Tình Nhân Của Tổng Tài

Chương 5: Làm Tình Nhân của Tôi (2)



Hoắc Tư Danh không giận cũng chả khó chịu chỉ lẳng lặng nhìn cô:

" Làm Tình Nhân của Tôi " Anh nói không nhanh kjoong chậm, vô cùng uyển chuyển.

Hứa Doãn Hạ trợn mắt há hốc mồm, cô vừa nghe cái gì mà tình nhân với chả không tình nhân gì chứ? Cô không thể tin được nhìn Hoắc Tư Danh chằm chằm.

Hoắc Tư Danh bị cô nhìn đến ngứa ngái, giả bộ họ khan một tiếng khụ khụ. Rồi nhìn cô nói:

" Em đáp ứng không? ".

Hứa Doãn Hạ trừng anh, nếu bây giờ cô có thể ngồi dậy cô sẽ đánh chết anh, cô hừ lạnh tiếng định nói lại nghe anh nói:

" À mà quên, em không có quyền đáp ứng hay không đáp ứng, bây giờ em chọn đi ". Hoắc Tư Danh nhìn cô cười giảo hoạt nói tiếp.

" Một là làm Tình Nhân của tôi, đương nhiên tôi sẽ lo cho em về mọi thứ! Hai... " Hoắc Tư Danh híp mắt tỏ ra tia sắc bén " Hai là em không làm, đoạn ghi âm trên sẽ bị tung ra ". Nói xong anh xoay người đi, đi tới cửa phòng đứng lại nói vọng vào " Em suy nghĩ kỹ đi, lời hay lổ đều do em quyết định ".

Hoắc Tư Danh vừa đi khuất tầm nhìn cô, cô không khỏi cười khổ một tiếng. Cái gì mà do cô quyết định, cái chó má gì chứ rõ ràng là ép mua ép bán.

Hứa Doãn Hạ nằm đó suy nghĩ thật lâu, đúng cô đã đưa ra được quyết định. Ít nhất làm tình nhân anh ta có tiền, cô nhất định lấy thật nhiều tiền của anh ta trước khi hai đứa chấm dứt. Đúng nhất định phải khiến anh ta nuôi lỗ vốn.

Đang nằm chóc lát, cửa phòng mở, một bóng người phụ nữ khá lớn tuổi bước vào.

" Tiểu thư đã đói chưa? Thiếu gia bảo tôi lên đây giúp tiểu thư thấy đồ " Bà nhìn từ trên xuống dưới Hứa Doãn Hạ, đánh giá cô, đây là lần đầu tiên thiếu gia đưa cô gái về nhà nên bà phải quan sát thật kỹ. Dù bà biết tính thiếu gia nhà mình, nhưng dù sau đề phòng vẫn hơn, lỡ thiếu gia mê muội dẫn sói vào nhà thì sao.

Hứa Doãn Hạ há hốc mồm, cái gì mà tiểu thư, tuy giờ rất giận tên vô sĩ Hoắc Tư Danh kia nhưng thấy người phụ nữ trước mặt này vốn là người vô tội, nên cô không ngại tặng bà nụ cười chân thành nói.

""Dì gọi con là Doãn Hạ hay Tiểu Hạ được rồi Dì " Hứa Doãn Hạ cực ghét cách xưng hô lúc nảy nên vội sửa.

Dì Trân gật đầu cái nhìn cô hỏi: " Doãn Hạ muốn đi tắm không? ".

Hứa Doãn Hạ gật đầu cái, dì Trân qua dìu cô vào phòng tắm bắt đầu dọn dẹp. Trên ga giường còn rất nhiều dấu tính mây mưa cả có máu.... Bà dọn xong không khỏi cười thầm trong lòng cái.

Là người từng trải đương nhiên phải hiểu rất rõ mấy vết tích kia rồi. Bà mừng thầm cho thiếu gia, lần này chọn đúng người.

Hứa Doãn Hạ vào nhà tắm, nhìn ảnh phản chiếu của cô trên tấm gương không khỏi mắng Hoắc Tư Danh đồ muộn tao không có tiết tháo biến thái, vô liêm sỉ... Vừa cọ rửa vừa mắng.

Hoắc Tư Danh ở dưới phòng khách uống tách cà phê... Hắc xì hắc xì... Hoắc Tư Danh nhíu nhíu mày cái. Rồi uống cà phê tiếp.

Sao khi Hứa Doãn Hạ tắm xong, bận áo sơ mi trắng nam của Hoắc Tư Danh xuống dưới phòng bếp ăn sáng. Cô vừa bước xuống, Hoắc Tư Danh nhìn cô không rời, thầm nghĩ sao này nhất định ngoài anh ra không cho cô bận áo sơ mi ra ngoài.

Hoắc Tư Danh thu lại ánh mắt, gằng giọng nói: " Ngồi xuống ăn đi! " Kéo ghế thì không cần,vì lúc nảy hắn kéo sẳn rồi nên giờ cô chỉ cần ngồi xuống.

Hứa Doãn Hạ không nặng không nhẹ ngồi xuống ăn, thật sự cô đói chết rồi, hồi sang hao biết bao sức để suy nghĩ cả cãi vả bây giờ cần ăn để hồi phục.

Cô ăn lúc đầu nhẹ nhàng, về sau ăn nhanh hơn nhưng vẫn không lộ vẻ xóc xết maf vẫn lịch sự rồi khen dì Trân nấu ngon lia lịa.

Hoắc Tư Danh nhìn cô ăn, xong cũng cuối đầu ăn.

Hai người ăn uống no nê, Hứa Doãn Hạ ngồi lì trên bàn ăn lười vận động nằm chình ình.

Hoắc Tư Danh nhìn cô cau mày bỏ đi. Hứa Doãn Hạ nằm lát đứng dậy xuống bếp lấy khăn lau bàn.

Dì Trân giật mình, bảo không cần nhưng cô vẫn làm,nên Dì cũng thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện