Tiên Nghịch
Chương 1579: Tê thiên
(1): Xé trời.
Nam tử trung niên tự xưng là con trai của Đạo cổ Diệp Mịch kia lúc này mái tóc đen tung bay, thân thể ngàn trượng sừng sững trong tinh không, song chưởng vung lên. chỉ thấy hư ảnh của tam tộc cổ bên người hắn không ngừng gầm thét, hóa thành ba đạo cầu vồng lao thẳng tới Vương Lâm. ở phía sau ba hư ảnh này còn là thân thể khổng lồ của Đạo cổ lúc này cũng cất bước ầm ầm áp sát Vương Lâm.
Hai mắt Vương Lâm lộ ánh sáng kỳ dị, tay phải bắt quyết, thân thể không những không lui lại mà ngược lại còn tiến về phía trước, tay phải điểm mạnh tới. Đầu lâu của Đạo cổ không có mắt trái ở phía sau hắn lập tức phát ra một tiếng gầm kinh thiên động địa lao thẳng về phía trước. Trong nháy mắt nó dung hợp với thân thể ngàn trượng của Vương Lâm. Sự dung hợp này khiến thân thể Vương Lâm bộc phát ra ánh sáng chói mắt. Từ xa nhìn lại, vị trí của thân thể Vương Lâm sau khi dung hợp với đầu lâu của Đạo cổ không ngờ lại chính là nơi mắt trái bị mất của đầu lâu!
-Đạo Cổ truyền thừa. Diệp Mịch vốn đã không còn mắt trái. Hôm nay ta liền hóa thân thành mắt trái của hắn khiến cho đầu lâu này đầy đủ!
Thân thể của Vương Lâm bừng sáng, lóe lên tại mắt trái của Đạo cổ Diệp Mịch, khiến cho đầu lâu này nhìn như đầy đủ.
giờ phút này hư ảnh của tam tộc cổ và hư ảnh Diệp Mịch đang gầm thét lao tới, trong nháy mắt đã đối diện với Vương Lâm.
Trong tích tắc, tiếng ầm vang giống như gió lốc tràn ra. Hư ảnh tam tộc cổ của nam tử trung niên giống như ba mũi tên trực tiếp đâm thẳng vào đầu lâu của Đạo cổ Diệp Mịch. Ngay sau đó, hư ảnh Đạo cổ do nam tử trung niên biến thành liền cất bước tới gần đánh ra một quyền. Một quyền này khiến tinh không vặn vẹo. Nếu như nói tinh không này là thiên địa thì lúc này thiên địa vặn vẹo, đất rung núi chuyển. Đầu lâu của Đạo cổ do Vương Lâm biến thành mở to miệng, hướng về phía tinh không và hư ảnh Đạo cổ trực tiếp thổi tới một luồng khí tức Đạo cổ. Khí tức này chính là một trong những thần thông của cổ tộc mà Vương Lâm được truyền thừa.
Tiếng ầm ầm lại vang lên. Trong khi Vương Lâm và nam tử trung niên kia va chạm, thân thể nam tử trung niên hoàn toàn chấn động, hư ảnh tam tộc cổ bên người hắn lập tức sụp đổ, tan rã ra. chỉ có hư ảnh của Đạo cổ Diệp Mịch là còn tồn tại. sắc mặt nam tử trung niên tái nhợt, phun một ngụm máu tươi, thân thể bị cuốn về phía sau, không ngừng lui lại.
Vương Lâm cũng không hơn gì. Ba mũi tên do ba hư ảnh của tam tộc cổ hóa thành đụng vào hai mắt, trực tiếp xuyên qua đầu lâu của Đạo cổ đánh vào thân thể hắn. Còn có một quyền của hư ảnh Đạo cổ kia cũng khiến đầu lâu run rẩy, ầm ầm vỡ ra. Nó vỡ ra khiến Vương Lâm phun một ngụm máu tươi, thân thể vội vàng lùi về phía sau. ở trên mi tâm của hắn đã lưu lại một vết thương. Đồng thời trong mắt hắn cũng chảy ra hai hàng huyết lệ nhìn mà giật mình. Cảnh tượng trước mắt hắn lúc này mơ hồ, giống như bị nhuộm một màu đỏ của máu.
giờ phút này sau khi lui lại phía sau, thần sắc Vương Lâm trông cực kỳ dữ tợn, nhìn chằm chằm vào con trai của Diệp Mịch đang lui lại phía sau! Kẻ này cũng đồng thời ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm hai mắt lộ ra sát khi ngập trời. Trận chiến sinh tử này không phải hắn chết thì là đối phương vong, không có lựa chọn thứ ba!
giờ phút này trong khi ngẩng đầu hai mắt của con trai Diệp Mịch bùng lên chiến ý. Hắn bước về phía trước, cũng không ngưng tụ thân thể hư ảo nữa mà vừa cất bước vừa bắt quyết, chụp vào tinh không một cái!
-Tinh không là thiên!
Nam tử trung niên gầm nhẹ hai tay điểm tới. chỉ thấy tinh không bên ngoài Vô Danh Chuyển Luân trận lập tức vặn vẹo. hình như có một lực lượng kỳ dị từ trên trời truyền xuống, làm rối loạn cả vùng tinh vực này.
Hai mắt Vương Lâm sững lại. Lực lượng kỳ dị vặn vẹo tinh không này khiến hắn đột nhiên cảm thấy hãi hùng khiếp vía, có cảm giác nguy cơ sinh tử bùng lên, tràn ngập toàn thân, làm cho tóc gáy hắn trong nháy mắt dựng đứng lên. Cảm giác này Vương Lâm rất quen thuộc. Hắn cả đời đã trải qua vô số lần như vậy, lúc này không chút do dự, giơ cao tay phải, chụp về phía trước một cái. Một cái khe trữ vật hiện ra, thanh quang lóe lên. Bên trong thanh quang đó là một tiểu thuẫn. Tiểu thuẫn này chính là Thanh Quang Thuẫn đã được chữa trị đầy đủ. Thuẫn này có lẽ không phải là không thể phá vỡ nổi nhưng bên trong nó có một đạo thần thông của cổ Thần, có tên là Mộng hồi viễn cổ!
Lấy tu vi của Vương Lâm năm đó xuất ra thần thông này đã có thể giết chết tu sĩ thiên nhân suy kiếp, lúc này thi triển ra phối hợp với khí tức của Đạo cổ mà nói thì lại càng có uy lực vô thượng. Mà thần thông này theo Vương Lâm nghiên cứu đã không còn giống với năm đó nữa đã hòa với Mộng đạo của Vương Lâm. Cầm Thanh Quang Thuẫn trong tay, lực lượng của Đạo Cổ ầm ầm từ nắm tay hắn truyền vào bên trong Thanh Quang Thuẫn. Thanh quang đột nhiên bừng sáng, thuật Mộng hồi viễn cổ bên trong đó liền được triệu hồi ra. Một cảm giác thê lương liền bao phủ cả tinh không này. Tinh không bên ngoài Vô Danh Chuyển Luân trận đột nhiên như bị kéo về thời cổ đại, lúc này tinh không bị thay thế bởi thiên địa.
Tất cả nhìn như giả dối nhưng lại chân thật khiến người ta kinh hãi. Trên mặt đất lúc này có những thân ảnh khổng lồ của cổ Thần, cổ ma, cổ yêu hiện ra. Bọn họ gầm thét vang mặt đất, khiến cho thiên không cũng run rẩy. Cùng với sự xuất hiện của tam tộc cổ, mặt đất như bị che phủ. Tam tộc cổ này cũng không đông, thực tế chỉ có ba nghìn nhưng thân thể họ quá khổng lồ cho nên nhìn lại hầu như khôn cùng. Viễn cổ này không có gió, dù là có thì cũng ẩn chứa sự tang thương, thổi qua lộ ra tử khí trầm lắng.
Con của Diệp Mịch bị kéo về trong viễn cổ này. Hắn đứng trên trời, nhìn thấy cảnh tượng bốn phía xong sắc mặt đại biến. Đúng lúc này từ thiên không vặn vẹo, một bàn chân khổng lồ trong tiếng ầm ầm kinh thiên động địa từ trên chín tầng mây đạp xuống, rơi lên mặt đất tạo nên tiếng nổ điếc tai, khiến cho mặt đất run rẩy, hàng loạt vết nứt hiện ra, tràn ngập bốn phía. Bàn chân khổng lồ này nhấc lên, tạo thành một dấu chân rất sâu trên mặt đất, sau đó giơ lên một lần nữa bước tới. Lúc này bất ngờ nó lại đạp thẳng tới con trai của Diệp Mịch. Thần sắc người này dữ tợn chụp về phía trước một cái. Thần thông Tinh không là thiên vừa được hắn thi triển bước đầu, lúc này liền chế trụ hư không, gầm lên.
-Phụ tổ truyền thừa cho ta một thuật cực mạnh, lấy vạn vật làm trời, lấy hai tay của cổ tộc xé trời. Thuật này là Tê thiên!
Trong tiếng hô này, hai tay con trai Diệp Mịch hung hăng nắm lấy hư không, kéo mạnh một cái. Một tiếng rít chói tai vang lên. Thiên địa lúc này run rẩy. Chỉ thấy bầu trời phía trước con trai của Diệp Mịch lúc này không ngờ vặn vẹo, mở ra một cái khe khổng lồ.
Lực lượng Tê thiên này là thần thông cực mạnh của Diệp Mịch, cho dù là Vương Lâm cũng chỉ biết được tên của thuật này trong Đạo cổ truyền thừa mà thôi, không biết được phương pháp thi triển. Lúc này trong nháy mắt khi bàn chân khổng lồ ầm ầm đạp xuống, con trai của Diệp Mịch hét lớn một tiếng, hai tay lại một lần nữa giơ lên kéo mạnh. Chỉ thấy bàn chân khổng lồ kia ầm ầm run rẩy, không ngờ bị xé ra làm đôi.
Xé xong bàn chân khổng lồ này, trong tiếng ầm vang, người này quay phắt đầu nhìn về phía Vương Lâm ở xa xa, bước từng bước đi tới, tiến thẳng về phía Vương Lâm. Hai tay hắn trong lúc đi không ngừng kéo ra, khiến thiên địa chấn động, tạo ra vô số khe nứt.
Hễ là hư ảnh của tam tộc cổ ngăn cản phía trước đều bị lực lượng tê thiên này xé làm đôi! Trong khoảng thời gian ngắn, con trai của Diệp Mịch dùng thần thông này không ai cản nổi. Tại giờ khắc này, vạn vật trong thiên địa, tất cả chúng sinh trước mặt hắn đều phải bị hắn xé tan.
Mộng hồi viễn cổ cũng không thể khiến người này dừng lại chút nào. Trong tiếng gầm điên cuồng, hầu như chỉ trong nháy mắt hắn đã xuyên qua tầng tầng lớp lớp hư ảnh tam tộc cổ vây quanh, cất bước áp sát Vương Lâm.
Hai mắt Vương Lâm lộ ra chiến ý và vẻ ngưng trọng, trong tích tắc khi con trai của Diệp Mịch tới gần, tay phải giơ lên năm ngón tay hướng về phía trước vỗ mạnh một cái.
Một chưởng này đánh tới, con trai của Diệp Mịch hét lớn một tiếng. Vương Lâm lúc này trở thành bầu trời ngăn cản hắn. Một lần nữa thuật Tê thiên lại hiện ra, hai tay hắn trực tiếp hướng về phía trước hung hăng xé mạnh.
Bàn tay phải của Vương Lâm hạ xuống, năm ngón tay nắm lại, tạo thành Nhân Quả ấn, hướng ra phía ngoài kéo mạnh một cái. Từng luồng khí tức vô hình từ bên trong hai tay con trai của Diệp Mịch truyền ra, bị Vương Lâm nắm lấy. Trong nháy mắt khi nắm tay hắn nắm lại, ánh mắt con trai của Diệp Mịch hơi sững lại nhưng vẫn lao tới, hai tay kéo ra. Một cơn đau đớn từ mi tâm của Vương Lâm tràn ra, lan khắp toàn thân. Sự đau đớn này giống như có một bàn tay khổng lồ nắm lấy thân thể hắn, muốn xé hắn làm đôi vậy!
-Thuật Tê thiên thật lợi hại!
Hai mắt Vương Lâm co rút lại, thân thể bịch bịch lui lại phía sau. Thuật Tê thiên này khiến hắn cực kỳ khiếp sợ nhưng cũng khiến tâm thần hắn khát vọng. Hắn muốn giết con trai của Diệp Mịch này, đạt được tất cả của đối phương, kể cả thuật Tê thiên này!
Vương Lâm lui lại phía sau con trai của Diệp Mịch giống như điên cuồng, nhanh chóng đuổi theo, hai tay lại kéo ra một lần nữa. Ầm một tiếng, hai tay hắn giống như bị giữ lại. Thân thể Vương Lâm dường như khiến hắn rất khó xé mở ra.
-Tê thiên!
Rống lớn một tiếng, con trai của Diệp Mịch lại vung hai tay một lần nữa. Sự đau đớn tràn tới thân thể Vương Lâm như thủy triều. Trên mi tâm hắn lập tức có một vệt máu xuất hiện, trực tiếp lan ra, từ ngực tới bụng. Máu tươi từ vệt máu này phun ra. Vương Lâm thậm chí còn cảm thấy thân thể mình đang vang lên tiếng rẹt rẹt. Hắn có thể cảm thấy da thịt đang bị xé ra lộ cả xương cốt! Sự thật đúng là như vậy. vết máu trên mi tâm hắn đang mở rộng ra trong phạm vi lớn lộ ra cả đầu lâu. Thậm chí ở mũi và ngực hắn lúc này cũng đã chìa xương trắng! Mơ hồ ngay cả xương cốt của hắn cũng bắt đầu xuất hiện cảm giác vỡ vụn.
Trong lúc nguy cơ này, tay trái của Vương Lâm giơ lên, ẩn chứa sinh cơ vỗ mạnh lên người con trai của Diệp Mịch, cùng lúc đó tay phải theo sau, tử khí tràn ngập. Một luồng khí màu đen lao thẳng vào trong người con trai của Diệp Mịch.
Sinh Tử Ấn xuất hiện! Nhưng tất cả không thể ngăn cản nổi con trai của Diệp Mịch đã điên cuồng. Hắn căn bản là không cần biết mình có bị thương hay không, thậm chí không thèm để ý tới cái chết, giờ phút này chỉ có một ý niệm duy nhất trong đầu là muốn xé tan thân thể Vương Lâm!
Nam tử trung niên tự xưng là con trai của Đạo cổ Diệp Mịch kia lúc này mái tóc đen tung bay, thân thể ngàn trượng sừng sững trong tinh không, song chưởng vung lên. chỉ thấy hư ảnh của tam tộc cổ bên người hắn không ngừng gầm thét, hóa thành ba đạo cầu vồng lao thẳng tới Vương Lâm. ở phía sau ba hư ảnh này còn là thân thể khổng lồ của Đạo cổ lúc này cũng cất bước ầm ầm áp sát Vương Lâm.
Hai mắt Vương Lâm lộ ánh sáng kỳ dị, tay phải bắt quyết, thân thể không những không lui lại mà ngược lại còn tiến về phía trước, tay phải điểm mạnh tới. Đầu lâu của Đạo cổ không có mắt trái ở phía sau hắn lập tức phát ra một tiếng gầm kinh thiên động địa lao thẳng về phía trước. Trong nháy mắt nó dung hợp với thân thể ngàn trượng của Vương Lâm. Sự dung hợp này khiến thân thể Vương Lâm bộc phát ra ánh sáng chói mắt. Từ xa nhìn lại, vị trí của thân thể Vương Lâm sau khi dung hợp với đầu lâu của Đạo cổ không ngờ lại chính là nơi mắt trái bị mất của đầu lâu!
-Đạo Cổ truyền thừa. Diệp Mịch vốn đã không còn mắt trái. Hôm nay ta liền hóa thân thành mắt trái của hắn khiến cho đầu lâu này đầy đủ!
Thân thể của Vương Lâm bừng sáng, lóe lên tại mắt trái của Đạo cổ Diệp Mịch, khiến cho đầu lâu này nhìn như đầy đủ.
giờ phút này hư ảnh của tam tộc cổ và hư ảnh Diệp Mịch đang gầm thét lao tới, trong nháy mắt đã đối diện với Vương Lâm.
Trong tích tắc, tiếng ầm vang giống như gió lốc tràn ra. Hư ảnh tam tộc cổ của nam tử trung niên giống như ba mũi tên trực tiếp đâm thẳng vào đầu lâu của Đạo cổ Diệp Mịch. Ngay sau đó, hư ảnh Đạo cổ do nam tử trung niên biến thành liền cất bước tới gần đánh ra một quyền. Một quyền này khiến tinh không vặn vẹo. Nếu như nói tinh không này là thiên địa thì lúc này thiên địa vặn vẹo, đất rung núi chuyển. Đầu lâu của Đạo cổ do Vương Lâm biến thành mở to miệng, hướng về phía tinh không và hư ảnh Đạo cổ trực tiếp thổi tới một luồng khí tức Đạo cổ. Khí tức này chính là một trong những thần thông của cổ tộc mà Vương Lâm được truyền thừa.
Tiếng ầm ầm lại vang lên. Trong khi Vương Lâm và nam tử trung niên kia va chạm, thân thể nam tử trung niên hoàn toàn chấn động, hư ảnh tam tộc cổ bên người hắn lập tức sụp đổ, tan rã ra. chỉ có hư ảnh của Đạo cổ Diệp Mịch là còn tồn tại. sắc mặt nam tử trung niên tái nhợt, phun một ngụm máu tươi, thân thể bị cuốn về phía sau, không ngừng lui lại.
Vương Lâm cũng không hơn gì. Ba mũi tên do ba hư ảnh của tam tộc cổ hóa thành đụng vào hai mắt, trực tiếp xuyên qua đầu lâu của Đạo cổ đánh vào thân thể hắn. Còn có một quyền của hư ảnh Đạo cổ kia cũng khiến đầu lâu run rẩy, ầm ầm vỡ ra. Nó vỡ ra khiến Vương Lâm phun một ngụm máu tươi, thân thể vội vàng lùi về phía sau. ở trên mi tâm của hắn đã lưu lại một vết thương. Đồng thời trong mắt hắn cũng chảy ra hai hàng huyết lệ nhìn mà giật mình. Cảnh tượng trước mắt hắn lúc này mơ hồ, giống như bị nhuộm một màu đỏ của máu.
giờ phút này sau khi lui lại phía sau, thần sắc Vương Lâm trông cực kỳ dữ tợn, nhìn chằm chằm vào con trai của Diệp Mịch đang lui lại phía sau! Kẻ này cũng đồng thời ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm hai mắt lộ ra sát khi ngập trời. Trận chiến sinh tử này không phải hắn chết thì là đối phương vong, không có lựa chọn thứ ba!
giờ phút này trong khi ngẩng đầu hai mắt của con trai Diệp Mịch bùng lên chiến ý. Hắn bước về phía trước, cũng không ngưng tụ thân thể hư ảo nữa mà vừa cất bước vừa bắt quyết, chụp vào tinh không một cái!
-Tinh không là thiên!
Nam tử trung niên gầm nhẹ hai tay điểm tới. chỉ thấy tinh không bên ngoài Vô Danh Chuyển Luân trận lập tức vặn vẹo. hình như có một lực lượng kỳ dị từ trên trời truyền xuống, làm rối loạn cả vùng tinh vực này.
Hai mắt Vương Lâm sững lại. Lực lượng kỳ dị vặn vẹo tinh không này khiến hắn đột nhiên cảm thấy hãi hùng khiếp vía, có cảm giác nguy cơ sinh tử bùng lên, tràn ngập toàn thân, làm cho tóc gáy hắn trong nháy mắt dựng đứng lên. Cảm giác này Vương Lâm rất quen thuộc. Hắn cả đời đã trải qua vô số lần như vậy, lúc này không chút do dự, giơ cao tay phải, chụp về phía trước một cái. Một cái khe trữ vật hiện ra, thanh quang lóe lên. Bên trong thanh quang đó là một tiểu thuẫn. Tiểu thuẫn này chính là Thanh Quang Thuẫn đã được chữa trị đầy đủ. Thuẫn này có lẽ không phải là không thể phá vỡ nổi nhưng bên trong nó có một đạo thần thông của cổ Thần, có tên là Mộng hồi viễn cổ!
Lấy tu vi của Vương Lâm năm đó xuất ra thần thông này đã có thể giết chết tu sĩ thiên nhân suy kiếp, lúc này thi triển ra phối hợp với khí tức của Đạo cổ mà nói thì lại càng có uy lực vô thượng. Mà thần thông này theo Vương Lâm nghiên cứu đã không còn giống với năm đó nữa đã hòa với Mộng đạo của Vương Lâm. Cầm Thanh Quang Thuẫn trong tay, lực lượng của Đạo Cổ ầm ầm từ nắm tay hắn truyền vào bên trong Thanh Quang Thuẫn. Thanh quang đột nhiên bừng sáng, thuật Mộng hồi viễn cổ bên trong đó liền được triệu hồi ra. Một cảm giác thê lương liền bao phủ cả tinh không này. Tinh không bên ngoài Vô Danh Chuyển Luân trận đột nhiên như bị kéo về thời cổ đại, lúc này tinh không bị thay thế bởi thiên địa.
Tất cả nhìn như giả dối nhưng lại chân thật khiến người ta kinh hãi. Trên mặt đất lúc này có những thân ảnh khổng lồ của cổ Thần, cổ ma, cổ yêu hiện ra. Bọn họ gầm thét vang mặt đất, khiến cho thiên không cũng run rẩy. Cùng với sự xuất hiện của tam tộc cổ, mặt đất như bị che phủ. Tam tộc cổ này cũng không đông, thực tế chỉ có ba nghìn nhưng thân thể họ quá khổng lồ cho nên nhìn lại hầu như khôn cùng. Viễn cổ này không có gió, dù là có thì cũng ẩn chứa sự tang thương, thổi qua lộ ra tử khí trầm lắng.
Con của Diệp Mịch bị kéo về trong viễn cổ này. Hắn đứng trên trời, nhìn thấy cảnh tượng bốn phía xong sắc mặt đại biến. Đúng lúc này từ thiên không vặn vẹo, một bàn chân khổng lồ trong tiếng ầm ầm kinh thiên động địa từ trên chín tầng mây đạp xuống, rơi lên mặt đất tạo nên tiếng nổ điếc tai, khiến cho mặt đất run rẩy, hàng loạt vết nứt hiện ra, tràn ngập bốn phía. Bàn chân khổng lồ này nhấc lên, tạo thành một dấu chân rất sâu trên mặt đất, sau đó giơ lên một lần nữa bước tới. Lúc này bất ngờ nó lại đạp thẳng tới con trai của Diệp Mịch. Thần sắc người này dữ tợn chụp về phía trước một cái. Thần thông Tinh không là thiên vừa được hắn thi triển bước đầu, lúc này liền chế trụ hư không, gầm lên.
-Phụ tổ truyền thừa cho ta một thuật cực mạnh, lấy vạn vật làm trời, lấy hai tay của cổ tộc xé trời. Thuật này là Tê thiên!
Trong tiếng hô này, hai tay con trai Diệp Mịch hung hăng nắm lấy hư không, kéo mạnh một cái. Một tiếng rít chói tai vang lên. Thiên địa lúc này run rẩy. Chỉ thấy bầu trời phía trước con trai của Diệp Mịch lúc này không ngờ vặn vẹo, mở ra một cái khe khổng lồ.
Lực lượng Tê thiên này là thần thông cực mạnh của Diệp Mịch, cho dù là Vương Lâm cũng chỉ biết được tên của thuật này trong Đạo cổ truyền thừa mà thôi, không biết được phương pháp thi triển. Lúc này trong nháy mắt khi bàn chân khổng lồ ầm ầm đạp xuống, con trai của Diệp Mịch hét lớn một tiếng, hai tay lại một lần nữa giơ lên kéo mạnh. Chỉ thấy bàn chân khổng lồ kia ầm ầm run rẩy, không ngờ bị xé ra làm đôi.
Xé xong bàn chân khổng lồ này, trong tiếng ầm vang, người này quay phắt đầu nhìn về phía Vương Lâm ở xa xa, bước từng bước đi tới, tiến thẳng về phía Vương Lâm. Hai tay hắn trong lúc đi không ngừng kéo ra, khiến thiên địa chấn động, tạo ra vô số khe nứt.
Hễ là hư ảnh của tam tộc cổ ngăn cản phía trước đều bị lực lượng tê thiên này xé làm đôi! Trong khoảng thời gian ngắn, con trai của Diệp Mịch dùng thần thông này không ai cản nổi. Tại giờ khắc này, vạn vật trong thiên địa, tất cả chúng sinh trước mặt hắn đều phải bị hắn xé tan.
Mộng hồi viễn cổ cũng không thể khiến người này dừng lại chút nào. Trong tiếng gầm điên cuồng, hầu như chỉ trong nháy mắt hắn đã xuyên qua tầng tầng lớp lớp hư ảnh tam tộc cổ vây quanh, cất bước áp sát Vương Lâm.
Hai mắt Vương Lâm lộ ra chiến ý và vẻ ngưng trọng, trong tích tắc khi con trai của Diệp Mịch tới gần, tay phải giơ lên năm ngón tay hướng về phía trước vỗ mạnh một cái.
Một chưởng này đánh tới, con trai của Diệp Mịch hét lớn một tiếng. Vương Lâm lúc này trở thành bầu trời ngăn cản hắn. Một lần nữa thuật Tê thiên lại hiện ra, hai tay hắn trực tiếp hướng về phía trước hung hăng xé mạnh.
Bàn tay phải của Vương Lâm hạ xuống, năm ngón tay nắm lại, tạo thành Nhân Quả ấn, hướng ra phía ngoài kéo mạnh một cái. Từng luồng khí tức vô hình từ bên trong hai tay con trai của Diệp Mịch truyền ra, bị Vương Lâm nắm lấy. Trong nháy mắt khi nắm tay hắn nắm lại, ánh mắt con trai của Diệp Mịch hơi sững lại nhưng vẫn lao tới, hai tay kéo ra. Một cơn đau đớn từ mi tâm của Vương Lâm tràn ra, lan khắp toàn thân. Sự đau đớn này giống như có một bàn tay khổng lồ nắm lấy thân thể hắn, muốn xé hắn làm đôi vậy!
-Thuật Tê thiên thật lợi hại!
Hai mắt Vương Lâm co rút lại, thân thể bịch bịch lui lại phía sau. Thuật Tê thiên này khiến hắn cực kỳ khiếp sợ nhưng cũng khiến tâm thần hắn khát vọng. Hắn muốn giết con trai của Diệp Mịch này, đạt được tất cả của đối phương, kể cả thuật Tê thiên này!
Vương Lâm lui lại phía sau con trai của Diệp Mịch giống như điên cuồng, nhanh chóng đuổi theo, hai tay lại kéo ra một lần nữa. Ầm một tiếng, hai tay hắn giống như bị giữ lại. Thân thể Vương Lâm dường như khiến hắn rất khó xé mở ra.
-Tê thiên!
Rống lớn một tiếng, con trai của Diệp Mịch lại vung hai tay một lần nữa. Sự đau đớn tràn tới thân thể Vương Lâm như thủy triều. Trên mi tâm hắn lập tức có một vệt máu xuất hiện, trực tiếp lan ra, từ ngực tới bụng. Máu tươi từ vệt máu này phun ra. Vương Lâm thậm chí còn cảm thấy thân thể mình đang vang lên tiếng rẹt rẹt. Hắn có thể cảm thấy da thịt đang bị xé ra lộ cả xương cốt! Sự thật đúng là như vậy. vết máu trên mi tâm hắn đang mở rộng ra trong phạm vi lớn lộ ra cả đầu lâu. Thậm chí ở mũi và ngực hắn lúc này cũng đã chìa xương trắng! Mơ hồ ngay cả xương cốt của hắn cũng bắt đầu xuất hiện cảm giác vỡ vụn.
Trong lúc nguy cơ này, tay trái của Vương Lâm giơ lên, ẩn chứa sinh cơ vỗ mạnh lên người con trai của Diệp Mịch, cùng lúc đó tay phải theo sau, tử khí tràn ngập. Một luồng khí màu đen lao thẳng vào trong người con trai của Diệp Mịch.
Sinh Tử Ấn xuất hiện! Nhưng tất cả không thể ngăn cản nổi con trai của Diệp Mịch đã điên cuồng. Hắn căn bản là không cần biết mình có bị thương hay không, thậm chí không thèm để ý tới cái chết, giờ phút này chỉ có một ý niệm duy nhất trong đầu là muốn xé tan thân thể Vương Lâm!
Bình luận truyện