Tinh Ngự

Chương 257: Vô Cốt Nhu Thân lại tấn cấp (2)!



Một cỗ dịch thể màu nhũ bạch mang theo khí tức thơm ngát không gì sánh được dọc theo mũi Tinh Thiết kiếm nhanh chóng chảy về phía thân thể Lăng Phong. Đến khi Lăng Phong tỉnh táo lại, dịch thể này đã tràn khắp toàn thân hắn, loại cảm giác kỳ lạ này khiến hắn nghĩ đến tình cảnh khi Mộ Dung Yên dạy mình luyện hóa ngân giác giáp. Thế nhưng tình huống lần này so với trước còn hung hiểm hơn gấp trăm lần.

Lăng Phong cảm giác mỗi một tấc da thịt trên người đều đau đớn như bị kim châm, loại cảm giác đau đớn này trực tiếp đánh sâu vào trong xương cốt, tựa như đang có người cầm một thanh chủy thủ sắc bén đâm xuyên qua da thịt rồi tiếp tục đục lỗ trên xương cốt của mình. Truyện được copy tại Truyện Bất Hủ

Đau đớn!

Đau đớn vô biên vô hạn, như không có tận cùng, đau đớn chưa từng có, thậm chí so với tình cảnh "ngưng kiếm linh" khi xưa cũng mạnh hơn gấp chục lần! Lăng Phong muốn rống to lên, muốn điên cuồng mà phát tiết, thế nhưng vừa rồi đã hao hết toàn bộ năng lực vào một kiếm kia, cho nên dục vọng phát tiết vào lúc này chỉ có thể là một hy vọng xa vời.

Lăng Phong liều mạng hồi tưởng lại toàn bộ những tri thức bên trong thức hải, hi vọng dùng cách này có thể làm giảm bớt được đau đớn, đột nhiên, một thiên công quyết hiện lên trong đầu hắn, đó chính là Vô Cốt Nhu Thân mà hắn đã từng xem qua nhưng chưa từng chăm chú tu luyện.

Vô Cốt Nhu Thân tuy rằng cường đại, Lăng Phong cũng đem nó dốc lòng truyền thụ cho Huyết Sát Vệ, thế nhưng chính hắn lại chưa hề dụng tâm tu luyện, nguyên nhân bởi vì những công pháp mà hắn nắm giữ đã đủ nhiều rồi. Phong Viêm Dung, kiếm thuật ba tầng cảnh giới, Thác Bộ, thậm chí còn có cả Chiết Liên Thiểm mà bản thân tự nghĩ ra, không một tuyệt học nào không phải là thứ khi tu luyện đến đỉnh phong đều có thể tranh hơn thua cùng Thánh Vực cường giả!

Lăng Phong hiểu rõ đạo lý "tham nhiều thì nhai không kỹ", cho nên đối với Vô Cốt Nhu Thân hắn chỉ xem lướt qua, rồi sau đó lại đem tuyệt đại bộ phận tâm lực đặt trên những pháp môn tu luyện trọng yếu như kiếm thuật cùng với Phong Viêm Dung.

Thế nhưng bây giờ, loại đau đớn tới từng khớp xương này lại khiến cho Lăng Phong nghĩ tới Vô Cốt Nhu Thân.

Lăng Phong linh mẫn cảm nhận được mặt dù đau đớn, thế nhưng mỗi một lần đau đớn qua đi thì cốt cách của bản thân lại mạnh hơn được vài phần, nếu như nói ngày trước cốt cách đã được trải qua sự rèn luyện của nhựa La Hâm trở nên giống như sắt thép, vậy thì hiện tại cơn đau đớn này tựa như một lò lửa nhiệt độ cao muốn đem sắp thép vẫn còn thô ráp rèn thành một chiếc kim võng vừa cứng rắn vừa mềm dẻo!

Lăng Phong không rõ nguồn gốc của dịch thể vừa rồi, nhưng hắn biết đây là một cơ hội nghìn năm khó có để tu luyện Vô Cốt Nhu Thân, huống chi khi tu luyện còn có thể phân tán lực chú ý đối với cơn đau, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện. Nghĩ sao làm vậy, Lăng Phong nỗ lực triệu tập những niệm thức còn sót lại khống chế xương cốt biến ảo theo những pháp môn đặc thù: Xương sườn, xương ngực, xương cánh tay, thậm chí là một chút xương sụn ở chóp mũi cũng không ngừng tổ hợp lại một lần nữa. Nếu như có người ở bên cạnh sẽ hoảng sợ khi nghe thấy trong cơ thể Lăng Phong truyền ra tiếng khớp xương nổ vang liên tiếp, tựa như mỗi một đầu khớp xương đều bị mạnh mẽ bẻ gẫy, sau đó lại dùng cự chùy nghiền nát đập vụn nhiều lần.

Mà dáng dấp của hắn càng kỳ quái hơn nữa, cả người trở nên như không xương. Bỗng nhiên cả cánh tay mềm oặt xụi lơ rũ xuống bên cạnh thân, bỗng nhiên xương sọ lõm sâu vào, tiếp theo một loạt tiếng vang giòn tan nổi lên, cơ thể co rút lại thành một đoàn, quỷ dị đến mức khiến lòng người phát lạnh.

Nhưng nếu huynh muội Cố Quỳnh ở đây, nhất định bọn họ sẽ vô cùng khiếp sợ!

Bởi vì dị trạng của Lăng Phong rõ ràng là biểu thị hắn đã tu luyện Vô Cốt Nhu Thân hầu như đạt tới cảnh giới đỉnh phong, chỉ còn kém một bước cuối cùng liền có thể đạt được lực công kích ngang bằng với Thánh Vực! Mà hiệu quả lớn nhất của Vô Cốt Nhu Thân cũng không phải công kích, mà chính là phòng ngự! Phòng ngự gần như tuyệt đối!

Nghe đồn tổ sư của Uyên Ương mạch quanh năm khoác một chiếc trường bào hắc sắc, bao phủ toàn thân kín mít, nguyên nhân đó là do da thịt thân thể hắn trong một lần chiến đấu đã hoàn toàn bị cháy sạch sẽ! Mặc dù như vậy, hắn vẫn ngoan cường tiếp tục sống sót, có thể nghĩ lực phòng ngự của Vô Cốt Nhu Thân đến tột cùng cường đại tới cỡ nào!

Theo cảnh giới của Vô Cốt Nhu Thân không ngừng tăng lên, Lăng Phong mơ hồ cảm giác thấy lòng bàn tay có một cỗ khí tức nóng rực như thiêu như đốt. So sánh với cảm giác đau đớn, loại cảm giác nóng cháy này cũng không hề thua kém một chút nào. Hai tầng thống khổ thi nhau kéo tới, khiến cho Lăng Phong đau khổ muốn thổ huyết. May là loại cảm giác này chỉ thoáng qua trong chớp mắt, Lăng Phong mới thoát khỏi được khốn nhiễu.

Đau đớn kịch liệt trở thành chất dinh dưỡng vô thượng cung cấp cho Lăng Phong tu luyện, hỗ trợ hắn không ngừng củng cố các cảnh giới đã đạt được. Đột phá, lại đột phá, không ngừng đột phá! Dưới sự nội thị, Lăng Phong phát hiện màu sắc xương cốt của mình dĩ nhiên lại nổi lên màu vàng nhàn nhạt, mềm mại so với vàng ròng còn mềm hơn, mà cứng rắn thì có thể sánh ngang với kim võng thạch!

Lăng Phong hơi cười khổ, ngay cả màu sắc xương cốt cũng biến hóa, bản thân còn được coi là nhân loại thuần túy sao? Rốt cục toàn bộ cảm giác đau đớn cũng đã kết thúc, Lăng Phong cảm thấy toàn thân đều tràn ngập lực lượng, tùy ý nâng bàn tay lên tạo thành lưỡi đao chém ra một đạo đao kình.

Bên cạnh truyền đến một tiếng vang khẽ tựa như lưỡi dao sắc bén cắt vào đậu hũ, một tảng đá lớn bị cánh tay chém vào thật sâu. Ngay sau đó, xương cốt trên cánh tay Lăng Phong nhẹ nhàng chuyển động, "rầm rầm" từng khối từng khối bùn đất bị nứt toạc ra, bắn tung lên giữa không trung, lấy Lăng Phong làm trung tâm, xuất hiện một chiếc hố to phương viên mười trượng.

Trong mắt Lăng Phong hiện lên một tia minh ngộ: Thì ra là thế!

Một chiêu này qua đi, Lăng Phong đã hoàn toàn hiểu rõ biến hóa của bản thân trong lần kỳ ngộ này.

Nếu như toàn lực thi triển Vô Cốt Nhu Thân, không dùng thêm bất cứ thủ đoạn công kích nào khác, cũng đủ sức để đánh một trận cùng với cường giả cửu tinh đỉnh phong, sức chiến đấu có thể coi là rất cường đại. Thế nhưng việc này đối với thực lực chỉnh thể của mình cũng không có tác dụng lớn, khi đối mặt với Thánh Vực cường giả mình vẫn chưa có được phần thắng, nhiều lắm chỉ là có thêm một loại thủ đoạn công kích mà thôi.

Mặt khác thu hoạch nhiều nhất đó chính là cốt cách được cường hóa, Xích Luyện cương khí chủ yếu là cường hóa da thịt gân cơ, đối với xương cốt thì hiệu quả cường hóa không được rõ ràng, sau khi luyện thành thì giống như xây dựng nên một tấm lưới phòng hộ không thể phá vỡ ở bên ngoài thân thể, chỉ cần lưới phòng hộ này không bị đánh bại, ở bên trong sẽ không phải chịu nguy hiểm. Hôm nay, cốt cách của Lăng Phong cũng đã nhân được sự tăng cường cực lớn, chẳng khác nào có thêm được tầng bảo hiểm thứ hai.

Nhất là Lăng Phong cảm giác được nếu như tu luyện Vô Cốt Nhu Thân tiến thêm một bước nữa, cường độ của xương cốt vẫn còn có thể tiếp tục tăng mạnh! Hắn càng ngày càng cảm thấy mình đang có xu thế được cải tạo trở thành một long thú hình người!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện