Tinh Ngự

Chương 167: Thánh Hải Tư Lam (1)



Kết quả xuất hiện!

Liên hoa run rẩy nghênh chiến ngân quang, "Bá bá" hai tiếng, liên hoa vỡ nứt ra, vòng tròn khí lãng vô hình cường đại bạo tạc từ trung tâm quét ngang sang bốn phía!

Trung tâm ngân quang, Hằng Trùng cảm thấy như bị vài tên cửu tinh liên thủ đánh ra một kích, cho dù bản thân đã là Thánh Vực nhưng không sử dụng ' Vực' tuyệt đối không chịu nổi cường độ công kích bậc này! Bạn đang xem tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ

Oanh!

Ngân quang vỡ thành vô số quang điểm. Hằng Trùng thân thể hơi có chút chật vật từ trong ngân quang thoáng hiện. Cước bộ loạn choạng bất ổn!

Ở trong trong ánh mắt chấn động của mọi người, hắn thoáng sửa sang lại dung mạo, thoải mái nói:

- Ngươi thắng!

Tuy rằng kết quả như vậy là do bản thân không hề dùng 'Vực', chân lực cũng áp chế ở dưới bát tinh thế nhưng Lăng Phong có thể thắng được bản thân chính là sự thực. Hắn hiếu kỳ mà hỏi:

- Một chiêu kiếm khí biến hóa kia của ngươi đích thực không tệ, tên gọi là gì?

- Chiết Liên Thiểm!

- Chiết Liên Thiểm, Chiết Liên Thiểm!

Thì thào nói hai lần cái tên này, Hằng Trùng cười ha ha:

- Tên hay!

Nói xong, hắn huýt một tiếng dài, thân hình đột nhiên tiêu thất:

- Hôm nay đánh một trận, lấy được nhiều lợi ích! Tiểu hữu, có duyên sẽ gặp lại!

Trông thấy hắn thân ảnh lóe lên rồi tiêu thất, Lăng Phong hơi lộ ra một tia hâm mộ: thoắt ẩn thoắt hiện, đây mới thực sự là bản sắc phong phạm cường giả sao?

Thoáng suy tư trong chốc lát, tổng kết một phen kinh nghiệm chiến đấu vừa rồi, Lăng Phong lộ ra dáng tươi cười thoả mãn. Nếu không có Hằng Trùng nói về dùng thần ngự kiếm một phen, Lăng Phong sử dụng Chiết Liên Thiểm cũng không thể tạo nên cảnh tượng oanh động này, càng không thể huyễn hóa ra hai đóa liên hoa!

Kiều Sâm Đặc lộ ra vài phần không đành, hắn biết tính tình Hằng Trùng, vì vậy cũng không có mạnh mẽ giữ lại. Tối hôm qua khi thương nghị. Nguyên bản Kiều Sâm Đặc muốn mời Hằng Trùng phối hợp trợ giúp Lăng Phong tạo thế. Tốt nhất khi tỷ thí chỉ thắng một đường. Kết quả cuộc tỷ thí này không cần Hằng Trùng khiêm nhường, đơn luận kiếm thuật thậm chí Lăng Phong còn chiếm chút thượng phong!

Đáp xuống đất, Lăng Phong sửng sốt, mọi người ở Sư Tâm Đường đều dùng một loại nhãn thần cuồng nhiệt nhìn về phía hắn. Còn không chờ hắn kịp hiểu, Lô Sâm sư huynh đệ ba người liền chạy tới đây, bắt lấy tay chân Lăng Phong tung lên không trung, Cảnh Vân hét lớn:

- Lão Lục, lão Lục!

Hắc Đình Tư mỉm cười, đột nhiên giơ cao cánh tay, hô lớn:

- Giáo quan!

Đoàn người hơi trầm mặc, rồi lập tức bộc phát ra một tiếng thét kinh thiên động địa:

- Giáo quan! Giáo quan! Giáo quan!

Âm thanh vang vọng cả thương khung!

Muốn hỏi dân chúng ở Áo La đế quốc yêu thích nhất là dạng người gì, không thể nghi ngờ chính là anh hùng, anh hùng cùng với cường giả trong truyền thuyết là được nhiều người hâm mộ nhất.

Đánh bị thương Thánh Vực cường giả Tất Phong, trên vương yến đối chiến Tần Chính, dẫn động Hằng Trùng tới cửa tới khiêu chiến, một loạt sự tình này phát sinh làm danh tiếng Lăng Phong trong nháy mắt lan truyền khắp Thần Vẫn đại lục! Nếu như muốn bình chọn nhân vật phong vân năm 35595 lịch Thần Vẫn mà nói. Lăng Phong chỉ sợ sẽ dùng ưu thế tuyệt đối đứng đầu!

Kiều Sâm Đặc sau khi Hằng Trùng rời đi, liền đến gặp Mạch Kha thương nghị. Dù sao hiện tại Lăng Phong danh tiếng đã truyền ra, vậy cũng không cần phải tiếp tục che che giấu giấu, dù sao Lăng Phong lĩnh mệnh tham gia Thương Khung Hội Chiến, sớm muộn gì người ta cũng biết, còn không bằng hành sự càng cao càng tốt! Như vậy, sau này Võ Thần Phong cũng phải cố kỵ một chút.

Vì vậy, dưới sự thúc đẩy của lực lượng hành chính Tinh Lam công quốc, danh tiếng Lăng Phong đã đạt tới mức đỉnh phong!

Khi vô số tu luyện giả đem Lăng Phong coi là mục tiêu nỗ lực, nhưng cũng có không ít người không phục, đều là người trẻ dựa vào cái gì mà ngươi lại đè đầu cưỡi cổ ta? Tâm tình như vậy xuất hiện hầu hết ở những gia đình võ học thâm sâu, những người trẻ tuổi truyền thừa bất phàm, bọn họ âm thầm hạ quyết tâm sẽ khiến Lăng Phong đẹp mặt ở trong Thương Khung Hội Chiến!

Không thể không thừa nhận, câu nói kia của Tần Chính tạo nên tác dụng không nhỏ. Ít nhất tạo thêm cho Lăng Phong không ít địch nhân!

Nương theo tuyên truyền tạo thế cho Lăng Phong, công quốc Tinh Lam tuyên bố một tin tức. Nội dung tin tức chủ yếu là muốn thu thập một ít tài liệu, trong đó có một số tài liệu hiếm có khó tìm, thí dụ như long cốt thảo, xà văn cương tâm các loại. Bất quá đối với đại đa số mọi người, việc này bất quá chì là chút nhạc đệm hoàn toàn không chút quan trọng trong cuộc sống của họ mà thôi.

Bởi diện tích rộng, thực lực các phương rắc rối phức tạp, những năm trước kia có một số nhiệm vụ mạc danh kỳ diệu cũng không thấy ít. Nhỏ thì giúp vị đại thủ lĩnh một thế lực tìm kiếm sủng vật mất tích. Lớn thì tìm người hoàng thất bị lưu vong về đội vương miện. Công quốc Tinh Lam năm nay tuy rằng phát sinh rất nhiều đại sự, khiêu khích nhiều sự chú ý, nhưng vẫn còn chưa đủ phân lượng để mọi người quan tâm việc vặt vãnh này.

Chỉ có vài người hữu tâm là chú ý tới tin tức này.

Trong hoàng cung Áo la, Mộc Vũ Lâm nhàn nhạt cười, trong tay nắm một phần văn kiện. Ngọc thủ chậm rãi chỉ lướt trên văn kiện. Lập tức, nàng nhìn về phía thị nữ trước mặt:

- Đây là tin tức gần đây nhất?

- Đúng vậy!

Thị nữ hoạt bát nói:

- Tiểu thư, phần tin tức này là Áo La Thương Hội công khai tuyên bố.Văn kiện cuối cùng của ta là từ phân hội Tinh Lam bên kia truyền đến, hơn nữa Tinh Lam công quốc cũng tuyên bố một tin tức đồng dạng.

Yên lặng nhắm mắt tự hỏi một lát, Mộc Vũ Lâm lộ ra một tia mỉm cười, phảng phất như thấy được đồ yêu thích, nàng lẩm bẩm nói:

- Thật là có ý tứ, long cốt thảo loại tài liệu trân quý này nương theo thi thể long thú mà mọc lên, thu nạp năng lượng khổng lồ trong long cốt, người bình thường cho dù đạt được cũng không có tác dụng gì

- Phần tin tức này trên mặt dĩ nhiên lại miêu tả kỹ càng hình dạng cùng với hoàn cảnh sinh trưởng của long cốt thảo, xem ra Tinh Lam thành thật sự có vị cao nhân nào đó!

Nàng trầm ngâm, lòng bàn tay đột nhiên xuất hiện một khối Tinh Chương, đây đúng là thứ mà Gia Liệt Áo đã tặng cho nàng ... Thực Cốt Bạo!

- Tiểu thư, Tinh Lam thành nếu có người nào khiến cho người hứng thú, không bằng người nói với đế quân để gọi hắn về đây là được.

Thị nữ nhịn không được nói vậy. Trong giọng nói của nàng đối với Áo La đế quân có chỗ bất kính. Giống như Áo La đế quân là một hạ nhân có thể tùy ý rầy la! Vậy mà Mộc Vũ Lâm cũng không có trách cứ nàng, dường như cảm thấy đây là việc đương nhiên.

- Không cần, một cây hoa đẹp nếu như chuyển sang trồng nơi khác thường thường sẽ không còn tươi đẹp như trước nữa!

Mộc Vũ Lâm hơi thở dài, trên mặt thậm chí còn có ý phiền muộn nói không nên lời, phảng phất như một con chim tước bị giam trong thâm cung, dù cho người ngoài nhìn vào thấy vinh quang ra sao, nhưng bi ai trong đó lại chỉ có mình mình biết.

- Lão sư, người xem phần tin tức này.

Một người thanh niên vóc dáng cao to, trên đầu mang mũ não đang vội vàng chạy vào trong sân, tay quơ quơ văn kiện.

- Miểu nhi, vi sư đã nói với ngươi bao nhiêu lần, gặp chuyện gì cũng phải bình tĩnh, thế nào mà vẫn như trẻ con vậy?

Ở giữa sân, một lão giả khuôn mặt cao thượng, đầu đầy sợi bạc cười mắng một tiếng, hắn nhẹ nhàng buông tài liệu trong tay, động tác uyển chuyển liền mạch nói không nên lời.

- Dạ. Lão sư!

Thanh niên tên Vi Miểu le lưỡi. Hắn hưng phấn mà nói:

- Là về tin tức bên Tinh Lam thành, lão sư ngài không phải bảo con tùy thời quan tâm đến tin tức ở đó sao? Ngày hôm nay con ở Lục Liễu phân hội thấy một tin tức truyền từ bên kia đến!

- A?

Lão giả tóc bạc cũng cảm thấy hứng thú, hắn tiếp nhận văn kiện trong tay thanh niên, chậm rãi xem qua một lượt biểu tình liền nghiêm túc lại, lại xem tỉ mỉ một lần nữa sau đó chậm rãi khép văn kiện, khẽ nhắm mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện