Tinh Ngự

Chương 442: Âm Ly cùng với Thanh Phong



Chỉ qua công phu chốc lát, dưới cảm nhận của Âm Ly lại tựa như dài cả trăm nghìn năm vậy, rốt cục một tiếng hô vang lên, Thương Ngưng Nhi xuất hiện. Âm Ly vội vàng nói:

- Ngưng Nhi, mới vừa rồi ngươi đi đâu?

Âm Ly quát hỏi, lúc này mới chú ý tới trên người Thương Ngưng Nhi hỗn loạn bất kham, dính đầy vết máu.

Sắc mặt nàng vẫn bình đạm như cũ, không có một tia ba động nói:

- Mới vừa rồi đang truy tung thì phát hiện dấu vết mục tiêu đột nhiên khí tức tăng vọt, ta đang muốn đuổi theo, kết quả lại bị người ta ngăn cản, rồi phát sinh một hồi đại chiến,

- A, người này tu vị rất mạnh a, dĩ nhiên khiến Ngưng Nhi tiểu thư tốn nhiều khí lực như vậy.

Ngao Bạch nói xen vào.

Cảm nhận được vẻ châm chọc tràn đầy trong giọng nói của hắn, Thương Ngưng Nhi cũng chưa suy nghĩ nhiều, mà gật đầu nói:

- Đúng là rất mạnh, ít nhất cũng đã tiến nhập ngụy Linh Cấp, hơn nữa người này kinh nghiệm chiến đấu phong phú, cuối cùng ta ngay cả ấn ký luân bàn cũng bị hắn cướp đi.

- A ha, ấn ký luân bàn cũng bị mất!

Ngao Bạch kỳ quái nói:

- Chúng ta có nên thu dọn rồi trở về hay không?

- Ngươi có ý gì?

Thương Ngưng Nhi chậm chạp phát giác bầu không khí bất thường.

- Có ý gì à?

Ngao Bạch cả giận nói:

- Ý tứ của chúng ta chính là ngươi đem ngọc bích thuộc về Long tộc chúng ta giao ra đây. Thì việc này còn có thể thương lượng, nếu không hôm nay song phương chúng ta sẽ là cục diện không chết không ngừng.

Một câu nói này phảng phất như một mồi lửa châm vào thùng thuốc súng, có vài thân ảnh nhanh chóng lao ra, tựa như tiêu thương sừng sững, bầu không khí tràn ngập sát khí tiêu điều!

Thương Ngưng Nhi cả giận nói, phía sau đột nhiên hiện ra hư ảnh bức linh rất lớn, Cự Linh đỏ tươi như bảo thạch, hai tròng mắt lóe ra quang mang rực rỡ, cho dù trong rừng cây cối um tùm cũng không hề mảy may che giấu được.

- Chính là nó! Trưởng lão, xin người làm chủ. Mới vừa rồi khi đoạt đi ngọc bích của Long Tộc chúng ta, nàng đã thi triển loại lực lượng bức linh này.

Long Tộc tộc nhân cuống quít bẩm báo.

- Hắc! Nhân chứng ở đây, ngươi còn muốn ngụy biện đến lúc nào?

Ngao Bạch tính tình hung mãnh, không kiềm chế được giương tay lên, lập tức thanh quang bùng phát, một khỏa lôi điện cầu quang mang chợt hiện, trong nháy mắt tụ hợp thành một đạo long trụ lao thẳng tới Thương Ngưng Nhi.

- Thiếu tộc trưởng chậm đã.

Âm Ly thấy tình thế không ổn vội vã quát một tiếng, hai chân hắn huyễn hóa ra một đạo quang quyển hoáng sắc ẩn chứa một cỗ phản lực vô cùng lớn, ầm ầm một tiếng đem Ngao Bạch đang lao tới đánh ngược trở lại.

- Âm Ly lão quỷ, xuất thủ với vãn bối. Ngươi cũng kéo khuôn mặt này xuống rồi sao? Không bằng ta với ngươi giao thủ một phen?

Trên mặt Ngao Thanh Phong hiện ra một mảnh sát khí, quanh thân chợt phát ra khí tức u ám, hét lớn lên:

- Tinh kỹ Nhất Phong Cực Nghịch Lưu!

Từng đạo mắt xoáy xuất hiện, xoay tròn quanh thân Ngao Thanh Phong, kéo theo khí lưu chảy ngược thành dòng sông.

- Ngao Thanh Phong, ngươi thật sự muốn liều mạng với ta sao?

Âm Ly thấy thế kinh hãi, mạnh mẽ giơ tay lên:

- Tinh kỹ, Địa Từ Song Long!

Ngón cái, ngón giữa và ngón trỏ của Âm Ly kết khởi một đồ án huyền dị, nặng nề ấn xuống mặt đất!

Ầm ầm!

Tựa như một con rồng đang ngủ đông từ dưới đất bay lên, khiến mặt đất chấn động, rung chuyển dữ dội, từng khối đá lớn bay tứ tung, cấp tốc hợp thành hình dạng hai con giao long. Bên ngoài giao long được bao phủ bởi bộc tầng lân phiến dày đặc, lân phiến này ong ong rung động tản mát ra cỗ hấp lực vô cùng vô tận, không khí trong nháy mắt biến thành phác hỏa phi điệp bay thẳng tới giao long!

Nặng, rất nặng, cực kỳ nặng!

Lúc vật chất bị đè ép ngưng tụ đến trình độ nhất định, dù là một khối đất cát bình thường cũng có thể đè nát cự thạch, đồng thời phát ra hấp lực vô cùng mạnh mẽ. Một chiêu tinh kỹ này của Âm Ly chính là dựa vào Địa hệ nguyên lực tại đây đoạt được lợi thế. Có thể đem tất cả lực lượng trong phạm vi công kích thu nạp hết thảy.

Trong tiếng run lên, chỉ thấy dòng sông do Ngao Thanh Phong phóng ra, đột nhiên ngưng trệ bất động, ngay sau đó ngoại giới một người khổng lồ hiện lên. Dòng sông dĩ nhiên từ đó bắt đầu chậm rãi di động, cuối cùng "ba" một tiếng gãy thành hai đoạn, song long nhất thời biến ảo lao tới.

- Được lắm! Không hổ là trưởng lão Bức Tông a!

Một chiêu của Ngao Thanh Phong bị phá, thân thể bỗng chấn động, trên mặt hắn hiện lên vẻ xấu hổ, gào lên:

- Lại đón thêm một chiêu này của ta!

Cùng với tình huống vừa rồi không có gì khác biệt, đồng dạng cũng là phong khí gào thét. Cơn xoáy mắt thẳng chuyển đến, chẳng qua lúc này trên trời phong đình vân trệ, vạn vật thoáng cái như rơi vào trong tuyệt đối tĩnh lặng! Một cơn xoáy nhãn phong từ trong chưởng tâm của hắn bắn ra, nhất thời đem người của Long tộc nhất tề bay tung lên.

Sát khí tiêu điều vô biên vô hạn bao phủ khắp không gian phảng phất như đang là ngày tận thế.

Biểu tình Âm Ly đại biến, gấp gáp quát lên:

- Các ngươi mau tránh ra!

Hắn biết rõ một chiêu tinh kỹ vừa mới rồi trên thực tế chưa phát huy được hết lực công kích, tinh kỹ thi triển phải phối hợp với Linh Vực mới có thể đạt được hiệu quả lớn nhất!

Đồng dạng cùng một chiêu tinh kỹ, do Linh Sĩ thi triển so với Linh Giả cường đại hơn rất nhiều! Nguyên nhân là do tác dụng gia tăng lực công kích của Linh Vực bất đồng.

Vì vậy, một khi nhìn thấy chiêu này của Ngao Thanh Phong tiến vào lực lượng Linh Vực, Âm Ly liền minh bạch tuyệt không thể để tình huống phá hoại lan ra xung quanh. Hắn vội vàng phóng ra Linh Vực của bản thân. Hai người đồng thời xé rách hư không, trốn vào trong tiểu thế giới.

Trong nhất phương thế giới.

Thế giới này rộng chừng nghìn trượng, màu sắc phân biệt rõ ràng, phẩn nửa dùng màu vàng mà kiến tạo thành. Một nửa còn lại thuần túy là màu xanh tựa như cây cỏ.

Đúng là một tiểu thế giới!

Âm Ly cùng với Ngao Thanh Phong liều mạng thở hổn hển, hai chân hai tay đang không ngừng rung động. Hiển nhiên mới vừa liều mạng đã tiêu hao rất nhiều chân nguyên lực của bọn họ. Một khi hình thành tiểu thế giới đem đối phương thu hút vào bên trong thế giới của bản thân, từ đó bài xích tất cả những thứ không thuộc về mình, triệt để nắm trong tay thế cục.

Nhưng tình hình này cũng không phải là tuyệt đối, nếu như lực lượng của đối phương tương đương hoặc vượt mình thì hoàn toàn không có tác dụng. Vậy chỉ còn so đấu để phân thắng bại!

So với vẻ mặt giận dữ của Ngao Thanh Phong, Âm Ly rõ ràng tốt hơn nhiều. Từ biểu hiện mới vừa rồi của Thương Ngưng Nhi, hắn chỉ biết nàng tuyệt không có nói sai. Nói cách khác ngọc bích Long tộc mất không có nửa phần quan hệ với Bức Tông! nguồn truyenbathu.vn

Hết lần này tới lần khác đối phương căn bản không cho hắn giải thích. Mới bắt đầu đã lao vào loạn đả, khiến hắn ngay cả chút cơ hội cãi lại cũng không có. Mắt thấy năng lượng toàn thân đối phương tăng vọt, Âm Ly cuống quít quát lên:

- Ngao Thanh Phong, người ngẫm lại xem nếu như ngươi và ta sống chết với nhau mà Bức Tông chúng ta bị hãm hại thì hai phương chúng ta không phải trở thành trò cười cho kẻ đứng ngoài kia sao?

Nghe được lời ấy, biểu tình của Ngao Thanh Phong bị kiềm hãm, chợt tiếp tục cười lạnh nói:

- Ta há lại không biết Bức Tông các ngươi giờ trò hoa dạng gì? Đầu tiên các ngươi đem người ngăn ở đấu giá hội, kết quả xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cuối cùng một đường dẫn chúng ta tới tận đây, đến tột cùng có vấn đề gì thì phải hỏi Bức Tông các ngươi!

- Ta...

Âm Ly tức giận đến sắc mặt xanh hồng, hỏi ta? Ta lại nên hỏi ai đây? Nghĩ đến Tào Kế Suất mạc danh kỳ diệu nhảy ra, hắn hiện tại đầy đầu nghi hoặc lại không biết nên kẻ rõ với ai.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện