Tiên Ngục

Chương 1394: Tiểu bằng hữu Mạn Chi (hạ)




- Tốt.

Mạn Chi hỏi tiếp:

- Trước đó, các ngươi đã tiến vào Ma Ly Đảo chưa?

- Không có.

Tô Triệt trả lời:

- Một lần cũng chưa đi, bất quá, có một vị Hỗn Độn Lữ Hành Giả đi vào ba lần, cũng đem ba lần kinh nghiệm kia, hoàn toàn không có bỏ sót, chia sẻ cho chúng ta rồi.

Chia sẻ kinh nghiệm, chuyện như vậy đối với đỉnh cấp cường giả mà nói không có chút khó khăn nào, chỉ cần phục chế một đoạn tinh thần tin tức cùng truyền lại, là có thể đem kinh nghiệm tâm đắc của người khác hoàn toàn tiếp thu, so với tự thân kinh nghiệm của mình cũng không kém bao nhiêu.

- Như vậy a...

Mạn Chi trầm ngâm, cục diện như vậy cũng tương đối tốt. Bốn người Tô Triệt không có chân chính tiến vào Ma Ly Đảo, nhưng không phải là không biết gì cả. Như vậy, vừa lúc mình có thể thể hiện ra tầm quan trọng của bản thân, lại không cần phải lo lắng sẽ bị đồng đội cấp bậc gà mờ gây liên lụy.

Cho nên, hắn mở miệng nói:

- Còn muốn mời các ngươi giới thiệu một chút đặc điểm tự thân của mình, chúng ta mới có thể thương nghị ra phương thức cụ thể cho lần lên đảo này, được không?

- Tốt.

Tô Triệt đầu tiên là chỉ vào Lão Hắc, giới thiệu nói:

- Chủng tộc đặc tính của Lão Hắc, có thể ngươi đã hiểu rõ rồi? Thân thể phòng ngự cực kỳ cường hãn. Sau khi lên đảo, nếu là gặp phải ma thú vây công, lão Hắc có thể làm Nhục Thuẫn. Hấp dẫn công kích chủ yếu của những ma thú kia.

Lại chỉ vào Tiểu Hắc nói:

- Vị này Tiểu Hắc, là sinh linh đặc thù do hoàn toàn Hỗn Độn năng lượng dựng dục mà thành, sinh mệnh hình thái khác nhau rất lớn so với chúng ta. Có thể nói, Hỗn Độn chính là của gia viên cùng sân chơi của hắn, Hỗn Độn năng lượng tạo thành khốn nhiễu cùng lực cản, hoàn toàn không tồn tại trên người hắn.

- A...

Mạn Chi ngẩng đầu nhìn lên thân cao ngàn trượng của Tiểu Hắc, trong mắt dần hiện ra một tia vui mừng, bất quá, cũng không có cắt đứt Tô Triệt giới thiệu, chẳng qua là không tiếng động gật đầu.

Tô Triệt lại chỉ vào Thiên Âm, giới thiệu nói:

- Thiên Âm là thê tử của ta, nàng mang theo thanh âm bản nguyên lực lượng của Vũ Trụ chúng ta. Ta cho là, sóng âm thần thông của nàng có thể tạo thành khắc chế hiệu quả ở trình độ nhất định đối với chút ít ma thú trên Ma Ly Đảo.

Cuối cùng cười nói:

- Về phần chính mình, so với ba người bọn hắn, ngược lại có chút thiếu hụt đặc điểm. Đến lúc đó, ta liền chỉ có thể hành sự tùy theo hoàn cảnh rồi.

Mạn Chi chỉ là nhẹ nhàng lắc đầu. Tỏ vẻ bất đồng quan điểm:

- Ta có thể nhìn ra, ngươi mới đúng là người quyết định trong bốn người, ba vị bọn họ cũng sẽ vô điều kiện nghe theo chỉ huy của ngươi. Cái ý nghĩa này, ngươi tuyệt đối là một người rất có đặc điểm, chỉ bất quá tạm thời mà nói, ngươi còn không xác định tự thân năng lực có thể đưa đến hiệu quả tại phương diện nào mà thôi.

- Cảm tạ ngươi đánh giá cùng tán thành.

Tô Triệt cười gật đầu.

- Nói như vậy. Chi đội ngũ của chúng ta cũng tương đối mạnh.

Ánh mắt Mạn Chi dừng lại ở trên người Thiên Âm, ấm giọng nói:

- Thiên Âm, có thể mời ngươi hướng đến ta thi triển mấy lần sóng âm thần thông được không?

Thiên Âm gật đầu đáp ứng, sau đó, mỗi cách thời gian một hơi thở, liền thi triển ra một loại sóng âm thần thông mà nàng cảm nhận là có đặc điểm lớn nhất.

Dĩ nhiên, nhất định phải cố ý giảm xuống uy lực sát thương, có thể đem thuộc tính đặc điểm mỗi một loại sóng âm thần thông bày ra, để cho hắn cảm giác được cũng đơn giản thôi.

Mười mấy tức thời gian, Mạn Chi yên lặng nhận chịu vài chục lần sóng âm bất đồng xâm nhập, cuối cùng đối với Tô Triệt gật đầu nói:

- Ngươi nói không sai, trong đó vài loại sóng âm, quả thật có thể đối với những thứ ma thú kia ra sinh hiệu quả khắc chế.

Tô Triệt làm ra tỏ vẻ phi thường sảng khoái, đối với hắn nói:

- Lần lên đảo này, quyền chỉ huy đội trưởng sẽ phải đặt trên vai của ngươi rồi, ngươi an bài thế nào, chúng ta liền làm như thế. Truyện Tiên Hiệp - Truyện Bất Hủ

Mạn Chi không che dấu chút nào, toát ra vẻ vui thích:

- Cảm tạ các ngươi tín nhiệm ta như vậy, căn cứ kinh nghiệm của mấy lần lên đảo trước, ta không dám nói nhất định sẽ có thu hoạch, nhưng có ta đầy đủ nắm chắc, cho dù lần hành động này thất bại, cũng có thể đem tất cả mọi người bình an mà ra.

Mạn Chi vui sướng cũng không phải là ngụy trang, hắn quả thật cảm giác được, Tô Triệt là loại người lòng dạ rộng rãi, điểm này cực kỳ khó được, cũng chính là đối tượng hợp tác mà mình khát vọng đã lâu.

Lúc này, Lão Hắc cũng là cười ha ha hỏi:

- Tiểu Mạn Chi, ngươi còn chưa nói cho chúng ta biết, đặc điểm cùng ưu thế của ngươi, trừ lớn lên đáng yêu, còn có những thứ gì khác sao?

Tiểu Mạn Chi?

Tô Triệt cùng Thiên Âm nghẹn cười, yên lặng liếc mắt nhìn nhau, không biết xấu hổ mà gọi như vậy, cũng chỉ có tên gia hỏa như Lão Hắc vậy mới có thể gọi ra miệng sao.

Người ta lớn lên tuy nhỏ, cái đầu tuy nhỏ, nhưng số tuổi chân thực, nhất định là già đến mức không cách nào tính toán mới đúng...

Thoạt nhìn, tính tình Mạn Chi rất tốt, đối với cách gọi của Lão Hắc không có tỏ ra không mừng, có lẽ hắn cho là, tuổi của đầu Đại Tinh Tinh da hổ này so với mình còn lớn hơn sao.

Hắn trả lời:

- Đặc điểm của ta là một loại năng lực khống chế, có thể đồng thời khống chế được hai con ma thú, khiến chúng nó trợ giúp chúng ta cùng đồng loại tác chiến. Nhưng là, chỉ có thể khống chế hai con cùng lúc, nhiều hơn nữa cũng là không được, thực lực những ma thú kia quá mạnh mẽ.

- Lực khống chế rất lợi hại a!

Tô Triệt không khỏi sợ hãi than, bởi vì, thông qua linh hồn trí nhớ Hổ Văn quái nhân nên hắn sớm biết, một cái Hỗn Độn Lữ Hành Giả một mình ứng phó một con ma thú còn có thể chiếm thượng phong, đối phó hai con sẽ tương đối miễn cưỡng. Ba con trở lên, như vậy nhất định phải quay đầu chạy trốn mà thôi. Mà vị Mạn Chi tiểu bằng hữu này, lại có thể khống chế được hai đầu ma thú, quay đầu lại giao chiến cùng hai con khác, tương đương nói, một người chống lại bốn con. Thậm chí có thể giả thiết, trong khoảng thời gian ngắn, một mình có thể kéo theo năm sáu con, có lẽ cũng có thể làm được.

Giờ khắc này, Lão Hắc thiếu chút không nhịn được mà ôm lấy hắn, nắm lấy cái đầu mũi nhỏ đo đỏ của hắn:

- Tiểu bằng hữu, không nghĩ tới, ngươi lợi hại như thế a!

Tiểu đội năm người thương lượng hồi lâu, mấy canh giờ sau, mới hướng bên kia Ma Ly Đảo chậm rãi bay qua đó.

Tiểu Hắc co rút hình thể lại, biến thành người có thân cao bình thường, Lão Hắc phía trước, hắn ở phía sau, đem Tô Triệt cùng Thiên Âm bảo vệ ở chính giữa.

Giờ có thể lên đảo rồi.

Tô Triệt biết, lần đầu tiên không nhất định có thể thành công nhận được Hỗn Ly Tử Tinh Quả, mấu chốt là, phải có thể toàn thân trở lui, sau đó một lần lại một lần, từ từ tổng kết kinh nghiệm, làm hết sức tìm kiếm nhược điểm những thứ ma thú kia.

Cách Ma Ly Đảo không tới mười vạn dặm, bá bá bá bá, mấy đạo thân ảnh từ phương hướng bên trái đám người, từ trong sương mù dày đặc Hỗn Độn chạy như bay mà đến, tốc độ cũng rất nhanh, có thể thấy được, bọn họ đều tương đối quen thuộc đối với khu vực này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện