Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 1006: Sinh tử gắn bó [ kết cục 43]
“Cẩn thận!”
Đây là câu đầu tiên anh nói, sau khi cô biết chân tướng sự việc.
Chung Tình nghe xong, lại cảm thấy vô cùng buồn cười, ngữ khí vẫn lạnh như băng, nói:“Cẩn thận cái gì? Cẩn thận đứa nhỏ sao? Chết cũng tốt......... Tôi dù sao cũng không muốn.........”
Lông mày Dịch Giản, lúc này đột nhiên, kịch liệt nhíu lại!
Anh nhìn đôimắt cô, không nói được một lời.
Nhưng đáy mắt, cũng đã ẩn dấu nồng đậm sát khí!
“Như thế nào? Anh muốn bóp chết tôi? Anh cho rằng tôi muốn con của anh sao? Tôi không cần con của anh!” Chung Tình chán ghét anh đến gần, theo bản năng muốn lùi sang một bên, mà anh lại liều mạng cầm lấy bả vai cô, không để cho cô hành động, đem cô ngăn lại, đối với sự gầm thét của cô, mắt điếc tai ngơ.
“Dịch Giản, anh buông ra! Tôi chán ghét anh, tôi không cần con anh!”
“Anh có bản lĩnh hiện tại cứ nhìn tôi đi, chỉ cần tôi có thời gian, tôi sẽ phá bỏ con anh! Không tin anh thử xem!”
Chung Tình kêu la.
Dịch Giản mắt điếc tai ngơ, cũng đã đem cô bế đứng lên, giẫm chận tại chỗ tiêu sái vào trong phòng ngủ, đem cô đặt trên giường.
Cô không nề nếp, hướng anh giơ quyền đấm đá, anh căn bản không có né tránh, yên lặng chấp nhận.
“Anh đồ khốn nạn, tôi sẽ không sinh con cho anh, tôi ghê tởm! Tôi tuyệt đối sẽ không!”
“Anh cái tên cuồng sát, tôi hận anh đến chết, tôi vĩnh viễn cũng sẽ không yêu anh! Anh một tên lừa gạt!”
“Đủ rồi!”
Mỗi một câu của cô, nói ra đều không lưu tình chút nào.
Anh vẫn giương mắt lên, lạnh lùng nhìn cô, lên tiếng ngăn trở!
Tay anh, đã muốn nắm thành quyền, sắc trắng ẩn hiện.
Toàn thân anh cao thấp tản ra một loại tức giận sắc bén, quá mức dọa người, sợ tới mức Chung Tình cũng dần sửng sốt, nhưng cô lại vẫn lạnh lùng nói:“Tôi không thể sinh con của anh!”
Cô không thể sinh ra đứa nhỏ của người đã giết cha ruột cô!
“Em dám ----”
Dịch Giản híp mắt, cô phải đem đứa nhỏ sinh ra an toàn.
Bởi vì, đó là đứa con duy nhất của anh, cũng có thể là thứ duy nhất anh lưu lại cho cô!
Chung Tình lắc lắc đầu, nói:“Không thể nào, trừ phi tôi chết!”
Cô không cho phép bản thân mình vì đàn ông, có nửa điểm mềm lòng.
Dịch Giản giữ chặt cổ tay cô, lãnh diễm nói:“Em không thể chết được, đứa nhỏ cũng phải sinh ra!”
Đây là câu đầu tiên anh nói, sau khi cô biết chân tướng sự việc.
Chung Tình nghe xong, lại cảm thấy vô cùng buồn cười, ngữ khí vẫn lạnh như băng, nói:“Cẩn thận cái gì? Cẩn thận đứa nhỏ sao? Chết cũng tốt......... Tôi dù sao cũng không muốn.........”
Lông mày Dịch Giản, lúc này đột nhiên, kịch liệt nhíu lại!
Anh nhìn đôimắt cô, không nói được một lời.
Nhưng đáy mắt, cũng đã ẩn dấu nồng đậm sát khí!
“Như thế nào? Anh muốn bóp chết tôi? Anh cho rằng tôi muốn con của anh sao? Tôi không cần con của anh!” Chung Tình chán ghét anh đến gần, theo bản năng muốn lùi sang một bên, mà anh lại liều mạng cầm lấy bả vai cô, không để cho cô hành động, đem cô ngăn lại, đối với sự gầm thét của cô, mắt điếc tai ngơ.
“Dịch Giản, anh buông ra! Tôi chán ghét anh, tôi không cần con anh!”
“Anh có bản lĩnh hiện tại cứ nhìn tôi đi, chỉ cần tôi có thời gian, tôi sẽ phá bỏ con anh! Không tin anh thử xem!”
Chung Tình kêu la.
Dịch Giản mắt điếc tai ngơ, cũng đã đem cô bế đứng lên, giẫm chận tại chỗ tiêu sái vào trong phòng ngủ, đem cô đặt trên giường.
Cô không nề nếp, hướng anh giơ quyền đấm đá, anh căn bản không có né tránh, yên lặng chấp nhận.
“Anh đồ khốn nạn, tôi sẽ không sinh con cho anh, tôi ghê tởm! Tôi tuyệt đối sẽ không!”
“Anh cái tên cuồng sát, tôi hận anh đến chết, tôi vĩnh viễn cũng sẽ không yêu anh! Anh một tên lừa gạt!”
“Đủ rồi!”
Mỗi một câu của cô, nói ra đều không lưu tình chút nào.
Anh vẫn giương mắt lên, lạnh lùng nhìn cô, lên tiếng ngăn trở!
Tay anh, đã muốn nắm thành quyền, sắc trắng ẩn hiện.
Toàn thân anh cao thấp tản ra một loại tức giận sắc bén, quá mức dọa người, sợ tới mức Chung Tình cũng dần sửng sốt, nhưng cô lại vẫn lạnh lùng nói:“Tôi không thể sinh con của anh!”
Cô không thể sinh ra đứa nhỏ của người đã giết cha ruột cô!
“Em dám ----”
Dịch Giản híp mắt, cô phải đem đứa nhỏ sinh ra an toàn.
Bởi vì, đó là đứa con duy nhất của anh, cũng có thể là thứ duy nhất anh lưu lại cho cô!
Chung Tình lắc lắc đầu, nói:“Không thể nào, trừ phi tôi chết!”
Cô không cho phép bản thân mình vì đàn ông, có nửa điểm mềm lòng.
Dịch Giản giữ chặt cổ tay cô, lãnh diễm nói:“Em không thể chết được, đứa nhỏ cũng phải sinh ra!”
Bình luận truyện