Tinh Ngự

Chương 605: Âu Mẫu Long



Những tiếng nổ kịch liệt vang lên không dứt, quang mang tứ sắc điên cuồng nhấp nháy chiếu sáng cả khoảng không gian đen tối.

Huyền Nguyên giận dữ quát:

- Đáng chết!

Vội vàng giơ tay.

Chỉ thấy một đóa hoa kim hắc sắc bừng nở trên người hắn, rõ ràng đóa rực rỡ ấy không có bất cứ lực sát thương nào nhưng một luồng khí tức lạnh lẽo lại trực tiếp len lỏi vào xương cốt hắn, khiến hắn không khỏi rùng mình!

Không ai chú ý đến Lăng Phong - người nãy giờ vẫn đứng im một chỗ, ánh mắt bỗng nhiên trở nên sáng rực. Dường như trong đó là một khối hằng tinh, hơn nữa xung quanh nó còn đang có vô số tinh vẫn lưu chuyển mãi không thôi.

Hai thân thể cự đại điên cuồng quấn lấy nhau. Ban đầu bạch mục cự nhân còn giữ được trạng thái ngang tài ngang sức với cự mãng, không lâu sau, tốc độ công kích của cự nhân rõ ràng chậm lại, nhất cử nhất động trở nên vụng về giống như đeo chì vậy.

Những người thông minh sẽ lập tức hiểu ra hắc ngục luyện thần trận có một loại năng lực bó buộc và cấm chế kì lạ với linh hồn. Không biết có phải vì đại trận có khiếm khuyết hay không bốn người Thanh long tộc tộc trưởng không thể phát huy toàn bộ hiệu quả nhưng trong lúc chiến đấu, từng giọt năng lượng vẫn thấm nhập vào trong cơ thể bạch mãng cự nhân.

Hơn nữa, bạch mục cự nhân là cự linh kết hợp thể thuần túy, bản thân rất mẫn cảm với linh hồn công kích! Trúng một đòn này, giống như tuyết trắng gặp nước sôi, sức mạnh bàng đại của nó lập tức bị dung hòa.

- Biến biến biến!

Càng chiến càng thua thiệt, cự linh sau khi dung hợp tính khí đại trướng, Vưu Lượng là người đầu tiên không chịu được, rống lên một tiếng, thanh âm như súng nổ trực tiếp phát ra từ đầu bạch mục cự nhân.

Sau đó, chỉ thấy quang trên bề mặt cơ thể bạch mục cự nhân cấp biến, từng đường kim thanh song sắc quang mang giao kết thành những đường vằn chằng chịt như một tấm chiến y da báo.

Khí tức vừa mới bình lặng được vài phần lại bạo trướng, thân thể bạch mục cự nhân thậm chí còn bạo trướng gấp hai lần, cánh tay thô kệch vừa mới đưa ra đã nghe thấy một loạt những tiếng khí rít như hư không bị đun sôi.

- Hai vị tôn sử! Hai người định liều chết thật đấy à?

Ngao Châu sợ hãi hô lớn!

Bạch mục cự nhân lộ ra một tia cười gằn, nụ cười đầy vẻ cuồng liệt:

- Liều chết? Không sai, nhưng là liều với mạng sống của các ngươi!

Sự dữ dằn lan rộng ra cả khuôn mặt, nó không tránh né nữa mà để cho cự mãng quấn lấy thân thể mình.

Đột nhiên, những vằn da báo trên cơ thể nó bắt đầu điên cuồng nhấp nháy, giống như điện áp trăm ngàn vôn không được ổn định. Điện quang hỏa hoa lóe sáng, những tiếng gai xương nhô lên theo những chuyển động vặn vẹo không ngừng!

Những chiếc gai xương điên cuồng đâm ra, cắm vào thân thể cự mãng.

Nhị biến!

Hai người Vưu Lực lúc này rõ ràng đang thi triển "nhị biến linh kĩ". Có thể thông qua nguyên trận dung hợp hậu cự linh tiến hành dị biến lần hai, độ khó đương nhiên không nhỏ, e rằng chỉ có thời đại viễn cổ mới có thể tạo ra loại tinh chương đó.

- Ngang!

Cự mãng phát ra những tiếng kêu đau đớn như tiếng một con bò già bị đánh, liền sau đó Ngao Châu điên cuồng rống lên:

- Được, được, được! Vưu Lực, Vưu Lượng, nếu hai ngươi muốn liều mạng thật thì bốn chúng ta sẽ phụng bối, tưởng chúng ta sợ Yêu Tộc các ngươi sao!

Ngữ khí của hắn hàm chứa một sự phẫn nộ vô hạn, trên thưc tế hắn không hề giận suông, nếu như không phải vì nể vị Yêu tôn đại năng trong Yêu Tộc, họ sớm đã động sát chiêu rồi, đâu có đứng đây mất thời gian với hai người?

- Nguyên trận chi lực, tiên dịch phệ hồn!

Chỉ nghe thấy một tiếng thét lớn, con cự mãng điên cuồng cắn vào thân thể bạch mục cự nhân, hai chiếc răng nanh trắng ởn cắm ngập vào thân thể to lớn.

Cả hai bên mặc dù không ai chuyên môn tu luyện linh hồn hệ nhưng linh hồn đã đạt tới tầng cấp cực cao. Cả bạch nhãn cự nhân và cự mãng đều giống như một sinh linh độc lập, không có một chút hư huyễn nào.

Chỉ cần nhìn quá trình hai chiếc răng nanh đó cắm vào thân thể bạch mục cự nhân, thật chẳng khác gì con người chiến đấu, thảm thiết vô cùng.

Nếu như có thêm máu tươi trào ra nữa thì quả thật quá đáng sợ.

Dù vậy, vẫn có một chút hắc sắc dịch thể chạy theo răng nanh đi vào thân thể bạch mục cự nhân. Khoảnh khắc đó, chỉ thấy hai màu đen vàng quấn quanh cơ thể cự nhân trong nháy mắt trở nên sẫm lại, những mảnh màu tối không ngừng tăng lên, chớp mắt đã thấy từ xám chuyển sang đen, hơn nữa cùng với sự chuyển đổi của màu sắc, thân thể cự nhân cũng dần khô quắt đi.

Những nếp nhăn mỗi lúc một hằn sâu trên khuôn mặt nó, cả con người như già đi trăm tuổi, cổ quái vô cùng.

Vưu Lực phát ra một tiếng rống chói tai, chẳng có một chút giống tiếng người.

- Vưu tôn sử! Chỉ cần hai người chịu buông tay, chúng ta sẽ lập tức thu hồi nguyên trận chi lực.

Không đợi Ngao Châu tiếp tục khuyên nhủ, đột nhiên, một tiếng quát lớn vang lên:

- Ta thấy không cần.

Tiếng quát như sét đánh ngang tai ấy lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, ngay lập tức, một loạt những ánh mắt sắc như tên bắn lập tức dồn về phía phát ra âm thanh.

Chỉ thấy thân thể Lăng Phong nhô cao giống như một cây cung lớn, xương sống phát ra những âm thanh vặn vẹo kịch liệt như bị xoắn đến cực điểm.

Trong những tiếng giảo động, lưu thủy lại dào dạt cổn động giống như đang có một dòng sông lớn khác bên trong. Hai loại âm thanh tràn ngập sức mạnh hùng đại ấy cùng nổ tung khiến thân thể Lăng Phong nhất thời phát ra một loại khí tức vô cùng cổ quái. Giống như một cự nhân từ thời đại viễn cổ vừa mới tỉnh giấc và đang triển lộ ra uy thế kinh thiên!

- Thất đẩu tinh vũ trảm!

Gân xanh nổi chằng chịt khắp người, hai mắt Lăng Phong chuyển sang màu ngân bạch, bảy thanh kiếm ảnh nhất tề bay ra, chiu chiu chiu, bảy đường quang mang sắc bén lao thẳng lên trời.

Nhưng đường quang mang ấy nhìn thì có vẻ vô hại nhưng từ sau khi thi triển, năng lượng đông kết cả một khoảng hư không cũng không thể ngăn được nó!

Dường như thiên hạ này không gì có thể chặn nổi nó.

Kiếm ảnh lúc này đang tán phát ra loại khí tức đó, cảm giác như nó hoàn toàn thoát khỏi trận chiến và đứng trên một tầm cao khác. Nó vẫn đang lao thẳng vào huyền quang của hắc ngục luyện thần trận, trực tiếp dẫn động thần bí tinh mang trên trời!

Ầm! Ầm! Ầm!

Âm thanh đột nhiên trở nên trầm xuống, cảm giác hắc ám này không giống như cảm giác lúc bốn người Ngao Châu thi triển mang lại mà có thêm một sức hấp dẫn thần bí phát ra từ vũ trụ tinh không.

Bảy khối tinh quang trong nháy mắt xuất hiện giữa bầu trời đen kịt, sáng lấp lánh. Nếu như có ai đã từng hai lần nhìn thấy Lăng Phong thi triển chiêu thức này sẽ nhận ra: thất đấu tinh vũ trảm đã có biến hóa!

Lần trước thi triển, uy lực dù lớn nhưng vẫn mang lại cảm giác phải nhờ đến ngoại lực, giống như sử dụng lực của một vài ngôi sao nào đó.

Nhưng lúc này.

Bảy khối tinh mang cự đại, ôn ôn nhuận nhuận, như được Lăng Phong dùng năng lượng tuyệt đại thu gom vô số nguyên lực, hội tụ mà thành!

Một mặt mượn dùng nhưng một mặt vẫn chủ động khống chế, khác nhau một trời một vực?

- Dẫn tinh mang, tiếp tinh quang, hội thiên địa nguyên lực, trảm!

Ầm ầm!

Giống như âm thanh của hàng vạn bánh răng kim loại đồng loạt vận hành, trong lúc đối chiến với Minh Tâm Thiền, Lăng Phong đã chính thức ngộ được bí pháp dung hợp linh hồn tinh kĩ và thiên địa lao, mặc dù vẫn chưa tham ngộ thấu đáo nhưng nói chung đã có thể tiếp xúc sâu hơn với những huyền bí bên trong.

Khoảnh khắc này, lúc thi triển thất đấu tinh vũ trảm, hắn giật mình ngộ ra: kiếm điểm tuyệt học phải dùng sức mạnh linh hồn tham ngộ!

Thậm chí, nó căn bản chính là một loại chiêu số tuyệt thế mà nhất phải phải dung hợp linh hồn hệ nguyên lực và hỏa hệ nguyên lực mới có thể phát huy toàn bộ!

Mặc dù không nói rõ nhưng Lăng Phong sớm đã phát hiện ra nếu như nói linh kĩ là thủ đoạn công kích mạnh nhất của linh cấp cường giả thì những chiêu số ghi lại trong kiếm điển hoàn toàn độc lập.

Sang Sư uy vũ!

Mang theo tự tin tuyệt đại, Lăng Phong hai tay chuyển động liên tục, bảy thanh kiếm ảnh run rẩy từng hồi, bề mặt xuất hiện những đợt sóng nho nhỏ giống như lưu thủy.

Cuối cùng, bảy thanh tinh quang hùng đại, rộng gần một trượng, mỗi thanh dài hơn mười trượng cuối cùng cũng từ tinh không thần bí rơi xuống, lúc gần tiếp xúc với mép hắc ngục luyện thần trận, chúng mới đột nhiên phân khai.

Bảy thanh kiếm ảnh đâm vào bảy điểm trên đại trận. Quang mang chưa đến nhưng làn sóng năng lượng cường hãn đã áp hạ. Khoảnh khắc đó, năng lượng cường đại hình thành nên một luồng áp lực nặng hơn cả mười ngọn núi!

Gió thổi thành cứng thành phải đổ.

Hắc ngục luyện thần trận lúc này giống như một cự nhân cường đại, không gì có thể công kích nổi, nhưng nó tuyệt đối không phải hoàn mỹ vô khuyết mà vẫn còn "hai mắt sau huyệt".

Có nhiều nhược điểm như vậy nhưng các nhược điểm đó đều được che đậy dưới những đợt sóng năng lượng cường đại, rất khó phát hiện.

Lăng Phong cũng không thể dễ dàng phát hiện ra nhưng khả năng phân tích độc đáo của kiếm linh lại cho hắn vốn liếng đó!

- Không thể nào!

Khoảnh khắc này, cảm nhận được nguồn sức mạnh như đang muốn nghiền nát đại trận, bốn đại Long Tộc tộc trưởng đột nhiên rống lên điên cuồng, con cự mang đang quấn quanh người bạch mục cự nhân cũng khựng lại, quang mang đầy linh tính trong mắt nó gần như biến mất hoàn toàn, chuyển toàn bộ sự chú ý sang hướng khác.

Khu vực cấm chế mà hắc ngục luyện thần trận hình thành nên giống như một cái vỏ trứng, bây giờ cái vỏ trứng tròn tròn gần như không có bất cứ khuyết điểm gì ấy đang xuất hiện những vết nứt hình mai rùa, xung quanh, mấy hục con cự mãng vẫn đang chuyển động vòng quanh, nhưng khí thế xem ra đã có chút vụng về.

Bảy đường kiếm quang tinh mang bàng đại trong mắt bốn vị đại tộc trưởng giống như bảy thanh kiếm đoạt mạng, đáng sợ vô cùng.

Soạt soạt!

Cuối cùng, một tiếng nứt đanh gọn vang lên, bảy thanh tinh mang phát sáng điên cuồng lao xuống! Text được lấy tại Truyện Bất Hủ

- Toái! Trảm không diệt hư!

Bảy thanh kiếm ảnh hợp lại làm một, chỉ thấy tinh mang vừa rơi xuống phạm vi đại trận bắt đầu dung hợp, cùng kiếm ảnh hòa thành một thể.

Ngẩng lên nhìn bảy đốm sáng xuất hiện trên trời, Lăng Phong đột nhiên nắm chặt kiếm ảnh, quát lớn:

- Hai vị tôn sử, đi theo ta!

Vự Lực cố kiềm chế cảm giác kinh ngạc sau khi nhìn thấy Lăng Phong kích phá hắc ngục luyện thần trận một cách dễ dàng, bạch mục cự nhân nhảy lên một cái, bám sát sau lưng Lăng Phong. Chát chát chát chát!

Chỉ trong một giây, kiếm ảnh và bạch mục cự nhân không biết bắn ra bao nhiêu năng lượng công kích cường mãnh, đại trận vốn đã xuất hiện những vết nứt nhỏ, lúc này dường như không thể duy trì thêm được nữa, rắc một tiếng, vô số năng lượng điên cuồng bắn ra, khiến không khí cũng phải cuồn cuộn nổi sóng.

- Hắc!

Bạch mục cự nhân lúc này đã nhảy lên không trung, hai tay ấn mạnh vào hư không.

Lúc nãy bị giam cầm bên trong, công kích lực bị đại trận làm tiêu hao một bộ phận năng lượng, bây giờ nhảy ra được khỏi đại trận, uy lực lại trở nên cường đại đến kinh nhân.

Một mảng không gian lớn bất ngờ sụp xuống, khí bạo cường liệt như sóng triều dội về bốn phía.

Lập tức, póc póc póc póc, bốn âm thanh dường như vang lên cùng một lúc, bốn thân ảnh lần lượt nhảy ra!

Chính là bốn vị Long Tộc tộc trưởng!

Sắc mặt họ trắng bệch, huyết sắc mất hết, nhất là Thanh Long Tộc tộc trưởng, hắn đang nhìn Lăng Phong, ánh mắt đầy vẻ khó tin:

- Ngươi, ngươi, ngươi.

Lăng Phong nhắm hờ mắt, tinh vân đang lưu chuyển bên trong mờ dần, bảy thanh kiếm ảnh cũng chui vào thức hải. Hắn không có bất cứ ý định nào hết, hành động ném ra con át chủ bài của mình trước mặt kẻ thù chỉ để triển lộ cảm giác ưu việt đối hắn là một điều hết sức ngu xuẩn.

- Hắc! Hắc!

Từ miệng bạch mục cự nhân phát ra một tràng cười âm lạnh bạo liệt, ngay sau đó lại là tính tình đại biến Vưu Lượng lên tiếng:

- Chư vị tộc trưởng nghĩ thể nào? Ta còn muốn xem các vị cấm chế ta thế nào cơ? Hắc, cứ tưởng chỉ dùng một hắc ngục luyện thần trận chưa hoàn chỉnh là có thể giữ được sao.

- Cái gì?

Không đợi bốn vị tộc trưởng lên tiếng, trên trời đã vang lên một giọng nói sang sảng nhưng vẫn có vẻ trầm khàn của một người từng trải, xét tổng thể thì là một giọng nói vô cùng cổ quái:

- Nếu như cộng thêm bản tôn thì sao?

Vù!

Giọng nói ấy vừa dứt, bất luận là Lăng Phong hay bạch mục cự nhân đều trợn tròn mắt, xương sống của họ đều nhất tề cong lên như một con tôm.

Trên dưới bốn phía đông tây nam bắc mỗi một góc độ, mỗi một tấc đều tràn ngập một thứ áp lực nặng như chì, luồng áp lực này cuồn cuộn trào đến, khiến họ phải gánh vác áp lực nặng hơn áp lực bản thân mấy vạn lần, nhất thời không chịu đựng nổi!

Rắc rắc.

Không giống như âm thanh lúc Lăng Phong thi triển sát chiêu, những tiếng rắc rắc này là tiếng xương cốt không chịu nổi sức ép, đang kêu lên đầy thảm thiết và tuyệt vọng.

- Hừ.

Lăng Phong hừ một tiếng, cổ cứng lại, ra sức bắt mình phải ngẩng cao đầu!

Chát!

Một tiếng cương vỡ vang lên, Lăng Phong biết một đoạn xương sống nào đó của mình vừa vỡ dưới tác dụng của hai luồng áp lực trong ngoài! Sự đau đớn khiến cơ thịt trên mặt hắn giật giật, mồ hôi đổ ra như mưa, nhưng dù vậy hắn vẫn cố tỏ ra rất quật cường.

- A!

So với Lăng Phong thì tình trạng của bạch mục cự nhân còn thảm hơn, phần ngực của nó ngay từ ban đầu đã bị ép cho co lại, mỗi một giây, cơ thể khổng lồ đó đều đang biến.

Trong nháy mắt, cơ thể bạch mục cự nhân đã bị ép lại chỉ còn chưa đến một phần mười. Bạch mục cự linh là cự nhân cho hồn nên tất cả sức mạnh đều đến từ nó, một khi đã bị thu nhỏ thì rất khó kiên trì đến cùng.

Cuối cùng, hai người cũng không thể chịu đựng được, chỉ thấy hai hắc ảnh nhỏ nhanh chóng bay ra khỏi thân thể cự nhân. Vừa chạm đất, họ liền biến thành bộ dạng Vưu Lực huynh đệ. Lúc này sắc mặt hai người Vưu Lực cực thảm, thậm chí còn thảm hơn bốn vị tộc trưởng gấp vạn lần!

Vưu Lực nhanh chóng lấy lại nụ cười trên khuôn mặt tròn xoe núng nính, chỉ có điều nụ cười lúc này có phần hơi miễn cưỡng. Vưu Lượng thì vẫn thâm trầm như cũ nhưng nhìn kĩ sẽ thấy biểu tình thâm trầm đó có chút không tự nhiên, sợ sệt!

- Ha!

Tự nở một nụ cười tự giễu, Vưu Lực chỉ phun ra một ngụm máu tươi, máu tươi chuyển sang mày tím đen và nhanh chóng ngưng kết thành cục máu!

- Không ngờ Lực mỗ lại có ngày phải để Âu Mẫu Long tộc trưởng đích thân xuất thủ, thật quá vinh hạnh!

Âu Mẫu Long?

Lăng Phong thoáng giật mình, thiên hạ này còn ai đủ năng lực để hạ hai huynh đệ Vưu Lực dễ dàng đến vậy?

Mù có là hắc ngục luyện thần trận thất truyền bấy lâu mà bốn vị Long Tộc tộc trưởng thi triển thì cũng chỉ là cài đặt một số thủ đoạn trong hư không, tuyệt đối không thể giữ được ba người.

Nhưng Âu Mỗ Long đến thân ảnh cũng không xuất hiện, chỉ lợi dụng linh tôn vực đã có thể hạ được ba người!

Không lẽ là sức mạnh đại viên mãn cấp?

Đáng sợ như vậy sao?

- Ha ha, Vưu tôn sử tự coi nhẹ mình quá rồi.

Hư không lại đột nhiên vang lên một giọng cười, ngay sau đó một nam tử cao lớn kì lạ xuất hiện. Mặt hắn không hề có vẻ khoe khoang nhưng sự bình thản trên mặt còn kiêu ngạo hơn bất cứ sự kiêu căng nào.

Có ai đến chiêu thức cũng chưa chính thức động dụng, hạ gục ba nhị dung linh tôn mà còn bình thản được như vậy?

Chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay!

Âu Mẫu Long khiêm tốn nhưng chính là đang vô cùng cao ngạo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện