Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 187: Đi Ra Ngoài



Hoắc Tư Danh đứng dậy, đi thẳng đến chỗ Hứa Doãn Hạ, khóa chặt cô lại, môi khẽ câu lên

Trong lòng anh lại cực vui sướng, hôm nay không dọa cô sợ không phải anh, dám bắt anh ăn nhiều như vậy còn không hôn tạm biệt anh nữa chứ

Hứa Doãn Hạ trợn to mắt, trong lòng lộp bộp một cái, Hoắc Tư Danh đang định làm gì? Hứa Doãn Hạ run rẩy hỏi

" Anh anh định làm gì? " chết tiệt! Đừng có nói là anh ta lại muốn nha Không được tuyệt đối không thể ở đây

Hoắc Tư Danh nhìn thấy Hứa Doãn Hạ run rẩy, môi khẽ câu lên cười thích thú, sau đó áp sát tai Hứa Doãn Hạ, thổi khí vào " Phù " lại nhẹ giọng nói

" Ăn vợ " chỉ là trêu chọc Hứa Doãn Hạ thôi, nhưng là Hoắc Tư Danh dùng giọng nghiêm túc, khiến Hứa Doãn Hạ càng thêm xấu hổ hơn

Hứa Doãn Hạ cảm giác mặt cô lúc này chắc đã đỏ tươi đỏ rượi rồi Nhưng đây là xảy ra chuyện gì? Cái gì mà ăn cô, đây là công ty cơ mà dù có muốn cũng không nên là lúc này chứ Hứa Doãn Hạ trong lòng kêu gào không thôi

Cô trong rối rắm lại sợ hãi chỉ biết dùng hết sức mà cô có đẩy người đàn ông đang ôm chặt lấy cô, gầm nhẹ

" Hoắc Tư Danh, anh đừng có được một tất tiến một thước " nghĩ sao lại lại giở trò lưu manh lúc này

Hoắc Tư Danh môi khẽ câu lên, lại ôm chặt hơn Chính là đang định hôn xuống gương mặt nhỏ bé của Hứa Doãn Hạ thì cửa phòng bị đập liên tục

" Thùng Thùng Thùng " cửa phòng bik đập dữ dội

Cả Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ đều phải nhíu mày Tuy là cô không muốn cùng Hoắc Tư Danh thân cận lúc này nhưng không có nghĩa có người làm phiền họ, giờ mày là giờ hành chánh, ai lại đi gõ cửa phòng như vậy

Hoắc Tư Danh mặc kệ bên ngoài, lại ôm lấy chặt lấy Hứa Doãn Hạ, nhẹ giọng nói

" Hôn nhau trước đã vợ " anh muốn hôn lắm rồi, từ sáng tới giờ cô chỉ cho anh hôn môi một chút thôi anh còn thèm mà

Hứa Doãn Hạ chỉ hơi hơi nhíu nhíu mày khi bị tiếng đập cửa làm phiền, lại nghe Hoắc Tư Danh đòi hôn cô cũng kệ anh, hôn xong tính Hoắc Tư Danh hôn nhẹ từ trán Hứa Doãn Hạ, lại hôn nhẹ mắt của cô, lại hôn lên má của cô đến khi đôi môi hai người sắp dính lại với nhau thì cửa phòng bị mở ra

Nói chính xác là có người bẻ khóa đẩy vào

Emleo một thân khí lạnh, hai tay nắm chặt khóa cửa, gọi to một tiếng

" Hứa Tổng " khi nhìn đến hình ảnh Hoắc Tư Danh và Hứa Doãn Hạ trước mặt, cô chỉ gọi được một câu Hứa Tổng, còn mấy từ sau bị nuốt tất vào họng

Hoắc Tư Danh hai mắt đỏ ngầu tức giận nhìn Trần Lập, tay vội ôm lấy Hứa Doãn Hạ che chở, anh trêu chọc cô, lại không nghĩ có người vào nên quần áo trên người cô xốc xếch cả lên đã vậy hiện tại tay anh còn đang trong áo sau lưng cô đây

Hứa Doãn Hạ cũng giận không ít, ở trong lòng Hoắc Tư Danh nghiến răng nghiến lợi Hoắc Tư Danh nhíu chặt mày nghiêm giọng quát

" ĐI RA NGOÀI " từ bao giờ phòng làm việc của Hứa Doãn Hạ lại bị mấy kẻ này làm phiền như vậy chứ?

Emleo không đi, tại sao cô phải đi chứ? Cái vòng tay đó cái ôm đó phải là của cô mới đúng, ai lại cho con tiện nhân kia hưởng Lúc thấy hai người vào lâu như vậy cô đã nghi nghi rồi, nên mới vội vàng lên đây xem thử, lại bắt gặp cảnh này

" Hoắc Tổng, anh ôm Hứa Tổng như vậy là không được " dù sao hai người còn chưa kết hôn lời nói còn chưa dứt đã bị ánh mắt dọa người của Hứa Doãn Hạ dọa sợ ( Mẻ chưa biết Hạ tỷ và Danh ca đã đăng ký kết hôn nha Nói chính xác không ai biết hết á trừ Cố Hoài Nam ra, mãi đến Hứa Doãn Hạ gặp tai nạn Hoắc Tư Danh mới nói Nên tin tức này hiện tại vẫn còn đang giữ kín)

" Cô có tư cách gì ở đây sủa? "

" Tôi tôi " Emleo sợ hãi nói không thành tiếng miệng mấp máy môi muốn nói lại không nói thành lời được chỉ tôi tôi suốt Cô có cảm giác xung quanh đang tràn ngập khí lạnh, lại cảm giác được một áp lực lớn đang không ngừng đè bẹp cô

Nhìn thấy không ổn, Hoắc Tư Danh gầm lên mội tiếng

" Đừng để tôi nói lại hai " Anh vội ôm chặt lấy Hứa Doãn Hạ vỗ về, trấn an, giọng điệu lạnh nhạt âm trầm nói, lại nhìn chằm chằm Emleo như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô, khiến cô cảm giác như đang ở địa ngục

Trần Lập không nói nhiều, kéo mạnh Emleo đi ra ngoài, sao đó đẩy mạnh xuống không thương tiếc

Emleo lảo đảo vài bước té bịch dưới sàn, thân mình lúc này không kiềm được run rẩy Cô không biết tại sao cô lại cảm thấy sợ hãi như vậy Cô chỉ biết lúc nhìn ánh mắt của Hứa Doãn Hạ, cô bị dọa không ít lại nhìn về Hoắc Tư Danh, cô càng cảm thấy có cả ngàn con dao đâm chi chít lên người cô

Trần Lập mặc kệ Emleo, gọi vài cuộc điện thoại, thì có bảo vệ đã đến kéo Emleo ném ra khỏi Doãn Hạ

Xử lý xong Emleo, Trần Lập trong lòng bứt rứt không thôi

Lúc nãy là anh ngăn cản không kịp mới để Boss và Chị dâu bị kẻ xấu thấy Tức chết anh mà, cô ta nhanh hơn anh nghĩ rất nhiều Nghĩ làm sao lại có thể chạy lên tầng nhanh như vậy chứ?

••••••••••••••••••••••

Cầu phiếu nha ^^!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện