Chương 55: Đưa Cơm
Chương 55 đưa cơm
Phòng huấn luyện.
“Lão đại, anh đã trở lại?” Tiếu Trạch Dương ngoài ý muốn phát hiện tâm tình Tần Duệ hình như không tồi.
Tần Duệ gật đầu, nói: “Đúng vậy!”
Tiếu Trạch Dương nhìn Tần Duệ, ngập ngừng nói: “Lão đại, vị đỉnh cấp vip...À không, vị Lục thiếu kia chịu hòa hoãn quan hệ với anh rồi à!”
Tần Duệ gật đầu, nói: “Xem như có chút tiến triển.”
“Tiến triển bao lớn a!” Lý Lập Tiệp hỏi.
Tần Duệ thở ra một hơi, nói: “Em ấy chịu ăn đồ ta mang đến.”
Tiếu Trạch Dương không cho là đúng nói: “Cái này gọi là tiến triển à!”
“Đã không tồi rồi, ít nhất tình huống xấu nhất mà ta tưởng tượng, em ấy đem đồ ăn đổ trên đầu ta không có xảy ra.” Tần Duệ nói.
Tiếu Trạch Dương gãi gãi đầu, nói: “Lão đại, đồ ăn là anh mua ở Cát Hương Viên, chẳng những đắt mà còn phải đặt chỗ trước, người bình thường khẳng định luyến tiếc đem đồ ăn đắt như vậy đổ lên đầu anh, là anh suy nghĩ quá nhiều thôi.”
“Trạch Dương, ngươi có thể không nói chuyện hay không?” Chu Hằng nhịn không được bất mãn nói.
Tiếu Trạch Dương gãi gãi đầu, đối với Tần Duệ xin lỗi nói: “Lão đại là ta nói sai, người bình thường luyến tiếc đem đồ ăn đắt như vậy đổ lên đầu anh nhưng Lục thiếu thì khác!
Lục thiếu là kẻ có tiền, hắn không đem đồ ăn đổ trên đầu anh, biểu thị hắn đối với anh vẫn còn thủ hạ lưu tình...à không, hắn đối với ngươi vẫn còn tình cảm.” Nhưng cũng có khả năng là Lục thiếu chỉ vừa vặn đang đói bụng.
Tần Duệ nhìn Tiếu Trạch Dương, trầm mặc thật lâu sau.
Đám người Chu Hằng đều dùng ánh mắt đồng tình, im lặng nhìn Tiếu Trạch Dương.
Tần Duệ đến gần Tiếu Trạch Dương vài bước, hỏi: “Muốn bàn luận sao?”
Tiếu Trạch Dương có chút kỳ quái nói: “Lão đại, không phải gần đây anh thích lên trên mạng giả thuyết chiến đấu sao? Chỗ đó còn có thể kiếm tiền à?”
Lý Lập Tiệp nhìn Tiếu Trạch Dương, thầm nghĩ: đồ ngốc Tiếu Trạch Dương, loại thời điểm này còn hỏi lắm thế. Vì cái gì? Đương nhiên là bởi vì ngươi thiếu đánh.
……
Lục Vân Sơ ở phòng làm việc liên tiếp ba ngày, cảm thấy chịu đựng không nổi mới trở lại biệt thự nghỉ ngơi.
“Ca, có chuyện gì a!” Lục Vân Sơ mệt mỏi tiếp nhận cuộc gọi của Phương Vân Kiệt.
Lục Vân Sơ gật đầu, nói: “Đúng vậy! Cả một đám đều muốn trở thành đồ đệ của Thẩm Khiêm đại sư, nhưng ai biết được trở thành đồ đệ Thẩm Khiêm đại sư chính là đi làm cu li a!”
Phương Vân Kiệt nhìn Lục Vân Sơ, nói: “Nhẫn nại chút đi, phải ăn khổ trong khổ, mới có thể người bề trên.”
Lục Vân Sơ cười khổ, nói: “Em cũng nghĩ vậy.”
“Ta nghe nói, Tần Duệ mỗi ngày đều tới đưa cơm cho em?” Phương Vân Kiệt hỏi.
Lục Vân Sơ gật đầu, nói: “Đúng vậy! Người ta nguyện ý đưa, em đây liền ăn, lại nói, Tần Duệ người này có chứng chịu ngược, em không ăn đồ vật hắn đưa, hắn còn tức giận với em.”
Lúc trước cậu không ít lần nấu cơm cho Tần Duệ, hiện tại chiếm của Tần Duệ một chút tiện nghi, cũng là chuyện nên làm.
Lúc trước, cậu không ngại hạ thấp danh dự vì Tần Duệ nấu canh làm cơm, cái tên hỗn trướng Tần Duệ có thể vẫn cho rằng cậu chính là thích nấu cơm đi.
“Tần Duệ có nói cái gì với đệ không?” Phương Vân Kiệt hỏi.
Lục Vân Sơ nhìn Phương Vân Kiệt, gợi lên một nụ cười xán lạn, nói: “Hắn tới một lần liền cùng em nói một lần, ca ca tàn nhẫn độc ác, phẩm hạnh thấp hèn, là cái tên đại cặn bã thích cường thủ hào đoạt, em không cho hắn nói, hắn còn liều mạng nói.”
Phương Vân Kiệt cười nhạo một tiếng, nói: “Thật là thiên đường có lối hắn không đi, địa ngục không cửa lại muốn vào, giống như hắn tính tình thích đổi trắng thay đen làm sao có thể xứng với em trai yêu quý của ta được!”
Lục Vân Sơ: “……” Đổi trắng thay đen, cũng không đến mức đó đi, thật ra những gì Tần Duệ nói khá thực tế.
“Vị đại tiểu thư bên Tần gia, gần đây có hành động gì không?” Phương Vân Kiệt nói.
Lục Vân Sơ cười khổ một chút, nói: “Gần đây hình như đã dừng lại rồi.” Nghe nói, nha đầu kia hiện tại không có tiền.
Nghe nói vì đối phó cậu, Tần Khả Dao tốn số tiền lớn mua chuộc La Vĩnh, nha đầu Tần Khả Dao này thật đúng là kỳ quái, Tần Duệ ở trên người cậu tiêu tốn một chút tiền, nha đầu chết tiệt này liền nhảy nhót lung tung không chịu yên, nhưng khi đối phó với cậu thì lại thực sự bỏ được gốc vốn.
..........
Bình luận truyện