Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 154: Không Phải Cậu Bảo Yêu Con Gái Tôi Sao?



Trong phòng bệnh

Hoắc Tư Danh tay vẫn luôn nắm lấy tay Hứa Doãn Hạ, vừa xoa xoa lại vừa nói, nói thật nhiều thật nhiều thứ, nào là anh nhớ cô ra sao, anh trừng trị những kẻ đó ra sao nói đến khô cả họng đã gần nữa đêm

Hoắc Tư Danh đứng dậy, hôn nhẹ lên trán Hứa Doãn Hạ

" Vợ ngủ ngon " sau đó lại đi ra ngoài

Nhưng Hoắc Tư Danh vừa bước ra khỏi Hứa Doãn Hạ không được vài bước chính anh lại té xuống, nằm im trên sàn gạch lạnh lẽo

Bên ngoài nghe tiếng " Bịch " cả đám nhíu mày nhìn chằm chằm trong phòng, Cố Hoài Thiên mới đi tới đẩy cửa ra thì thấy Hoắc Tư Danh đang nằm ở đó Anh đi tới ngồi xuống gọi

" Tư Danh Tư Danh " sau đó mới đặt tay lên trán Hoắc Tư Danh, Cố Hoài Thiên khẽ quát

" Nhanh qua phụ! Cậu ta sốt rồi! "

Đàm Vĩnh Long nhíu chặt mày đi tới, đỡ Hoắc Tư Danh đi vào phòng bệnh kế bên Cùng lúc đó Cố Hoài Nam đi đón Cố Minh Dương và Hà Doãn Hoa cũng đã đến thấy Hoắc Tư Danh hai mắt nhắm nghiền nhíu chặt mày khẽ hỏi

" Sao vậy? "

" Cậu ta sốt đến ngất rồi! "

" Cái gì? "

Đưa Hoắc Tư Danh vào phòng bệnh, Từ Hạnh Ngôn đi tới đo nhiệt độ cơ thể của Hoắc Tư Danh, nhíu chặt mày quát Đàm Vĩnh Long

" Anh làm trợ lý kiểu gì vậy? Cả một ngày cậu ta chưa ăn gì còn lại sốt hơn 39 độ nữa! Chính anh là người thân cận của cậu ta nhất một tiếng nhắc nhở đều không có là sao? "

Đàm Vĩnh Long bị vợ anh mắng, anh chỉ im lặng nhận hết lời quát mắng của Từ Hạnh Ngôn, cả ngày hôm nay anh mãi lu bu công chuyện mà quên mất Hoắc Tư Danh chưa ăn gì

•••••••

Hà Doãn Hoa đi nhìn Hứa Doãn Hạ một lúc, đi sang phòng Hoắc Tư Danh ngồi đó chờ Hoắc Tư Danh tỉnh

Lư Minh Thy thì ở lại chăm sóc Hứa Doãn Hạ

Ngủ khoảng một tiếng, Hoắc Tư Danh rốt cuộc cũng lim dim mở mắt, nhưng ánh mắt vẫn lạnh lẽo như ngày nào

" Tỉnh? " Hà Doãn Hoa nhìn Hoắc Tư Danh mở miệng hỏi

Hoắc Tư Danh nhìn Hà Doãn Hoa, cái gì cũng không nói chỉ khẽ gật đầu

Hà Doãn Hoa đứng dậy đổ một ít cháo để trong chén, đưa tới trước mặt Hoắc Tư Danh

" Cậu ăn đi! ""

Hoắc Tư Danh nhìn cháo, khẽ lắc đầu nói

" Con không đói "

Anh nào có tâm trạng ăn nữa, Hứa Doãn Hạ vẫn còn nằm đó chính anh còn tâm trạng nào mà ăn khi cô không ăn lấy một hạt cơm

Hà Doãn Hoa đặt cháo lên bàn nhỏ kế bên Hoắc Tư Danh, bà ngồi xuống nói chuyện với Hoắc Tư Danh như kiểu mẹ vợ và con rể vậy

" Không phải cậu bảo yêu con gái tôi sao? "

Hoắc Tư Danh ánh mắt mờ mịt nhìn Hà Doãn Hoa, Hà Doãn Hoa không để anh trả lời lại nói

" Con gái tôi nằm đó, không phải lỗi của cậu! Nếu trách thì trách tôi tin tưởng sai người, cậu là chồng nó mà, hơn ai hết cậu muốn Hạ Hạ tỉnh Vậy nếu giờ cậu cũng bệnh ai sẽ chăm sóc cho Hạ Hạ? Cậu muốn để cho người khác cởi đồ của Hạ Hạ lau người cho con bé sao? Cậu hiểu Hạ Hạ hơn bất cứ ai, không lẽ con bé muốn người khác nhìn cơ thể mình " dừng một chút, ánh mắt sắc bén nhìn Hoắc Tư Danh

" Nếu yêu con bé thì chính cậu phải khỏe mạnh, mới chăm sóc được con bé! Đừng có mà ngã bệnh, đến khi con bé tỉnh bắt con bé chăm sóc cậu! Cậu biết nhiều hơn ai hết Hạ Hạ nó yêu cậu thương cậu hơn bất cứ ai ở trong đây! Nếu cậu ngã xuống Hạ Hạ cũng không chịu nổi đâu " dứt câu Hà Doãn Hoa đi ra ngoài

Hoắc Tư Danh ngồi đó, suy ngẫm về những câu nói của Hà Doãn Hoa một lúc lâu lại tự lấy chén cháo bên cạnh húp từng muỗng cháo ăn xong cháo lại uống thuốc

Đúng vậy! Mẹ vợ nói đúng nếu anh không khỏe mạnh làm sao chăm sóc được cho Hứa Doãn Hạ, anh phải khỏe mạnh mới có thể chăm sóc được cô!

Hạ Hạ của anh phải khỏe lại đừng bỏ cuộc vợ nha

Anh nhớ vợ nhớ nhiều lắm

••••••

Trong thời gian Boo đi công chuyện, mấy tình yêu nhớ bỏ phiếu ủng hộ Boo nha ^^! Chiều tối Boo về phiếu tăng tạo động lực Boo viết thêm vài chương cho mấy tình yêu nữa đó!

••••••••••••••••

Nhớ like và bỏ phiếu cho Boo nha! Rảnh rỗi thì bình luận luôn nha ^^!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện