Tiên Nghịch

Chương 1013: Tứ thánh khí



Nháy mắt khi màn máu đỏ tươi xuất hiện, lập tức một ngọn lửa khí thế xông thiên ầm ầm từ trong màn máu tràn lên, quét ngang không trung khiến cho trời đất đều chìm vào bên trong mảnh hồng quang.
 
Cuối cùng ngọn lửa bất tồn hậu thế này ngưng tụ lại ở bầu trời phương Nam, hóa thành bộ dáng của một con Chu Tước, âm thanh của nó quanh quẩn, mang theo một tia cao quý nhìn xuống hết thảy mọi người trên thế gian!
 
Cùng lúc đó, mấy lão giả người của Thanh Long Thánh Tông bên cạnh người đàn ông trung niên đưa mắt nhìn nhau. Vị lão già mặc quần áo có thêu chín con Thanh Long thở dài, hai tay bấm quyết đặt trước ngực rồi gầm nhẹ một tiếng. Lập tức liền có một cỗ khí tức khổng lồ từ trên người lão điên cuồng bộc phát ra ngoài.
 
Cùng lúc đó trên mặt hắn lộ ra vẻ thống khổ, quần áo ở ngực giống như bị hoà tan lộ ra làn da bên trong. Trên làn da đó, thanh quang loé ra, từ trong cơ thể bay ra một vật.
 
Vật ấy là một khối thanh mộc.
 
Khoảnh khắc khối thanh mộc xuất hiện, lập tức có một âm thanh long khiếu vang vọng khắp trời đất, chỉ thấy trên khoảng không vô tận ảo hoá ra một con Thanh Long dài mấy vạn trượng. Hình ảnh nó che phủ bầu trời, từng trận long khiếu long trời lở đất không ngừng truyền ra.
 
Lại có những gợn sóng nổi lên tản khắp mọi nơi, cuồng phong cuồn cuộn giống như tàn phá nhân gian.
 
Cuối cùng ở trên không trung phía Đông có vài con Thanh Long ngưng tụ hoá thành một con Thanh Long vô cùng khổng lồ, đôi long nhãn lạnh lùng đảo qua chằm chằm nhìn mọi người .
 
Đồng dạng, bảy lão già đến từ Bạch Hổ Thánh Tông đều khoanh chân ngồi xuống, các vị trí ngồi giống như tạo thành một trận pháp, bấm quyết, lập tức từ trên đỉnh đầu bảy người kim quang lóe ra, lại có bảy khối tàn kim phân biệt từ trên đỉnh đầu bảy người bay ra.
 
Bảy khối tàn kim sau khi xuất hiện lập tức dung hợp với nhau, hóa thành một khối kim sắc kỳ lạ. Nháy mắt khi khối kim loại này xuất hiện, trên không trung liền nổi lên hiện tượng dị thường.
 
Tiếng hổ gầm chấn động không trung, rung chuyển cả thiên địa, trong đó xen lẫn tràn ngập một cỗ sát khí vô tận. Những tu sĩ không đủ nguyên lực xung quanh khi nghe tiếng hổ gầm suýt nữa bị dọa cho hốn phi phách tán.
 
Theo tiếng hổ gầm, trên không trung xuất hiện một con Bạch Hổ vô cùng khổng lồ.
 
Bộ dạng con Bạch Hổ vô cùng dữ tợn, giống như sẵn có thể thôn phệ vạn vật. Nó lượn lờ giữa không trung, hai mắt mang theo hồng quang nhìn qua mọi người, thân mình nhoáng qua một cái liền đi tới bầu trời phía Tây.
 
Trong tứ thánh tông, thánh khí xuất hiện cuối cùng là Huyền Vũ Thánh Tông, tông này sau khi trải qua sự kiện thánh hoàng phản bội, nội bộ chia thành hai phái, hơn nữa lại bị Tu Chân Liên Minh tấn công thì không còn lại mấy, lúc này cho dù đã trải qua một thời gian phát triển nhưng lực lượng vẫn đang còn rất thưa thớt.
 
Lần này tới đây chỉ có ba lão già, lão già đứng trước nhắm mắt lại lập tức có một cỗ gợn sóng bao quanh thân mình, trong phút chốc gợn sóng này nổi lên ngập trời, quét ngang qua không trung, một con Huyền Vũ khổng lồ màu đen chậm rãi biến ảo ra.
 
Thần sắc con Huyền Vũ này có chút nhợt nhạt, sau khi xuất hiện nó ngửa mặt lên trời hí dài, lập tức những gợn sóng dưới chân nhanh chóng tản ra, đẩy mạnh Huyền Vũ đi tới phương Bắc.
 
Chỉ có điều so với ba thánh thú còn lại thì khí thế của Huyến Vũ rõ ràng thấp hơn một bậc.
 
Tứ Thánh trở về vị trí, Thanh Long phía Đông, Bạch Hổ phía Tây, Chu Tước phía Nam, Huyền Vũ phía Bắc.
 
Những điều này nói thì dài nhưng trên thực tế chỉ xảy ra trong thời gian rất ngắn, tứ Thánh hóa ra vờn quanh thiên địa.
 
Sắc mặt Thiên Vận Tử âm trầm, hắn đứng bên cạnh Cổ Ma Tháp Già nhìn chằm chằm vào tứ thánh trên không trung, hai mắt lộ ra hàn quang.
 
Chu Tước Thánh Hoàng có thể nói là đã chuẩn bị trước khi đến đây, lúc này tay phải vung lên lập tức một giọt máu trong lòng bàn tay bay ra, nhằm thẳng đến Chu Tước phía Nam mà đi, cùng với nó dung nhập thành một thể.
 
Lập tức Chu Tước kêu dài một tiếng, ngọn lửa bên ngoài thân thể càng đậm, nhằm thẳng đến Thiên Vận Tử và Cổ Ma Tháp già phóng đi.
 
Cùng lúc đó Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ ba thánh tông đồng dạng thét gào lao xuống phía dưới, trong phút chốc thiên địa biến sắc, một cỗ lực lượng không thể tưởng tượng lao tới tấn công.
 
Mặt Thiên Vận Tử âm trầm, bấm tay phải niệm thần chú, chỉ về phía trước, trong miệng quát khẽ:
 
- Thiên vận thất thải Hổ linh!
 
Lời vừa nói ra, lập tức ở phía trước có một dải ánh sáng bảy màu lóe lên, từ trong đó không ngờ biến hóa ra một con hổ bảy màu, con hổ bảy màu này to lớn ngang bằng với Bạch Hổ, sau khi xuất hiện nó gào thét nhằm hướng Bạch Hổ lao tới.
 
- Thiên vận thất thải Long linh!
 
-Thiên vận thât thải Huyền linh!
 
Theo âm thanh của Thiên Vận Tử lần lượt hiện lên một con rồng bảy màu, cùng một con Huyền Vũ bảy màu nhất nhất biến ảo, mang theo thét gào xông ra ngoài.
 
Thiên Vận Tử cũng bấm hai tay niệm thần chú, lao thẳng vào không trung.
 
Cổ Ma Tháp Già nhìn chằm chằm tứ thánh khí, trong mắt mơ hồ lộ ra một tia sợ hãi, bộ dáng tứ thánh khí này trông rất quen mắt, mơ hồ nó đã khắc sâu trong trí nhớ, giống như đã từng gặp qua.
 
Đây không phải là trí nhớ của Cổ Ma hắn, mà là kí ức của Thanh Lâm tiên đế . Cổ Ma nâng tay phải lên chỉ vào khoảng không, khẽ quát:
 
- Nhật, Nguyệt, Tinh, Tam táng thuật!
 
Khoảnh khắc lời này nói ra lập tức ứng với tứ thánh trong không trung xuất hiện bốn mảnh tinh quang, tinh quang này xuất hiện quá mức đột nhiên, trong nháy mắt lập tức hướng đến tứ thánh lao tới.
 
Sau khi tinh quang hiện ra, lại có ánh trăng trên trời giáng xuống, giống như là hỗn độn khai thiên tích địa, ánh trăng này vô hình xuất hiện, cũng không có dấu hiệu báo trước, giống như chưa từng tồn tại.
 
Sau khi tinh quang xuất hiện, tại chỗ vô tận sao trời bên ngoài vùng đất Yêu Linh, khi Cổ Ma thi triển táng thần thông, lập lức giữa không trung có vô số hào quang từ trong hư vô lóe ra,hướng về nơi này ngưng tụ.
 
Càng ngày càng có nhiều hào quang tràn ngập trời đất, chúng ngưng tụ tại một chỗ thành một quang điểm ngày càng lớn, ánh sáng như ban ngày bao phủ bầu trời, dường như đem toàn bộ xung quanh chiếu sáng lên.
 
Quang điểm sau khi hấp thu vô số hào quang càng ngày càng lớn, chỉ khoảng nửa khắc nó đã đạt tới độ lớn mấy ngàn trượng, hào quang dày đặc, nếu là có phàm nhân nhìn thấy hai mất lập tức sẽ bị phá hủy, mặc dù là tu sĩ nếu tu vi không đủ hai mắt cũng sẽ bị xuyên thấu đau đớn.
 
Giờ phút này quang điểm nghìn trượng giống như một mặt trời, mang theo tiếng than khóc, lao thẳng đến vùng đất yêu Linh nơi trần ai bay đến.
 
Thiên Vân Tử khua động hai tay áo lao thẳng đến tứ thánh giữa không trung.
 
Chu Tước thánh tông bình thản nói:
 
- Xem đây! Thái Cổ thánh khí của Chu Tước Thánh Tông ta thực tế chỉ có ba thức ấn quyết nhưng tam thức ấn quyết này cũng đủ để cho tứ thánh tông tồn tại vĩnh hằng.
 
Lời hắn nói hiển nhiên nhiên là cho Vương Lâm đứng bên cạnh nghe, lúc này Vương Lâm thân mình đã suy yếu đến cực hạn nhưng vẫn cắn răng ngẩng đầu nhìn lên.
 
- Phương Đông Thanh Long giáp ất mộc, phương Tây Bạch Hổ canh tân kim, phương Nam Chu Tước bính đinh hỏa, phương bắc Huyền Vũ nhâm thủy quỳ! Ta Chu Tước thánh tông thiên địa tam thức linh ấn chính là bính đinh hỏa!
 
Chu Tước thánh hoàng bấm tay phải niệm thần chú, hướng về phía trước vung lên, bình tĩnh mở miệng nói:
 
- Bính linh!
 
Cùng lúc đó, trong ba thánh tông còn lại lập tức cũng truyền ra một lời nói.
 
- Giáp linh - Canh linh - Nhâm linh Lời vừa nói ra lập tức giữa không trung tiếng gào thét của tứ thánh ầm ầm nổi lên, không ngờ lúc này chúng hóa thành bốn thanh pháp khí thần thông, Thanh long hóa thành một cây trường thương màu xanh, Bạch Hổ hóa thành một chiếc đại đao kim quang, Chu Tước hóa thành một thanh trường kiếm đỏ thẫm, còn Huyền Vũ thì hóa thành một đại phủ màu đen.
 
Tứ Thánh biến thành bốn thanh pháp khí, lập tức hướng thẳng đến ba linh bảy màu của Thiên Vận Tử, Long Linh ngay lập tức bị trường thương đâm xuyên qua, ngay tức khắc ầm ầm tan vỡ, nhị linh còn lại cũng tương tự như thế, căn bản là không thể ngăn cản biến hóa ấn quyết thức thứ nhất, đều bị tứ thánh khí quét ngang qua rồi tan vỡ như gió lốc, hướng về bốn phía tiêu tan.
 
Tinh quang từ Cổ Ma Tháp Già càng lúc càng đậm hướng về phía trước tràn ngập, truyền đến những tiếng động bang bang, nhưng tứ thánh khí vẫn xuyên qua, hóa giải hoàn toàn, tinh quang kia cũng chỉ chống đỡ được giây lát liền oanh một tiếng tiêu tan.
 
Tứ Thánh khí gào thét lao thẳng đến chỗ Cổ Ma Tháp Già và Thiên Vận Tử, đúng lúc này, đột nhiên không trung phía trên lóe ra hào quang chói mắt, giữa không trung Cổ Ma táng thuật biến thành quang điểm nghìn trượng gào thét lao tới.
 
Quang điểm vạn trượng này theo Yêu Linh chi địa phá khai xông tới, trong khoảnh khắc toàn bộ thiên địa Yêu Linh bị gắn vào trong quang mang này. Táng quang này là một thức thần thông cực kì hùng mạnh của tiên đế Thanh Lâm, tuy nói Cổ Ma Tháp Già sau khi cướp đoạt thì thi triển có phần không đúng phương pháp, nhưng giờ phút này nó phát ra uy lực cũng không nhỏ.
 
Giữa hào quang tràn ngập, ngay lập tức tứ thánh khí cùng nhau xông vào, trong phút chốc tứ thánh khí liền điên cuồng bộc phát tấn công cùng hào quang kia va chạm.
 
Tiếng động rầm rầm chợt nổi lên, đúng lúc này hai mắt Chu Tước Thánh hoàng lộ ra hàn quang, bấm tay phải niệm thần chú, trong miệng quát khẽ:
 
- Nhân danh Chu Tước thánh hoàng, Thái Cổ thánh khí hợp nhất.
 
Cùng lúc đó người khống chế của ba thánh tông còn lại đều quát lên vang dội.
 
- Ất dịa.
 
- Tân địa.
 
- Quỳ địa Tại khoảnh khắc âm thanh vang vọng, bốn thánh khí hào quang loé ra, không ngờ chúng lại dung hợp lẫn nhau, toàn bộ ngưng tụ vào trong Chu Tước thánh khí, hình thành một thanh trường kiếm đỏ thẫm, trong nháy mắt thanh trường kiếm điên cuồng lớn lên, nháy mắt giống như khai thiên tích địa, ở phía sau hư ảnh thánh khí Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ hiện ra.
 
Trường kiếm màu đỏ chém xuống phía dưới thẳng hướng Cổ Ma, còn cách mấy trượng, mặt đất Yêu Linh đã truyền ra tiếng nổ ầm ầm, tại chỗ tiếng nổ phát ra, mặt đất lõm xuống giống như trở thành một bồn địa.
 
Cổ Ma Tháp Già hai mắt hồng quang bùng lên, nhưng không dấu được ánh mắt sợ hãi.
 
Cảnh tượng này khiến cho tu sĩ Liên Minh xung quanh hít vào một hơi, ánh mắt họ lộ ra vẻ hoảng sợ, trong số bọn họ đã có người nghe qua thánh khí của tứ thánh tông thời Thái Cổ, họ biết rằng tứ thánh khí có sức mạnh khai thiên lập địa, cho dù là Côn Hư chi cảnh cũng cực kì kiêng kị.
 
Lúc này bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt, tâm thần chấn động, Mộc Băng Mi nhìn chằm chằm bốn thánh khí trên thiên không, dần dần nhíu mày, nhưng sau khi nhìn thấy Vương Lâm phía sau, thần sắc phức tạp liền được tháo gỡ, không còn chú ý tới bốn thánh khí kia.
 
Mà lão già của Côn Hư chi cảnh kia chỉ nhìn chằm chằm phía cuối chân trời, ánh mắt lộ ra vẻ kiêng dè. Hắn biết rõ ràng tứ thánh khí này không hoàn mỹ mà có khiếm khuyết, khiếm khuyết đó chính là thánh khí Huyền Vũ.
 
- Huyền Vũ thánh khí chân chính hẳn là ở trong tay Liên Minh tu chân, thi thể Huyền Vũ thánh hoàng ngày xưa ở trong tay… Lão già Côn Hư ánh chợt loé.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện