ Dư Tắc Thành và Băng Tâm Chân Quân đã bị bọn họ hoàn toàn không đếm xia tới. Hai người chỉ biết có nhau, mất nhìn đối phương không rời.
Không nhắc tới hai người này nữa, Dư Tắc Thành ở trong thế giới Bàn cổ thật ra cũng không phải là hưởng thụ khoái lạc gì, mà là vất vả hai tháng.
Lần này thu hoạch vô cùng, Dư Tắc Thành trở vào thế giới Bàn cổ kiểm kê qua một lượt, sau đó mượn đặc tính gia tốc thời gian để ấp toàn bộ trứng người chim.
Gia tốc thời gian là công năng do ao nước thời gian trước kia lưu lại, hiện tại có thể chọn một khu vực bên trong thế giới Bàn cổ, tiến hành gia tốc thời gian.
Sau khi ấp xong trứng chim năm màu, bảy màu, cũng không phải vui sướng như Dư Tắc Thành tường tượng.
Sau lung vách đá của một ngọn núi lớn trong thế giới Bàn cổ có một bình đài rộng chừng trăm trượng. Trên đó có một trăm ba mươi mốt quả trứng năm màu, ba mươi chín quả trứng bảy màu.
Dư Tắc Thành muốn ấp trứng người chim ở nơi này, hắn giở tìm trong các quyển Ma kinh của mình, rốt cục tìm được một biện pháp ấp trứng.
Đầu tiên hắn dùng pháp thuật kết nối, tiến hành kết nối tinh thần mình cùng đám người chim bên trong trứng, thành lập liên hệ tương thông ngay khi chúng còn nằm trong trứng, rót công pháp mà mình lựa chọn cho chúng vào trong linh hồn còn ở giai đoạn phôi thai.
Đồng thời hắn khởi động gia tốc thời gian, sau đó dùng tiên thuật vô thượng hấp thu thiên địa nguyên khí. thôi thúc tinh hoa nhật nguyệt. Nghĩ tới đám thủ hạ hơn trăm Kim Đan Chân Nhân, ba mươi chín Nguyên Anh Chân Quân. Dư Tắc Thành thầm vui sướng trong lòng. Đây hoàn toàn là một cánh quân vũ lực hùng mạnh, có chúng tồn tại, không phải là mình sẽ hoành hành thiên hạ hay sao?
Tuy rằng bề ngoài đám người chim này giống như Nhân tộc, chỉ có thêm một đôi cánh, nhưng vẫn còn có điếm khác: trời sinh bọn chúng có được ký ức di truyền thông qua huyết mạch.
Lần này Dư Tắc Thành bỏ ra rất nhiều công phu. lựa chọn công pháp cho chúng, rót vào trong thần thức chúng, khiến cho chúng bắt đầu tu luyện từ trong trứng. Làm như vậy sẽ hình thành bản năng trời sinh cho chúng.
Hơn nữa Dư Tắc Thành còn lục tìm trong Sơn Hà Đinh, tìm được một loại huyết mạch yêu ma thượng cô tương tự với chúng.
Yêu ma này có tên là Lục Dực Thiên Sứ, có được pháp lực vô cùng, nghe nói là đến từ Vực Ngoại, chia làm hai hệ Thánh Khiết và Đọa Lạc.
Lục Dực Thiên Sứ này hùng mạnh vô cùng, từng tranh đoạt bá chủ thế giới cùng Thiên Yêu nhất tộc vào thời đó, nhưng sau thất bại, tất cả phải rời khỏi thế giới Thương Khung.
Dư Tắc Thành lấy huyết mạch của chúng ra, nhỏ vào số trứng người chim này, khiến cho huyết mạch hùng mạnh này thẳm thấu vào thân thể chúng trong trứng. Sau khi đám người chim này ra đời, tương lai chúng sẽ có được lực lượng hùng mạnh vô cùng, nói không chừng Lục Dực Thiên Sứ nhất tộc sẽ trở lại nhân gian lần nữa.
Quả trứng người chim cảnh giới Phản Hư Chân Nhất, Dư Tắc Thành vẫn chưa ấp. Nếu ấp ra, nó không nghe theo mình chỉ huy, chẳng phải là gậy ông đập lung ông hay sao? Cứ như vậy, Dư Tắc Thành vất vả nửa tháng trời, gia tốc thời gian lên chừng trăm năm. rốt cục cũng đã có thu hoạch.
Khi quả trứng đầu tiên xuất hiện vết nứt, trong lòng Dư Tắc Thành vui mừng như điên
dại, khó tả bằng lời. Quả trứng năm màu vỡ ra làm đôi, một cái đầu đầy tóc ló ra, rõ ràng chính là một đứa trẻ chẳng khác người thường, sau lung không có đôi cánh.
Dư Tắc Thành hơi sững sờ, đây không giống như trong tường tượng của hắn. sinh ra là lập tức có được thực lực hùng mạnh, có thể lập tức chiến đấu cho mình. Mà chỉ là một đám trẻ con như thường, cần phải dần dần nuôi lớn chúng, lúc ấy mới có thể sử dụng.
Đã có quả thứ nhất, lập tức có quả thứ hai nỡ ra, chúng đều xuất hiện trên thế gian này với bộ dạng trẻ con chăng khác người thường. Một trăm bảy mươi đứa trẻ, toàn là bé gái nhìn Dư Tắc Thành, miệng khóc oa oa.
Dưới pháp thuật của Dư Tắc Thành, sinh linh đầu tiên mà chúng nhìn thấy khi vừa mờ mất chào đời, sẽ trở thành hết thảy đối với chúng, chúng sẽ vĩnh viễn trung thành.
Nhưng bọn chúng còn quá nhỏ, cần phải có sữa. cần được chăm sóc nuôi nấng, không biết mất bao lâu mới có thể lớn lên phục vụ cho mình. Nhìn đám bé gái này, Dư Tắc Thành toát mồ môi ướt đẫm cả trán.
Tuy rằng ở đây có thể gia tốc thời gian, nhưng chỉ có thể sử dụng với đồ vật như trứng, nếu mang sử dụng với đám trẻ này, sẽ tạo thành thương tổn khó có thể hình dung đối với chúng.
May có Lưu Thi Vận ở đây, nàng rất thích trẻ con, cho nên Dư Tắc Thành giao đám trẻ này cho nàng, vốn Dư Tắc Thành còn muốn dùng thời gian gia tốc cho đám trẻ lớn nhanh một chút, nhưng Lưu Thi Vận kiên quyết phàn đối.
Thật ra trong thế giới Bàn cổ có vô số động vật, triệu tập trăm con bò sữa cung cấp sữa cho đám trẻ là hết sức dễ dàng. Dư Tắc Thành giao chuyện này cho Lưu Thi Vận và Lão Thất, lập tức thoát khôi đám trẻ cứ khóc oa oa không ngớt này.
Tuy rằng sau khi ấp trứng nở ra không như mong muốn, nhưng sớm muộn gì chúng cũng sẽ có ngày trường thành, về sau chắc chắn sẽ phục vụ cho mình. Dư Tắc Thành cũng không tỏ ra nôn nóng.
Thật ra trong lúc ấp trứng, Dư Tắc Thành đã bắt tay vào tu luyện bí pháp Nhất Sơn Canh Bi Nhất Sơn Cao. (núi này cao còn có núi khác cao hơn)
Bí pháp này quả nhiên hùng mạnh, nó khác với năm loại bí pháp Tiên Tần mà trước kia Dư Tắc Thành có được, chúng toàn là bí pháp tàn khuyết không trọn vẹn, chỉ có thể cảm ngộ. Đây lại là bí pháp đầy đủ, có thể lần lần tu luyện.
Dư Tắc Thành khổ tu dựa theo bí pháp này, dần dần có chút sỡ đắc. Nhất Sơn Canh Bi Nhất Sơn Cao chia làm sáu cảnh giới: Nhất Phân Vi Nhị, Lưỡng diện Tam Đao, Tứ Bình Bát ổn. Cửu Cửu Quy Nhất, Bách Vô Nhất Dụng, Vạn Chúng Nhất Tâm.
Tầng thứ nhất là Nhất Phân Vi Nhị, nháy mắt chia tâm thần mình ra thành hai, có thể đồng thời sử dụng hai loại tiên thuật khác nhau tác chiến. Cho dù hai loại tiên thuật này khắc chế lẫn nhau, cũng sẽ không có xung đột phản ứng với người sử dụng.
Tầng thứ hai là Lưỡng diện Tam Đao, gia tăng thêm một người, có thể đồng thời sử dụng ba loại tiên thuật, ứng phó ba cường địch.
Tầng thứ ba là Tứ Bình Bát ổn. phân tâm thần ra thành từ bốn tới tám người, tối đa có thể đồng thời bao quát cả công kích từ bốn phương tám hướng vào phạm vi, dùng tám loại công pháp khắc địch. Lục u Tiên kia đã tu luyện tới cảnh giới này, nhưng vẫn chưa đạt tới viên mãn. tới khi y đồng thời ứng phó với năm người Băng Tâm Chân Quân, đã xuất hiện sơ hở, rốt cục bị đánh chết.
Tầng thứ tư là Cửu Cửu Quy Nhất, vạn pháp quy nhất, không cần quan tâm tới địch nhân có bao nhiêu, lúc này mình phân chia thành bao nhiêu cũng không còn quan trọng, mười phần đã đạt tới chín.
Tầng thứ năm là Bách Vô Nhất Dụng, có thể phân thần ra trăm người, nháy mắt có thể hóa thân trăm người công kích địch nhân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Tầng thứ sáu là Vạn Chúng Nhất Tâm, vạn niệm hợp nhất, khai thiên phá địa, thần uy vô thượng, phi thăng chỉ là chuyện nhỏ.
Thật ra đừng nói là đạt tới cảnh giới Bách Vô Nhất Dụng hay Vạn Chúng Nhất Tâm, dù là cao thủ vào thời Tiên Tần tu luyện tới cảnh giới Cửu Cửu Quy Nhất cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Lục u Tiên kia bất quá cũng chỉ luyện tới cảnh giới Tứ Bình Bát ôn.
Nhất Sơn Canh Bi Nhất Sơn Cao rất khó tu luyện, cần có cơ duyên ngộ đạo, cho nên mới xếp vào hạng thứ tám mươi hai trong chín mươi chín bí pháp Tiên Tần. Bằng không với sự lợi hại của bí pháp này, hẳn phải xếp vào vào mười tám hạng đầu.
Dư Tắc Thành khổ tu ba tháng, rốt cục luyện thành Nhất Phân Vi Nhị, còn Lưỡng diện Tam Đao chậm chạp mãi không thấy tiến triển, xem ra cũng đành chịu vậy.
Trong lúc tu luyện Nhất Sơn Canh Bi Nhất Sơn Cao, Dư Tắc Thành còn không ngừng tế luyện kiếm ý thứ năm của mình, Vô Thượng Kiếm Ý đạt được từ Tam Muội Hỏa Cự Nhân.
Dư Tắc Thành chậm rãi dưỡng thành kiếm ý này, nhưng bị kẹt lại ở một bước quan trọng, kiếm ý này có tới mấy phương hướng tiến tới, không biết nên lựa chọn thế nào.
Chỉ trong thoáng chốc mà đã ba tháng trôi qua, bốn người bọn họ vẫn yên lặng chờ ở nơi này.
Vì Băng Tâm Chân Quân yêu cầu, không được sử dụng bất cứ bảo vật gì để trú ngụ như phi xa, cung điện... cho nên cả bọn chỉ có thể vất vả chờ giữa hư không.
Nơi này vô tướng, vô thường, vô hình, vô sắc, vô phương, vô hướng, vô định, vô biên.
Tình cảnh này hoàn toàn tĩnh mịch, cũng là thử thách trui rèn đạo tâm với từng người.
Băng Tâm Chân Quân thật sự là một mảnh băng tâm thuần khiết, lặng lẽ giữa hư không không cử động.
Bề ngoài Dư Tắc Thành cũng là như vậy, nhưng tâm thần của hắn thì trở vào thế giới Bàn Cổ. Có Lưu Thi Vận bầu bạn. lạc thú nhiều hơn. không phải chờ đợi nhàm chán như Băng Tâm Chân Quân.
Bên kia Nhất Kiếm Chân Quân và Hỏa Thần cũng lặng lẽ chờ đợi, dần dần hai người bắt đầu bắt chuyện với nhau, lúc thì lấy binh đao ra gặp, lúc thì nói cười vui vẻ. Hai người hàn huyên trong thời gian chờ đợi dài đăng đẵng, dần dần tình cảm vô hình sinh ra từ lúc nào không hay không biết.
Thật ra trước kia ở Diệt Độ Thiên, hai người này đã có dấu hiệu mến nhau. Đến lúc này, hai kẻ đầu gỗ Dư Tắc Thành và Băng Tâm Chân Quân đã bị bọn họ hoàn toàn không đếm xia tới. Hai người chỉ biết có nhau, mất nhìn đối phương không rời.
Không nhắc tới hai người này nữa, Dư Tắc Thành ở trong thế giới Bàn cổ thật ra cũng không phải là hưởng thụ khoái lạc gì, mà là vất vả hai tháng.
Lần này thu hoạch vô cùng, Dư Tắc Thành trở vào thế giới Bàn cổ kiểm kê qua một lượt, sau đó mượn đặc tính gia tốc thời gian để ấp toàn bộ trứng người chim.
Gia tốc thời gian là công năng do ao nước thời gian trước kia lưu lại, hiện tại có thể chọn một khu vực bên trong thế giới Bàn cổ, tiến hành gia tốc thời gian.
Sau khi ấp xong trứng chim năm màu, bảy màu, cũng không phải vui sướng như Dư Tắc Thành tường tượng.
Sau lung vách đá của một ngọn núi lớn trong thế giới Bàn cổ có một bình đài rộng chừng trăm trượng. Trên đó có một trăm ba mươi mốt quả trứng năm màu, ba mươi chín quả trứng bảy màu.
Dư Tắc Thành muốn ấp trứng người chim ở nơi này, hắn giở tìm trong các quyển Ma kinh của mình, rốt cục tìm được một biện pháp ấp trứng.
Đầu tiên hắn dùng pháp thuật kết nối, tiến hành kết nối tinh thần mình cùng đám người chim bên trong trứng, thành lập liên hệ tương thông ngay khi chúng còn nằm trong trứng, rót công pháp mà mình lựa chọn cho chúng vào trong linh hồn còn ở giai đoạn phôi thai.
Đồng thời hắn khởi động gia tốc thời gian, sau đó dùng tiên thuật vô thượng hấp thu thiên địa nguyên khí. thôi thúc tinh hoa nhật nguyệt. Nghĩ tới đám thủ hạ hơn trăm Kim Đan Chân Nhân, ba mươi chín Nguyên Anh Chân Quân. Dư Tắc Thành thầm vui sướng trong lòng. Đây hoàn toàn là một cánh quân vũ lực hùng mạnh, có chúng tồn tại, không phải là mình sẽ hoành hành thiên hạ hay sao?
Tuy rằng bề ngoài đám người chim này giống như Nhân tộc, chỉ có thêm một đôi cánh, nhưng vẫn còn có điếm khác: trời sinh bọn chúng có được ký ức di truyền thông qua huyết mạch.
Lần này Dư Tắc Thành bỏ ra rất nhiều công phu. lựa chọn công pháp cho chúng, rót vào trong thần thức chúng, khiến cho chúng bắt đầu tu luyện từ trong trứng. Làm như vậy sẽ hình thành bản năng trời sinh cho chúng.
Hơn nữa Dư Tắc Thành còn lục tìm trong Sơn Hà Đinh, tìm được một loại huyết mạch yêu ma thượng cô tương tự với chúng.
Yêu ma này có tên là Lục Dực Thiên Sứ, có được pháp lực vô cùng, nghe nói là đến từ Vực Ngoại, chia làm hai hệ Thánh Khiết và Đọa Lạc.
Lục Dực Thiên Sứ này hùng mạnh vô cùng, từng tranh đoạt bá chủ thế giới cùng Thiên Yêu nhất tộc vào thời đó, nhưng sau thất bại, tất cả phải rời khỏi thế giới Thương Khung.
Dư Tắc Thành lấy huyết mạch của chúng ra, nhỏ vào số trứng người chim này, khiến cho huyết mạch hùng mạnh này thẳm thấu vào thân thể chúng trong trứng. Sau khi đám người chim này ra đời, tương lai chúng sẽ có được lực lượng hùng mạnh vô cùng, nói không chừng Lục Dực Thiên Sứ nhất tộc sẽ trở lại nhân gian lần nữa.
Quả trứng người chim cảnh giới Phản Hư Chân Nhất, Dư Tắc Thành vẫn chưa ấp. Nếu ấp ra, nó không nghe theo mình chỉ huy, chẳng phải là gậy ông đập lung ông hay sao? Cứ như vậy, Dư Tắc Thành vất vả nửa tháng trời, gia tốc thời gian lên chừng trăm năm. rốt cục cũng đã có thu hoạch.
Khi quả trứng đầu tiên xuất hiện vết nứt, trong lòng Dư Tắc Thành vui mừng như điên
dại, khó tả bằng lời. Quả trứng năm màu vỡ ra làm đôi, một cái đầu đầy tóc ló ra, rõ ràng chính là một đứa trẻ chẳng khác người thường, sau lung không có đôi cánh.
Dư Tắc Thành hơi sững sờ, đây không giống như trong tường tượng của hắn. sinh ra là lập tức có được thực lực hùng mạnh, có thể lập tức chiến đấu cho mình. Mà chỉ là một đám trẻ con như thường, cần phải dần dần nuôi lớn chúng, lúc ấy mới có thể sử dụng.
Đã có quả thứ nhất, lập tức có quả thứ hai nỡ ra, chúng đều xuất hiện trên thế gian này với bộ dạng trẻ con chăng khác người thường. Một trăm bảy mươi đứa trẻ, toàn là bé gái nhìn Dư Tắc Thành, miệng khóc oa oa.
Dưới pháp thuật của Dư Tắc Thành, sinh linh đầu tiên mà chúng nhìn thấy khi vừa mờ mất chào đời, sẽ trở thành hết thảy đối với chúng, chúng sẽ vĩnh viễn trung thành.
Nhưng bọn chúng còn quá nhỏ, cần phải có sữa. cần được chăm sóc nuôi nấng, không biết mất bao lâu mới có thể lớn lên phục vụ cho mình. Nhìn đám bé gái này, Dư Tắc Thành toát mồ môi ướt đẫm cả trán.
Tuy rằng ở đây có thể gia tốc thời gian, nhưng chỉ có thể sử dụng với đồ vật như trứng, nếu mang sử dụng với đám trẻ này, sẽ tạo thành thương tổn khó có thể hình dung đối với chúng.
May có Lưu Thi Vận ở đây, nàng rất thích trẻ con, cho nên Dư Tắc Thành giao đám trẻ này cho nàng, vốn Dư Tắc Thành còn muốn dùng thời gian gia tốc cho đám trẻ lớn nhanh một chút, nhưng Lưu Thi Vận kiên quyết phàn đối.
Thật ra trong thế giới Bàn cổ có vô số động vật, triệu tập trăm con bò sữa cung cấp sữa cho đám trẻ là hết sức dễ dàng. Dư Tắc Thành giao chuyện này cho Lưu Thi Vận và Lão Thất, lập tức thoát khôi đám trẻ cứ khóc oa oa không ngớt này.
Tuy rằng sau khi ấp trứng nở ra không như mong muốn, nhưng sớm muộn gì chúng cũng sẽ có ngày trường thành, về sau chắc chắn sẽ phục vụ cho mình. Dư Tắc Thành cũng không tỏ ra nôn nóng.
Thật ra trong lúc ấp trứng, Dư Tắc Thành đã bắt tay vào tu luyện bí pháp Nhất Sơn Canh Bi Nhất Sơn Cao. (núi này cao còn có núi khác cao hơn)
Bí pháp này quả nhiên hùng mạnh, nó khác với năm loại bí pháp Tiên Tần mà trước kia Dư Tắc Thành có được, chúng toàn là bí pháp tàn khuyết không trọn vẹn, chỉ có thể cảm ngộ. Đây lại là bí pháp đầy đủ, có thể lần lần tu luyện.
Dư Tắc Thành khổ tu dựa theo bí pháp này, dần dần có chút sỡ đắc. Nhất Sơn Canh Bi Nhất Sơn Cao chia làm sáu cảnh giới: Nhất Phân Vi Nhị, Lưỡng diện Tam Đao, Tứ Bình Bát ổn. Cửu Cửu Quy Nhất, Bách Vô Nhất Dụng, Vạn Chúng Nhất Tâm.
Tầng thứ nhất là Nhất Phân Vi Nhị, nháy mắt chia tâm thần mình ra thành hai, có thể đồng thời sử dụng hai loại tiên thuật khác nhau tác chiến. Cho dù hai loại tiên thuật này khắc chế lẫn nhau, cũng sẽ không có xung đột phản ứng với người sử dụng.
Tầng thứ hai là Lưỡng diện Tam Đao, gia tăng thêm một người, có thể đồng thời sử dụng ba loại tiên thuật, ứng phó ba cường địch.
Tầng thứ ba là Tứ Bình Bát ổn. phân tâm thần ra thành từ bốn tới tám người, tối đa có thể đồng thời bao quát cả công kích từ bốn phương tám hướng vào phạm vi, dùng tám loại công pháp khắc địch. Lục u Tiên kia đã tu luyện tới cảnh giới này, nhưng vẫn chưa đạt tới viên mãn. tới khi y đồng thời ứng phó với năm người Băng Tâm Chân Quân, đã xuất hiện sơ hở, rốt cục bị đánh chết.
Tầng thứ tư là Cửu Cửu Quy Nhất, vạn pháp quy nhất, không cần quan tâm tới địch nhân có bao nhiêu, lúc này mình phân chia thành bao nhiêu cũng không còn quan trọng, mười phần đã đạt tới chín.
Tầng thứ năm là Bách Vô Nhất Dụng, có thể phân thần ra trăm người, nháy mắt có thể hóa thân trăm người công kích địch nhân. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Tầng thứ sáu là Vạn Chúng Nhất Tâm, vạn niệm hợp nhất, khai thiên phá địa, thần uy vô thượng, phi thăng chỉ là chuyện nhỏ.
Thật ra đừng nói là đạt tới cảnh giới Bách Vô Nhất Dụng hay Vạn Chúng Nhất Tâm, dù là cao thủ vào thời Tiên Tần tu luyện tới cảnh giới Cửu Cửu Quy Nhất cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, Lục u Tiên kia bất quá cũng chỉ luyện tới cảnh giới Tứ Bình Bát ôn.
Nhất Sơn Canh Bi Nhất Sơn Cao rất khó tu luyện, cần có cơ duyên ngộ đạo, cho nên mới xếp vào hạng thứ tám mươi hai trong chín mươi chín bí pháp Tiên Tần. Bằng không với sự lợi hại của bí pháp này, hẳn phải xếp vào vào mười tám hạng đầu.
Dư Tắc Thành khổ tu ba tháng, rốt cục luyện thành Nhất Phân Vi Nhị, còn Lưỡng diện Tam Đao chậm chạp mãi không thấy tiến triển, xem ra cũng đành chịu vậy.
Trong lúc tu luyện Nhất Sơn Canh Bi Nhất Sơn Cao, Dư Tắc Thành còn không ngừng tế luyện kiếm ý thứ năm của mình, Vô Thượng Kiếm Ý đạt được từ Tam Muội Hỏa Cự Nhân.
Dư Tắc Thành chậm rãi dưỡng thành kiếm ý này, nhưng bị kẹt lại ở một bước quan trọng, kiếm ý này có tới mấy phương hướng tiến tới, không biết nên lựa chọn thế nào.
Bình luận truyện