Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết
Chương 152: Thán phục
Gần nhất nếu nói Ni Lạp Nhĩ đế quốc có đại sự gì thì chính là hôn lễ của Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư. Hôn lễ của hai người chấn kinh cả đế quốc, hoặc nên nói là cả tinh tế.
Sau khi hôn lễ của hai người qua đi, mọi người bắt đầu đặt sự chú ý lên đám nhỏ của hai người. Dựa vào tin tức do gia chủ Cái Nhĩ công bố, sau hôn lễ vài ngày thì ba quả trứng sẽ tiến vào thời kỳ phá xác. Thế nhưng việc này quả thực khó nói, nếu tiểu thú nhân hoặc tiểu bán thú nhân bởi vì hấp thu năng lượng chậm thì có thể sẽ kéo dài thời gian. Thế nên căn bản không ai ngờ được ba quả trứng cư nhiên sẽ phá xác ngay hôm sau hôn lễ.
Hiện giờ tất cả các gia tộc đều thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm gia chủ Cái Nhĩ, tuy bởi vì có nhóm quốc vương quốc hậu Á Bá Lan nên không dám tiếp cận quá gần, nhưng nếu có gió thổi cỏ lay thì vẫn biết được.
Thế nên lúc lồng phòng hộ màu đỏ đột nhiên xuất hiện bao trùm cả hậu viện gia tộc Cái Nhĩ thì người của các đại gia tộc lập phái tới lập tức truyền tin về. Các đại gia tộc lập tức xôn xao, động tĩnh lớn như vậy lẽ nào là ba cục cưng muốn phá xác?
Trước đó thời điểm phá xác của các gia tộc không hề có động tĩnh lớn như vậy, thế nên rất nhiều người suy đoán là vì trong ba quả trứng kia có bán thú nhân.
Thực nhiều gia tộc thúc giục nhóm thám tử ở phụ cận gia tộc Cái Nhĩ nhanh nhanh tìm hiểu tin tức, mọi người đều kì vọng có thể biết được tin tức chuẩn xác sớm nhất.
Chẳng qua đợi hơn bốn năm tiếng đồng hồ rồi mà vẫn không có tin truyền về. Nhóm đại gia tộc nóng nảy không thôi, đang định bảo người chạy đi thúc giục thì quốc vương Á Bá Lan đã công bố tin tức trên mạng tinh tế.
Nhìn thấy tin tức được đế quốc Á Bá Lan công bố, toàn bộ tinh tế bùng nổ.
‘Tôi không nhìn lầm chứ? Năm? Nhất định là phương thức thức giấc không đúng rồi.’
‘Mắt tôi nhất định có vấn đề, phải kiểm tra một chút mới được. Này đều là, nhất định là giả.’
‘Năm? Bốn thú nhân, một bán thú nhân? Ông trời của tôi ơi, đừng hỏi vì sao tôi lại quỳ rạp dưới đất xem tin tức, bởi vì tôi đã phục sát đất rồi a.’
‘Chỉ có ba bào thai thôi mà? Vì cái gì hiện giờ lại đột nhiên biến thành năm bào thai? Vương tử đế quốc Á Bá Lan thoáng cái đã có được năm đứa con, muốn thú nhân không có bầu bạn như chúng ta tập thể nhảy sông tinh tế à?’
‘Ba bào thai biến thành năm bào thai, chẳng lẽ có hai quả là song hoàng đản?’
‘Lầu trên vẫn chưa tỉnh ngủ à? Này không phải song hoàng đản gì cả, người ta đã ghi rõ quả cuối là tam hoàng đản a, tam hoàng đản đó a! Đây chính là quả tam hoàng đản đầu tiên từ trước tới nay của tinh tế a.’
‘Tam hoàng đản tính gì chứ, chỉ cần bán thú nhân vương phi của đế quốc Á Bá Lan còn ở thì sau này tứ hoàng đản, ngũ hoàng đản cũng không thành vấn đề. A, tôi tựa hồ đã thấy được thiệt nhiều đản đản bao phủ khắp tinh tế a.’
‘Tinh thần lầu trên không bình thường, đã xem xét xong.’
‘Bốn thú nhân, một bán thú nhân, nếu để tôi cưới được bán thú nhân kia thì có chết cũng không tiếc.’
‘Suy nghĩ của lầu trên thực viễn vông, mọi người không cần nghĩ ngợi, bán thú nhân là của tôi.’
‘Các người chết hết đi, tôi mới là thú nhân thích hợp với bán thú nhân nhất.’
…
Trước không nói tới toàn bộ tinh tế đều đang khiếp sợ, ngay cả nhóm gia chủ Cái Nhĩ khi biết quả trứng cuối cùng cư nhiên là tam hoàng đản cũng xém rớt cằm.
“Khó trách tam đản cần hấp thu nhiều năng lượng như vậy, vốn cứ nghĩ là hai đứa, thật không ngờ lại là ba. Quả thực quá kinh hỉ mà, không được, tôi phải bình tĩnh một chút.” Tạp Mễ Nhĩ ôm ngực, bộ dáng vẫn chưa hoàn hồn.
Nhóm gia chủ Cái Nhĩ cũng vậy, nhìn năm đứa nhỏ chạy tới chạy lui đùa giỡn trên mặt đất, tất cả đều chìm đắm trong niềm kinh hỉ kinh thiên này.
So với nhóm gia chủ Cái Nhĩ, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư hoàn toàn cảm thấy kinh hách.
Lại còn không kinh hách sao, không ai ngờ được tam đản cư nhiên là tam hoàng đản, cũng không ngờ lúc phá xác lại cần nhiều linh lực như vậy. Vốn bởi vì mang thai sinh sản, hơn nữa còn đột phá tu vi nên tất cả tinh hạch vô thuộc tính đều bị dùng hết. Thêm vào đó là gần nhất bận rộn chuyện hôn lễ nên không có thời gian đi săn tinh tế thú. Cuối cùng nếu không nhờ hai viên tinh hạch cấp S Áo Đức Kỳ đưa tới thì tam đản cũng không có khả năng an toàn phá xác.
Đến bây giờ nghĩ lại, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư vẫn còn sợ hãi. Bất quá nhìn bán thú nhân mạnh khỏe cùng hai tiểu xà yêu, cả hai đều cảm thấy thực đáng giá.
Đúng vậy, xà yêu. Tiểu tứ cùng tiểu ngũ chính là xà yêu giống như Nhan Tử Dạ, mà tiểu thứ cùng tiểu ngũ chính là nhũ danh Nhan Tử Dạ đặt cho chúng. Lúc phá xác tất cả linh lực đều do hai đứa hút đi. Vừa chào đời đã kết thành yêu đan, sức chiến đấu đạt tới cấp A, quả thực làm Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư cảm thán không thôi.
Tam đản là bán thú nhân, thế nhưng bởi vì đồng đản với tiểu tứ cùng tiểu ngũ, được hấp thu không ít linh lực nên sức chiến đấu cũng tương đương như đại đản cùng nhị đản, vừa chào đời đã đạt tới cấp B.
Điều này làm nhóm nhân viên y tế giúp đám nhỏ kiểm tra chấn động, đứa nhỏ do vương tử phi bán thú nhân cùng vương tử điện hạ sinh ra cư nhiên cường hãn như vậy, đặc biệt là hai vị tiểu chủ tử sau cùng, cư nhiên nhiên đã có được sức chiến đấu cấp A. Quả thực là làm người ta không thể tin nổi.
Tin tức trọng yếu như vậy, nhóm gia chủ Cái Nhĩ hiển nhiên giấu đi.
Bất quá, tuy tiểu tứ cùng tiểu ngũ vừa chào đời đã có sức chiến đấu cấp A nhưng bởi vì chỉ vừa phá xác, hoàn toàn không có kinh nghiệm chiến đấu, nên nếu thực sự phải chiến đấu thì ngay cả một thú nhân cấp B cũng chưa chắc thắng được.
Tính cách năm đứa nhỏ thực rõ ràng, đứa lớn khá hoạt bát, cũng khá bá đạo, vừa thấy cái gì mới mẻ liền xông tới trước nhất. Đứa thứ hai béo nhất, lúc ăn sẽ là đứa ăn nhiều nhất, cũng là đứa biết giả vờ đáng thương nhất. Đứa thứ ba tình cảm nhất, thích nhất là chăm sóc hai đứa em. Mà đứa thứ tư cùng thứ năm có bộ dáng giống y hệt, ngoại trừ An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ cùng ba đứa nhóc, ngay cả Tiểu Hoa cùng Tiểu Thứ cũng không thể phân biệt. Tính cách của hai tiểu xà có chút tương tự Nhan Tử Dạ, rất thích ngủ, cũng thực lười.
Đặc biệt là lúc này, rõ ràng đại đản cùng nhị đản đang liều mạng chọc ghẹo tiểu tứ cùng tiểu ngũ nhưng chúng vẫn cứ quấn lấy nhau thành một quả xà cầu, vô luận đại đản cùng nhị đản kêu gào thế nào cũng không chịu phản ứng.
“Ngao ngao…” Đại đản lại càng không ngừng kêu gào với tiểu tứ, tiểu ngũ, thế nhưng thấy tiểu tứ, tiểu ngũ vẫn như cũ tiếp tục ngủ không thèm phản ứng tới mình thì đại đản mất kiên nhẫn nâng vuốt trực tiếp vỗ một phát, xà cầu tiểu tứ tiểu ngũ liền lăn về phía nhị đản ở đối diện. Mà nhị đản thấy tiểu tứ tiểu ngũ lăn tới trước mặt mình thì nó liền nâng móng vỗ ngược trở lại chỗ đại đản.
Tam đản làm anh ba nhịn không được lắc lắc cái đuôi trườn tới đẩy nhị đản một phen rồi dùng bàn tay béo múp míp của mình ôm lấy xà cầu vừa lăn tới, tiếp đó hô với nhị đản cùng đại đản: “Xấu xa… xấu xa….”
“Ngao ô….” Đại đản không phục, tiếp đó nhị đản cũng ô ô hai tiếng, tựa hồ đang thanh minh. Thế nhưng tam đản căn bản không để ý tới, vẫn tiếp tục hô: “Xấu xa…”
“Ha ha, tam đản quả nhiên thích bảo hộ em trai, là anh trai tốt a.” Gia chủ Cái Nhĩ vỗ đùi, cao hứng nói. Ai u, tiểu bán thú nhân a, nhìn thế nào cũng thực đáng yêu.
“Đều tại đản đản dạy hư nhị đản, mới đầu nhị đản căn bản không nghịch ngợm như vậy a. Tam đản là ngoan nhất, còn nhỏ như vậy đã biết bảo vệ em trai rồi.” Tạp Mễ Nhĩ cũng khen ngợi tam đản, trong năm đứa nhỏ, Tạp Mễ Nhĩ thích nhất chính là bán thú nhân tam đản.
“Chúng vẫn còn nhỏ, đang ở độ tuổi nghịch ngợm nhất. Tiểu tứ cùng tiểu ngũ tính tình thực giống Tiểu Dạ, bất quá cũng khó trách, dù sao cũng là di truyền từ gen của Tiểu Dạ.” Bối Cơ thích cả năm đứa cháu, không thiên vị đứa nào.
Khắc Lỗ Tư ở bên cạnh nhìn năm đứa nhỏ đang chơi đùa, đôi mắt màu lam đã mất đi vẻ băng giá, thế vào đó là tràn đầy ấm áp. Đối với đứa nhỏ vừa mới phá xác, vô luận là thú nhân hay giống cái, ông vẫn luôn thực yêu thương. Càng miễn bàn tới chuyện cả năm đứa lại còn là chắt trai của ông.
“Hiện giờ có tới năm đứa nhỏ, Tiểu Dạ, An Nhĩ Tư, hai đứa đặt tên chưa? Nếu vẫn chưa nghĩ ra thì chúng ta có thể hỗ trợ.” Kỳ thực gia chủ Cái Nhĩ đã sớm nghĩ ra vài cái tên, chỉ chờ Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư hỏi mà thôi. Bất quá đáng tiếc, lần này gia chủ Cái Nhĩ phải thất vọng rồi, bởi vì An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ đã sớm nghĩ được tên, hơn nữa cũng đã quyết định.
“Này là tên mà con cùng Tiểu Dạ đã nghĩ, gia gia cùng mọi người xem đi.” An Nhĩ Tư đưa tờ giấy đã viết tên đám nhỏ qua.
Tuy gia chủ Cái Nhĩ có chút thất vọng vì không được đặt tên cho đám chắt, bất quá ngẫm lại thì để An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ đặt tên cũng tốt, dù sao cũng có tới năm đứa, không có khả năng đều theo họ Cái Nhĩ.
Gia chủ Cái Nhĩ vừa nhìn tờ giấy thì sửng sốt, trầm mặc một lúc rồi đưa qua cho Bối Cơ.
Đại đản: Bối Nhĩ Luân Cái Nhĩ, nhị đản: Bối Nhĩ Văn Á Bá Lan, tam đản: Bối Nhĩ Nặc Mã Khắc Tân, tiểu tứ: Nhan Nhĩ Thần, tiểu ngũ: Nhan Nhĩ Dật.
Nhóm Bối Cơ xem xong danh sách tên thì cũng giống như gia chủ Cái Nhĩ, sau khi trầm mặc một lúc thì đồng ý. Không có bất luận người nào phản đối, tất cả mọi người đều cảm thấy an bài như vậy là hợp lý nhất. Bối Cơ cùng Tạp Mễ Nhĩ tựa hồ từ trước đó đã đoán được đứa nhỏ đầu tiên sẽ theo họ Cái Nhĩ nên không hề phản đối.
Kỳ thật đối với bọn họ mà nói, đứa nhỏ họ gì cũng không quan trọng, quan trọng là chúng đều là con của An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ, đều là người kế thừa của gia tộc bọn họ. Trong số nhóm người, kinh hỉ nhất chính là Khắc Lỗ Tư, bởi vì ông thật không ngờ Nhan Tử Dạ cư nhiên nguyện ý để một đứa nhỏ theo họ Mã Khắc Tân. Lúc đối mặt với Nhan Tử Dạ, Khắc Lỗ Tư tựa hồ có chút muốn nói lại thôi.
Nhan Tử Dạ nhìn ra suy nghĩ của Khắc Lỗ Tư, liền cười nhạt nói: “Mã Khắc Tân chính là gia tộc của mỗ ba tôi, ông đã để tôi làm người thừa kế gia tộc, kia tôi không có khả năng để gia tộc Mã Khắc Tân không có người thừa kế tiếp theo, tam đản là bán thú nhân, thích hợp nhất để làm người thừa kế của gia tộc Mã Khắc Tân.”
“Cám ơn.” Khắc Lỗ Tư không phải người nói nhiều, do dự một hồi cũng không biết nên nói gì, cuối cùng nghẹn ra hai chữ.
“Không cần, đó là tôi nên làm.” Nhan Tử Dạ cùng Khắc Lỗ Tư nói chuyện tựa hồ có chút khách khí, bất quá cũng không có cách nào, tuy Khắc Lỗ Tư là cữu cữu của Nhan Tử Dạ, nhưng hai người cũng chỉ mới gặp mặt vài lần mà thôi, vẫn còn khá xa lạ.
Tên của năm đứa nhóc, trải qua sự động ý của ba gia tộc liền định ra như vậy.
….
Hoàn Chương 152.
_________________
Sau khi hôn lễ của hai người qua đi, mọi người bắt đầu đặt sự chú ý lên đám nhỏ của hai người. Dựa vào tin tức do gia chủ Cái Nhĩ công bố, sau hôn lễ vài ngày thì ba quả trứng sẽ tiến vào thời kỳ phá xác. Thế nhưng việc này quả thực khó nói, nếu tiểu thú nhân hoặc tiểu bán thú nhân bởi vì hấp thu năng lượng chậm thì có thể sẽ kéo dài thời gian. Thế nên căn bản không ai ngờ được ba quả trứng cư nhiên sẽ phá xác ngay hôm sau hôn lễ.
Hiện giờ tất cả các gia tộc đều thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm gia chủ Cái Nhĩ, tuy bởi vì có nhóm quốc vương quốc hậu Á Bá Lan nên không dám tiếp cận quá gần, nhưng nếu có gió thổi cỏ lay thì vẫn biết được.
Thế nên lúc lồng phòng hộ màu đỏ đột nhiên xuất hiện bao trùm cả hậu viện gia tộc Cái Nhĩ thì người của các đại gia tộc lập phái tới lập tức truyền tin về. Các đại gia tộc lập tức xôn xao, động tĩnh lớn như vậy lẽ nào là ba cục cưng muốn phá xác?
Trước đó thời điểm phá xác của các gia tộc không hề có động tĩnh lớn như vậy, thế nên rất nhiều người suy đoán là vì trong ba quả trứng kia có bán thú nhân.
Thực nhiều gia tộc thúc giục nhóm thám tử ở phụ cận gia tộc Cái Nhĩ nhanh nhanh tìm hiểu tin tức, mọi người đều kì vọng có thể biết được tin tức chuẩn xác sớm nhất.
Chẳng qua đợi hơn bốn năm tiếng đồng hồ rồi mà vẫn không có tin truyền về. Nhóm đại gia tộc nóng nảy không thôi, đang định bảo người chạy đi thúc giục thì quốc vương Á Bá Lan đã công bố tin tức trên mạng tinh tế.
Nhìn thấy tin tức được đế quốc Á Bá Lan công bố, toàn bộ tinh tế bùng nổ.
‘Tôi không nhìn lầm chứ? Năm? Nhất định là phương thức thức giấc không đúng rồi.’
‘Mắt tôi nhất định có vấn đề, phải kiểm tra một chút mới được. Này đều là, nhất định là giả.’
‘Năm? Bốn thú nhân, một bán thú nhân? Ông trời của tôi ơi, đừng hỏi vì sao tôi lại quỳ rạp dưới đất xem tin tức, bởi vì tôi đã phục sát đất rồi a.’
‘Chỉ có ba bào thai thôi mà? Vì cái gì hiện giờ lại đột nhiên biến thành năm bào thai? Vương tử đế quốc Á Bá Lan thoáng cái đã có được năm đứa con, muốn thú nhân không có bầu bạn như chúng ta tập thể nhảy sông tinh tế à?’
‘Ba bào thai biến thành năm bào thai, chẳng lẽ có hai quả là song hoàng đản?’
‘Lầu trên vẫn chưa tỉnh ngủ à? Này không phải song hoàng đản gì cả, người ta đã ghi rõ quả cuối là tam hoàng đản a, tam hoàng đản đó a! Đây chính là quả tam hoàng đản đầu tiên từ trước tới nay của tinh tế a.’
‘Tam hoàng đản tính gì chứ, chỉ cần bán thú nhân vương phi của đế quốc Á Bá Lan còn ở thì sau này tứ hoàng đản, ngũ hoàng đản cũng không thành vấn đề. A, tôi tựa hồ đã thấy được thiệt nhiều đản đản bao phủ khắp tinh tế a.’
‘Tinh thần lầu trên không bình thường, đã xem xét xong.’
‘Bốn thú nhân, một bán thú nhân, nếu để tôi cưới được bán thú nhân kia thì có chết cũng không tiếc.’
‘Suy nghĩ của lầu trên thực viễn vông, mọi người không cần nghĩ ngợi, bán thú nhân là của tôi.’
‘Các người chết hết đi, tôi mới là thú nhân thích hợp với bán thú nhân nhất.’
…
Trước không nói tới toàn bộ tinh tế đều đang khiếp sợ, ngay cả nhóm gia chủ Cái Nhĩ khi biết quả trứng cuối cùng cư nhiên là tam hoàng đản cũng xém rớt cằm.
“Khó trách tam đản cần hấp thu nhiều năng lượng như vậy, vốn cứ nghĩ là hai đứa, thật không ngờ lại là ba. Quả thực quá kinh hỉ mà, không được, tôi phải bình tĩnh một chút.” Tạp Mễ Nhĩ ôm ngực, bộ dáng vẫn chưa hoàn hồn.
Nhóm gia chủ Cái Nhĩ cũng vậy, nhìn năm đứa nhỏ chạy tới chạy lui đùa giỡn trên mặt đất, tất cả đều chìm đắm trong niềm kinh hỉ kinh thiên này.
So với nhóm gia chủ Cái Nhĩ, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư hoàn toàn cảm thấy kinh hách.
Lại còn không kinh hách sao, không ai ngờ được tam đản cư nhiên là tam hoàng đản, cũng không ngờ lúc phá xác lại cần nhiều linh lực như vậy. Vốn bởi vì mang thai sinh sản, hơn nữa còn đột phá tu vi nên tất cả tinh hạch vô thuộc tính đều bị dùng hết. Thêm vào đó là gần nhất bận rộn chuyện hôn lễ nên không có thời gian đi săn tinh tế thú. Cuối cùng nếu không nhờ hai viên tinh hạch cấp S Áo Đức Kỳ đưa tới thì tam đản cũng không có khả năng an toàn phá xác.
Đến bây giờ nghĩ lại, Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư vẫn còn sợ hãi. Bất quá nhìn bán thú nhân mạnh khỏe cùng hai tiểu xà yêu, cả hai đều cảm thấy thực đáng giá.
Đúng vậy, xà yêu. Tiểu tứ cùng tiểu ngũ chính là xà yêu giống như Nhan Tử Dạ, mà tiểu thứ cùng tiểu ngũ chính là nhũ danh Nhan Tử Dạ đặt cho chúng. Lúc phá xác tất cả linh lực đều do hai đứa hút đi. Vừa chào đời đã kết thành yêu đan, sức chiến đấu đạt tới cấp A, quả thực làm Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư cảm thán không thôi.
Tam đản là bán thú nhân, thế nhưng bởi vì đồng đản với tiểu tứ cùng tiểu ngũ, được hấp thu không ít linh lực nên sức chiến đấu cũng tương đương như đại đản cùng nhị đản, vừa chào đời đã đạt tới cấp B.
Điều này làm nhóm nhân viên y tế giúp đám nhỏ kiểm tra chấn động, đứa nhỏ do vương tử phi bán thú nhân cùng vương tử điện hạ sinh ra cư nhiên cường hãn như vậy, đặc biệt là hai vị tiểu chủ tử sau cùng, cư nhiên nhiên đã có được sức chiến đấu cấp A. Quả thực là làm người ta không thể tin nổi.
Tin tức trọng yếu như vậy, nhóm gia chủ Cái Nhĩ hiển nhiên giấu đi.
Bất quá, tuy tiểu tứ cùng tiểu ngũ vừa chào đời đã có sức chiến đấu cấp A nhưng bởi vì chỉ vừa phá xác, hoàn toàn không có kinh nghiệm chiến đấu, nên nếu thực sự phải chiến đấu thì ngay cả một thú nhân cấp B cũng chưa chắc thắng được.
Tính cách năm đứa nhỏ thực rõ ràng, đứa lớn khá hoạt bát, cũng khá bá đạo, vừa thấy cái gì mới mẻ liền xông tới trước nhất. Đứa thứ hai béo nhất, lúc ăn sẽ là đứa ăn nhiều nhất, cũng là đứa biết giả vờ đáng thương nhất. Đứa thứ ba tình cảm nhất, thích nhất là chăm sóc hai đứa em. Mà đứa thứ tư cùng thứ năm có bộ dáng giống y hệt, ngoại trừ An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ cùng ba đứa nhóc, ngay cả Tiểu Hoa cùng Tiểu Thứ cũng không thể phân biệt. Tính cách của hai tiểu xà có chút tương tự Nhan Tử Dạ, rất thích ngủ, cũng thực lười.
Đặc biệt là lúc này, rõ ràng đại đản cùng nhị đản đang liều mạng chọc ghẹo tiểu tứ cùng tiểu ngũ nhưng chúng vẫn cứ quấn lấy nhau thành một quả xà cầu, vô luận đại đản cùng nhị đản kêu gào thế nào cũng không chịu phản ứng.
“Ngao ngao…” Đại đản lại càng không ngừng kêu gào với tiểu tứ, tiểu ngũ, thế nhưng thấy tiểu tứ, tiểu ngũ vẫn như cũ tiếp tục ngủ không thèm phản ứng tới mình thì đại đản mất kiên nhẫn nâng vuốt trực tiếp vỗ một phát, xà cầu tiểu tứ tiểu ngũ liền lăn về phía nhị đản ở đối diện. Mà nhị đản thấy tiểu tứ tiểu ngũ lăn tới trước mặt mình thì nó liền nâng móng vỗ ngược trở lại chỗ đại đản.
Tam đản làm anh ba nhịn không được lắc lắc cái đuôi trườn tới đẩy nhị đản một phen rồi dùng bàn tay béo múp míp của mình ôm lấy xà cầu vừa lăn tới, tiếp đó hô với nhị đản cùng đại đản: “Xấu xa… xấu xa….”
“Ngao ô….” Đại đản không phục, tiếp đó nhị đản cũng ô ô hai tiếng, tựa hồ đang thanh minh. Thế nhưng tam đản căn bản không để ý tới, vẫn tiếp tục hô: “Xấu xa…”
“Ha ha, tam đản quả nhiên thích bảo hộ em trai, là anh trai tốt a.” Gia chủ Cái Nhĩ vỗ đùi, cao hứng nói. Ai u, tiểu bán thú nhân a, nhìn thế nào cũng thực đáng yêu.
“Đều tại đản đản dạy hư nhị đản, mới đầu nhị đản căn bản không nghịch ngợm như vậy a. Tam đản là ngoan nhất, còn nhỏ như vậy đã biết bảo vệ em trai rồi.” Tạp Mễ Nhĩ cũng khen ngợi tam đản, trong năm đứa nhỏ, Tạp Mễ Nhĩ thích nhất chính là bán thú nhân tam đản.
“Chúng vẫn còn nhỏ, đang ở độ tuổi nghịch ngợm nhất. Tiểu tứ cùng tiểu ngũ tính tình thực giống Tiểu Dạ, bất quá cũng khó trách, dù sao cũng là di truyền từ gen của Tiểu Dạ.” Bối Cơ thích cả năm đứa cháu, không thiên vị đứa nào.
Khắc Lỗ Tư ở bên cạnh nhìn năm đứa nhỏ đang chơi đùa, đôi mắt màu lam đã mất đi vẻ băng giá, thế vào đó là tràn đầy ấm áp. Đối với đứa nhỏ vừa mới phá xác, vô luận là thú nhân hay giống cái, ông vẫn luôn thực yêu thương. Càng miễn bàn tới chuyện cả năm đứa lại còn là chắt trai của ông.
“Hiện giờ có tới năm đứa nhỏ, Tiểu Dạ, An Nhĩ Tư, hai đứa đặt tên chưa? Nếu vẫn chưa nghĩ ra thì chúng ta có thể hỗ trợ.” Kỳ thực gia chủ Cái Nhĩ đã sớm nghĩ ra vài cái tên, chỉ chờ Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư hỏi mà thôi. Bất quá đáng tiếc, lần này gia chủ Cái Nhĩ phải thất vọng rồi, bởi vì An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ đã sớm nghĩ được tên, hơn nữa cũng đã quyết định.
“Này là tên mà con cùng Tiểu Dạ đã nghĩ, gia gia cùng mọi người xem đi.” An Nhĩ Tư đưa tờ giấy đã viết tên đám nhỏ qua.
Tuy gia chủ Cái Nhĩ có chút thất vọng vì không được đặt tên cho đám chắt, bất quá ngẫm lại thì để An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ đặt tên cũng tốt, dù sao cũng có tới năm đứa, không có khả năng đều theo họ Cái Nhĩ.
Gia chủ Cái Nhĩ vừa nhìn tờ giấy thì sửng sốt, trầm mặc một lúc rồi đưa qua cho Bối Cơ.
Đại đản: Bối Nhĩ Luân Cái Nhĩ, nhị đản: Bối Nhĩ Văn Á Bá Lan, tam đản: Bối Nhĩ Nặc Mã Khắc Tân, tiểu tứ: Nhan Nhĩ Thần, tiểu ngũ: Nhan Nhĩ Dật.
Nhóm Bối Cơ xem xong danh sách tên thì cũng giống như gia chủ Cái Nhĩ, sau khi trầm mặc một lúc thì đồng ý. Không có bất luận người nào phản đối, tất cả mọi người đều cảm thấy an bài như vậy là hợp lý nhất. Bối Cơ cùng Tạp Mễ Nhĩ tựa hồ từ trước đó đã đoán được đứa nhỏ đầu tiên sẽ theo họ Cái Nhĩ nên không hề phản đối.
Kỳ thật đối với bọn họ mà nói, đứa nhỏ họ gì cũng không quan trọng, quan trọng là chúng đều là con của An Nhĩ Tư cùng Nhan Tử Dạ, đều là người kế thừa của gia tộc bọn họ. Trong số nhóm người, kinh hỉ nhất chính là Khắc Lỗ Tư, bởi vì ông thật không ngờ Nhan Tử Dạ cư nhiên nguyện ý để một đứa nhỏ theo họ Mã Khắc Tân. Lúc đối mặt với Nhan Tử Dạ, Khắc Lỗ Tư tựa hồ có chút muốn nói lại thôi.
Nhan Tử Dạ nhìn ra suy nghĩ của Khắc Lỗ Tư, liền cười nhạt nói: “Mã Khắc Tân chính là gia tộc của mỗ ba tôi, ông đã để tôi làm người thừa kế gia tộc, kia tôi không có khả năng để gia tộc Mã Khắc Tân không có người thừa kế tiếp theo, tam đản là bán thú nhân, thích hợp nhất để làm người thừa kế của gia tộc Mã Khắc Tân.”
“Cám ơn.” Khắc Lỗ Tư không phải người nói nhiều, do dự một hồi cũng không biết nên nói gì, cuối cùng nghẹn ra hai chữ.
“Không cần, đó là tôi nên làm.” Nhan Tử Dạ cùng Khắc Lỗ Tư nói chuyện tựa hồ có chút khách khí, bất quá cũng không có cách nào, tuy Khắc Lỗ Tư là cữu cữu của Nhan Tử Dạ, nhưng hai người cũng chỉ mới gặp mặt vài lần mà thôi, vẫn còn khá xa lạ.
Tên của năm đứa nhóc, trải qua sự động ý của ba gia tộc liền định ra như vậy.
….
Hoàn Chương 152.
_________________
Bình luận truyện