Tiên Nghịch

Chương 1568: Hủy trận



Bổn nguyên lực, bậc toàn năng giới ngoại dựa vào hương hỏa lực ngưng tụ ra, nuôi dưỡng toàn thân, vạn cổ bất diệt.
 
Nhưng đối với bậc toàn năng giới nội mà nói, hương hỏa rất hiếm hoi, trở thành một vực sâu ngăn cản tu sĩ trở thành bước thứ ba, hơn nữa sau khi trở thành bước thứ ba, một khi bị thương hoặc bổn nguyên lực tiêu hao nhiều thì rất khó khôi phục.
 
Vương Lâm trở thành bước thứ ba không có hương hỏa, mà là dựa vào minh ngộ khiến cho tam đại hư bổn nguyên viên mãn, dựa vào thôn phệ mà khiến cho lôi hỏa bổn nguyên đại thành.
 
Do đó ở bước thứ ba hắn không cần hương hỏa. Hắn cần chính là bổn nguyên đã được người khác ngưng tụ ra, sau khi thôn phệ vô tận bổn nguyên liền khiến cho tu vi khôi phục và đề cao!
 
Cũng bởi trên người hắn không có hương hỏa giới, cũng sẽ không giống như tu sĩ Không Linh tầm thường, phải đem hương hỏa giới dung hợp với toàn thân, tự thân trở thành thiên địa, đạt tới trình độ viên mãn.
 
Thân thể Vương Lâm là thân thể cổ Thần, vốn đã vượt qua mọi tồn tại viên mãn. Cho nên phối hợp với Cổ Thần lực, hắn có thể giết chết tu sĩ Không Linh trung kỳ, giết Không Huyền sơ kỳ!
 
Dù là Không Huyền trung kỳ thì Vương Lâm cũng dám đánh một trận, chỉ là thắng bại khó nói trước mà thôi. Nhưng muốn giết được hắn thì đó là chuyện cực kỳ khó khăn!
 
Bước đường đạt tới bước thứ ba của Vương Lâm hoàn toàn bất đồng với mọi tu sĩ khác, cho dù là Thất Thải Tiên Tôn cũng không giống. Nói tóm lại, cho dù là Thất Thải Tiên Tôn cũng phải cần tới hương hỏa. Chẳng qua hương hỏa mà hắn hút không có độc mà thôi.
 
Con đường của Vương Lâm chưa từng có người nào đi, cực kỳ gian nan. Con đường này vô hạn vô tận nhưng cũng gập ghềnh vô cùng. Hắn nếu muốn trở thành tu sĩ Không Huyền thì phải khiến bổn nguyên của bản thân nhiều hơn vài đạo nữa, viên mãn một lần nữa thì mới có thể đề cao được!
 
Khác với những tu sĩ khác sau khi đạt tới bước thứ ba, bổn nguyên hầu như không thể đạt tới đại thành. Vương Lâm có thể đạt được bổn nguyên thứ bảy, thứ tám, thứ chín, thậm chí thứ mười.
 
Mà bởi vì hắn không hấp thụ hương hỏa cho nên bổn nguyên của hắn không tồn tại khuyết điểm trí mạng là không thể đại thành sau khi đạt tới bước thứ ba! Hiện tại hắn cần là cảm ngộ được đạo bổn nguyên thứ bảy. Một khi bảy đạo bổn nguyên đại thành thì hắn có thể đạt tới Không Linh hậu kỳ!
 
Nếu đạo bổn nguyên thứ tám đại thành thì tu vi của hắn liền có thể đạt tới Không Linh đỉnh phong!
 
Chín đạo bổn nguyên xuất hiện, hắn liền bước vào cảnh giới Không Huyền! Từ đó về sau nếu hắn có đại trí tuệ, đại cơ duyên khiến cho chín đạo bổn nguyên hoàn toàn dung hợp thì có thể hóa thành một lực lượng được Tiên Cương đại lục gọi là Không. Lực lượng này có thể khiến hắn phải đối mắt với đại kiếp thứ ba. Nếu vượt qua được kiếp này thì hắn sẽ trở thành Không Kiếp đại tôn!
 
Không Kiếp, Không Huyền, giữa hai cảnh giới này chính là một kiếp sinh tử. Thành thì sinh, bại thì tử. Từ cổ chí kim không có ai là ngoại lệ, người nào cũng phải đối mặt!
 
Kiếp nạn này được gọi là huyền kiếp. Nó chia làm chín lần, nếu vượt qua toàn bộ chín lần là thành công, chính thức bước vào cảnh giới Không Kiếp!
 
Mạnh mẽ như Chưởng Tôn cũng chỉ vượt qua được ba lần huyền kiếp, không có dũng khí đối diện với lần thứ tư.
 
Dù là Lam Mộng Đạo Tôn cũng chưa từng vượt qua được lần đầu tiên, vẫn luôn dừng lại ở trạng thái Không Huyền hậu kỳ viên mãn đỉnh phong. Hắn không phải sợ chết mà chặt không đứt chuyện trong lòng. Hắn còn có một việc cuối cùng chưa hoàn thành do đó hắn không thể đối mặt với tiếc nuối sau khi thất bại.
 
Trong cả giới nội và giới ngoại trong động phủ này, vô số năm qua đã sinh ra biết bao người có thiên phú kinh người, trong đó cũng có không ít người trở thành bước thứ ba. Nhưng cuối cùng cho tới hôm nay cũng chỉ có một người dựa vào thân phận tu sĩ trong động phủ mà vượt qua được huyền kiếp thứ tám, chỉ cần vượt qua một kiếp nữa là có thể được gọi là Tôn!
 
Hắn chính là Chiến lão quỷ! Năm đó sau khi đột kiếp thứ năm thất bại, vốn hắn phải tử vọng. Chuyện này Chưởng Tôn biết. Nhưng Chưởng Tôn không biết vì sao Chiến lão quỷ lại đạt được một tiên duyên lớn lao!
 
Tiên duyên này khiến tu vi hắn tăng mạnh, dám liên tục vượt qua tới kiếp thứ tám, dừng lại trước kiếp thứ chín.
 
Tu vi Không Kiếp trên Tiên Cương đại lục được gọi là đại tôn! Tu vi này đã là đỉnh phong của bước thứ ba, nếu có thể bước tới nửa bước nữa trong truyền thuyết thì có thể đạp không!
 
Thất Thải Tiên Tôn cũng là đại tôn Không Kiếp nhưng tu vi của hắn không phải là Không Kiếp đại viên mãn mà là Không Kiếp trung kỳ!
 
Cho dù mới là trung kỳ nhưng lại có thể khiến hắn có chút danh tiếng trên Tiên Cương đại lục, có thể khai tông lập phái, thành lập Thất Đạo Tông!
 
Việc này Vương Lâm cũng không biết hết. giờ phút này hắn không suy tư nữa. Trong một khắc hắn mở mắt, Vương Lâm đứng dậy, thân ảnh nhìn không cao lớn nhưng lại có một luồng khí thế mênh mông tràn ra. Hắn đứng ở nơi đó giống như chống đỡ cả tinh không. Lưng hắn đưa về giới nội, giống như là cổ Thần hộ tí, làm cho người ta có một cảm giác an toàn không nói lên lời.
 
Hai mắt lộ vẻ bình tĩnh, Vương Lâm bước về phía trước. Từng bước tiến tới, cả người hắn đạp lên Phong Giới Đại Trận đã ảm đạm, gần tử vọng. Phong Giới Đại Trận run lên, lóe lên ánh sáng không thể so nổi với năm xưa.
 
Trong trầm mặc, chân phải Vương Lâm giơ lên, hướng về phía Phong Giới Đại Trận đạp tiếp một cái. Chỉ nghe một tiếng nổ ầm ầm vang lên. Một cái đạp này khiến cả Phong Giới Đại Trận run rẩy, ánh sáng liên tục lóe lên, cả một tấm võng lớn biến ảo ra, cuối cùng lan khắp tất cả các vị trí của giới nội, ầm ầm hiện lên.
 
Cho dù là mấy vạn tu sĩ đang tĩnh dưỡng trong La Thiên lúc này cũng đều mở bừng hai mắt, thấy được Phong Giới Đại Trận!
 
Lực lượng một đạp này khiến cho toàn bộ Phong Giới Đại Trận huyễn hóa ra. Chỉ có khiến nó xuất hiện hoàn toàn thì Vương Lâm mới có thể khiến cho Phong Giới Đại Trận sắp tử vong này đi tới bước cuối cùng.
 
-Ngươi phong tỏa giới nội vô sổ năm, ngươi ngăn cản giới ngoại xâm lấn, ngăn cản giới nội đi ra. Đối với giới nội mà nói, ngươi là người thủ hộ.cho nên ta muốn vái ngươi một vái!
 
Vương Lâm ôm quyền, hướng về phía Phong Giới Đại Trận vừa huyễn hóa ra vái một vái!
 
-Nhưng cũng bởi vì ngươi tồn tại mà khiến cho giới nội của ta rất ít bậc toàn năng bước thứ ba, khiến cho lực lượng của giới ngoại hơn hẳn. Sự tồn tại của ngươi làm cho tu sĩ giới nội chúng ta suốt đời bị nhốt, bị phong ấn!
 
Vương Lâm giơ tay phải lên hướng về phía Phong Giới Đại Trận hung hăng nhấn một cái.
 
Một cái nhấn này, Nhân Quả ấn xuất hiện. Năm ngón tay của Vương Lâm hạ xuống, trong tiếng chấn động kinh thiên liền nắm thành quyền, túm một cái rồi giật lại phía sau.
 
-Nhân Quả trừu linh!
 
Vương Lâm gầm nhẹ một tiếng. Chỉ thấy trong lúc tay phải hắn giật lại, Phong Giới Đại Trận run rẩy kịch liệt. Một đạo sấm sét ầm ầm vang lên, bị Vương Lâm rút ra!
 
Đó là một thanh trường thương hư ảo do sấm sét biến thành. Cây thương này ẩn chứa lực lượng sấm sét vô tận, chính là thánh vật của Thiểm Lôi tộc!
 
Tay phải Vương Lâm vuốt một cái, cây thương do sấm sét biến thành ầm ầm tan nát, hóa thành vô số tia chớp lan về bốn phía, tràn ngập phạm vi mấy trăm ngàn dặm, chiếu sáng ngời cả một vùng tinh không.
 
Trận linh trường thương do sấm sét tạo thành này hiển nhiên đây là lần đầu tiên sau vô số năm bị dung nhập vào trận pháp, mới bị rút ra, bị hủy diệt. Từ nay về sau, trong Phong Giới Đại Trận sẽ không còn trận linh này nữa!
 
Thanh trường thương sụp đổ, Phong Giới Đại Trận run rẩy. Trên tấm lưới khổng lồ này liền xuất hiện những cái khe li ti!
 
-Ta không biết ngươi là do ai sáng tạo ra. Nhưng hôm nay ngươi Chỉ còn thoi thóp, vậy thì nên tiêu tán đi. Vương Lâm ta ở nơi này sẽ bố trí một đại trận. Trận này vì giới nội ta mà sinh ra, vì giới nội mà tồn tại. Nó hoàn toàn thuộc về tu sĩ giới nội ta!
 
Tay phải Vương Lâm lại giơ lên một lần nữa, liên tiếp hướng về phía Phong Giới Đại Trận đánh sáu lần.
 
Sáu tiếng chấn động vang lên. Sáu lần Nhân Quả, sáu lần nắm quyền kéo lại phía sau. Phong Giới Đại Trận lập tức xuất hiện dấu hiệu sụp đổ hoàn toàn. Tấm lưới khổng lồ vô biên vô hạn bao phủ khắp giới nội ầm ầm nổ tung.
 
Trước mặt Vương Lâm là một thế giới tràn ngập màu đỏ như máu khiến cho trận pháp này cũng bị huyết quang vây lại. Một tiếng rít gào thống khổ ngay lúc này truyền khắp thiên địa. Chỉ thấy một cái lưu tinh chùy chín đầu không ngờ biến ảo ra. Trong tiếng gào thét tràn khắp tám phương, lưu tinh chùy vung lên, tỏa ra một luồng khí tức bá đạo kinh thiên, bên trên còn lộ một mùi máu tanh vô tận, vừa rời khỏi Phong Giới Đại Trận liền trực tiếp tan nát trong mắt Vương Lâm.
 
Phía sau lưu tinh chùy, sóng nhiệt ập tới. Một chiến xa bắn đá khổng lồ ầm ầm biến ảo ra. Chiến xa này dữ tợn vô cùng, cũng là trận linh của Phong Giới Đại Trận. Từ cổ chí kim, vô số tu sĩ giới nội giới ngoại, kể cả bậc toàn năng bước thứ ba đã chết dưới lực lượng của nó, trong đó đại bộ phận đều là người giới nội!
 
giờ phút này chiến xa bị lôi ra, ầm tan thành nhiều mảnh, hóa thành một đám sương mù nhanh chóng tràn ra bốn phía, tiêu tan trong thiên địa.
 
Sau chiến xa, kim quang vạn trượng lóe lên. Một thanh kim đao biến ảo ra. Sau kim quang là ánh sáng màu tím ngập trời. Một cây roi màu tím khoảng ngàn trượng hiện ra. Trên thân roi có vô số ký hiệu, phát ra tiếng vun vút, vặn vẹo tựa mãng xà!
 
Sau khi cây roi hiện ra, Phong Giới Đại Trận run lên. Một luồng khí tức tang thương tràn tới. Chỉ thấy một thanh lang nha bổng khổng lồ hiện lên. Thanh lang nha bổng này có vô số mũi nhọn, bên ngoài có rất nhiều oan hồn, đủ để thấy vật này đã giết chóc nhiều tới mức nào.
 
Ba trận linh này sau khi xuất hiện trong nháy mắt liền ầm ầm sụp đổ, vĩnh viễn tiêu tán trong thiên địa, biến mất trong Phong Giới Đại Trận!
 
Bị hủy diệt còn có một vật chưa hoàn toàn ngưng tụ thành hình thể, là một trận linh giống như một đám sương mù, sau khi xuất hiện liền lập tức nổ tung.
 
Cửu linh của Phong Giới Đại Trận giờ phút này đã có thất linh bị hủy diệt.
 
Thần sắc Vương Lâm bình thản nhìn sáu trận linh tiêu tán trong Phong Giới Đại Trận. Đại trận này tới lúc này đã xuất hiện dấu hiệu sụp đổ không thể vãn hồi. Trong tiếng ầm ầm vang vọng, lúc này nó bắt đầu sụp đổ quanh giới nội. Tất cả tu sĩ giới nội đều thấy được tấm lưới khổng lồ trong tinh không đang vỡ tan, bị cuốn đi khiến cho giới nội và giới ngoại lúc này đã không còn bất cứ vật gì ngăn cản!
 
-Bát linh của Phong Giới Đại Trận, thánh vật của cổ tộc ta, ngươi muốn trở lại tay Vương Lâm ta hay là muốn bị hủy diệt theo trận này. Ta cho ngươi một sự lựa chọn!
 
Tay phải Vương Lâm giơ lên vung về phía trước. Trận pháp ầm ầm kịch chấn, sụp đổ trong phạm vi lớn, xuất hiện bát linh!
 
Trận linh này vượt xa so với bảy cái trước!
 
Trận linh này chính là pháp khí vô thượng của bộ tộc cổ Thần - Khai Thiên Phủ!
 
Trong tiếng ầm vang và sự sụp đổ của Phong Giới Đại Trận, một hư ảnh khổng lồ mang theo khí tức Cổ Thần nồng đậm từ bên trong trận pháp chậm rãi trôi ra.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện