Tiên Ngục

Chương 65: Dược viên bí mật




- Không có sao, người bình thường hái thuốc cũng có thể leo nham bích thẳng đứng, huống chi ta vẫn là một Tu Tiên Giả.

Tô Triệt y theo chỉ dẫn của lão Hắc, dùng một tảng đá lớn hình thù kỳ lạ bên bờ vực làm tọa độ xác định, sau đó bắt đầu leo xuống phía dưới.

Vách đá tự nhiên, không có khả năng bóng loáng như gương, có thể tìm được hòn đá lồi ra hoặc là khe đá gì đấy, xác thực không làm khó được Tu Tiên Giả như Tô Triệt, huống chi, còn có lão Hắc thấu thị dò xét, có thể nhắc nhở Tô Triệt tránh đi những nham thạch buông lỏng hoặc mục nát kia.

Trong di ngôn của lão tía Hàn Hữu Minh đã cường điệu qua, vì để tránh cho bị người phát hiện, bất luận thời điểm nào ra vào động phủ, cũng không thể mượn nhờ dây thừng để leo lên, bởi vì, đệ tử quản sự ở đây đều là cao thủ Luyện Khí hậu kỳ, một khi phát hiện bên trên vách núi rủ xuống một sợi dây thừng, người ta có thể không cần vất vả leo xuống, trực tiếp ngự khí phi hành, dễ dàng bay xuống tìm tòi đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

Năm đó, lão tía của Hàn Hữu Minh cũng là bởi vì gặt hái được một kiện pháp bảo phi hành cấp bậc Linh Khí, nhất thời tâm huyết dâng trào, ở bên ngoài vách đá bay loạn khắp nơi, lại bởi vì nguyên nhân thực lực, khống chế pháp bảo Linh Khí còn có chút miễn cưỡng, không nghĩ qua lại đánh lên vách đá, lập tức đụng ra một cái động lớn, lúc này mới phát hiện bên trong có Động Thiên, cơ duyên xảo hợp mà gặt hái được động phủ che giấu ở chỗ này.

Tô Triệt không biết bay, chỉ có thể leo xuống từng chút từng chút, dùng thời gian rất dài, lúc này mới xuống độ cao hơn 160 trượng.

Lão Hắc đã sớm xác định vị trí cửa động của động phủ che giấu, nhắc nhở:

- Bên trái, ngoài một trượng phía dưới, lão tía của Hàn Hữu Minh bố trí một cơ quan nhỏ che lấp cửa động, đơn giản mà lại thực dụng, cũng đã hai mươi năm đi qua, những cơ quan này y nguyên hữu hiệu.

Phương pháp mở ra những cơ quan nhỏ này cũng không khó, Tô Triệt ở lão Hắc chỉ điểm xuống, thuận lợi chui vào một cửa động cao hơn người. Cái cửa động này, là lão tía của Hàn Hữu Minh đụng đi ra, vì che giấu, hắn không có mở rộng cửa động thêm.

Tiến vào trong động, Tô Triệt khởi động cơ quan, cửa động tự động phong bế lại. Vô luận là ra hay vào, cửa động này cũng không thể mở ra thời gian dài, chỉ có để ý cẩn thận như vậy, mới có thể bảo đảm một bí mật thật dài thật lâu không bị người khác phát hiện...

Cửa động đóng lại, bên trong một mảnh đen kịt, đối với năng lực dò xét của lão Hắc ngược lại là không tạo thành bất luận ảnh hưởng gì, bất quá, Tô Triệt vẫn là thói quen lấy ra một tinh thạch chiếu sáng, đưa vào một tia chân khí, có thể chiếu sáng phạm vi mấy trượng.

Cửa động phong bế quanh năm, không ngờ không khí trong động lại rất tươi mát, điều này nói rõ, động phủ này có con đường thông gió tự nhiên. Điểm này, Tô Triệt ngược lại là không có kinh ngạc, bởi vì, linh thảo cao cấp yêu cầu cực kỳ hà khắc đối với hoàn cảnh sinh tồn, nếu không phải điều kiện sinh tồn trong động thật tốt, linh thảo sẽ không có cách nào sống sót.

Vị trí giờ phút này, là một đường hành lang tự nhiên hẹp dài khúc chiết, dưới chân cũng là gập ghềnh không có bằng phẳng, Tô Triệt giơ tinh thạch chiếu sáng lên, không ngừng đi về phía trước, tốc độ cũng không phải chậm.

Lão Hắc đã dò xét con đường phía trước rõ ràng, nếu như trong khoảng cách trăm trượng gặp nguy hiểm, khẳng định sẽ kịp nhắc nhở Tô Triệt, bởi vậy, Tô Triệt có thể yên tâm can đảm thi triển ra tốc độ nhanh nhất.

- Đường hành lang này thật là lớn!

Tô Triệt yên lặng tính toán, đã chạy ra khoảng cách hơn ba trăm trượng, phía trước vẫn là thâm bất khả trắc, động phủ che giấu này xác thực là xâm nhập lòng núi ah.

Lão Hắc cười nói:

- Cũng là bởi vì dấu được đủ sâu, Thiên Huyền Tông truyền thừa trên vạn năm, cũng chỉ có lão tía của Hàn Hữu Minh mới phát hiện nơi đây, lịch đại Huyền Cơ Tôn Giả, đều là không biết nơi này chút nào.

- Xác thực.

Tô Triệt cũng nói:

- Mặc dù là đại tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thần trí của bọn hắn cũng không cách nào thấu thị quá sâu vào tầng nham thạch.

Một đường bay nhanh, lại chạy mấy trăm trượng sâu, rốt cục nghe được lão Hắc cực độ khoa trương mà phát ra một tiếng:

- Oa! Ta thấy nó rồi...

Tô Triệt lập tức đoán được, sắp đi đến cuối cùng của đường hành lang này, lão Hắc sớm thấy được cảnh quan nào đó trong lòng núi, mới có thể phát ra sợ hãi thán phục như thế.

Mang theo vô cùng chờ mong và kích động, dưới chân Tô Triệt gia tốc, như là chạy nước rút cuối cùng.

Xoạt!

Liên tục vượt qua mấy cái đường rẽ khúc chiết, trước mắt bỗng nhiên sáng rõ, tinh thạch chiếu sáng trong tay đã triệt để mất đi tác dụng...

Tô Triệt chạy tới nơi này, đứng ở cuối hành lang mà ngây dại!

Một huyệt động thật lớn, chu vi chừng trăm trượng, đỉnh huyệt động rủ xuống vô số tinh trụ, ngắn nhất cũng dài tới mấy xích. Bên trong những tinh trụ này đều có ánh huỳnh quang, sắc thái bất đồng. Vô số ánh sáng nhạt hội tụ đến cùng một chỗ, chiếu lên sắc thái lộng lẫy cho cả cái huyệt động này, tựa như một thế giới vô cùng kỳ diệu hư ảo. Nguồn: https://truyenbathu.net

Lại nhìn trong huyệt động, trong bùn đất, ở bên trong khe đá, trên thạch bích, khắp nơi sinh trưởng linh thảo đủ loại kiểu dáng, Tô Triệt có thể nhận đưa ra một ít Cửu Dương Quả, Xích Diễm Quả, Bồi Nguyên Quả, Huyết Nhân Sâm, Tử Tuyết Liên, Vụ Linh Hoa, Ngũ Thải Linh chi, Thất Diệp Nguyệt Lan... ở bên trong Còn có càng nhiều loại, trong khoảng thời gian ngắn không biết tên là gì.

- Đáng tiếc ah, đáng tiếc!

Mắt của Tô Triệt vẫn còn bốc lên kim quang, vô cùng kích động, lại nghe lão Hắc ở trong Tiên Ngục lắc đầu, hô to đáng tiếc.

- Đáng tiếc cái gì?

Trong nội tâm Tô Triệt hỏi một câu, đồng thời hít một hơi thật sâu, cố gắng bình phục cảm xúc kích động.

- Chủ nhân, ngươi không có phát hiện ư, những linh thảo phẩm cấp Tiên Thiên này, Thượng phẩm chiếm đa số, Trung phẩm rất ít, nhưng lại không thấy được một cây linh thảo Cực phẩm.

Lão Hắc thấp giọng nhắc nhở.

- Vậy sao?

Tô Triệt ngạc nhiên, trong lòng thầm nhũ nói:

- Mới nừa rồi đã nghĩ, linh thảo ta nhận thức đều là Thượng phẩm cùng Trung phẩm, những linh thảo không biết kia, còn tưởng rằng là loại quý hiếm chưa từng thấy qua... Chẳng lẽ, chúng không phải là linh thảo Cực phẩm sao?

- Không phải ah.

Lão Hắc chỉ vào Linh Thảo Đồ Giám, nói ra:

- Ngươi chăm chỉ tu luyện, còn không có rút ra thời gian đọc qua những điển tịch này, ta ngược lại là đã đọc qua một lần. Linh thảo ở đây, ta đều nhận ra, xác thực là không có một cây Cực phẩm.

- Đây là có chuyện gì?

Trong nội tâm Tô Triệt mê hoặc:

- Mặc dù trong di ngôn của lão tía Hàn Hữu Minh không có miêu tả kỹ càng những sự tình này, bất quá, ta vẫn cho là, chỗ động khẩu ở phụ cận dược điền Cực phẩm, linh thảo ở đây hẳn là...

Nói đến đây, Tô Triệt liền thoáng cái tỉnh ngộ :

- Ai nha, tuy vị trí cửa động ở phía dưới dược điền Cực phẩm, thế nhưng mà đường hành lang trong động uốn lượn khúc chiết hơn một ngàn trượng, khu vực của huyệt động này, sớm đã không phải là chỗ dược điền Cực phẩm kia nữa rồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện