Tiên Tuyệt

Chương 857: Thần Thạch Ma nhãn (Hạ)



Thần văn vận chuyển, lấy một loại lực lượng quy tắc căn bản nhất, chậm rãi nhưng trầm ổn áp chế ma khí xuống.

Vũ La và Lam Điệp Tiên Tôn cùng thở ra một hơi thật dài.

Lam Điệp Tiên Tôn cũng không ngờ rằng ma khí này lại đáng sợ như vậy:

- Cũng may đã qua một cửa này rồi, phía sau hẳn là sẽ không có nguy hiểm gì lớn nữa, chẳng qua ngươi vẫn phải cẩn thận một chút, con lão long này thực sự không dễ đối phó...

Vũ La dùng Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp hút lấy lực lượng của Thần Huyết Thạch, lấy bốn mươi chín đạo thần văn luyện hóa ma khí. Vô cùng cẩn thận, tốc độ tự nhiên đã chậm lại.

Cũng may có kinh hãi nhưng không nguy hiểm, luyện hóa toàn bộ Thần Huyết Thạch còn lại. Sau khi toàn bộ ma khí tan rã. Con Linh Long thứ hai của Vũ La cũng đã đạt tới cảnh giới Thần Đàn đỉnh phong.

Thân thể của Vũ La chính là Thiên Mệnh Thần Phù Thánh Chủ Vô Song cao cấp nhất của Nguyên Hội vũ trụ trước kia thai nghén mà sinh, trên thực tế khối thân thể này còn cường hãn hơn so với tiên thể. Căn bản không cần chuyển hóa thành tiên thể.

Mà con Linh Long thứ hai đã tới trình độ này cũng đã không cách nào đề thăng nữa rồi. Cũng chính là nói. Hẳn là Vũ La phải tìm kiếm thiên địa Linh Vật. Thai nghén con Linh Long thứ ba.

Cửu Cung của Vũ La đã được thần văn mở ra toàn bộ, lần này thai nghén Linh Long chỉ cần tìm được thiên địa Linh Vật thích hợp là được, đơn giản hơn rất nhiều so với lần trước.

Lam Điệp Tiên Tôn lúc này mở miệng, giọng điệu hết sức kinh người:

- Linh Vật rất tốt trước mắt, vì sao không dùng?

- Cái gì?

Vũ La bị dọa giật mình, trước mắt nào có Linh Vật rất tốt gì. Chỉ có một con ma nhãn đáng sợ! Cho dù hiện tại con ma nhãn này dường như không có dị động gì. Nhưng đó là bởi vì trên đỉnh đầu có bốn mươi chín đạo thần văn áp chế. Trời mới biết nếu như Vũ La dám luyện hóa con ma nhãn này, ma nhãn sẽ làm ra phản công gì?

Huống hồ, đây là ma vật, nào phải là Linh Vật gì.

Lam Điệp Tiên Tôn mỉm cười:

- Cái gì ma vật, Linh Vật? Chỉ cần bản chất đủ ưu tú, là có thể dùng để diễn hóa Linh Long! Ma nhãn của Thái cổ Ma Long tuyệt đối có tư cách này.

- Nhưng...

Vũ La vẫn không dám khẳng định, Lam Điệp Tiên Tôn nói:

- Ngươi biết sau khi con Linh Long thứ hai của ngươi diễn sinh, thiên địa Linh Vật sử dụng là cái gì không?

Vũ La thật đúng là không biết.

Hắn chỉ biết là món thiên địa Linh Vật kia vô ảnh vô hình, thật sự muốn nghiên cứu sâu xem thứ đó rốt cuộc là cái gì, Vũ La đích xác không rõ ràng lắm.

Lam Điệp Tiên Tôn thản nhiên nói:

- Thứ kia chính là Long Hồn của Thái cổ Ma Long biến thành.

Lúc này Vũ La đã hoàn toàn trợn tròn mắt.

- Long Hồn của Thái cổ Ma Long đã bị nổ thành bụi phấn vào lúc Nguyên Hội vũ trụ lần trước hủy diệt, một phần lớn nhất trong đó chính là ở Long Vĩ hồ, đã trải qua hàng tỷ năm tẩy lễ, đã hình thành một thiên địa Linh Vật. Năm tháng đã xóa đi ma khí ngập trời trong Long Hồn, chỉ lưu lại bộ phận tinh túy nhất.

- Ngươi tu luyện chính là Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp, mà Linh Vật lại là Long Hồn biến thành, bản chất tương hợp, vì vậy con Linh Long thứ hai này của ngươi mới có thể thuận lợi nhanh chóng đạt tới đỉnh phong như vậy.

- Nếu như ngươi dùng thần văn xóa đi ma khí trong ma nhãn của Thái Cổ Ma Long, tiếp theo dùng nó để tu luyện con Linh Long thứ ba, tốc độ sẽ còn nhanh hơn so với con thứ hai.

- Thực lực hiện tại của ngươi, chẳng qua là tương đương với Ngao Tốn, cho dù là mượn một ít ngoại vật có thể chiến thắng Ngao Tốn. Thế nhưng ngươi đừng quên, Ngao Tốn chính là tộc trưởng của Tiên Long nhất tộc, ngươi phải đối mặt thực ra là toàn bộ Tiên Long nhất tộc, chút thực lực này của ngươi còn xa không đủ.

Tim của Vũ La đập thình thịch.

Hắn cắn răng một cái:

- Được, ta bằng lòng thử.

Hắn đã hạ quyết tâm, song chưởng vỗ một cái trên ngực, hai con Linh Long bay ra, Long Nguyên cuồn cuộn, trong nháy mắt thúc dục uy lực của Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp đến lớn nhất.

Mặc dù chỉ có hai con Linh Long, thế nhưng chỗ độc đáo của Cửu Long Thôn Nhật Đại Pháp đã có thể phát huy. Linh Long thổ nạp, uy lực huyền ệu khó giải thích mờ con ma nhãn kia ra.

Ầm!

Trong tai của Vũ La chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, trước mắt tất cả là hắc ám. Tất cả mọi thứ thuộc về hắn đều bị hắc ám này đẩy ra xa xa, chỉ lưu lại một mình Vũ La, trần truồng đứng ở trong hắc ám mênh mông vô biên.

Vũ La đã có thể cảm thụ được ma khí cuồn cuộn, trong hắc ám giống như có tinh thú hung tàn vô cùng vô tận cuồn cuộn chạy tới, có thể triệt để nghiền nát toàn thân hắn.

Ở ngay trước mặt hắn, vang lên một tiếng rít thể lương, một mảnh quang mang ám kim sắc thâm thúy lóe ra, trong đó hóa ra một con quỷ long hung hãn, quỷ long nhắm nghiền hai mắt, nhưng hai tai dựng thẳng lên, trên đỉnh đầu lơ lửng một viên Tiên Bảo giống như con ngươi. Trong Tiên Bảo, từng đạo quang mang ám kim sắc quét xuống, Vũ La vừa bị quét trúng, nhất thời cảm thấy xương cốt toàn thân đều muốn nứt ra, hắn hét thảm một tiếng lăn lộn ra ngoài.

Quỷ long kia nghe được tiếng kêu thảm thiết của hắn, rít gào một tiếng thể lương, dương nanh múa vuốt lao tới.

Thân thể của quỷ long dài quá sáu mươi trượng, Vũ La vươn tay, trong dự liệu Thần Kiếm Thiên Tinh hẳn là phải xuất hiện, thế nhưng trong tay lại trống không!

- Xảy ra chuyện gì?

- Bách Vạn Nhân Đồ!

- Đại Thiên Thế Giới!

- Thiên Địa Tù Lao!

- Lực Bạt Sơn!

- Động Động!

- Phù Cổ!

Tất cả mọi thứ đều biến mất không thấy, bao gồm cả Phong Thần Bảng và bốn mươi chín đạo thần văn, toàn bộ đều không thể điều động. Vũ La đột nhiên phát hiện, mình hiện tại hoàn toàn chỉ có thể dựa vào bản thân.

Quỳ long giống như một con cự mãng, thân thể co lại đã quấn Vũ La lên, thoáng dùng lực, trong thân thể của Vũ La liền truyền đến tiếng “rắc rắc”, dường như khớp xương đều muốn vỡ nát.

Vũ La cảm thụ được sự đau nhức trên thân thể, bỗng nhiên hiểu được:

- Đây là trận chiến ý niệm của ngươi và ta.

- Ngươi là một tia thần thức của Thái cổ Ma Long còn sót lại trong ma nhãn. Thế nhưng như thế thì sao? Cho dù là ngươi giết được ta, chiếm cứ thân thể của ta, ngươi vẫn chỉ là một tia thần thức còn sót lại. Lẽ nào ngươi vẫn muốn dựa vào một tia thần thức để sống lại? Không có khả năng. Bản thân ngươi có lẽ cũng hiểu được Thái cổ Ma Long hùng mạnh như thế nào. Chết không cam lòng, sống lại càng là người si nói mộng. Tồn tại hùng mạnh như vậy, sống lại càng khó khăn hơn so với chết đi, chỉ bằng ngươi căn bản không làm được!

Quỷ long ngây người ngẩn ngơ, pháp bảo ma nhãn trên đỉnh đầu kia cũng dừng lại một chút.

Vũ La cũng nhắm mắt lại:

- Đây chính là cuộc chiến ý niệm, chiến trường nhất định là ở trong thần thức hải của ta. Ở đây ta là chủ nhân. Cho dù ngươi đã phong bế nơi này, muốn mê hoặc ta, thế nhưng vẫn không thể thay đổi được sự thật ta là chủ nhân của nơi này.

Hấn vươn tay chỉ một cái:

- Quang minh!

Quang mang cực trắng vô cùng vô tận phun ra, dễ dàng đánh tan hắc ám đáng sợ kia.

Quỷ long vừa bị những bạch quang kia chiếu lên, trên người “xèo xèo” toát ra một mảnh khói trắng nồng đậm, đau đớn làm nó vận vẹo một trận, thoáng cái đã quăng Vũ La đi.

Vũ La mở hai tay ra:

- Siêu độ đi!

Quang mang càng ngày càng mãnh liệt, chín vòng sáng thuần màu trắng bay lên bao phủ con ma nhãn kia. Từng đạo ý niệm chảy quét qua ma nhãn, ma nhãn không cam lòng, không ngừng giãy dụa, phun ra từng đạo ma khí, tất cả chạm đến vòng sáng kia đều cháy xèo xèo.

Vũ La chậm rãi lắc đầu, mười phần tự tin:

- Ngươi chẳng qua là một đạo tàn hồn, đối với thế giới này có gì lưu luyến chứ? Không bằng trở về, không bằng trở về...

Quang mang xung quanh trở nên nhu hòa, giống nhừ có một thông đạo quang mang, thông ra chỗ xa xôi không biết là nơi nào. Thế nhưng nơi đó phóng ra ánh sáng rực rỡ bình hòa, làm cho người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện