Tình Nhân Bí Mật Của Thiếu Tướng: Bảo Bối, Đừng Chạy
Chương 924: Thiếu tướng tính kế [37]
Editor: May
Thật ra, tin tức như vậy, cô thà rằng không tin, dù sao anh chân thành đối đãi chính mình như vậy, nói nhiều lời nói sầu triền miên thâm tình như vậy, chữ chữ rõ ràng, chữ chữ khắc trong tâm khảm, như thế nào cũng không thể tin tưởng, nhanh như vậy, liền thay lòng!
Chung Tình theo bản năng liền đi tìm thiếu tướng, giáp mặt hỏi rõ ràng, cô vẫn nhớ rõ lời anh từng nói với cô, vô luận phát sinh chuyện gì, đều phải cần nói rõ với anh trước, không thể lưu lại tiếc nuối.
Hơn nữa, đáy lòng của cô, cũng là không tin.........
Cô lập tức cầm chặt lấy báo chí, cảm giác được người chung quanh, đều đang nghị luận về tình yêu mới của thiếu tướng, mọi người đều than thở, anh hùng đa tình.
Cô nghe đến đáy lòng lộn xộn, luôn luôn ở đáy lòng ám chỉ với chính mình, đây đều là giả, giả.........
Không phải tận mắt thấy, cô sẽ tuyệt đối không tin.
Cô tìm kiếm xe kéo chung quanh, buổi chiều, nhiều người, xe thiếu, đợi thật lâu, cô mới đợi được một chiếc xe, vội vàng lên xe, cảm thấy toàn thân đều thực hư thoát, nói với xa phu: “Đi trong quân.........”
Xa phu nghe lời nói như thế, còn hơi nghiêng đầu, nhìn Chung Tình sững sờ một hồi, trong quân......... Nơi đó chính là cấm địa, sao người bình thường lại đi?
“Tiểu thư......... cô nói đi nơi nào?”
“Trong quân!” Chung Tình lại lặp lại lời nói lần nữa, sau đó như là nhớ tới cái gì, lấy từ trong túi quần ra rất nhiều tiền, đưa cho xa phu, nói từng chữ một: “Tốc độ một chút, những thứ này đều cho anh, đi trong quân, anh yên tâm, anh không có việc gì.........”
Cả đời xa phu cũng chưa thấy qua nhiều tiền như vậy, nhất thời cũng không quản nhiều, kéo Chung Tình, liền đi về phía trong quân.
Chung Tình ngồi ở trên xe, mới ôm ngực, chậm rãi bình tĩnh xuống.
Cô cảm thấy toàn thân đều là lạnh như băng, đều là sợ hãi, loại sợ này, là lan tràn từ lòng bàn chân đến chỗ sâu trong trái tim......... So với loại sợ hãi sau khi cô biết mình sắp chết, còn mãnh liệt hơn ngàn lần!
Nếu là sự thật, vậy phải làm sao bây giờ?
Cô loáng thoáng có thể cảm nhận được mẹ mình năm đó, rốt cuộc vì sao lại tuyệt vọng như vậy!
Đây là một loại tuyệt vọng!
Chung Tình gắt gao nắm chặt khăn tay, cô hô hấp thật sâu, đáy mắt đều là bối rối, cô tin tưởng, thiếu tướng khẳng định có thể cho cô một giải thích hợp lý.........
Anh khẳng định có thể nói cho cô biết, hết thảy mọi thứ này, đều là bịa đặt vô căn cứ!
Thật ra, tin tức như vậy, cô thà rằng không tin, dù sao anh chân thành đối đãi chính mình như vậy, nói nhiều lời nói sầu triền miên thâm tình như vậy, chữ chữ rõ ràng, chữ chữ khắc trong tâm khảm, như thế nào cũng không thể tin tưởng, nhanh như vậy, liền thay lòng!
Chung Tình theo bản năng liền đi tìm thiếu tướng, giáp mặt hỏi rõ ràng, cô vẫn nhớ rõ lời anh từng nói với cô, vô luận phát sinh chuyện gì, đều phải cần nói rõ với anh trước, không thể lưu lại tiếc nuối.
Hơn nữa, đáy lòng của cô, cũng là không tin.........
Cô lập tức cầm chặt lấy báo chí, cảm giác được người chung quanh, đều đang nghị luận về tình yêu mới của thiếu tướng, mọi người đều than thở, anh hùng đa tình.
Cô nghe đến đáy lòng lộn xộn, luôn luôn ở đáy lòng ám chỉ với chính mình, đây đều là giả, giả.........
Không phải tận mắt thấy, cô sẽ tuyệt đối không tin.
Cô tìm kiếm xe kéo chung quanh, buổi chiều, nhiều người, xe thiếu, đợi thật lâu, cô mới đợi được một chiếc xe, vội vàng lên xe, cảm thấy toàn thân đều thực hư thoát, nói với xa phu: “Đi trong quân.........”
Xa phu nghe lời nói như thế, còn hơi nghiêng đầu, nhìn Chung Tình sững sờ một hồi, trong quân......... Nơi đó chính là cấm địa, sao người bình thường lại đi?
“Tiểu thư......... cô nói đi nơi nào?”
“Trong quân!” Chung Tình lại lặp lại lời nói lần nữa, sau đó như là nhớ tới cái gì, lấy từ trong túi quần ra rất nhiều tiền, đưa cho xa phu, nói từng chữ một: “Tốc độ một chút, những thứ này đều cho anh, đi trong quân, anh yên tâm, anh không có việc gì.........”
Cả đời xa phu cũng chưa thấy qua nhiều tiền như vậy, nhất thời cũng không quản nhiều, kéo Chung Tình, liền đi về phía trong quân.
Chung Tình ngồi ở trên xe, mới ôm ngực, chậm rãi bình tĩnh xuống.
Cô cảm thấy toàn thân đều là lạnh như băng, đều là sợ hãi, loại sợ này, là lan tràn từ lòng bàn chân đến chỗ sâu trong trái tim......... So với loại sợ hãi sau khi cô biết mình sắp chết, còn mãnh liệt hơn ngàn lần!
Nếu là sự thật, vậy phải làm sao bây giờ?
Cô loáng thoáng có thể cảm nhận được mẹ mình năm đó, rốt cuộc vì sao lại tuyệt vọng như vậy!
Đây là một loại tuyệt vọng!
Chung Tình gắt gao nắm chặt khăn tay, cô hô hấp thật sâu, đáy mắt đều là bối rối, cô tin tưởng, thiếu tướng khẳng định có thể cho cô một giải thích hợp lý.........
Anh khẳng định có thể nói cho cô biết, hết thảy mọi thứ này, đều là bịa đặt vô căn cứ!
Bình luận truyện