Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 564: Thiếu Tướng, em có! (3)
Chung Tình cảm thấy mình đang càng ngày càng hoảng hốt, cô muốn rời khỏi đây một chút, không muốn ngồi ở chỗ này nữa, cô cảm thấy nếu cô còn ngồi ở đây, cô sẽ tan vỡ mất.
Chung Tình nghĩ tới đây, vội vàng hoảng loạn đứng lên, nhìn Dịch Giản và Dương Đình nở nụ cười, dáng vẻ như không có việc gì xảy ra: "Tôi xin phép......... Đi nhà vệ sinh một lát."
"Anh đi cùng em." Dịch Giản vội vàng đi theo, dáng vẻ vô cùng săn sóc, hắn bình tĩnh nhìn khuôn mặt cô một hồi, phát hiện sắc môi của cô trắng bệt, hắn đưa tay ra, nhẹ nhàng chạm vào trán của cô, nhẹ giọng nói: "Sao vậy? Không thoải mái à? Có muốn để Tần Diệp coi bệnh cho em một chút không?"
"Không cần, em không có chuyện gì." Chung Tình lắc đầu, nở nụ cười: "Anh tiếp tục trò chuyện với Dương tiểu thư đi, em đi nhà vệ sinh một chút, một lát nữa sẽ trở lại."
Dịch Giản gật đầu, không hề nghi ngờ lời nói của cô.
Chung Tình xoay người, khuôn mặt đang nở nụ cười lập tức trở nên xám xịt, hai mắt tối xầm, vội vã đi đến nhà vệ sinh.
Sau khi Chung Tình rời đi, Dương Đình mới nhún vai một cái, nhìn Dịch Giản, vẻ mặt vô cùng tò mò hỏi: "Cô ấy chính là người kia?"
Dịch Giản gật đầu: "Ừ."
"Chúc mừng, nếu Lý Hạ biết chắc chắn sẽ rất vui." Dương Đình bưng chén cà phê lên, uống một hớp: "Thật không dễ dàng, người có thể làm tan chảy trái tim lạnh giá của anh, người mà mấy năm qua anh vẫn nhớ mãi không quên rốt cuộc cũng xuất hiện, có thể coi đây là kết thúc viên mãn rồi."
"Cô ấy không yêu anh." Dịch Giản thẳng thắn vạch trần cái kết thúc này.
Vẻ mặt Dương Đình hơi sững sờ: "Không thể tin được......... Anh luôn giải quyết những vấn đề phức tạp trong quân đội một cách vô cùng dễ dàng, vậy mà một người phụ nữ, anh giải quyết không nổi?"
Dịch Giản không lên tiếng.
Nâng cái trán lên.
Chính xác là như vậy.
Sự thông minh của hắn, dường như chỉ thích hợp để giải quyết những vấn đề phức tạp trong quân sự, nhưng lại không thể giải quyết được một người phụ nữ.
"Em đùa chút thôi, chẳng qua em tin rằng sẽ có một ngày, tình cảm của anh sẽ làm cô ấy rung động." Dương Đình thật lòng nói một câu như vậy, sau đó tiếp tục nói: "Trở lại chuyện chính, liên quan với đám hàng hóa này............"
...........................
Chung Tình nhốt mình ở trong nhà vệ sinh, hít một hơi thật sâu, cô nhìn mình trong gương, khuôn mặt xinh đẹp vô cùng thế nhưng lại có khí chất cổ điển của người phụ nữ Trung Quốc.
Hoàn toàn không giống với vẻ đẹp mạnh mẽ của Dương Đình.
Cô nghĩ, có phải người đàn ông nào cũng yêu thích người phụ nữ như vậy?
Chung Tình nghĩ tới đây, vội vàng hoảng loạn đứng lên, nhìn Dịch Giản và Dương Đình nở nụ cười, dáng vẻ như không có việc gì xảy ra: "Tôi xin phép......... Đi nhà vệ sinh một lát."
"Anh đi cùng em." Dịch Giản vội vàng đi theo, dáng vẻ vô cùng săn sóc, hắn bình tĩnh nhìn khuôn mặt cô một hồi, phát hiện sắc môi của cô trắng bệt, hắn đưa tay ra, nhẹ nhàng chạm vào trán của cô, nhẹ giọng nói: "Sao vậy? Không thoải mái à? Có muốn để Tần Diệp coi bệnh cho em một chút không?"
"Không cần, em không có chuyện gì." Chung Tình lắc đầu, nở nụ cười: "Anh tiếp tục trò chuyện với Dương tiểu thư đi, em đi nhà vệ sinh một chút, một lát nữa sẽ trở lại."
Dịch Giản gật đầu, không hề nghi ngờ lời nói của cô.
Chung Tình xoay người, khuôn mặt đang nở nụ cười lập tức trở nên xám xịt, hai mắt tối xầm, vội vã đi đến nhà vệ sinh.
Sau khi Chung Tình rời đi, Dương Đình mới nhún vai một cái, nhìn Dịch Giản, vẻ mặt vô cùng tò mò hỏi: "Cô ấy chính là người kia?"
Dịch Giản gật đầu: "Ừ."
"Chúc mừng, nếu Lý Hạ biết chắc chắn sẽ rất vui." Dương Đình bưng chén cà phê lên, uống một hớp: "Thật không dễ dàng, người có thể làm tan chảy trái tim lạnh giá của anh, người mà mấy năm qua anh vẫn nhớ mãi không quên rốt cuộc cũng xuất hiện, có thể coi đây là kết thúc viên mãn rồi."
"Cô ấy không yêu anh." Dịch Giản thẳng thắn vạch trần cái kết thúc này.
Vẻ mặt Dương Đình hơi sững sờ: "Không thể tin được......... Anh luôn giải quyết những vấn đề phức tạp trong quân đội một cách vô cùng dễ dàng, vậy mà một người phụ nữ, anh giải quyết không nổi?"
Dịch Giản không lên tiếng.
Nâng cái trán lên.
Chính xác là như vậy.
Sự thông minh của hắn, dường như chỉ thích hợp để giải quyết những vấn đề phức tạp trong quân sự, nhưng lại không thể giải quyết được một người phụ nữ.
"Em đùa chút thôi, chẳng qua em tin rằng sẽ có một ngày, tình cảm của anh sẽ làm cô ấy rung động." Dương Đình thật lòng nói một câu như vậy, sau đó tiếp tục nói: "Trở lại chuyện chính, liên quan với đám hàng hóa này............"
...........................
Chung Tình nhốt mình ở trong nhà vệ sinh, hít một hơi thật sâu, cô nhìn mình trong gương, khuôn mặt xinh đẹp vô cùng thế nhưng lại có khí chất cổ điển của người phụ nữ Trung Quốc.
Hoàn toàn không giống với vẻ đẹp mạnh mẽ của Dương Đình.
Cô nghĩ, có phải người đàn ông nào cũng yêu thích người phụ nữ như vậy?
Bình luận truyện