Tiên Tuyệt

Chương 103: Thương cổ long ngạc! (hạ)



Thình lình Vũ La cũng nở một nụ cười, vung tay lên một cái. Trên không rơi xuống ba mươi sáu đạo hào quang nhọn hoắt, hóa thành một nhà giam, vây khốn chặt chẽ Thập Phương Quỷ Độn vào trong.

Vũ La cũng biết đôi chút về trận pháp, chờ ba mươi sáu cọc trận chuẩn bị xong, lập tức dẫn lực lượng trận pháp vây khốn Thập Phương Quỷ Độn.

Thập Phương Quỷ Độn gầm lên giận dữ, ra sức húc vào vách nhà giam hào quang, nhưng không làm gì được.

Vũ La ở bên ngoài nhà giam nở một nụ cười thắng lợi.

nhưng vào lúc này, bóng dáng Thập Phương Quỷ Độn chợt trở nên mơ hồ. Hơn nữa nó ra sức giãy dụa khiến cho linh lực của ba mươi sáu cọc trận trói buộc dưới chân trở nên suy yếu, chỉ nghe một tiếng nổ ầm vang, Thập Phương Quỷ Độn thình lình biến mất.

Vũ La biến sắc, giật mình kinh hãi, đây mới là bản lãnh giữ mạng của nó, Quỷ Độn chân chính.

Hai mắt Vũ La sáng như điện, khẩn trương nhìn chằm chằm chung quanh, cố gắng phát hiện tung tích của Thập Phương Quỷ Độn.

Phía trước không xa, mặt nước chợt sôi lên một trận bọt khí, sau đó nổ ầm một tiếng, hồng thủy bắn tung lên cao mấy trượng. Vô số xúc tua màu đen li ti vọt lên khỏi mặt nước, đan xen thành một chiếc lưới dày đặc chụp xuống đầu Vũ La.

giữa chiếc lưới này có thể thấy được một gương mặt quỷ dữ tợn, há to miệng, tựa như chuẩn bị nuốt chửng Vũ La.

Vũ La vội vàng lui về phía sau, Kỳ Lân Tý thình lình xuất động, đấm một quyền vào gương mặt quỷ nọ.

Lửa bốc lên ngùn ngụt, một con Nộ Hỏa Kỳ Lân nhảy ra, cắn vào mặt quỷ.

Ánh lửa bùng lên cao, đẩy vô số xúc tua màu đen tách ra, Thập Phương Quỷ Độn hú lên một tiếng quái dị rơi xuống mặt đất, giống như giọt nước nhỏ xuống mặt cát, thấm sâu xuống dưới.

Hầu như ngay sau đó, những xúc tua màu đen li ti giống như cỏ dại nẩy mầm, từ dưới đất mọc lên bao trùm lấy Vũ La, Vũ La gầm lên giận dữ, quyền trái hung hăng đánh xuống mặt đất.

Bùng...

Sóng gợn hỏa diễm bạo phát xung quanh Vũ La, đẩy lui tất cả xúc tua màu đen, nhưng những chiếc xúc tua màu đen cũng không nhượng bộ, ngược lại tạo thành một cái kén lớn, bao vây chặt chẽ Vũ La vào trong.

Lực lượng hỏa diễm và xúc tua không ngừng giao tranh, ngươi tiến ta lui, ngươi lui ta tiến, vô cùng căng thẳng.

Ngoài mấy chục dặm, Thương Cổ Long Ngạc đang cuồng nộ không ngừng phun ra lôi điện, mưa đá, cuồng phong, đánh cho Vân Thượng Ngọc Cung chật vật như thuyền nan giữa biển, khiến cho bọn Diệp Trọng Lạc trên đó khổ sở vô cùng.

Cốc Mục Thanh ra sức phóng xuất linh nguyên của mình, nhưng vẫn lo lắng cho Vũ La:

- Không biết hắn thế nào, một mình ứng phó Thập Phương Quỷ Độn có gì nguy hiểm hay không...

Không ai rảnh rỗi trả lời câu hỏi này, tất cả mọi người đều thầm nhủ trong lòng, chắc chắn là có nguy hiểm, với thực lực của Vũ La, không có khả năng thắng được Thập Phương Quỷ Độn.

Cho dù có Đại La Tráo cùng ba mươi sáu cọc trận, nhưng không ai chủ trì, tối đa cũng chỉ có thể giúp Vũ La chống đỡ thêm một lúc.

Diệp Trọng Lạc thầm thở dài, nhiệm vụ lần này xem như hoàn toàn thất bại, còn liên lụy tới Vũ La. E rằng lần này Vũ La khó lòng trốn thoát, trong lòng lão cũng cảm thấy đau buồn. Chuyện giữa mình và con gái đã phiền phức như vậy, lần này Vũ La chết đi, e rằng đứa cháu ngoại duy nhất của lão cũng sẽ không thèm nói chuyện với lão nữa, ôi...

những chiếc xúc tua màu đen càng ngày càng trở nên mạnh hơn, vốn ban đầu xúc tua chỉ to cỡ ngón tay, dần dần đã phát triển to bằng cánh tay. Lực lượng hỏa diễm Kỳ Lân Tý của Vũ La, trong đêm mưa to như vậy đã bị áp chế tới mức thấp nhất, làm sao là đối thủ của xúc tua màu đen không ngừng tăng trưởng như vậy?

Mắt thấy chiếc kén đen kịt thu lại càng ngày càng nhỏ. Trong kén ảo hóa ra một gương mặt quỷ, nở một nụ cười nanh ác với Vũ La.

Lúc này Vũ La đầu đầy mồ hôi, hỏa diễm loạn xạ trên người, khó lòng ngăn cản xúc tua màu đen không ngừng ép sát. Từng tia quỷ khí toát ra xung quanh mình, áp chế hỏa diễm trên người Vũ La, dần dần thấm vào thân thể hắn, trên mặt hắn cũng dần bị một lớp khí đen bao phủ.

Gương mặt quỷ dữ tợn kia gào lên một tiếng, nhắm vào đầu Vũ La cắn xuống.

Đột nhiên Vũ La nở một nụ cười:

-ngươi bị lừa rồi.

Trên người hắn thình lình toát ra vô số hỏa diễm, trong nháy mắt đã đẩy lùi tất cả quỷ khí xâm nhập vào cơ thể mình. Không chỉ có như vậy, một con Thần Hỏa Phượng Hoàng phóng vút lên cao, mỏ chim hung hăng mổ vào miệng quỷ. Nhất thời thần hỏa bạo phát, Thập Phương Quỷ Độn thét lên một tiếng đau đớn, chuẩn bị đào tẩu.

Sợi xích đuôi phượng kêu xoảng một tiếng mở ra, trên tám khoen sắt, từng đạo phù văn lóe lên không ngừng, xuyên qua ánh lửa bừng bừng trói chặt Thập Phương Quỷ Độn.

Thập Phương Quỷ Độn đang chuẩn bị thi triển kỹ năng Quỷ Độn, từng đạo phù văn đã chui vào cơ thể nó. Mỗi một đạo phù văn trông giống như những chiếc gai trên thân nhím, đâm cho Thập Phương Quỷ Độn đau đớn rống giận, không thể thi triển kỹ năng được.

Lấy chiến lực hiện tại của Vũ La, muốn đánh bại Thập Phương Quỷ Độn là hết sức dễ dàng. Có điều Thập Phương Quỷ Độn mười phần giảo hoạt, vì không muốn để cho nó đào tâu lần nữa, Vũ La mới mạo hiểm lấy thân mình làm mồi, quả nhiên đã thành công.

Vũ La không chút khách sáo, lực lượng Thiên Phủ Chi Quốc ào ào dung nhập vào thân thể, Kỳ Lân Tý hỏa diễm ngập trời, Nộ Hỏa Kỳ Lân gào thét giận dữ, hóa thành một luồng lửa màu đỏ sẫm bao phủ nắm tay Vũ La, Vũ La vung quyền lên, đấm cho Thập Phương Quỷ Độn một cái. Lực lượng hỏa diễm của Thần Thú Kỳ Lân trời sinh khắc chế Thập Phương Quỷ Độn, lực lượng hỏa diễm này thấm sâu vào thân thể, Thập Phương Quỷ Độn đau đớn vô cùng. Lửa nóng đốt kêu lên xèo xèo, khiến cho Thập Phương Quỷ Độn ngã lăn ra đất, hóa thành một lá Thiên Mệnh Thần Phù.

Lúc này Vũ La mới hài lòng, vung tay một cái, sợi xích đuôi phượng bay trở về cổ tay mình.

Hắn đi tới bờ nước, đưa tay ra chộp, quả nhiên trứng của Thương Cổ Long Ngạc nằm ở chỗ này.

Vũ La lau chùi bề ngoài dơ bẩn của quả trứng, sau đó giơ lên cao.

Ngoài xa mấy chục dặm, Thương Cổ Long Ngạc nổi giận đùng đùng đánh đuổi nãy giờ, thật ra mục đích của nó chỉ là muốn ép mọi người ngoan ngoãn trả lại trứng của nó.

nhưng bọn Diệp Trọng Lạc hoàn toàn không hiểu ý nó, Thương Cổ Long Ngạc gào thét giận dữ, không còn kiêng kỵ chuyện gì, đôi cánh khổng lồ giương cao, giống như một đạo phong ấn bao phủ Vân Thượng Ngọc Cung vào trong, Nó vươn cái đầu đáng sợ của mình ra, há miệng phun mạnh. Một luồng lửa trắng hồng bay ra, trong đó pha lẫn điện quang màu bạc, bắn thẳng vào Vân Thượng Ngọc Cung.

Linh lực bảo vệ xung quanh Vân Thượng Ngọc Cung lập tức tan chảy như nước thép.

Mạc Thiên Ngôn thét lớn một tiếng đau đớn, thất khiếu chảy máu.

Đây là thực lực của cổ thú Hồng Hoang, nếu như nó ra tay thật sự, cho dù là Đại Năng ở trước mặt nó cũng không chịu nổi một đòn.

Diệp Trọng Lạc toát mồ hôi hột toàn thân, cho dù lão mưu kế đầy người, đối mặt với lực lượng tuyệt đối cũng không nghĩ ra được biện pháp gì.

Hổ Mãnh quát to một tiếng:

- Con bà nó, xong rồi, không ngờ lão Hổ ta lại phải bỏ mạng tại nơi này...

Tất cả mọi người có thể nhìn ra, không ai có thể tránh được kiếp nạn này.

Bỗng nhiên quái vật nọ dường như cảm giác được chuyện gì, thình lình ngậm miệng lại, lắc lắc đầu, bỏ qua Vân Thượng Ngọc Cung. Hai cánh nó rung mạnh, bay lên cao vài ngàn trượng, lượn một vòng trên không, gào thét ra vẻ vui sướng, sau đó bổ nhào về một phía.

Mọi người sống sót sau tai nạn, còn chưa phục hồi tinh thần lại, Cốc Mục Thanh đã biến sắc kêu lên:

- Đó không phải là phía Vũ La sao?

Tất cả mọi người giật mình kinh hãi, Cốc Mục Thanh không nhịn được thúc giục Mạc Thiên Ngôn:

-Mau qua đó...

Mạc Thiên Ngôn điểm ra một cái, Vân Thượng Ngọc Cung vừa mới trọng thương lảo đảo bay tới.

Vũ La đứng ở bờ nước đục ngầu, điểm lên không một chỉ. Một cỗ linh lực hóa thành hình phễu từ trên trời cao lấy nguồn vô căn thủy rút xuống, cọ rửa cho quả trứng thú.

Thương Cổ Long Ngạc lập tức ngừng lại, mười phần kiêng kỵ nhìn quả trứng trong tay Vũ La. Hiển nhiên với trí tuệ của nó, có thể đoán ra ắt Vũ La sẽ dùng quả trứng để uy hiếp mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện