Tiểu Xao Động
Chương 18
Editor: Shmily
- -------------------
Phía trên là power point giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ về hiệp hội bảo vệ môi trường biển của bọn họ, cùng với những thiết bị mà trước mắt bọn họ có được và những hoạt động thường ngày của club.
Trương Đông máy móc nhìn giấy đọc lại một lần, sau đó liếc nhìn những thành viên mới dưới bục giảng.
Phần lớn bọn họ nhìn lén Trà Trà còn nhiều hơn so với xem power point, hắn dám cam đoan, trong số các thành viên mới, trừ bỏ Trà Trà sư muội ra thì khả năng là chẳng có ai thuật lại được những gì hắn vừa mới nói.
Bất quá Trương Đông cũng hiểu được.
Lớn lên xinh đẹp thực sự là không có biện pháp nào, đám nam nhân ngoài kia cũng từng nhìn hắn như thế này.
Người cùng hoàn cảnh sẽ dễ dàng thấu hiểu nhau hơn!
.........
Trương Đông tiếp tục nói phần tiếp theo.
"Trước khi các thành viên mới tự giới thiệu về bản thân, anh sẽ giới thiệu những thành viên cốt cán của nhóm trước..." Năm ngón tay hắn khép lại, chỉ về phía Tiếu Nam ngồi hàng đầu tiên: "Hội trưởng của chúng ta, Tiếu Nam, mọi người có thể gọi là học trưởng, hoặc là hội trưởng, Nam ca cũng được. Hội trưởng của chúng ta có năng lực vô cùng xuất chúng..."
Con chuột nhẹ điểm một cái.
Một trang power point được lật sang, đều là quá khứ vĩ đại của Tiếu Nam, bao gồm rất nhiều loại giải thưởng.
Trương Đông đối với lão đại của mình là vô cùng sùng bái, chỉ sợ người khác không nghiêm túc xem, lại mở miệng niệm lại những công lao vĩ đại của anh một lần.
Tiếu Nam đứng lên, xoay người, gật đầu, xem như cùng mọi người chào hỏi. Lúc ngồi xuống, dư quang nơi khóe mắt anh thoáng nhìn sang, vừa lúc thấy tiểu cô nương bên người ngẩng cổ, xem đến thập phần chuyên chú, cũng rất nghiêm túc lắng nghe.
Tiếu Nam vốn dĩ không quá để ý tới mấy giải thưởng đó. Đối với anh, nhận được giải thưởng là chuyện rất bình thường, dù sao tương lai còn có giải thưởng cao hơn thế nữa.
Power point là Kỳ Hinh làm.
Lão đại của bọn họ chỉ có ấn tượng đối với những giải cấp bậc quốc gia mà thôi, những thứ khác đều là do cô hao hết tâm tư đi vơ vét, nghe nói trong nhà hội trưởng, các loại cúp bị anh ném vào trong một cái phòng nhỏ, nếu có cơ hội đi đến dọn dẹp nhà cho hội trưởng, cô hoàn toàn có thể chụp mấy tấm ảnh làm hình tuyên truyền, để cho mọi người nhìn một cái xem hội trưởng của bọn họ có tài hoa như thế nào!
Đáng tiếc, cô không có cơ hội đó.
Trên thực tế, giờ khắc này Tiếu Nam cũng đang suy nghĩ tới một đống cúp lớn cúp bé ở trong nhà, trong ấn tượng của anh, lần trước không cẩn thận làm hỏng ghế dựa ở trong phòng ngủ, anh đã thuận tay cầm một cái đi lót chân ghế thì phải.
Nhìn sang tiểu cô nương đang xem rất thoải mái, Tiếu Nam cảm thấy nhất định phải để cho cô nhìn thấy mấy cái cúp kia của anh, cái khác không nói, mấy cái cúp của anh nhìn thôi cũng có cảm giác chấn động thị giác rồi.
Tiếu Nam bâng quơ nhẹ nhàng nói: "Chỉ là một chút giải thưởng nhỏ mà thôi."
Lê Trà Trà nâng mắt: "Rất lợi hại."
Tiếu Nam nghe được chữ "rất" kia, không vừa lòng lắm với loại trình độ hình dung này, hừ một tiếng, nói: "Tạm được."
Lê Trà Trà bỗng nhiên nói: "Thì ra anh cũng lấy được giải thưởng Olympic Vật Lý của học sinh trung học toàn quốc, em cứ nghĩ là anh lấy được mấy loại giải thưởng đều là về khoa học kỹ thuật sáng tạo, cảm thấy anh đối với mấy thứ đó khá có hứng thú."
Tiếu Nam chú ý tới từ "cũng" của cô, nhìn Lê Trà Trà một cái: "Cô cũng lấy được?"
Lê Trà Trà nói: "Chỉ là giải ba thôi, nếu cuộc thi đó có anh, khả năng giải ba cũng không đến lượt em... Những giải thưởng mà em lấy được đều là về văn học, viết này nọ, nói vài lần là có thể lấy được..." Hình như nghĩ đến cái gì, cô lấy điện thoại di động ra, mở album, chọn một tấm hình, "Đây đều là giải thưởng em có được."
Tiếu Nam phóng to hình ảnh, nhìn qua.
Một kệ thủy tinh rất lớn, bên trong có rất nhiều cúp, vừa phóng to lên liền thấy có: Giải Nhất cuộc thi tìm kiếm cây bút trẻ, giải Nhất cuộc thi văn học do Bắc Đại tổ chức, giải Nhất cuộc thi tiếng Anh trung học toàn quốc, giải Nhất cuộc thi tiếng Anh ngôi sao hy vọng do đài truyền hình trung ương tổ chức, giải Nhất cuộc thi âm nhạc thanh thiếu niên, giải Nhất cuộc thi nhảy dịp quốc tế thiếu nhi,...
Lê Trà Trà nói: "Em học mấy cái này nhanh hơn người khác, sau khi học xong mới thích tham gia thi đấu, còn có rất nhiều cuộc thi nhỏ, giải nhì, giải ba, linh tinh đều được cất ở trong hộp."
Tiếu Nam nhớ tới lời Đàm Minh nói, cô nhóc Lê Trà Trà này là sinh viên nhảy lớp, đặc cách được nhận vào học khoa quản lý công thương.
Tiếu Nam vốn là đang không vừa lòng với câu khen kia của Lê Trà Trà, hiện giờ chút không hài lòng này cũng biến mất hầu như không còn, thay vào đó chính là một giọng điệu tự hào, anh gật đầu "Ừ" một tiếng, nói: "Hổ phụ không sinh khuyển nữ, không tồi."
Lê Trà Trà cũng rất nhập vai: "Ba ba vẫn là lợi hại nhất."
Tiếu Nam: "Về sau tiếp tục cố lên."
Lê Trà Trà: "Vâng, ba ba."
......
Nam sinh trà sữa trân châu ngồi hàng hai vẫn luôn muốn nói chuyện với cô, thế nhưng nghe được cuộc đối thoại của hai người, nửa câu cũng không dám mở miệng.
Vốn tưởng rằng hắn thi được vào đại học A đã xem như là một người rất ưu tú rồi, vạn vạn lần không nghĩ tới núi này cao sẽ có núi khác cao hơn, hai người họ căn bản không phải học bá nữa, mà là học thần đi! Loại người phàm như hắn làm sao có thể chen lọt vào được!
........
Rốt cuộc thì Trương Đông cũng dùng thanh âm và tình cảm phong phú của mình giới thiệu xong về Tiếu Nam, bắt đầu giới thiệu về những người khác.
"Kia là Đàm Minh, một trong những bô lão của nhóm, là một thiếu niên nhiệt huyết, học cùng một khoa với hội trưởng, đều là năm ba, xong rồi, tiếp theo là Kỳ Hinh, bọn anh gọi cô ấy là Kỳ ca!" Nói tới đây, Trương Đông nâng mắt, trộm ngắm Kỳ Hinh một cái, thanh âm có chút mất tự nhiên, "Kỳ ca thật ra là tương đối hướng nội lại thẹn thùng, nhưng nếu thân với cô ấy rồi thì sẽ cảm thấy cô ấy rất thân thiện. Kỳ ca là một marketing chuyên nghiệp, cô ấy và anh đều là học sinh năm hai, Kỳ ca chính là một con quỷ marketing, bởi vì trước đây club chỉ có mỗi cô ấy là con gái cho nên chuyện lớn chuyện bé đều do cô ấy phụ trách, ở... ở điểm này, anh đặc biệt muốn cảm ơn Kỳ ca, cảm ơn Kỳ ca đã cống hiến hết mình cho club của chúng ta."
Trương Đông hơi đỏ mặt, lại nói: "Kỳ ca chơi game rất lợi hại, bảng xếp hạng các đại thần ăn gà đều có mặt cô ấy, còn có rất nhiều người chuyên nghiệp đều từng mời Kỳ ca tham gia thi đấu, carry toàn trường là hoàn toàn không thành vấn đề."
Đàm Minh bất mãn: "Dựa vào cái gì mà tao chỉ được có một câu giới thiệu mà Kỳ ca lại được giới thiệu dài như vậy chứ! Còn có mày quên nói một chuyện rồi, Kỳ ca đã vào game là tới người thân cũng không nhận, khủng bố muốn chết! Cả hội trưởng cô ấy cũng dám mắng!"
Kỳ Hinh mỉm cười: "Không thể nào."
Trương Đông tổng kết: "Tóm lại, Kỳ ca thật sự rất lợi hại, siêu lợi hại, là siêu cấp vô địch vũ trụ..." Hắn lại nói: "Bô lão cuối cùng chính là anh, anh cũng không có gì nhiều, là sinh viên khoa luật, cho nên nếu mấy đứa có vấn đề gì về pháp luật tương quan đều có thể tới hỏi anh..."
Đàm Minh bổ sung: "Đông Muội giả làm con gái rất xinh đẹp, mấy đứa cũng đã được chiêm ngưỡng qua rồi đúng không! Đông Muội của chúng ta có một trái tim thiếu nữ, các cậu nhớ phải che chở Đông Muội thật tốt! Một kiến nghị thân thiện tới từ đàn anh của mấy đứa, ngàn vạn lần! Đừng! Cong! Đông Muội của chúng ta so với thẳng nam, sắt thép còn thẳng hơn nhiều!"
Lời này nói ra khiến cho đại đa số người ở đây đều bật cười.
.........
Lê Trà Trà nghe bọn họ tự giới thiệu xong, lại không khỏi liếc mắt nhìn Tiếu Nam nhiều thêm một cái.
Cái club này tuy thiếu thành viên thế nhưng tất cả mọi người đều giữ vị trí nòng cốt, có một chỗ hữu dụng đặc biệt quan trọng. Những người này chung một nhóm, vô cùng hòa hợp, nếu ví như club này là một công ty loại nhỏ thì Kỳ Hinh phụ trách việc tuyên truyền marketing, Trương Đông phụ trách về bộ phận pháp luật, Tiếu Nam là ông chủ, mà Đàm Minh trước mắt xem ra là trợ lý kiêm người làm sinh động bầu không khí, đây là hình thức ban đầu mà một công ty phải có.
Ánh mắt nhìn người của Tiếu Nam quả thật không tệ, khó trách tại sao bầu không khí trong club có thể tốt như vậy.
Ba ba quả nhiên là ba ba.
Lúc này, Trương Đông lại nói: "Tiếp theo đây, chúng ta sẽ mời từng thành viên mới lên tự giới thiệu đi. Từ hàng đầu tiên nào."
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Lê Trà Trà.
Lê Trà Trà đối với trường hợp như vậy có thể nói là thành thạo, cô hào phóng bước lên trước bục giảng, bắt đầu tự giới thiệu. Sau khi tự giới thiệu xong, sáu thành viên mới phía dưới vỗ tay cật lực, "bốp bốp bốp", phi thường có tiết tấu.
Có người hỏi: "Có thể hỏi một vài vấn đề không ạ?"
Lê Trà Trà nhìn Trương Đông.
Trương Đông nói: "Chỉ cần mọi người vui, anh không có ý kiến."
Lê Trà Trà hỏi: "Các cậu muốn hỏi gì?"
Nam sinh hỏi: "Cậu thích loại con trai như thế nào?"
Lê Trà Trà nói: "Không có một loại hình cố định..." Dừng một lát, cô lại mỉm cười nói: "Tớ quan tâm sự nghiệp và học tập hơn, trong năm năm tới sẽ không tính tới chuyện yêu đương." Lời này vừa nói ra, trong phòng họp đều là mấy tiếng kêu rên.
Bất quá cũng có người tin tưởng có thể dựa vào tấm lòng nhiệt huyết của mình làm cho Lê Trà Trà động tâm: "Trà Trà, cậu thực sự có lý tưởng, rất có kế hoạch đối với tương lai, tớ đặc biệt thích những cô gái như vậy. Tớ cũng giống cậu, năm năm tới cũng sẽ không tính tới chuyện yêu đương, chỉ một lòng tập trung vào học tập và sự nghiệp, đàn ông con trai hẳn là đều lập nghiệp trước rồi mới có gia đình mà."
Một câu nói đánh thức tất cả các bạn học nam ở xung quanh!
Bọn họ tỏ thái độ sôi nổi!
"Đúng vậy, tớ cũng nghĩ như thế, yêu đương lúc đại học quả thực là quá ngu ngốc mà, chúng ta vẫn đang còn trẻ, hẳn là phải đặt thời gian và tâm sức lên việc học mới đúng. Yêu đương quá tốn thời gian, thà để dành thời gian yêu đương nồng thắm cho việc chuẩn bị tương lai của mình thì hơn."
"Tục ngữ nói rất đúng, "một nhà không quét, sao có thể quét thiên hạ", nhà mình còn chưa quét xong thì lấy cái gì để đi lập nghiệp chứ, tuy rằng nhà tớ nghèo, thế nhưng dựa vào việc đập đi xây lại, trong nhà có đến 12 phòng, tớ còn là con trai độc nhất..."
"Ha ha, tớ không giống cậu, hiện tại tớ mới 18 tuổi, tương lai của tớ còn dài, dù sao tớ tình nguyện nghèo cũng không để cho vợ tớ nghèo, hiện tại tớ sẽ dốc sức học tập vì tương lai của gia đình nhỏ! Để bản thân trở thành người có thể gánh vác được gánh nặng của gia đình, để vợ tương lai của tớ có thể thoải mái dễ chịu mà sống vui vui vẻ vẻ!"
.......
Trương Đông không nghĩ tới sự tình sẽ chuyển hướng tới mức này.
Phần giới thiệu dành cho thành viên mới biến thành bữa tiệc dành cho khổng tước xòe đuôi đua đòi.
Hắn đang muốn lên tiếng ngăn cản, liền nghe thấy Lê Trà Trà nói: "Tớ nói xong rồi, bạn tiếp theo là ai?" Đối với ý kiến của mọi người, cô đều có bộ dáng dầu muối không ăn, phảng phất như căn bản không nghe vào tai.
Nam sinh trà sữa trân châu ở hàng hai đi lên nhận lấy microphone.
Lê Trà Trà đi về chỗ ngồi, vừa mới ngồi xuống liền nhìn thấy Tiếu Nam ở bên cạnh đang viết cái gì đó lên giấy.
Cô nhìn qua.
Mặt trên có đánh số: 1, 2, 3, 4, 5, 6.
Phía dưới còn có gạch đỏ.
Cô nao nao, nếu như nói đây là đang khảo sát các thành viên mới thì hẳn là phải có bảy số mới đúng chứ, sao lại chỉ có sáu số?
Nam sinh trà sữa chân châu bắt đầu tự giới thiệu.
Tiếu Nam đặt bút xuống, lạnh lùng hừ một tiếng.
.......... Đám con rể lần này, không được một đứa nào.
- -------------------
Phía trên là power point giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ về hiệp hội bảo vệ môi trường biển của bọn họ, cùng với những thiết bị mà trước mắt bọn họ có được và những hoạt động thường ngày của club.
Trương Đông máy móc nhìn giấy đọc lại một lần, sau đó liếc nhìn những thành viên mới dưới bục giảng.
Phần lớn bọn họ nhìn lén Trà Trà còn nhiều hơn so với xem power point, hắn dám cam đoan, trong số các thành viên mới, trừ bỏ Trà Trà sư muội ra thì khả năng là chẳng có ai thuật lại được những gì hắn vừa mới nói.
Bất quá Trương Đông cũng hiểu được.
Lớn lên xinh đẹp thực sự là không có biện pháp nào, đám nam nhân ngoài kia cũng từng nhìn hắn như thế này.
Người cùng hoàn cảnh sẽ dễ dàng thấu hiểu nhau hơn!
.........
Trương Đông tiếp tục nói phần tiếp theo.
"Trước khi các thành viên mới tự giới thiệu về bản thân, anh sẽ giới thiệu những thành viên cốt cán của nhóm trước..." Năm ngón tay hắn khép lại, chỉ về phía Tiếu Nam ngồi hàng đầu tiên: "Hội trưởng của chúng ta, Tiếu Nam, mọi người có thể gọi là học trưởng, hoặc là hội trưởng, Nam ca cũng được. Hội trưởng của chúng ta có năng lực vô cùng xuất chúng..."
Con chuột nhẹ điểm một cái.
Một trang power point được lật sang, đều là quá khứ vĩ đại của Tiếu Nam, bao gồm rất nhiều loại giải thưởng.
Trương Đông đối với lão đại của mình là vô cùng sùng bái, chỉ sợ người khác không nghiêm túc xem, lại mở miệng niệm lại những công lao vĩ đại của anh một lần.
Tiếu Nam đứng lên, xoay người, gật đầu, xem như cùng mọi người chào hỏi. Lúc ngồi xuống, dư quang nơi khóe mắt anh thoáng nhìn sang, vừa lúc thấy tiểu cô nương bên người ngẩng cổ, xem đến thập phần chuyên chú, cũng rất nghiêm túc lắng nghe.
Tiếu Nam vốn dĩ không quá để ý tới mấy giải thưởng đó. Đối với anh, nhận được giải thưởng là chuyện rất bình thường, dù sao tương lai còn có giải thưởng cao hơn thế nữa.
Power point là Kỳ Hinh làm.
Lão đại của bọn họ chỉ có ấn tượng đối với những giải cấp bậc quốc gia mà thôi, những thứ khác đều là do cô hao hết tâm tư đi vơ vét, nghe nói trong nhà hội trưởng, các loại cúp bị anh ném vào trong một cái phòng nhỏ, nếu có cơ hội đi đến dọn dẹp nhà cho hội trưởng, cô hoàn toàn có thể chụp mấy tấm ảnh làm hình tuyên truyền, để cho mọi người nhìn một cái xem hội trưởng của bọn họ có tài hoa như thế nào!
Đáng tiếc, cô không có cơ hội đó.
Trên thực tế, giờ khắc này Tiếu Nam cũng đang suy nghĩ tới một đống cúp lớn cúp bé ở trong nhà, trong ấn tượng của anh, lần trước không cẩn thận làm hỏng ghế dựa ở trong phòng ngủ, anh đã thuận tay cầm một cái đi lót chân ghế thì phải.
Nhìn sang tiểu cô nương đang xem rất thoải mái, Tiếu Nam cảm thấy nhất định phải để cho cô nhìn thấy mấy cái cúp kia của anh, cái khác không nói, mấy cái cúp của anh nhìn thôi cũng có cảm giác chấn động thị giác rồi.
Tiếu Nam bâng quơ nhẹ nhàng nói: "Chỉ là một chút giải thưởng nhỏ mà thôi."
Lê Trà Trà nâng mắt: "Rất lợi hại."
Tiếu Nam nghe được chữ "rất" kia, không vừa lòng lắm với loại trình độ hình dung này, hừ một tiếng, nói: "Tạm được."
Lê Trà Trà bỗng nhiên nói: "Thì ra anh cũng lấy được giải thưởng Olympic Vật Lý của học sinh trung học toàn quốc, em cứ nghĩ là anh lấy được mấy loại giải thưởng đều là về khoa học kỹ thuật sáng tạo, cảm thấy anh đối với mấy thứ đó khá có hứng thú."
Tiếu Nam chú ý tới từ "cũng" của cô, nhìn Lê Trà Trà một cái: "Cô cũng lấy được?"
Lê Trà Trà nói: "Chỉ là giải ba thôi, nếu cuộc thi đó có anh, khả năng giải ba cũng không đến lượt em... Những giải thưởng mà em lấy được đều là về văn học, viết này nọ, nói vài lần là có thể lấy được..." Hình như nghĩ đến cái gì, cô lấy điện thoại di động ra, mở album, chọn một tấm hình, "Đây đều là giải thưởng em có được."
Tiếu Nam phóng to hình ảnh, nhìn qua.
Một kệ thủy tinh rất lớn, bên trong có rất nhiều cúp, vừa phóng to lên liền thấy có: Giải Nhất cuộc thi tìm kiếm cây bút trẻ, giải Nhất cuộc thi văn học do Bắc Đại tổ chức, giải Nhất cuộc thi tiếng Anh trung học toàn quốc, giải Nhất cuộc thi tiếng Anh ngôi sao hy vọng do đài truyền hình trung ương tổ chức, giải Nhất cuộc thi âm nhạc thanh thiếu niên, giải Nhất cuộc thi nhảy dịp quốc tế thiếu nhi,...
Lê Trà Trà nói: "Em học mấy cái này nhanh hơn người khác, sau khi học xong mới thích tham gia thi đấu, còn có rất nhiều cuộc thi nhỏ, giải nhì, giải ba, linh tinh đều được cất ở trong hộp."
Tiếu Nam nhớ tới lời Đàm Minh nói, cô nhóc Lê Trà Trà này là sinh viên nhảy lớp, đặc cách được nhận vào học khoa quản lý công thương.
Tiếu Nam vốn là đang không vừa lòng với câu khen kia của Lê Trà Trà, hiện giờ chút không hài lòng này cũng biến mất hầu như không còn, thay vào đó chính là một giọng điệu tự hào, anh gật đầu "Ừ" một tiếng, nói: "Hổ phụ không sinh khuyển nữ, không tồi."
Lê Trà Trà cũng rất nhập vai: "Ba ba vẫn là lợi hại nhất."
Tiếu Nam: "Về sau tiếp tục cố lên."
Lê Trà Trà: "Vâng, ba ba."
......
Nam sinh trà sữa trân châu ngồi hàng hai vẫn luôn muốn nói chuyện với cô, thế nhưng nghe được cuộc đối thoại của hai người, nửa câu cũng không dám mở miệng.
Vốn tưởng rằng hắn thi được vào đại học A đã xem như là một người rất ưu tú rồi, vạn vạn lần không nghĩ tới núi này cao sẽ có núi khác cao hơn, hai người họ căn bản không phải học bá nữa, mà là học thần đi! Loại người phàm như hắn làm sao có thể chen lọt vào được!
........
Rốt cuộc thì Trương Đông cũng dùng thanh âm và tình cảm phong phú của mình giới thiệu xong về Tiếu Nam, bắt đầu giới thiệu về những người khác.
"Kia là Đàm Minh, một trong những bô lão của nhóm, là một thiếu niên nhiệt huyết, học cùng một khoa với hội trưởng, đều là năm ba, xong rồi, tiếp theo là Kỳ Hinh, bọn anh gọi cô ấy là Kỳ ca!" Nói tới đây, Trương Đông nâng mắt, trộm ngắm Kỳ Hinh một cái, thanh âm có chút mất tự nhiên, "Kỳ ca thật ra là tương đối hướng nội lại thẹn thùng, nhưng nếu thân với cô ấy rồi thì sẽ cảm thấy cô ấy rất thân thiện. Kỳ ca là một marketing chuyên nghiệp, cô ấy và anh đều là học sinh năm hai, Kỳ ca chính là một con quỷ marketing, bởi vì trước đây club chỉ có mỗi cô ấy là con gái cho nên chuyện lớn chuyện bé đều do cô ấy phụ trách, ở... ở điểm này, anh đặc biệt muốn cảm ơn Kỳ ca, cảm ơn Kỳ ca đã cống hiến hết mình cho club của chúng ta."
Trương Đông hơi đỏ mặt, lại nói: "Kỳ ca chơi game rất lợi hại, bảng xếp hạng các đại thần ăn gà đều có mặt cô ấy, còn có rất nhiều người chuyên nghiệp đều từng mời Kỳ ca tham gia thi đấu, carry toàn trường là hoàn toàn không thành vấn đề."
Đàm Minh bất mãn: "Dựa vào cái gì mà tao chỉ được có một câu giới thiệu mà Kỳ ca lại được giới thiệu dài như vậy chứ! Còn có mày quên nói một chuyện rồi, Kỳ ca đã vào game là tới người thân cũng không nhận, khủng bố muốn chết! Cả hội trưởng cô ấy cũng dám mắng!"
Kỳ Hinh mỉm cười: "Không thể nào."
Trương Đông tổng kết: "Tóm lại, Kỳ ca thật sự rất lợi hại, siêu lợi hại, là siêu cấp vô địch vũ trụ..." Hắn lại nói: "Bô lão cuối cùng chính là anh, anh cũng không có gì nhiều, là sinh viên khoa luật, cho nên nếu mấy đứa có vấn đề gì về pháp luật tương quan đều có thể tới hỏi anh..."
Đàm Minh bổ sung: "Đông Muội giả làm con gái rất xinh đẹp, mấy đứa cũng đã được chiêm ngưỡng qua rồi đúng không! Đông Muội của chúng ta có một trái tim thiếu nữ, các cậu nhớ phải che chở Đông Muội thật tốt! Một kiến nghị thân thiện tới từ đàn anh của mấy đứa, ngàn vạn lần! Đừng! Cong! Đông Muội của chúng ta so với thẳng nam, sắt thép còn thẳng hơn nhiều!"
Lời này nói ra khiến cho đại đa số người ở đây đều bật cười.
.........
Lê Trà Trà nghe bọn họ tự giới thiệu xong, lại không khỏi liếc mắt nhìn Tiếu Nam nhiều thêm một cái.
Cái club này tuy thiếu thành viên thế nhưng tất cả mọi người đều giữ vị trí nòng cốt, có một chỗ hữu dụng đặc biệt quan trọng. Những người này chung một nhóm, vô cùng hòa hợp, nếu ví như club này là một công ty loại nhỏ thì Kỳ Hinh phụ trách việc tuyên truyền marketing, Trương Đông phụ trách về bộ phận pháp luật, Tiếu Nam là ông chủ, mà Đàm Minh trước mắt xem ra là trợ lý kiêm người làm sinh động bầu không khí, đây là hình thức ban đầu mà một công ty phải có.
Ánh mắt nhìn người của Tiếu Nam quả thật không tệ, khó trách tại sao bầu không khí trong club có thể tốt như vậy.
Ba ba quả nhiên là ba ba.
Lúc này, Trương Đông lại nói: "Tiếp theo đây, chúng ta sẽ mời từng thành viên mới lên tự giới thiệu đi. Từ hàng đầu tiên nào."
Ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Lê Trà Trà.
Lê Trà Trà đối với trường hợp như vậy có thể nói là thành thạo, cô hào phóng bước lên trước bục giảng, bắt đầu tự giới thiệu. Sau khi tự giới thiệu xong, sáu thành viên mới phía dưới vỗ tay cật lực, "bốp bốp bốp", phi thường có tiết tấu.
Có người hỏi: "Có thể hỏi một vài vấn đề không ạ?"
Lê Trà Trà nhìn Trương Đông.
Trương Đông nói: "Chỉ cần mọi người vui, anh không có ý kiến."
Lê Trà Trà hỏi: "Các cậu muốn hỏi gì?"
Nam sinh hỏi: "Cậu thích loại con trai như thế nào?"
Lê Trà Trà nói: "Không có một loại hình cố định..." Dừng một lát, cô lại mỉm cười nói: "Tớ quan tâm sự nghiệp và học tập hơn, trong năm năm tới sẽ không tính tới chuyện yêu đương." Lời này vừa nói ra, trong phòng họp đều là mấy tiếng kêu rên.
Bất quá cũng có người tin tưởng có thể dựa vào tấm lòng nhiệt huyết của mình làm cho Lê Trà Trà động tâm: "Trà Trà, cậu thực sự có lý tưởng, rất có kế hoạch đối với tương lai, tớ đặc biệt thích những cô gái như vậy. Tớ cũng giống cậu, năm năm tới cũng sẽ không tính tới chuyện yêu đương, chỉ một lòng tập trung vào học tập và sự nghiệp, đàn ông con trai hẳn là đều lập nghiệp trước rồi mới có gia đình mà."
Một câu nói đánh thức tất cả các bạn học nam ở xung quanh!
Bọn họ tỏ thái độ sôi nổi!
"Đúng vậy, tớ cũng nghĩ như thế, yêu đương lúc đại học quả thực là quá ngu ngốc mà, chúng ta vẫn đang còn trẻ, hẳn là phải đặt thời gian và tâm sức lên việc học mới đúng. Yêu đương quá tốn thời gian, thà để dành thời gian yêu đương nồng thắm cho việc chuẩn bị tương lai của mình thì hơn."
"Tục ngữ nói rất đúng, "một nhà không quét, sao có thể quét thiên hạ", nhà mình còn chưa quét xong thì lấy cái gì để đi lập nghiệp chứ, tuy rằng nhà tớ nghèo, thế nhưng dựa vào việc đập đi xây lại, trong nhà có đến 12 phòng, tớ còn là con trai độc nhất..."
"Ha ha, tớ không giống cậu, hiện tại tớ mới 18 tuổi, tương lai của tớ còn dài, dù sao tớ tình nguyện nghèo cũng không để cho vợ tớ nghèo, hiện tại tớ sẽ dốc sức học tập vì tương lai của gia đình nhỏ! Để bản thân trở thành người có thể gánh vác được gánh nặng của gia đình, để vợ tương lai của tớ có thể thoải mái dễ chịu mà sống vui vui vẻ vẻ!"
.......
Trương Đông không nghĩ tới sự tình sẽ chuyển hướng tới mức này.
Phần giới thiệu dành cho thành viên mới biến thành bữa tiệc dành cho khổng tước xòe đuôi đua đòi.
Hắn đang muốn lên tiếng ngăn cản, liền nghe thấy Lê Trà Trà nói: "Tớ nói xong rồi, bạn tiếp theo là ai?" Đối với ý kiến của mọi người, cô đều có bộ dáng dầu muối không ăn, phảng phất như căn bản không nghe vào tai.
Nam sinh trà sữa trân châu ở hàng hai đi lên nhận lấy microphone.
Lê Trà Trà đi về chỗ ngồi, vừa mới ngồi xuống liền nhìn thấy Tiếu Nam ở bên cạnh đang viết cái gì đó lên giấy.
Cô nhìn qua.
Mặt trên có đánh số: 1, 2, 3, 4, 5, 6.
Phía dưới còn có gạch đỏ.
Cô nao nao, nếu như nói đây là đang khảo sát các thành viên mới thì hẳn là phải có bảy số mới đúng chứ, sao lại chỉ có sáu số?
Nam sinh trà sữa chân châu bắt đầu tự giới thiệu.
Tiếu Nam đặt bút xuống, lạnh lùng hừ một tiếng.
.......... Đám con rể lần này, không được một đứa nào.
Bình luận truyện