Tiên Nghịch

Chương 1412: Luyện!



Một chưởng này bao hàm cả quyết tâm của Vương Lâm, cùng với mong muốn mãnh liệt bất luận thế nào cũng phải khiến cho U Minh Thú này trở thành bổn mệnh thú của mình. Một chưởng này hạ xuống, tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy trên đầu của U Minh Thú kia, phong ấn sắp sửa tiêu tan lập tức như được truyền vào sức sống và lực lượng mới.
 
Trong phút chốc, phong ấn này tản mát ra u quang sáng ngời trong nháy mắt, chẳng những lại một lần nữa ngưng tụ, thậm chí so với lúc trước còn sâu hơn ba phần!
 
Ngay khi con U Minh Thú này đang muốn mở miệng ra, hai mắt Vương Lâm đỏ bừng, gầm nhẹ một tiếng tay phải hướng lên bầu trời chụp mạnh một cái. Tinh không ầm vang!
 
chỉ thấy một cây roi lớn dài mấy vạn trượng bất ngờ xuất hiện bên trong tinh không bị luyện hóa này, bị Vương Lâm túm lấy, vung lên! Tiếng vù vù vang lên kinh thiên động địa, cây roi mấy vạn trượng kia nhanh chóng bạo tăng, không ngờ dài lên tới hơn mười vạn trượng!
 
Từ xa nhìn lại, độ dài của cây roi này dường như không kém U Minh Thú là mấy, vung lên trong tinh không, cảnh tượng này chấn động tâm thần!
 
Chuyện này nói thì chậm, nhưng chỉ xảy ra trong nháy mắt. Ngay khi cây roi vạn trượng này xuất hiện, bị Vương Lâm vung mạnh lên, trong tiếng nổ ầm ầm chấn động thiên địa, cây roi này lao thẳng tới U Minh Thú!
 
Côn Cực Tiên!
 
Phịch một tiếng, Côn Cực Tiếp trực tiếp quất lên người U Minh Thú, phát ra tiếng vang rất lớn. Từ bên trong cơ thể của U Minh Thú này truyền ra tiếng rống giận vang vọng, thân thể nó chấn động, mơ hồ xuất hiện dấu hiệu hồn phách bay ra! Nhưng nó cố gắng chống cự lại!
 
Vương Lâm không hề dừng lại, Côn Cực Tiên kia dường như ẩn chứa sự điên cuồng lúc này của Vương Lâm, trong nháy mắt ầm ầm liên tục quất xuống tám roi!
 
Thêm một roi lúc trước, tổng cộng là chín roi, kim quang từ trên Côn Cực Tiên khuếch tán ra.
 
Trong tiếng ầm ầm vang vọng, con U Minh Thú kia không thể chịu được, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi nhát gan vốn có, đồng thời trên thân thể khổng lồ của nó, hồn phách đột nhiên xuất hiện!
 
Nhưng hồn phách này chỉ giống như một góc của một ngọn băng sơn, chỉ thoát ra một tia mà thôi. Con U Minh Thú kia mặc dù sợ hãi, nhưng hiểu được lúc này đang là nguy cơ, điên cuồng giãy giụa, muốn thu hồn trở về!
 
Vương Lâm sao có thể để cho nó làm như vậy. Hắn vung mạnh tay phải, trong tiếng ầm ầm truyền ra bốn phía tinh không, chỉ thấy Côn Cực Tiên đã không còn nhìn thấy tiên ảnh, với tốc độ cực nhanh, quất thẳng tới U Minh Thú!
 
Roi thứ mười chín, thứ ba mươi, năm mươi cho đến roi thứ chín mươi chín!
 
Cuối cùng, khi roi thứ một trăm đánh xuống, Côn Cực Tiên này lóe lên hào quang vạn trượng, ầm một tiếng, phần đầu của nó vỡ tan. Ngay khi nó vỡ mất mấy trượng, từ bên trong liền tuôn ra kim quang, từ xa nhìn lại giống như là một mặt trời!
 
Dưới kim quang này, toàn bộ thân thể của U Minh Thú bị che phủ. Nó không còn cách gì giãy giụa nữa, hồn của nó ầm ầm từ trong cơ thể hoàn toàn bay ra, lơ lửng giữa tinh không!
 
Hồn của U Minh Thú chỉ cần mở miệng là có thể nuốt cả thiên địa. Giờ phút này hồn khẩu xuất hiện, chưa kịp mở ra, Vương Lâm đã bước tới trực tiếp tới gần hồn khẩu, bảy tinh điểm cổ Thần trên mi tâm nhanh chóng chuyển động, đột nhiên bay ra, lao thẳng tới hồn khẩu!
 
Trong tiếng ầm ầm, bảy tinh điểm kia thế như chẻ tre, trực tiếp xuyên thấu hồn khẩu của U Minh Thú, với sự chỉ dẫn của một tinh điểm phong ấn vẫn còn phát sáng ở bên trong trực tiếp xông vào!
 
Trong khoảnh khắc này, hồn phong bên trong hồn khẩu của U Minh Thú trực tiếp từ một tinh điểm phát sáng kia nhanh chóng phục hồi lại thành thất tinh lóe sáng như lúc trước.
 
Hồn phong, đã hoàn thành!
 
Nhưng tất cả chuyện này cũng vẫn chưa chấm dứt. Trong ba bước phong ấn, vẫn còn một bước cuối cùng, đó là phong ấn máu thịt bên trong! Hắn đưa tay phải ấn lên hồn của U Minh Thú, hồn này trong tiếng ầm ầm lại quay trở về trong cơ thể của U Minh Thú.
 
Cùng lúc đó, thân thể Vương Lâm hạ xuống phía dưới, nhờ vào uy thế còn lại của tinh không tám trăm vạn trượng đang được luyện hóa, ở trước cái miệng đang ngậm của U Minh Thú, ngay khi nó chưa kịp chủ động mở ra, hai tay hắn hung hãn bám lên trên đó. Vương Lâm ngửa mặt lên trời gầm nhẹ, song chưởng nổi đầy gân xanh bám thật chặt, cổ Thần lực toàn thân dường như toàn bộ dũng mãnh chảy vào song chưởng, hung hăng kéo một cái!
 
Trong miệng của U Minh Thú có một thế giới, nếu nó chủ động mở thì thế giới này sẽ mở ra. Nhưng nếu bị người khác xé mở, thì thế giới này sẽ không thể xuất hiện, lộ ra ngoài, chỉ có máu thịt!
 
Bị Vương Lâm kéo, cái miệng lớn của con U Minh Thú này đã bị hắn tách ra, lộ ra một khe hở. Cùng lúc đó, tiếng rít gào từ trong cơ thể của U Minh Thú ngay lập tức theo khe hở này điên cuồng truyền ra, thổi lên người Vương Lâm, thổi tung mái tóc dài của hắn. giống như một lực tấn công vô tận muốn đẩy lùi Vương Lâm lại.
 
Nhưng thân thể Vương Lâm không hề lui lại chút nào, ngay khi con U Minh Thú này mở miệng ra, hai tay hắn nhấc mạnh lên trên nhanh chóng thu lại. Trong nháy mắt, hắn đánh ra vô số cấm chế, trong mỗi một cấm chế đều ẩn chứa cổ Thần lực, tạo thành một cơn lốc cấm chế, ầm ầm xông vào bên trong cái miệng đầy máu thịt của con U Minh Thú kia.
 
Theo miệng nó, cấm chế này xông thẳng vào nội tạng bên trong cơ thể, các mạch máu, khớp xương, cùng với tất cả máu thịt có trong cơ thể nó!
 
Rất nhiều cấm chế điên cuồng dũng mãnh xông vào trong cơ thể của U Minh Thú. Sau khi phong ấn toàn bộ, chỉ trong thời gian vài nhịp thở, thân thể con U Minh Thú này đã hoàn toàn bị phong ấn!
 
Làm xong tất cả mọi chuyện, thân thể Vương Lâm lùi lại phía sau ba trăm trượng, sắc mặt đỏ bừng. Hết thảy mọi chuyện vừa rồi chỉ diễn ra trong thời gian cực ngắn, cho dù là hắn dường như cũng cảm thấy nặng nề.
 
Lúc này lui về phía sau, hắn lạnh lùng nhìn U Minh Thú đã hoàn toàn bị phong ấn kia!
 
-Hôm nay là hoàng đạo, lấy thân phận vương tộc thất tinh cổ Thần, Đạo cổ truyền thừa của ta, phong cho ngươi là bổn mệnh thú của ta!
 
-U Minh, tiếp phong!
 
Vương Lâm giơ tay phải lên, chỉ về phía U Minh Thú.
 
chỉ thấy U Minh Thú này thân thể kịch chấn, phong ấn máu thịt bên trong cơ thể, phong ấn bên ngoài cơ thể, phong ấn linh hồn cùng đồng thời vận chuyển, hóa thành một đám u quang bao quanh thân thể nhanh chóng lóe lên. Vẻ giãy giụa trong mắt nó chậm rãi biến mất, thay vào đó là dần dần trở nên ôn hòa.
 
Thời gian nửa nén hương sau, con U Minh Thú này hoàn toàn không còn giãy giụa nữa. mà yên lặng lơ lửng ở chỗ đó, hướng về phía Vương Lâm cúi đầu.
 
Một cảm giác liên hệ máu thịt chậm rãi nảy sinh trong lòng Vương Lâm. Đó là một cảm xúc không nói nên lời, giống như U Minh Thú trước mắt đã trở thành một phần của tính mạng Vương Lâm.
 
Ngay khi cảm giác này dâng lên, một sức sống vô biên, mang theo một khí tức vạn cổ tang thương đột nhiên với một phương pháp đặc biệt từ trong cơ thể U Minh Thú này dũng mãnh nhập vào trong tâm thần Vương Lâm.
 
Như thể giờ phút này hắn đã trở thành U Minh Thú, toàn bộ ký ức của đối phương đều tràn ngập trong tâm thần Vương Lâm. Trong khoảnh khắc này, thân thể Vương Lâm còn truyền ra tiếng ầm ầm, thân thể cổ Thần của hắn trong thời gian ngắn nhanh chóng bành trướng.
 
Sức sống trong cơ thể của U Minh Thú cực kỳ khổng lồ, dũng mãnh nhập vào trong cơ thể Vương Lâm, khiến cho thân thể hắn ầm ầm bành trướng. Ngàn trượng, một ngàn năm trăm trượng, hai ngàn trượng, ba ngàn trượng, cho đến sau khi đạt tới sáu ngàn trượng, lúc này mới chậm rãi dừng lại.
 
Thân thể cổ Thần cao sáu ngàn trượng bất ngờ đứng sừng sững bên trong tinh không này. Từ
 
xa nhìn lại, dường như là người khổng lồ từ thái cổ!
 
Vương Lâm nắm chặt tay lại, giơ lên trước mắt. cổ Thần lực trong cơ thể hắn nhanh chóng lưu động, với sức sống tràn trề, một sự tự tin rất lớn hiện lên toàn thân.
 
-Khó trách trong ký ức của Đồ Ti đã từng nói, chỉ khi có được bổn mệnh thú, sau khi sinh ra Vọng Nguyệt, mới có thể chính thức trở thành cổ Thần Lúc này trong cơ thể ta không có Vọng Nguyệt xuất hiện, nhưng chỉ cần bổn mệnh thú này cũng đã khiến cho thân thể ta đạt tới trình độ như thế này!
 
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên, thân thể sáu ngàn trượng chậm rãi thu nhỏ lại, trong tiếng ầm ầm, trong thời gian ngắn hóa thành một tu sĩ bình thường. Nhưng lúc này, hình dạng của hắn đã có sự khác biệt rất lớn!
 
Tóc trên đầu hắn vẫn bạc trắng, mặc dù trước đây Vương Lâm thoạt nhìn vẫn là một thanh niên, nhưng lúc này, liếc mắt nhìn lại thấy hắn còn trẻ hơn rất nhiều. Thậm chí trên thân thể hắn còn có một màn hư ảo tràn ngập, ngoài tu sĩ bước thứ ba, trong mắt mọi người, Vương Lâm dường như không có thân thể thực chất, mà giống như là một hồn phách hư ảo!
 
Ngẩng đầu nhìn lên trên U Minh Thú ớ phía trước, lúc này hắn đã biết được toàn bộ ký ức của đối phương. Con thú này cả đời ngủ say, ký ức cũng vô cùng hỗn loạn, giống như là vô tri vô giác. Nhất là phần ký ức liên quan đến sự sinh ra của nó cũng là một đống hỗn loạn, thậm chí chính nó cũng không biết mình sinh ra như thế nào.
 
Ký ức rõ ràng nhất, chỉ có cảnh tượng về Thất Thải Giới mấy trăm năm trước.
 
Vương Lâm trong lúc trầm ngâm truyền ra một đạo thần niệm, U Minh Thú kia hé mi mắt, lộ ra vẻ sắc bén, chậm rãi mở miệng giống như sắp nôn. hướng ra phía ngoài phun ra. Lập tức Linh Động Thượng Nhân chật vật bị phun ra, thần sắc hắn vẫn còn lộ ra vẻ hoảng sợ.
 
Ngay sau Linh Động, là Chu cẩn và cổ Tức Diệp cũng lần lượt được phun ra.
 
Cuối cùng là Vọng Nguyệt khổng lồ kia. Ngay khi miệng U Minh Thú này mở ra vô tận, giống như là một cái hố đen, trong tiếng ầm ầm, thân thể khổng lồ của Vọng Nguyệt nhanh chóng bị phun ra. Sau khi không ngừng bành trướng, hóa thành một ngọn núi lớn như trước đây.
 
Sau khi thu hồi Linh Động, Chu cẩn và Thiên Hoàng Lô vào trong tinh điểm Cổ Thần cùng với tất cả mọi thứ, Vương Lâm đứng ở phía trước U Minh Thú nhướng mày.
 
-Ký ức của U Minh Thú này hỗn loạn, trong lúc ngơ ngác khi nuốt Thất Thải Giới vào đã dùng quá nhiều sức, kết quả là lực hút của nó dường như đã phá vỡ một vách ngăn nào đó, nên đã hấp thụ phải một thứ không nên hấp thụ. Chỉ là việc này không khỏi quá mức kỳ quái, chẳng lẽ nó đã hút vào một Đạo Quả Vương Lâm vẫn không thể hiểu nổi, trong lúc trầm tư giơ tay phải lên nhấn lên người U Minh Thu.
 
Thân thể U Minh Thú chấn động, từng đạo ánh sáng bảy màu từ trong miệng truyền ra. Theo cái miệng nó chậm rãi mở ra, một quả màu cam lớn chừng mười trượng chậm rãi từ trong miệng nó bay ra Đạo Quả!
 
Một luồng khí tức Đạo Niệm hỗn tạp theo Đạo Quả xuất hiện tràn ngập ra. Vương Lâm nhìn chằm chằm Đạo Quả màu cam kia, trong mắt dần dần sáng lên.
 
- Nhân quả, sinh tử, chân giả ý cảnh của ta muốn bổn nguyên đại thành cực kỳ khó khăn. Ba loại ý cảnh này toàn bộ đều là đạo niệm, nếu như có vài Đạo Quả thế nàycó lẽ có thể giúp cho ba đạo bổn nguyên của ta viên mãn!
 
Vương Lâm giơ tay phải lên vung về phía trước, lập tức thu lấy Đạo Quả màu cam kia.
 
Sau khi không còn Đạo Quả, vẻ sắc bén trong mắt U Minh Thú kia không còn nữa, mà dần dần thừ người ra, ngơ ngác nhìn Vương Lâm, đứng ngây ra ở đó Cái bộ dạng lúc này của nó so với năm đó ở trong tinh vực sương mù nhìn vào cái khe Thất Thải Giới dường như không có gì khác nhau, trong đầu lại trở nên ngơ ngác. Nhưng dù sao Đạo Quả cũng đã bị hấp thụ một ít, cho nên cũng đã có một chút linh tính, tuy vẫn còn ngốc nghếch, nhưng so với năm đó đã thông minh hơn không ít.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện