Tiên Ngục
Mỗi lần đối mặt với loại thần thông mị thuật này của nàng, Tô Triệt luôn dùng mỉm cười để ứng đối.
Thời điểm sắp đi ra khỏi cửa chính của Dị Bảo Các, lão Hầu Tử trong quầy lại trầm thấp nói ra:
- Ngươi là một người rất đặc biệt, sau khi Ngưng Anh, hẳn là nên tới một lần.
Tô Triệt nghe vậy sững sờ, nhưng Ngân Lăng lại truyền âm nói ra:
- Đừng để ý, hắn chính là cái dạng này, thường xuyên sẽ nói ra một đôi lời không đầu không đuôi, kỳ lạ cổ quái. Bất quá, ánh mắt coi như không tệ, có thể nhìn ra ngươi khẳng định có thể tấn cấp Nguyên Anh. Phải không? Ngươi rất nhanh có thể đạt tới Nguyên Anh kỳ đúng không?
Tô Triệt không tiếng động gật đầu, xem như chấp nhận. Trong nội tâm biết rõ, ở trong mắt chút ít Yêu Tu sống lâu năm này, vài thập niên thời gian, cũng có thể xếp vào phạm trù rất nhanh.
- Thật tốt quá.
Ngân Lăng ngọt ngào cười nói:
- Nếu ngươi tấn cấp Nguyên Anh kỳ, vậy thì nhanh chóng đến Phù Không Chi Thành một chuyến, đem tin tức tốt này chính miệng nói cho ta biết, có được hay không?
Tô Triệt gật đầu đáp ứng, trong nội tâm thừa nhận, không quan tâm có phải là hư tình giả ý hay không, Hồ Ly tinh này xác thực không làm cho người chán ghét.
Sau chuyện này, Ngân Lăng mang theo Tô Triệt đi vào tầng thứ ba Lăng Tiêu tháp, tương đối thuận lợi mua được hơn bốn mươi con Quỷ tướng, hơn sáu trăm con Quỷ vệ, tổng cộng hao tốn ba mươi hai khỏa linh thạch thượng phẩm.
Trong cảnh nội Vạn Quỷ Tông, cần mấy vạn linh thạch mới có thể mua được một con Quỷ tướng; tại Phù Không Chi Thành, một khỏa thượng phẩm linh thạch có thể mua được hai con Quỷ tướng.
Phải nói giá cả coi như công đạo, nói không chính xác là hơn hay thiệt, xem như chiếm tiện nghi ra sao, chỉ có thể nói, người mua sắm cảm thấy thuận tiện như thế nào, vậy thì lựa chọn như thế đó.
U Minh Quỷ đế đã sớm bắt đầu tập luyện công pháp quỷ tu, theo thời gian trôi qua, có khả năng chịu tải quỷ khí tất nhiên là càng ngày càng nhiều, bởi vậy phải sớm chuẩn bị đại lượng âm hồn, thuận tiện cho Quỷ đế điều chúng quỷ chi lực.
Một ngày kia, nếu U Minh Quỷ đế có thể tập trung lực lượng của mười Quỷ vương trở lên vào người, là có được thực lực Quỷ đế chân chân chính chính, tương đương với Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ.
- Chỉ có hơn bốn mươi Quỷ tướng, vẫn là thiếu chút ít.
Nếu là mua sắm công khoản, Tô Triệt ước gì lúc này có thể mua được nhiều một ít. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenbathu.net
Ngân Lăng cười giải thích:
- Tu sĩ tới đây giao dịch ít nhất cũng là Kim Đan hậu kỳ, có rất ít người đi mua sắm Quỷ tướng, bọn họ chú ý đều là cấp bậc Quỷ vương, cho nên, dự trữ âm hồn cấp thấp không nhiều lắm, nếu ngươi còn muốn, ta sẽ giúp ngươi đi cửa hàng khác điều tạm xuống.
- Vậy thì xin nhờ.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Âm hồn trên Quỷ vệ, càng nhiều càng tốt.
- Tốt.
Ngân Lăng sảng khoái đáp:
- Ta sẽ đi an bài người thu giúp.
Tầng thứ ba Lăng Tiêu tháp, tính là một khu khách quý, trong này không có cửa hàng hoặc quầy hàng, không khí hết sức xa hoa, cùng với phục vụ cẩn thận, khách nhân đưa ra bất luận nhu cầu gì, đều sẽ có người tiến đến nhận việc, sau đó, sẽ đưa những vật mà khách nhân cần thiết kia đến trước mặt, nghiệm chứng không sai, liền thanh toán tiền hàng...
Cứ như vậy, ba canh giờ sau, Tô Triệt lại thu được hơn một trăm năm mươi con Quỷ tướng, hơn bảy nghìn Quỷ vệ, tổng cộng tiền trả là một trăm bảy mươi khỏa thượng phẩm linh thạch.
- Tất cả gần trăm cửa tiệm lớn nhỏ trong Phù Không Chi Thành, gom góp toàn bộ chỉ có thể được bấy nhiêu này.
Chuyện này căn bản không cần Ngân Lăng tự mình làm chân chạy, nhưng nàng vẫn cố ý làm ra bộ dạng thở gấp phì phì, cảm giác hết sức mị hoặc nói:
- Như thế nào, còn không hài lòng sao?
- Vượt quá dự liệu của ta, phi thường hài lòng, đa tạ.
Tô Triệt gật đầu nói.
Hai trăm Quỷ tướng, tám ngàn Quỷ vệ, số lượng âm hồn như thế, nếu chạy tới địa bàn Vạn Quỷ Tông mua sắm, nhất định khó khăn không nhỏ, nói không chừng còn có thể tao ngộ những thứ phiền toái khác.
Trong nội tâm Tô Triệt tán thưởng:
- Phù Không Chi Thành không hổ là địa phương giao dịch cao cấp nhất của Tu Chân Giới, phí nhập trường một vạn linh thạch cũng không oan, trách không được lại có nhiều tu sĩ cao cấp trở thành khách quen nơi này như vậy.
- Chuyện gì làm ngươi thoả mãn như thế?
Trong lúc đó, Tử Tiêu không biết từ nơi nào nhảy ra, trên mặt cười tà nói:
- Người không phong lưu uổng thiếu niên, không sai a Thiên Vũ, ta ủng hộ ngươi.
Nghĩa khác trong lời nói, không cần nói cũng biết. Tô Triệt bất đắc dĩ lắc đầu, trong nội tâm cười khổ:
- Thật sự là càng ngày càng không có bộ dạng sư tổ.
Ngân Lăng cảm giác đồng dạng như Tô Triệt, giờ phút này chính là che miệng kiều tiếu:
- Tử Tiêu tiền bối, vì sao ta lại có một loại ảo giác, Thiên Vũ hẳn là trưởng bối của ngươi mới đúng ?
- Tiểu tử này cả ngày giống như tiểu lão nhân, quả thực không thú vị.
Tử Tiêu khoát khoát tay, nhìn Tô Triệt nói ra:
- Ta đang buồn bực, tuổi còn nhỏ, trong nội tâm chứa nhiều chuyện như vậy, cho tới bây giờ cũng không cần phát tiết thoáng một cái hay sao?
- Đúng vậy.
Ngân Lăng nghiêng đầu, cũng nhìn Tô Triệt, trong mắt xuân quang chập trùng:
- Có đôi khi, nên phát tiết một phen mới tốt.
Tô Triệt không có ý định tiếp tục chuyện này, tranh thủ nói ra:
- Tử Tiêu sư tổ, ta vừa mới tiêu hết hai trăm hai mươi linh thạch, lúc này báo cáo sổ sách cho ngươi.
- Nhanh như vậy liền xài hết ba trăm linh thạch, thu hoạch không nhỏ sao.
Tử Tiêu ngược lại không hề hai lời, lập tức lấy ra một cái túi linh thạch, điểm ra hai trăm sáu mươi khỏa thượng phẩm linh thạch cho Tô Triệt.
Rõ ràng là hai trăm hai, hắn lại nói ba trăm, cho Tô Triệt nhiều hơn bốn mươi khỏa, không hề nghi ngờ, còn lại bốn mươi khỏa, nhất định sẽ rơi xuống hầu bao của hắn.
Quang minh chính đại như thế, tham ô không thèm che dấu, khiến cho Tô Triệt sững sờ, trong lòng không khỏi tự nhủ:
- Như vậy phẩm đức, Chưởng Giáo Chí Tôn cũng yên tâm cho hắn đi ra làm việc sao?
Tô Triệt biết rõ, chỉ là vài chục khỏa thượng phẩm linh thạch, chắc chắn Tử Tiêu sư tổ sẽ không để ý, như vậy, tại sao hắn phải làm như vậy?
Tử Tiêu ngồi xuống trên một cái ghế đối diện, phảng phất nhìn thấu nghi hoặc của Tô Triệt, chủ động đưa ra giải đáp:
- Chút ít tật xấu của ta, các vị sư huynh cũng biết, cho nên, chuyện có liên quan đến tiền, tận lực không cho ta đi làm. Kể từ đó, ta sẽ được vài phần thanh nhàn. Nếu như bằng không, bọn họ sẽ liên hợp lại khi dễ ta, cả ngày sai sử như chó săn, để cho ta đông chạy tây điên không dứt... đã hiểu chưa tiểu tử.
Tô Triệt nghe được mà trợn trắng mắt, quả thực không thể tưởng được, nguyên nhân chân chính, lại chỉ là vì lười biếng...
Ngân Lăng cười đến run rẩy hết cả người, hai mắt mê người lại thành Nguyệt Nha Nhi (nàng tiên ánh trăng).
Đương nhiên, Tô Triệt cũng tinh tường, chính là vì năm vị sư tổ lẫn nhau có tình nghĩa thân nhân chân thành tha thiết, mới có thể không câu nệ tiểu tiết như vậy.
Chương 421: Người không điên uổng thời thiếu niên
Mỗi lần đối mặt với loại thần thông mị thuật này của nàng, Tô Triệt luôn dùng mỉm cười để ứng đối.
Thời điểm sắp đi ra khỏi cửa chính của Dị Bảo Các, lão Hầu Tử trong quầy lại trầm thấp nói ra:
- Ngươi là một người rất đặc biệt, sau khi Ngưng Anh, hẳn là nên tới một lần.
Tô Triệt nghe vậy sững sờ, nhưng Ngân Lăng lại truyền âm nói ra:
- Đừng để ý, hắn chính là cái dạng này, thường xuyên sẽ nói ra một đôi lời không đầu không đuôi, kỳ lạ cổ quái. Bất quá, ánh mắt coi như không tệ, có thể nhìn ra ngươi khẳng định có thể tấn cấp Nguyên Anh. Phải không? Ngươi rất nhanh có thể đạt tới Nguyên Anh kỳ đúng không?
Tô Triệt không tiếng động gật đầu, xem như chấp nhận. Trong nội tâm biết rõ, ở trong mắt chút ít Yêu Tu sống lâu năm này, vài thập niên thời gian, cũng có thể xếp vào phạm trù rất nhanh.
- Thật tốt quá.
Ngân Lăng ngọt ngào cười nói:
- Nếu ngươi tấn cấp Nguyên Anh kỳ, vậy thì nhanh chóng đến Phù Không Chi Thành một chuyến, đem tin tức tốt này chính miệng nói cho ta biết, có được hay không?
Tô Triệt gật đầu đáp ứng, trong nội tâm thừa nhận, không quan tâm có phải là hư tình giả ý hay không, Hồ Ly tinh này xác thực không làm cho người chán ghét.
Sau chuyện này, Ngân Lăng mang theo Tô Triệt đi vào tầng thứ ba Lăng Tiêu tháp, tương đối thuận lợi mua được hơn bốn mươi con Quỷ tướng, hơn sáu trăm con Quỷ vệ, tổng cộng hao tốn ba mươi hai khỏa linh thạch thượng phẩm.
Trong cảnh nội Vạn Quỷ Tông, cần mấy vạn linh thạch mới có thể mua được một con Quỷ tướng; tại Phù Không Chi Thành, một khỏa thượng phẩm linh thạch có thể mua được hai con Quỷ tướng.
Phải nói giá cả coi như công đạo, nói không chính xác là hơn hay thiệt, xem như chiếm tiện nghi ra sao, chỉ có thể nói, người mua sắm cảm thấy thuận tiện như thế nào, vậy thì lựa chọn như thế đó.
U Minh Quỷ đế đã sớm bắt đầu tập luyện công pháp quỷ tu, theo thời gian trôi qua, có khả năng chịu tải quỷ khí tất nhiên là càng ngày càng nhiều, bởi vậy phải sớm chuẩn bị đại lượng âm hồn, thuận tiện cho Quỷ đế điều chúng quỷ chi lực.
Một ngày kia, nếu U Minh Quỷ đế có thể tập trung lực lượng của mười Quỷ vương trở lên vào người, là có được thực lực Quỷ đế chân chân chính chính, tương đương với Nguyên Anh kỳ đại tu sĩ.
- Chỉ có hơn bốn mươi Quỷ tướng, vẫn là thiếu chút ít.
Nếu là mua sắm công khoản, Tô Triệt ước gì lúc này có thể mua được nhiều một ít. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenbathu.net
Ngân Lăng cười giải thích:
- Tu sĩ tới đây giao dịch ít nhất cũng là Kim Đan hậu kỳ, có rất ít người đi mua sắm Quỷ tướng, bọn họ chú ý đều là cấp bậc Quỷ vương, cho nên, dự trữ âm hồn cấp thấp không nhiều lắm, nếu ngươi còn muốn, ta sẽ giúp ngươi đi cửa hàng khác điều tạm xuống.
- Vậy thì xin nhờ.
Tô Triệt gật đầu nói:
- Âm hồn trên Quỷ vệ, càng nhiều càng tốt.
- Tốt.
Ngân Lăng sảng khoái đáp:
- Ta sẽ đi an bài người thu giúp.
Tầng thứ ba Lăng Tiêu tháp, tính là một khu khách quý, trong này không có cửa hàng hoặc quầy hàng, không khí hết sức xa hoa, cùng với phục vụ cẩn thận, khách nhân đưa ra bất luận nhu cầu gì, đều sẽ có người tiến đến nhận việc, sau đó, sẽ đưa những vật mà khách nhân cần thiết kia đến trước mặt, nghiệm chứng không sai, liền thanh toán tiền hàng...
Cứ như vậy, ba canh giờ sau, Tô Triệt lại thu được hơn một trăm năm mươi con Quỷ tướng, hơn bảy nghìn Quỷ vệ, tổng cộng tiền trả là một trăm bảy mươi khỏa thượng phẩm linh thạch.
- Tất cả gần trăm cửa tiệm lớn nhỏ trong Phù Không Chi Thành, gom góp toàn bộ chỉ có thể được bấy nhiêu này.
Chuyện này căn bản không cần Ngân Lăng tự mình làm chân chạy, nhưng nàng vẫn cố ý làm ra bộ dạng thở gấp phì phì, cảm giác hết sức mị hoặc nói:
- Như thế nào, còn không hài lòng sao?
- Vượt quá dự liệu của ta, phi thường hài lòng, đa tạ.
Tô Triệt gật đầu nói.
Hai trăm Quỷ tướng, tám ngàn Quỷ vệ, số lượng âm hồn như thế, nếu chạy tới địa bàn Vạn Quỷ Tông mua sắm, nhất định khó khăn không nhỏ, nói không chừng còn có thể tao ngộ những thứ phiền toái khác.
Trong nội tâm Tô Triệt tán thưởng:
- Phù Không Chi Thành không hổ là địa phương giao dịch cao cấp nhất của Tu Chân Giới, phí nhập trường một vạn linh thạch cũng không oan, trách không được lại có nhiều tu sĩ cao cấp trở thành khách quen nơi này như vậy.
- Chuyện gì làm ngươi thoả mãn như thế?
Trong lúc đó, Tử Tiêu không biết từ nơi nào nhảy ra, trên mặt cười tà nói:
- Người không phong lưu uổng thiếu niên, không sai a Thiên Vũ, ta ủng hộ ngươi.
Nghĩa khác trong lời nói, không cần nói cũng biết. Tô Triệt bất đắc dĩ lắc đầu, trong nội tâm cười khổ:
- Thật sự là càng ngày càng không có bộ dạng sư tổ.
Ngân Lăng cảm giác đồng dạng như Tô Triệt, giờ phút này chính là che miệng kiều tiếu:
- Tử Tiêu tiền bối, vì sao ta lại có một loại ảo giác, Thiên Vũ hẳn là trưởng bối của ngươi mới đúng ?
- Tiểu tử này cả ngày giống như tiểu lão nhân, quả thực không thú vị.
Tử Tiêu khoát khoát tay, nhìn Tô Triệt nói ra:
- Ta đang buồn bực, tuổi còn nhỏ, trong nội tâm chứa nhiều chuyện như vậy, cho tới bây giờ cũng không cần phát tiết thoáng một cái hay sao?
- Đúng vậy.
Ngân Lăng nghiêng đầu, cũng nhìn Tô Triệt, trong mắt xuân quang chập trùng:
- Có đôi khi, nên phát tiết một phen mới tốt.
Tô Triệt không có ý định tiếp tục chuyện này, tranh thủ nói ra:
- Tử Tiêu sư tổ, ta vừa mới tiêu hết hai trăm hai mươi linh thạch, lúc này báo cáo sổ sách cho ngươi.
- Nhanh như vậy liền xài hết ba trăm linh thạch, thu hoạch không nhỏ sao.
Tử Tiêu ngược lại không hề hai lời, lập tức lấy ra một cái túi linh thạch, điểm ra hai trăm sáu mươi khỏa thượng phẩm linh thạch cho Tô Triệt.
Rõ ràng là hai trăm hai, hắn lại nói ba trăm, cho Tô Triệt nhiều hơn bốn mươi khỏa, không hề nghi ngờ, còn lại bốn mươi khỏa, nhất định sẽ rơi xuống hầu bao của hắn.
Quang minh chính đại như thế, tham ô không thèm che dấu, khiến cho Tô Triệt sững sờ, trong lòng không khỏi tự nhủ:
- Như vậy phẩm đức, Chưởng Giáo Chí Tôn cũng yên tâm cho hắn đi ra làm việc sao?
Tô Triệt biết rõ, chỉ là vài chục khỏa thượng phẩm linh thạch, chắc chắn Tử Tiêu sư tổ sẽ không để ý, như vậy, tại sao hắn phải làm như vậy?
Tử Tiêu ngồi xuống trên một cái ghế đối diện, phảng phất nhìn thấu nghi hoặc của Tô Triệt, chủ động đưa ra giải đáp:
- Chút ít tật xấu của ta, các vị sư huynh cũng biết, cho nên, chuyện có liên quan đến tiền, tận lực không cho ta đi làm. Kể từ đó, ta sẽ được vài phần thanh nhàn. Nếu như bằng không, bọn họ sẽ liên hợp lại khi dễ ta, cả ngày sai sử như chó săn, để cho ta đông chạy tây điên không dứt... đã hiểu chưa tiểu tử.
Tô Triệt nghe được mà trợn trắng mắt, quả thực không thể tưởng được, nguyên nhân chân chính, lại chỉ là vì lười biếng...
Ngân Lăng cười đến run rẩy hết cả người, hai mắt mê người lại thành Nguyệt Nha Nhi (nàng tiên ánh trăng).
Đương nhiên, Tô Triệt cũng tinh tường, chính là vì năm vị sư tổ lẫn nhau có tình nghĩa thân nhân chân thành tha thiết, mới có thể không câu nệ tiểu tiết như vậy.
Bình luận truyện