Chương 138: Bại?
Có người hiểu biết liền kinh hô lên một tiếng, "Gia Y Độc Chu" này thuộc về Thú Linh, sau khi Hóa Khải hình dạng đặc biệt đáng sợ, so với thân phận Thái Tử đế quốc của Tần Chính thì có chút không phù hợp. Vì vậy bình thường, Tần Chính đều ít khi dùng tới Cự Linh Hóa Khải, từ đó có thể thấy chính Lăng Phong đã bức hắn phải dùng tới bước này!
- Tiên Thiên linh kỹ - Huyền Kính!
Âm thanh băng nứt quái dị truyền ra, hai chân Tần Chính khẽ điểm, một đạo quang ảnh thủy lam sắc lan ra, chính là không khí đang bị đóng băng thành một băng kính. Nhìn kỹ có thể thấy bằng kính này cũng không phải là thực thể thuần túy, mà còn có hư ảo xen lẫn trong đó, hơn nữa mơ hồ lại có thiên địa vạn vật chiếu rọi, phảng phất như vô số không gian xếp chồng chất lên nhau ở bên trong!
Lăng Phong kinh sợ biến sắc, không dám có chút tâm tư ẩn giấu thực lực nữa, hai chân súc thế, sau đó áp lực tăng đến cực điểm liền chuyển bước, chân lực khí mạch trong cơ thể dưới một bước "Thác Bộ" huyền ảo này được phát ra, kế đó hắn chợt quát:
- Lục Thốn Kình!
Lăng Phong mãnh mẽ xuất kiếm, cánh tay của hắn vào giờ khắc này có chút hư ảo, phảng phất như một lần bạo khởi xuất kiếm này ngay cả không khí xung quanh cũng bị xoáy vào! Tinh Thiết Kiếm đại khai đại hợp, ở giữa không trung hung hăng chém tới, một đạo bạch sắc quang điện xé rách hư không, bổ thẳng lên mặt trước của thủy lam sắc băng kính!
Mạch Kha kinh sợ nói:
- Tu vi của Phong nhi từ khi nào đã đạt tới trình độ như vậy?
Kiều Sâm Đặc bên cạnh cũng là u oán liếc nhìn hắn, làm sự phụ như ngươi ngay cả tu vi của đồ đệ tiến triển khi nào cũng không rõ, trong mắt hắn, lão vô lại này thật sự đáng đánh.
- Rắc rắc!
Thủy lam sắc băng dưới trọng kích của một chiêu vừa rồi xuất hiện rạn nứt. Khi mọi người đang vô cùng vui mừng, Tần Chính đột nhiên cười nhạt một tiếng:
- Ngươi chỉ có chút thủ đoạn như vậy thôi sao?
Hai tay của hắn kết khởi nguyên lực ấn phức tạp, trong chớp mắt, một dòng nước màu lam tràn khắp bề mặt băng kính đang bị vỡ nứt, sau đó lập tức đem nó hoàn toàn hợp lại!
-Đinh!
Tinh Thiết Kiếm phảng phất như bị đúc vào một khối kim loại, ngưng kết trong tầng băng kính không cách nào nhúc nhích được, cùng lúc đó, Lăng Phong cảm thấy một đạo hàn ý theo thân kiếm nhanh chóng đột kích kỳ kinh bát mạch của mình! Hắn hoảng hốt, đang định liều mạng rút kiếm xoay người lại, thì Tần Chính đột nhiên điên cuồng gào to:
- Trả kiếm lại cho người đó! Hãy thi triển đòn công kích mạnh nhất của ngươi đi, để ta coi đến tột cùng ngươi có xứng với lời khen của ta không?
Dứt lời, "Ba" một tiếng, một cỗ kình lực từ băng kính sinh ra trực tiếp đánh bay Lăng Phong lên không trung!
- Hảo!
Lăng Phong phát xuất cuồng tính, cũng không còn kiêng kỵ cái gì nữa, thầm nghĩ đối thủ trước mặt đáng để hắn dùng một kích oanh liệt nhất đánh một trận! Thân hình của hắn đang ở giữa không trung, ý thức hải chấn động, Hỏa hệ Kiếm Nguyên đột nhiên hiện lên trước trán, kéo theo một cỗ Hỏa hệ Nguyên lực dâng trào, trong phương viên một trượng, mơ hồ có khí lưu bị bốc hơi! Một tầng quang mang ngân sắc rực rỡ bao quanh thân hắn tựa như một vị thần.
Tư nhân trì kiếm, minh nguyệt đương không!
Giờ khắc này, dường như cả ánh trăng cùng muôn vì sao trên bầu trời cũng chịu làm nền cho Lăng Phong.
...
- Khí Linh! Đúng là Khí Linh!
Trong mắt Tần Chính vẻ đố kỵ chợt lóe lên, hắn bỗng nhiên minh bạch trong Áo La Thương Hội, vì sao Lăng Phong không hề động tâm chút nào trước lời mời của mình - có Khí Linh trong người, chỉ cần tu vi không ngừng tiến bộ, sau này vấn đỉnh Thánh Vực là chuyện vô cùng chắc chắn, hắn cần gì phải vì trở thành làm một Thánh Vực mà cúi đầu cơ chứ?
Trên thực tế, con bài chưa lật của Lăng Phong tự nhiên không chỉ có thế!
- Ngự Thứ, Phong Viêm Dung!
Áo bào của Lăng Phong bay phất phới, cuồng ngạo quát lên:
- Lục Thốn Kình trong Cực Thốn Kình!
Kiếm nguyên cũng có thể coi là phân thân của Kiếm linh, bản thân có thể phân hưởng tất cả các lĩnh kỹ Kiếm Linh, vì vậy "Ngự Thứ" này là một Tiên Thiên linh kỹ có thể thi triển được.
Giờ khắc này Tiên Thiên linh kỹ "Ngự Thứ" Cùng với hậu thiên linh kỹ "Hỏa Cầu" dung hợp, tay trái Lăng Phong kết khởi nguyên lực ấn, chỉ thấy liên tiếp mười hai khỏa hỏa cầu hiện lên, lập tức rất nhanh bắt đầu dung hợp, sau đó xếp chồng lên tầng ngoài của kiếm linh!
Từ xa nhìn lại, một thanh tiểu kiếm dài chưa quá một xích màu xanh lam hiện lên trước trán Lăng Phong, Hỏa hệ nguyên lực dâng trào thiêu đốt khiến cả một vùng trời trở nên rực đỏ! Khí huyết của Lăng Phong sôi trào, thanh âm tựa như nham thạch nóng chảy từ trong cơ thẻ hắn không ngừng truyền ra, hắn coi thân thể mình như một lò luyện, muốn triệt để luyện hóa cả khối thiên địa này!
Xuy! Xuy!
Một đạo bích quang, một đạo ngân quang, phảng phất từ cửu thiên rơi xuống, quang hoa rực rỡ hầu như chiếu rọi khắp thiên địa! Trong nháy mắt màn đêm trở nên bừng sáng, không ngờ một kích kia lại có khí thế nghịch chuyển thiên địa âm dương! truyện được lấy tại truyenbathu.vn
Kiếm chưa đến, khí lưu mãnh liệt đã rung động vù vù, trên mặt đất, lấy Tần Chính làm trung tâm, dưới áp lực mạnh mẽ, một vòng tròn không ngừng mở rộng! Mặc cho Lăng Phong tạo thế, Tần Chính dĩ nhiên không chút nhúc nhích, khí tức toàn thân thu liễm, phảng phất như biến thành một người đần độn vậy.
Nhìn Lăng Phong ngự kiếm lăng không, tất cả mọi người vây quanh quan chiến đều không nhịn được lộ vẻ kích động và sùng kính. Bọn họ đều là thần dân của công quốc, mà trong công quốc lại xuất hiện cường giả trẻ tổi như Lăng Phong, có nghĩa là tương lai công quốc sẽ ngày càng hưng thịnh, do đó họ tự nhiên là rất vui mừng. Thần tình Tang Tây Nặc chấn động, giờ khắc này, hắn cũng minh bạch được tại sao Hoàng Phủ Lập coi trọng Lăng Phong - cường giả trẻ tuổi có tiềm lực như vậy, mặc kệ là thế lực gì đều muốn chú ý che chở đi.
Kiếm khí phiêu đãng, áp sát trong vòng ba trượng!
Trong giây lát, Tần Chính cũng bắt đầu di động, hắn quát lớn một tiếng:
- Nguyên Mạch Thuật - Huyền Kính Băng Phong!
Nhất thời dưới chân hắn xuất hiện lam sắc quang ảnh tựa như tơ nhện lan tràn ra, tạo thành một khoảng lam quang mơ hồ.
Trong phương viên một trượng xuất hiện mạng nhện màu đen, bên trong có lam quang lập lòe bất định, phảng phất như một mặt thủy kính, chiếu rọi vạn vật, mà không hề làm đóng băng vạn vật, quả thật là vô cùng quỉ dị!
Lăng Phong cầm kiếm bay tới nhìn thấy hình ảnh quỉ dị như thế, trong lòng hắn bỗng nhiên hiện lên một câu thơ cổ:
- Hoa phi hoa, vụ phi vụ...
Xuy, Tinh Thiết Kiếm dĩ nhiên không chút trở ngại đâm xuống mặt trên của mạng nhện, chợt một cỗ lực kết dính phảng phất như lực dính của đầm lầy vạn năm bám lên thân kiếm, khiến Lăng Phong cũng vô pháp nhúc nhích!
Kiếm quang có thể so sánh với lực lượng cấp bậc cửu tinh dĩ nhiên bị hãm sâu trong đó, vô pháp thoát khỏi!
Ti, Hỏa hệ Kiếm nguyên trảm tới! Hai mắt Tần Chính chợt lóe tinh quang,
Thình thịch! Lăng Phong cảm giác được Tinh Thiết Kiếm vào giờ khắc này không cam lòng chấn động, đáng tiếc lực lượng kết dính quá mạnh mẽ, khiến nó không thể giãy dụa thoát ra được! Trên Kiếm nguyên bích quang chớp động, nhưng không làm nên chuyện gì,
Trong nháy mắt, hắn có cảm giác ngay cả linh hồn dường như cũng bị đông lại!
Oanh, Lăng Phong như một khối mộc thạch bị một kích đánh bay ra xa, Hỏa hệ Kiếm nguyên quang mang ảm đạm, lập tức tiêu thất. Hai mắt Tần Chính hiện lên sát khí bí ẩn, đầu ngón chân chĩa xuống đất, phi thân ngự sử Huyền Kính Chu Võng truy kích về phía Lăng Phong!
- A, đại mộc đầu!
Kiều Kiều kinh hô, thân hình mềm mại của nàng nhún một cái, nhất thời muốn bay tới. Nhưng Kiều Sâm Đặc càng nhanh hơn nàng, hắn tức giận hừ một tiếng, thân hình thoáng cái xuất hiện trước mắt Tần Chính, sau đó mạnh mẽ xuất một quyền đánh tới!
Bình luận truyện