Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

Chương 52: Bách Thọ Quả



Thiên Tà lấy ra một cái hộp nhỏ từ trong nhẫn chứa đồ, nắp hộp được mở ra, Bách Thọ Quả xuất hiện, nó chỉ bằng ngón tay cái nhưng tỏa ra nồng đậm hơi thở của sự sống. Bách Thọ Quả màu vàng đậm, mùi thơm ngát lẫn vào trong không khí.

- Bách Thọ Quả.

Linh Thụ ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào chiếc hộp trong tay Thiên Tà.

- Giờ biết bản Công tử không gạt lão già ngươi rồi chứ.

Thiên Tà cầm lấy quả nhỏ trên tay, sau đó ném cho Linh Thụ. Bên cạnh Tiết Tiên Tiên nghi hoặc hỏi:

- Cho Linh Thụ ăn luôn mà không cần luyện chế sao?

Trong suy nghĩ của nàng muốn hấp thụ được tốt nhất hiệu quả của Linh Dược thì phải luyện chế thành đan dược, chưa từng thấy ai ăn thẳng luôn.

- Loại quả này rất đặc thù, không thể gần lửa, nếu không sẽ tan biến.

Linh Thụ lúc này đột nhiên run lên, một luồng khí tức cổ lão, thần bí, mạnh mẽ tràn ra. Hấp thụ xong Bách Thọ Quả này, toàn thân hình của Linh Thụ sáng lên, tử khí trong thân cây từ từ bay ra.

Sau khi tử khí bay ra hết, các cành lá của nó bắt đầu mọc ra chồi non, phát triển với một tốc độ khủng bố. Trong chỗ lát thân cây khô héo đã vươn mình trở lại, cành lá xum xuê, một luồng linh khí khổng lồ từ tán cây sản sinh ra. Trong nháy mắt lan tràn, bao trùm cả Băng Nguyệt cung. Bởi vì trận pháp đã bao phủ cả Cung lên những Linh khí này càng lúc càng thêm đậm đặc, như đứng trong một khu rừng linh thảo vậy.

- Linh khí thật đậm đặc, tu vi của ta... đột phá.

- Ta cũng vậy... Đột phá rồi.

- Ha Ha... Mà sao tự nhiên Linh khí lại đậm đặc như vậy?

- ....

Băng Nguyệt cung các đệ tử nhao nhao đột phá, bọn họ khuôn mặt mừng rỡ như điên, nhưng ánh mắt có một chút nghi hoặc. Linh khí cực kỳ dồi dào, sung túc bao phủ, khiến rất nhiều đệ tử Băng Nguyệt cung ầm ầm đột phá.

Mà các vị trưởng lão cũng lập tức kích động, họ biết Tiết Tiên Tiên dẫn Thiên Tà đi vào trong cấm địa, nơi đó có Linh Thụ. Không khí đậm đặc linh khí như vậy thì chắc chắn là do Linh Thụ sản sinh ra.

Mà ở cấm địa bên trong, nguyên bản thung lũng này không có dấu hiệu của sự sống, nhưng lúc này từng mầm cây non đã mọc lên chi chít, chui ra khỏi mặt đất.

Thiên Tà và Tiết Tiên Tiên rời khỏi cấm địa, bên ngoài các trưởng lão đã tập hợp đầy đủ, người nào cũng ánh mắt kích động, nói:

- Cung chủ Linh Thụ có phải hay không được chữa trị?

- Đúng vậy, lần này Linh Thụ tiếp tục tỏa ra Linh khí là do Thiên Tà trưởng lão trợ giúp.

Tiết Tiên Tiên nhìn Thiên Tà cười nói.

- Có chuyện gì muốn hỏi mọi người có thể hỏi Thiên Tà trưởng lão, ta muốn đi bế quan một chút.

Sau đó nàng rời đi, đám trưởng lão xúm lại hỏi:

- Thiên Tà trưởng lão, Linh Thụ thật sự được cứu trị?

- Đúng vậy.

- Quá tốt rồi, Linh khí đậm đặc như vậy, Băng Nguyệt cung chúng ta thực lực lại lớn mạnh lên không ít.

-...

Thiên Tà nhìn mấy người, nói:

- Cấm địa bây giờ Linh Thụ đã phát triển trở lại, từ bây giờ cấm tuyệt đối không cho phép một ai tiến vào. Mọi người hiểu chứ.

Thấy đám người gật đầu, Thiên Tà chậm rãi rời đi. Hắn không cho phép ai vào bởi vì Linh Thụ chỉ có thể sống thêm được năm trăm năm. Mà trong năm trăm năm này nếu như nó không tìm được cách đột phá thì sẽ hoàn toàn chết đi. Nên trong vòng năm trăm năm này không để ai đến làm phiền nó cảm ngộ.

Ba ngày sau Thiên Tà ngồi một mình, buồn chán ở trong phòng. Ba ngày trước hầu như toàn bộ Băng Nguyệt cung đều nhao nhao bế quan đột phá, bây giờ chưa thấy ai ra. Mà bên cạnh hắn Huyền Nguyệt cũng không ngoại lệ, còn Phương Hân, Diệp Mộng Kỳ thì đã trở về Thiên Nam Học Viện, nghe nói có việc gì gấp. Băng Nguyệt cung bây giờ có một mình hắn canh chừng. Thở dài một hơi, hắn đột nhiên nhớ tới Lãnh Dao, cô nàng này hình như không có bế quan.

Vừa đi được hai bước thì Lãnh Dao cũng đã xuất hiện trong phòng của hắn. Thiên Tà cười nói:

- Vừa định đi tìm nàng thì nàng xuất hiện.

- Công tử tìm ta, có việc gì sao?

- Không có việc gì thì không thể tìm nàng sao. Nàng là thị nữ của ta mà.

Thiên Tà nói xong cũng đưa tay ôm lấy Lãnh Dao. Nhìn khuôn mặt xinh đẹp đã hơi đỏ lên, hắn nâng lên khuôn mặt của nàng, sau đó cúi đầu hôn xuống. Mà Lãnh Dao cũng ôm lấy hắn, nhiệt tình đáp trả.

Một nụ hôn dài kết thúc, Lãnh Dao vùi đầu vào trong ngực hắn, im lặng không nói gì. Thiên Tà hai bàn tay chậm rãi cởi bỏ thắt lưng của nàng, sau đó từ từ cởi bỏ toàn bộ quần áo, Lãnh Dao vẫn ôm chặt lấy hắn, mặc kệ hắn cởi bỏ quần áo của mình. Quần áo từ từ rơi xuống, cuối cùng Lãnh Dao toàn thân trần trụi, không một mảnh vải hiện ra trước mắt hắn.

Thiên Tà say mê nhìn thân thể trắng hồng trước mặt. Khuôn mặt xinh đẹp đã hồng hào lên, ngũ quan thanh tú, đôi mắt to mang theo một chút ngại ngùng, xấu hổ.

Trước ngực có một đôi thỏ trắng mập mạp, căng tròn, theo hơi thở không ổn định của nàng mà không ngừng phập phồng. Bên trên đỉnh núi có hai hạt màu đỏ tươi, mê người vô cùng. Vòng reo thon gọn, không có một chút mỡ thừa, bờ mông vểnh lên được bao quanh bởi chiếc nội khố duy nhất còn sót lại. Hai chân thon dài, cân đối.

Lãnh Dao thấy hắn si mê nhìn mình, nàng hơi run lên, có một chút vui sướng, một chút ngại ngùng, toàn thân thể hồng hào lên.

Hít sâu một hơi, Thiên Tà bế nàng lên giường, cởi bỏ quần áo của mình. Sau đó nhào xuống giường ôm lấy nàng hôn môi. Lãnh Dao cũng ôm chặt lấy hắn, đáp trả. Nàng đã động tình, chìm vào trong nụ hôn ngọt ngào của hắn, thân thể mềm mại không ngừng ma sát lấy cơ thể rắn chắc của hắn.

Thiên Tà hôn dần xuống dưới, sau đó dừng lại ở trước ngực nàng, há miệng ngậm lấy một bên núm vú vào miệng. Mà Vú bên kia cũng bị một bàn tay to xoa bóp, tay còn lại di chuyển xuống dưới, cởi bỏ nội khố của nàng.

Lãnh Dao hô hấp dồn dập, đôi mắt khép hờ, đôi môi đỏ mọng hơi hé ra một chút phát ra từng tiếng kêu khẽ.

Thiên Tà di chuyển đến giữa hai chân nàng, chỉ thấy trước mắt là một khu rừng rậm rạp, cỏ đen mọc um tùm. Ở chính giữa hai mép thịt mở ra một chút, trong suốt d*m thủy đang chậm rãi chảy ra. Hắn đang định cúi đầu xuống liếm mút thì Lãnh Dao ngăn hắn lại, nói:

Thiên Tà dùng tay tách ra hai mép âm đ*o của nàng, sau đó thè lưỡi ra nhẹ liếm.

- A.....

Lãnh Dao kêu lên một tiếng, hai chân kẹp chặt lấy đầu hắn, thân hình không ngừng vặn vẹo. Hắn tham lam mà mút sạch d*m thủy trong âm đ*o của nàng chảy ra, nhưng nó như một dòng sông không bao giờ khô cạn vậy, mỗi khi hắn hút được một chút thì bên trong lại trào ra.

- Công tử... Không cần như vậy nữa... Người nhanh cắm vào đi... Ta muốn... Lần sau lại chơi đùa có được không...

Thiên Tà nghe vậy hắn để hai tay nàng cầm lấy hai chân banh ra hai bên. Còn hắn cầm lấy Cự Long đã bành trướng hết cỡ ma sát xung quanh âm đ*o của nàng. Sau đó hơi động eo một chút, Cự Long PHỐC một tiếng chui vào trong âm đ*o đã ướt đẫm d*m thủy của nàng.

- A...

Lãnh Dao kêu lên một tiếng, hai chân quắp chặt lấy eo của hắn, nàng cảm thấy một cây gậy nóng bỏng đâm thẳng vào trong chỗ sâu nhất trong âm đ*o của mình.

- A... Thoải mái... Công tử... Người... Nhanh động.... Động... Nha... A.... A.....

Thiên Tà nghe nàng kêu gọi, hắn cũng nhanh chóng động đậy, Cự Long rút ra một chút sau đó lại mạnh mẽ cắm vào.

Lãnh Dao dâm thái chồng chất, nàng không ngừng dâm đãng rên rỉ

- A.... Thoải mái... Dao Dao thật... Thật là... Thoải mái... A... A.... Công tử... Mạnh lên.... Mạnh lên... Nha..... A.... Dùng sức chơi... Nha... Chơi chết... Chết Dao Dao.... Đi... A.... A...

Thiên Tà cúi xuống ngậm lấy núm vú của nàng vào miệng liếm láp, bên dưới mông càng thêm mạnh mẽ xông tới.

- Công tử.... Người làm... Làm chết... Dao Dao... A.... Thoải mái... Dao Dao...nguyện ý... Bị... Bị Công tử... Làm chết... A... Thoải mái... A... Dao Dao... A....

Lãnh Dao điên cuồng gào to gọi nhỏ, cực kỳ dâm đãng. Bờ mông không ngừng đẩy về phía sau phối hợp với hắn.

Hai thân thể quấn quýt lấy nhau, Lãnh Dao âm đ*o bị Cự Long to lớn mạnh mẽ ra vào, lúc đi ra chỉ để lại một chút dính vào trong âm đ*o, khi cắm vào thì Cự Long to lớn toàn bộ đi vào. Thiên Tà nhấc một chân của nàng đặt trên vai, khiến cho Cự Long của hắn càng thêm vào sâu bên trong âm đ*o của nàng hơn, sau đó lại mãnh liệt ra vào. Lãnh Dao lúc này đã thoải mái quên cả trời đất, phía dưới âm đ*o của nàng d*m thủy trào ra ướt đẫm bộ phận sinh dục của hai người, sau đó chảy đầy xuống giường.

Như vậy một lúc, Thiên Tà rút Cự Long ra, nằm xuống bên cạnh nàng. Lãnh Dao lập tức ngồi lên trên người hắn, tay cầm lấy Cự Long nhắm chuẩn vào âm đ*o của mình rồi ngồi xuống. Nàng thoải mái rên rỉ một tiếng sau đó bắt đầu lay động mông mình.

Không lâu sau Lãnh Dao toàn thân mãnh liệt run rẩy, phía dưới âm đ*o kẹp chặt lấy Cự Long, một dòng d*m thủy nóng bỏng trào ra ướt đẫm Cự Long của hắn. Nàng đã cao trào. Lãnh Dao ngã xuống lòng ngực của Thiên Tà, thở hổn hển trong ngực hắn.

Thiên Tà cũng không cho nàng nghỉ ngơi, hắn ngồi dậy, từ phía sau ôm lấy nàng, hai tay vòng ra phía trước xoa bóp bộ ngực của nàng, nói:

- Dao Dao, Bản Công tử hôm nay phải cắm chết nàng.

Sau đó để nàng quỳ trên giường, Cự Long PHỐC một tiếng lại cắm vào trong âm đ*o.

- A... Công tử.... Người.... Cắm chết... Dao Dao... Đi... A... Chết... Thoải mái.... Nha.... A...

Lãnh Dao cao trào chưa kết thúc nhưng mãnh liệt khoái cảm truyền tới khiến nàng lại tiếp tục rên rỉ. Bờ mông lại tiếp tục đẩy về phía sau, trước ngực bầu vú to không ngừng lắc lư trong không khí.

Không biết qua bao nhiêu lâu thì trong phòng yên tĩnh lại, Lãnh Dao lúc này vì mệt mỏi quá độ lên đã ngủ thiếp đi. Thiên Tà thì đã mặc quần áo rời khỏi phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện