Chương 376: Chấp Pháp Điện (2)
Bất giác, Mộ Dung Yên cảm thấy sống mũi cay cay, ngọc thủ nhẹ nhàng che lại.
- Đại sư tỷ, tình hình sư tôn ra sao rồi?
- Nguyên bản tiên thiên chân nguyên lực chi nguyên của người đã bị tổn thương, lần này lại chiến đấu kịch liệt với người ta, lần thứ hai bị thương nặng, chân nguyên lực chi nguyên gần như toàn bộ bị phá vỡ/
Tô Lam yêu thương lau mồ hôi trên trán cho Mạch Kha, sau đó quay đầu lại nói:
- Mầy ngày nay đều là dựa vào các loại đan dược để duy trì tính mạng.
Đan Luân Nhĩ tiến lên từng bước, trong ánh mắt lộ vẻ thương tâm không gì sánh được, nói:
- Mấy năm nay ở bên ngoài, ta vẫn khổ sở tìm kiếm tin tức phượng hoàng chân tủy, dựa theo sách cổ ghi chép, nếu có thể tìm được nó, liền có thể trợ giúp sư tôn trùng tố chân nguyên lực chi nguyên, chỉ là...
- Phượng hoàng thực sự?
Mộ Dung Yên đột nhiên kinh hô lên tiếng nói:
- Các ngươi nói phượng hoàng chân tủy?
Lăng Phong sửng sốt, chợt kinh hỉ hỏi:
- Mộ Dung tiểu thư, thương hội các ngươi có bảo bối này sao? Bạn đang xem tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ
Nghĩ đến thương hội giao tiếp rộng rãi, có thể thật sự có được phượng hoàng chân tủy cũng chưa biết chừng, trong lòng Lăng Phong khẩn trương lên.
Mộ Dung Yên lắc đầu, thần tình thoáng chút sầu não:
- Phượng hoàng chân tủy chính là tinh hòa trong cơ thể Phượng Tộc thành niên ngưng luyện ra, mỗi giọt cũng có thể đề thẳng tu vi của hỏa hệ Thiên Hành Giả, nếu có đủ để luyện thành Tinh Chương thì uy lực lại càng mạnh! Đáng tiếc, tại Tinh Lam phân hội lại không có loại bảo bối này.
Bỗng nhiên, nàng lại nói:
- Bất quá thứ này khi ta còn nhỏ có từng nghe nói qua, lúc trước Mộ Dung gia chúng ta vẫn còn chấp chưởng Áo La Thương Hội, thỉnh thoảng nghe phụ thân nói đến trong bảo khố của gia tộc có loại bảo vật này. Hiện tại đã rời khỏi, chúng ta không còn cơ hội tiến nhập tàng bảo khố nữa.
Nghe lời nói của Mộ Dung Yên, ánh mắt kích động của Tô Lam dần trở nên ảm đạm. Nội tình Áo La Thương Hội hùng hậu ra sao, có thể được bọn họ liệt vào tàng bảo khố, nơi đó phòng hộ sâm nghiêm tới mức nào cũng có thể hiểu được. Muốn mạnh mẽ xông vào là chuyện vạn lần không thể.
Nhưng nếu trao đổi, bọn họ tự nghĩ thực sự không có cái gì có thể khiến Áo La Thương Hội động tâm. Càng đáng chết là hiện tại chấp chưởng Áo La Thương Hội chính là Hàn gia, Lăng Phong đã kết thù oàn sâu nặng với Hàn gia, e là nghĩ thôi cũng không muốn.
Hàn Kinh Phong đắc ý cười ha ha nói:
- Lăng tiểu nhi, trừ nghi trượng trưởng có thể tiến nhập tàng bảo khố, mọi người trong tộc cho dù là trưởng lão cũng không có quyền tiến nhập! Ngươi muốn đạt được phượng hoàng chân tủy, ta thấy vẫn là chờ kiếp sau đi! Nếu ngươi thức thời một chút, thả ta ra, đồng thời hết lòng bồi tội, bản thân ta có thể miễn cưỡng biện hộ cho một ít.
- Đừng ầm ĩ nữa!
Nhãn thần Lăng Phong lạnh lẽo, hung hăng tát một cái, mang theo chân lưc cường đại tạo ra một đạo gió xoáy trực tiếp đem Hàn Kinh Phong đánh bay lên không trung, rồi mạnh mẽ rơi xuống vách tường.
Hàn Kinh Phong một thân năng lượng bị phong cấm. Căn bản không thể phản kháng, lúc này bị ăn tát, mồm miệng đều ứa máu. Hai mắt hắn phẫn nộ trừng lên nhìn Lăng Phong, trong miệng không ngừng ô ô a a nguyền rủa.
Lăng Phong lãnh đạm thu tay lại, từng chữ nói ra:
- Phượng hoàng chân tủy này, ta nhất định phải đoạt được, không ai có thể ngăn cản!
Mộ Dung Yên cả kinh giơ tay ra, nhưng nghĩ lại lại buông xuống, muốn nói lại thôi.
- Lão lục, ngươi muốn đi Áo La Thương Hội, vậy Kiều nguyên soái làm sao bây giờ?
Lô Sâm lo lắng hỏi, lấy thực lực Lăng Phong thi triển ra, hắn không phải quá lo lắng cho an toàn của Lăng Phong, ngược lại chuyện của Kiều Sâm Đặc lại khiến mọi người vô cùng lo lắng.
Lăng Phong suy nghĩ một chút, nhãn thần lần thứ hai rơi xuống trên người Hàn Kinh Phong:
- Chờ ta hỏi một chút, sẽ quyết định sau.
- A,
Mấy người Lô Sâm hai mắt nhìn nhau, đều không hiểu vì sao Lăng Phong lại có lòng tin lớn như vậy. Phải biết rằng mặc dù Hàn Kinh Phong rất sợ chết, nhưng bản thân đã tu luyện tới Thánh Vực, ý chí cứng cởi là không thể nghi ngờ. Nếu Hàn Kinh Phong đã quyết định thà chết không nói, e là có Thiên Vương lão tử tới cũng đừng nghĩ mở được miệng hắn. Chỉ là vì sao Lăng Phong có thể khẳng định như vậy?
Bọn họ không biết, Hàn Kinh Phong bị Lăng Phong trực tiếp đưa tới một gian tĩnh thất khác đồng dạng cũng không biết, đối mặt với Lăng Phong, từ lâu hắn đã từ bỏ ý niệm chạy trốn trong đầu, hắc hắc cười quái dị nói:
- Lăng tiểu nhi, bản thân ta muốn nhìn ngươi có thể làm ra loại thủ đoạn ác độc gì để dắn vặt lão tử, ha ha ha ha, để xem một thân xương cốt này của lão tử có phải dễ chịu được không!
Lăng Phong lẳng lặng nhìn hắn, bỗng nhiên thở dài một tiếng:
- Từ sau lần trước thi triển thủ pháp này, ta liền âm thầm quyết định không sử dụng nữa, bởi vì cảm giác thực sự không tốt lắm! Chỉ là hôm nay, đành phải dùng lại.
Từ giọng nói nhè nhẹ của Lăng Phong, hắn cảm nhận được có chút không ổn, nội tâm Hàn Kinh Phong dĩ nhiên run lên nhè nhẹ, hắn phát hiện mình tựa hồ thực sự đánh giá sai cái gì đó, hơn nữa còn rất sai lầm nữa. Không cho hắn cơ hội đẻ tính lại, trên trán Lăng Phong ngân quang bạo phát, tựa như một vòng hằng tinh đột nhiên xuất hiện tại mi tâm, quang mang cường liệt chiếu vào mắt làm người ta đau nhức.
Vòng hằng tinh này dần dần hạ xuống, đôi mắt Lăng Phong từ từ trở thành một mảnh ngân sáng, băng lãnh kinh nhân.
- Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Hàn Kinh Phong sợ hãi rống to lên.
Hắn cảm giác mình hiện tại đối mặt không phải là người sống, mà là một thanh lợi khí băng lãnh, hoàn toàn tiêu diệt tình cảm của nhân loại! Dưới quang mang của thanh lợi khí này bao phủ, bản thân hắn như một đứa trẻ, lại phảng phất như biến thành dã thú mắc bẫy của thợ săn, vô luận giãy dụa thế nào cũng khó thoát khỏi tuyệt cảnh.
Thời gian từng phút trôi qua, rốt cục Lăng Phong đã đạt được tin tức mà mình mong muốn, tinh tế suy nghĩ, nhãn thần hắn không khỏi ngưng trọng: Chấp Pháp Điện?
Nhìn hắn, Lăng Phong nhẹ nhàng lắc đầu, tiện tay phất một cái kết thúc tính mạng của hắn.
Nghe vậy, Mộ Dung Yên nhịn không được nhíu mày:
- Lăng tiên sinh, ngươi có biết thực lực của Chấp Pháp Điện ra sao không?
- Ừm, bên ngoài thủ lĩnh của bọn họ là ba gã cường giả Thánh Vực đỉnh phong,
Ngữ khí Lăng Phong có vài phần ngưng trọng:
- Cũng có thể ta sẽ tìm ra cơ hôi để lặng lẽ tiến nhập đem Kiều nguyên soái cứu ra.
Mộ Dung Yên lắc đầu:
- Chấp Pháp Điện không có đơn giản như vậy, nó truyền thừa từ trước đều là độc lập với các đại gia tộc trong thương hội, cụ thể ra sao thì e là ngay cả mấy vị nghi trượng trưởng cũng không nhất định hiểu rõ được!
Tiếp theo nàng lại nói:
- Có thể các ngươi nên thử một chút biện pháp đặc biệt xem sao!
- Phương pháp đặc biệt?
Nếu nội tình Chấp Pháp Điện thực sự hùng hậu như vậy, xông vào xác thực không thể làm, vì vậy Lăng Phong hỏi/:
- Mong rằng Mộ Dung chỉ giáo.
Mím mím môt, Mộ Dung Yên nói:
- Chấp Pháp Điện chỉ khi nào xảy ra chuyện lớn liên quan đến sinh tử tồn vong của thương hội mới đứng ra giải quyết. Hơn nữa đều là liên lạc với nghi trượng trưởng.
-Hiện tại nghi trượng trường chính là người Hàn gia, sao có thể đồng ý hỗ trợ?
Lăng Phong nhíu mày, nghi hoặc nói.
Mộ Dung Yên do dự một lát, vẫn là nói ra ý nghĩ của mình:
- Cái này rất đơn gian, Áo La Thương Hội tổng cộng có mười hai đại gia tộc, trong đó
Trước kia vẫn sợ Lăng Phong hiểu lầm, nên Mộ Dung Yên vẫn còn có vài phần ngượng ngùng, thế nhưng nói xong lời vừa rồi, lại nghĩ đến phụ thân chết không rõ ràng, Hàn gia áp bách, trên mặt nàng tràn đầy vẻ phẫn uất, giọng nói âm vang.
.
Bình luận truyện