Tinh Thần Châu
Chương 810: Đệ tử Triêu Thiên Cung
Đối với Dược Thiên Sầu mà nói, giết những người đó hắn hoàn toàn không có một chút gánh nặng tâm lý, tiến vào nơi đây đánh đánh giết giết sống chết đều do ý trời, huống chi là do đối phương ra tay trước.
Khi rời đi địa phương vừa giết người còn chưa bay xa, liền chợt nghe được thanh âm đánh nhau kịch liệt xa xa, có vẻ như có người đang chiến đấu. Dược Thiên Sầu lập tức thả chậm tốc độ phi hành, lắc mình đi tới bên ngoài sơn cốc, lặng lẽ kề sát mặt đất bay tới trốn sau một tảng đá, thò đầu ra nhìn ứộm.
Chờ khi hắn nhìn tới, kích đấu đã xong, hắn tận mắt nhìn thấy một người vừa bị đàn kiếm phanh thây, trong sơn cốc vẫn còn rơi rụng thi thể của hắn. Một người áo xám đang bị vây bỗng nhiên từ trong thủ trạc trữ vật lấy ra một đồ vật gì đó, chộp trong tay phẫn nộ quát: "Dừng tay, nếu không ta sẽ phá hủy nó."
Hơn mười người vây quanh hắn, người áo lam nhất thời ném chuột sợ vỡ đồ, phi kiếm lơ lửng như hổ rình mồi, lại không có người nào dám động thủ lần nữa. Mọi người nhìn nhau, có một người đi lên trước cười lạnh nói: "Đem đồ vật giao ra đây, ta đáp ứng thả ngươi một con đường sống."
"Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin chuyện ma quỷ của ngươi sao?" Người áo xám vẻ mặt bi phẫn nói.
Người áo lam cầm đầu hừ lạnh nói: "Vậy ngươi muốn thế nào? Đồ vật bị hủy ngươi cũng chỉ có con đường chết. Đem đồ vật giao ra đây, ta cam đoan thả ngươi đi là được."
Người áo xám vẻ mặt bi phẫn chậm rãi lắc đầu, giao ra đồ vật kết cục sẽ như thế nào, trong lòng hắn biết rõ. Nhưng thật xảo chính là, trong lúc vô ý hắn chợt nhìn thấy được một cái đầu vừa thò ra phía sau tảng đá rinh xem, không cần phải nói tự nhiên chính là Dược Thiên Sầu.
Lúc này người áo xám hướng Dược Thiên Sầu cao giọng hô: "Nếu huynh đài có thể cứu ta một mạng, ta nguyện đem Tam Nguyên Tiên Quả phân ngươi một nguyên."
Mẹ nó, chết không chết cho rồi, đừng liên lụy lão tử. Dược Thiên Sầu thầm mắng một tiếng, rụt đầu xuống, bất quá trong đầu mang máng nhớ hình như nghe được tên Tam Nguyên Tiên Quả ở đâu, lập tức lấy ra ngọc điệp xem xét...
Hơn mười người áo lam bỗng nhiên quay nhìn lại, kết quà không nhìn thấy người nào. Người cầm đầu lúc này cười ha ha nói: "Ngươi cho chúng ta là tiểu hài tử ba tuổi sao? Đã đến mức này còn muốn giương đông kích tây? Ta khuyên ngươi nên thành thành thật thật giao đồ vật ra đây, ta cam đoan tha mạng cho ngươi."
Người áo xám cũng không cam lòng, lại hô lớn: "Huynh đài còn đang ngại ít? Được, chỉ cần huynh đài có thể cứu ta một mạng, ta nguyện đem Tam Nguyên Tiên Quả phân cho ngươi hai nguyên, nếu huynh đài có thể giúp ta giết toàn bộ bọn hắn để báo thù, Tam Nguyên Tiên Quả ta toàn bộ tặng cho ngươi."
Tránh ở sau tảng đá Dược Thiên Sầu vẫn nhắm mắt làm ngơ, hắn đang hưng phấn nắm chặt tay, rốt cục ở trong ngọc điệp ghi chép đã tìm được miêu tả về Tam Nguyên Tiên Quả. Tam Nguyên Tiên Quả quả nhiên thật không đơn giản, vật này công hiệu thần kỳ, là một trong ba vị thuốc chủ yếu luyện Thăng Tiên Đan. Cái gì gọi là Thăng Tiên Đan? Chính là sau khi tu vi đạt tới Hóa Thần hậu kỳ đỉnh phong, dùng tiên đan đem tu vi đề thăng tới Tiểu Tiên sơ kỳ.
Thăng Tiên Đan đối với Dược Thiên Sầu mà nói cũng vừa thích họp, hắn đúng lúc đang ở Hóa Thần hậu kỳ đỉnh phong, đột phá đến Tiểu Tiên sơ kỳ chỉ còn một bước. Chớ xem thường một bước này, cho dù là ở Tiên giới, cũng không biết có bao nhiêu người không thể vượt qua một bước này.
Đương nhiên, tu vi đạt được Tiểu Tiên sơ kỳ cũng không có ý tứ đã đúc thành tiên thể. Nhưng chỉ cần tu vi đạt được, đối với người trong Tiên giới mà nói, đúc thành tiên thể căn bản không phải là việc gì khó, chỉ cần tốn chút tiền tìm tiên cung mượn thông đạo thăng tiên dùng một chút là được. Bảy mươi hai lối đi từ Tiên giới đến nhân gian
Tùy tiện chọn đường nào cũng thế.
Thăng Tiên Đan đối với rất nhiều tiên tu trên Tiên giới tuy rằng chẳng thèm ngó tới, nhưng đối với những người tư chất tạm được cả đời bị vây ở Hóa Thần kỳ mà nói, chính là trọng bảo. Nhất là những nhà đại tộc giàu có trong Tiên giới, lại ra số tiền lớn chung quanh thu mua. Cần biết tuy rằng Hóa Thần kỳ sống lâu, nhưng dù sao không phải trường sinh bất tử, mà nếu bước vào Tiên cấp đúc thành tiên thể, là sẽ được trường sinh bất tử, thử nghĩ đây là hấp dẫn lớn cỡ nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - truyenbathu.net
Cho nên Thăng Tiên Đan ở Tiên giới giá cả cũng luôn khá cao, bởi vì có rất lớn thị trường nhu cầu. Một viên Thăng Tiên Đan bình thường đều có thể bán được mười triệu thần phẩm linh thạch, hơn nữa còn có thể rất cao. Mà vị thuốc Tam Nguyên Tiên Quả chủ yếu này, coi như không luyện thành tiên đan, cũng có thể bán được ba ức thần phẩm linh thạch, Dược Thiên Sầu làm sao có thể không hưng phấn...
Người ám xám lại tăng giá cả lập tức khiến cho đám áo lam chú ý, một người cầm đầu hướng đồng môn phía đối diện hất cằm, ra dấu đi xem, người sau lúc này liền thiểm tới...
Dược Thiên Sầu tránh phía sau tảng đá vừa đem ngọc điệp cất kỹ, hạ quyết tâm phải đi ra đoạt bảo, ai ngờ vừa ngẳng đầu liền nhìn thấy một gã áo lam xuất hiện ngay trước mắt. Hắn còn chưa kịp phản ứng, phi kiếm trong tay đối phương đã bắn nhanh đến.
Tay trái Dược Thiên Sầu vung lên, đem phi kiếm chụp thành nát bấy, tay phải hướng đối phương hư trảo xuất Hấp Tinh đại pháp, ngay trong nháy mắt thân thể đối phương toát ra khói trắng, hắn đã trực tiếp tiến lên, dùng một chưởng phách đối phương tan ra thành bốn năm mảnh.
Khói trắng lượn lờ tiêu tán, Dược Thiên Sầu hiện thân, đứng ngay cửa ra vào sơn cốc chậm rãi xoay người lại đối mặt mọi người. Phương thức xuất tràng rung động như thế lúc này làm cho đám người áo lam chấn động, bọn họ vẫn chưa chứng kiến Dược Thiên Sầu chụp vỡ phi kiếm ở sau tảng đá, nhưng lại nhìn thấy đồng môn bị đối phương dùng một chưởng đánh nát thành bốn năm mảnh, đồng môn ngay một tiếng hét thảm cũng không có liền đã chết.
Mọi người nhìn nhìn lại tu vi Dược Thiên Sầu, không ai có thể nhìn thấu, đều từ trong mắt đối phương nhận ra được thần sắc hoảng sợ, người cầm đầu lại kinh hô: "Ngươi là Tiên cấp cao thủ, ngươi làm sao tiến vào Thần Khư Cảnh?"
Dược Thiên Sầu cần chính là loại hiệu quả rung động này, Hấp Tinh đại pháp tuy rằng lợi hại, nhưng hắn còn chưa muốn tùy ý bày ra ngay trước mặt người bên ngoài, bởi vì mỗi lần xuất ra đều là đòn xuất thủ, nhất định phải bảo thủ sử dụng, cho nên xử xuất ra tay trong nháy mắt để mê hoặc bọn hắn.
"Lá gan cũng không nhỏ, ta không ra tay hỏi tới chuyện các ngươi, các ngươi lại dám động thủ trước với ta, thật đúng là chán sống." Dược Thiên Sầu hừ lạnh hướng bên trong sơn cốc chậm rãi đi tới.
Người áo xám kia mừng rỡ, đánh giá bốn phía liếc mắt, thừa dịp những người áo lam không chú ý, thuấn di vọt đến ngay sau lưng Dược Thiên Sầu tránh né. Đúng lúc này, người áo lam cầm đầu quát: "Trốn." Chính hắn dẫn đầu thuấn di lên không trung, theo sau nhanh chóng bay đi, những người khác cơ hồ đồng thời đều bỏ chạy...
Dược Thiên Sầu giật mình, khoảng cách hơi xa, vốn định đến gần dùng khí cơ tập trung toàn bộ, sau đó thi triển Hấp Tinh đại pháp giải quyết hết, tranh thủ không lưu một nhân chứng sống. Ai ngờ đối phương không cần suy nghĩ cũng đã bỏ chạy, hắn còn cho là mình rung động xuất tràng liền có thể dọa được bọn hắn không dám lộn xộn, không nghĩ tới vẫn để bọn hắn chạy. Tu vi của hắn cũng mới tới Hóa Thần kỳ, muốn đuổi theo bọn hắn là chuyện không thể nào.
"Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối." Phía sau truyền đến thanh âm người áo xám. Dược Thiên Sầu xoay người lại, giương mắt lạnh lùng nhìn hắn, trong lòng hơi có chút không vui, nếu không phải sợ làm hư hao bảo bối trong tay người này, hắn đã sớm giải quyết cùng một lúc.
Người áo xám bị ánh mắt lạnh lùng của hắn làm run rẩy, hai tay đang cầm Tam Nguyên Tiên Quà dâng lên nói: "Làm cảm tạ ân cứu mạng của tiền bối, vãn bối nguyện đem Tam Nguyên Tiên Quả toàn bộ dâng lên tiền bối."
Một gốc cây có những chiếc lá nhỏ hình dạng giống cỏ răng cưa xanh biếc, mọc ra ba quà cây nhỏ như trứng chim cút đỏ tươi trớt át, trên quà cây mơ hồ trôi nổi một tầng hồng quang hơi mỏng, một cỗ hưong thom thấm tận nội tâm từ trong song chưởng người áo xám chậm rãi phiêu ra.
Ánh mắt Dược Thiên Sầu sáng lên, quà nhiên giống như đúc trong ngọc điệp ghi chệp, hắn đưa tay cầm lấy nhìn nhìn ngửi ngửi sau đó đút vào trong túi trữ vật của mình. Lúc này mới nhìn người áo xám đang không dám đứng thẳng hỏi: "Ngươi chết cũng không chịu đưa cho bọn họ, vì sao phải tặng cho ta?"
Người áo xám cung kính nói: "Bọn hắn giết sư huynh đệ đồng môn của ta, ta tự nhiên không thể cho bọn hắn, huống chi dù có đưa cho bọn hắn, bọn hắn cũng sẽ không bỏ qua ta. Tiền bối cứu tính mạng của ta, bảo vật đưa cho tiền bối ta cam tâm tình nguyện."
Cũng là vì bảo mệnh mới nói ra lời như thế, nếu không ai lại cam tâm tình nguyện dâng ra bảo vật lấy tới tay. Điểm ấy Dược Thiên Sầu tự nhiên biết, gật đầu hỏi: "Ngươi thuộc môn phái nào?"
Người áo xám thành thành thật thật trả lời: "Vãn bối tên Thủy Minh Thanh, là đệ tử Triêu Thiên Cung."
"Triêu Thiên Cung?" Dược Thiên Sầu giật mình: "Là Tiên giới đệ nhất đại phái luyện đan Triêu Thiên Cung?"
"Đúng vậy." Thủy Minh Thanh ngẳng đầu lên nói: "Hay là tiền bối nhận thức sư môn trường bối của ta?"
Dược Thiên Sầu lắc lắc đầu, trên mặt hiện ra biểu tình cười híp mắt nói: "Nếu ngươi là đệ tử Triêu Thiên Cung, nói vậy phải biết không ít phương thuốc luyện chế tiên đan, ví nhưphương thuốc dùng Tam Nguyên Tiên Quả luyện chế Thăng Tiên Đan này."
Diễn cảm của hắn tuy rằng hòa ái dễ gần, nhưng Thủy Minh Thanh lại cảm thấy được sau lưng lạnh buốt, có cảm giác như nhìn thấy vẻ tiếu lý tàng đao (nụ cười giấu đao), liền liên tục khoát tay nói: "Vãn bối chỉ là đệ tử đối ngoại, bổn môn đệ tử tu vi không đến Tiên cấp căn bản không có cơ hội tiếp xúc đến luyện đan, cho nên vãn bối cũng không biết phương pháp luyện đan nào."
Dược Thiên Sầu hừ một tiếng, cười lạnh nói: "Ngươi đây rõ ràng là đang gạt ta, thân là đệ tử Triêu Thiên Cung, về chuyện luyện đan sao không biết một chút nào?"
Thủy Minh Thanh nhanh chóng giải thích: "Tiền bối có thể có điều không biết, đệ tử Triêu Thiên Cung nếu tu vi chưa đạt tới Tiên cấp, ngoại trừ tu hành, chủ yếu đó là học tập phân biệt các loại tiên thảo, quen thuộc các loại tiên thảo cùng dược tính đan dược. Sau khi tu vi đạt tới Tiên cấp, mới có cơ hội tiếp xúc đến phương pháp luyện chế sơ cấp tiên đan, theo tu vi từng bước một đề cao, mới có thể được tiếp xúc với phưong thuốc cao hon. Quy củ này của bổn môn trong Tiên giới cũng không phải là bí mật, rất nhiều người cũng biết, vì sao tiền bối...
Câu kế tiếp tuy hắn không nói ra, nhưng Dược Thiên Sầu lại không phải người ngu, tự nhiên biết hắn muốn nói gì, nhưng hiện tại thật ra đã tin tưởng lời hắn nói là sự thật. Dừng một chút, bỗng nhiên mày vừa động, tựa hồ nhó ra sự tình gì đó, ho khan một tiếng nói: "Nếu ngươi nói ngươi quen thuộc các loại tiên thảo cùng dược tính đan dược, ta đây cũng muốn thử ngươi, có biết Phá cấm Đan hay không?"
"Biết." Thủy Minh Thanh trả lời như định liệu trước: "Phá cấm Đan có màu trắng trong suốt, bình thường tu sĩ dùng đủ linh thạch cứ mỗi viên linh đan đều có thể tăng tu vi một bậc, tăng lên tới Độ Kiếp hậu kỳ liền không còn cách nào tăng lên nữa. Mà Phá Cấm Đan kỳ thật còn có hai loại màu sắc khác cùng tồn tại, một loại màu tím, một loại màu đỏ, kỳ thật hai loại này đều là độc đan...
Khi rời đi địa phương vừa giết người còn chưa bay xa, liền chợt nghe được thanh âm đánh nhau kịch liệt xa xa, có vẻ như có người đang chiến đấu. Dược Thiên Sầu lập tức thả chậm tốc độ phi hành, lắc mình đi tới bên ngoài sơn cốc, lặng lẽ kề sát mặt đất bay tới trốn sau một tảng đá, thò đầu ra nhìn ứộm.
Chờ khi hắn nhìn tới, kích đấu đã xong, hắn tận mắt nhìn thấy một người vừa bị đàn kiếm phanh thây, trong sơn cốc vẫn còn rơi rụng thi thể của hắn. Một người áo xám đang bị vây bỗng nhiên từ trong thủ trạc trữ vật lấy ra một đồ vật gì đó, chộp trong tay phẫn nộ quát: "Dừng tay, nếu không ta sẽ phá hủy nó."
Hơn mười người vây quanh hắn, người áo lam nhất thời ném chuột sợ vỡ đồ, phi kiếm lơ lửng như hổ rình mồi, lại không có người nào dám động thủ lần nữa. Mọi người nhìn nhau, có một người đi lên trước cười lạnh nói: "Đem đồ vật giao ra đây, ta đáp ứng thả ngươi một con đường sống."
"Ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin chuyện ma quỷ của ngươi sao?" Người áo xám vẻ mặt bi phẫn nói.
Người áo lam cầm đầu hừ lạnh nói: "Vậy ngươi muốn thế nào? Đồ vật bị hủy ngươi cũng chỉ có con đường chết. Đem đồ vật giao ra đây, ta cam đoan thả ngươi đi là được."
Người áo xám vẻ mặt bi phẫn chậm rãi lắc đầu, giao ra đồ vật kết cục sẽ như thế nào, trong lòng hắn biết rõ. Nhưng thật xảo chính là, trong lúc vô ý hắn chợt nhìn thấy được một cái đầu vừa thò ra phía sau tảng đá rinh xem, không cần phải nói tự nhiên chính là Dược Thiên Sầu.
Lúc này người áo xám hướng Dược Thiên Sầu cao giọng hô: "Nếu huynh đài có thể cứu ta một mạng, ta nguyện đem Tam Nguyên Tiên Quả phân ngươi một nguyên."
Mẹ nó, chết không chết cho rồi, đừng liên lụy lão tử. Dược Thiên Sầu thầm mắng một tiếng, rụt đầu xuống, bất quá trong đầu mang máng nhớ hình như nghe được tên Tam Nguyên Tiên Quả ở đâu, lập tức lấy ra ngọc điệp xem xét...
Hơn mười người áo lam bỗng nhiên quay nhìn lại, kết quà không nhìn thấy người nào. Người cầm đầu lúc này cười ha ha nói: "Ngươi cho chúng ta là tiểu hài tử ba tuổi sao? Đã đến mức này còn muốn giương đông kích tây? Ta khuyên ngươi nên thành thành thật thật giao đồ vật ra đây, ta cam đoan tha mạng cho ngươi."
Người áo xám cũng không cam lòng, lại hô lớn: "Huynh đài còn đang ngại ít? Được, chỉ cần huynh đài có thể cứu ta một mạng, ta nguyện đem Tam Nguyên Tiên Quả phân cho ngươi hai nguyên, nếu huynh đài có thể giúp ta giết toàn bộ bọn hắn để báo thù, Tam Nguyên Tiên Quả ta toàn bộ tặng cho ngươi."
Tránh ở sau tảng đá Dược Thiên Sầu vẫn nhắm mắt làm ngơ, hắn đang hưng phấn nắm chặt tay, rốt cục ở trong ngọc điệp ghi chép đã tìm được miêu tả về Tam Nguyên Tiên Quả. Tam Nguyên Tiên Quả quả nhiên thật không đơn giản, vật này công hiệu thần kỳ, là một trong ba vị thuốc chủ yếu luyện Thăng Tiên Đan. Cái gì gọi là Thăng Tiên Đan? Chính là sau khi tu vi đạt tới Hóa Thần hậu kỳ đỉnh phong, dùng tiên đan đem tu vi đề thăng tới Tiểu Tiên sơ kỳ.
Thăng Tiên Đan đối với Dược Thiên Sầu mà nói cũng vừa thích họp, hắn đúng lúc đang ở Hóa Thần hậu kỳ đỉnh phong, đột phá đến Tiểu Tiên sơ kỳ chỉ còn một bước. Chớ xem thường một bước này, cho dù là ở Tiên giới, cũng không biết có bao nhiêu người không thể vượt qua một bước này.
Đương nhiên, tu vi đạt được Tiểu Tiên sơ kỳ cũng không có ý tứ đã đúc thành tiên thể. Nhưng chỉ cần tu vi đạt được, đối với người trong Tiên giới mà nói, đúc thành tiên thể căn bản không phải là việc gì khó, chỉ cần tốn chút tiền tìm tiên cung mượn thông đạo thăng tiên dùng một chút là được. Bảy mươi hai lối đi từ Tiên giới đến nhân gian
Tùy tiện chọn đường nào cũng thế.
Thăng Tiên Đan đối với rất nhiều tiên tu trên Tiên giới tuy rằng chẳng thèm ngó tới, nhưng đối với những người tư chất tạm được cả đời bị vây ở Hóa Thần kỳ mà nói, chính là trọng bảo. Nhất là những nhà đại tộc giàu có trong Tiên giới, lại ra số tiền lớn chung quanh thu mua. Cần biết tuy rằng Hóa Thần kỳ sống lâu, nhưng dù sao không phải trường sinh bất tử, mà nếu bước vào Tiên cấp đúc thành tiên thể, là sẽ được trường sinh bất tử, thử nghĩ đây là hấp dẫn lớn cỡ nào. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - truyenbathu.net
Cho nên Thăng Tiên Đan ở Tiên giới giá cả cũng luôn khá cao, bởi vì có rất lớn thị trường nhu cầu. Một viên Thăng Tiên Đan bình thường đều có thể bán được mười triệu thần phẩm linh thạch, hơn nữa còn có thể rất cao. Mà vị thuốc Tam Nguyên Tiên Quả chủ yếu này, coi như không luyện thành tiên đan, cũng có thể bán được ba ức thần phẩm linh thạch, Dược Thiên Sầu làm sao có thể không hưng phấn...
Người ám xám lại tăng giá cả lập tức khiến cho đám áo lam chú ý, một người cầm đầu hướng đồng môn phía đối diện hất cằm, ra dấu đi xem, người sau lúc này liền thiểm tới...
Dược Thiên Sầu tránh phía sau tảng đá vừa đem ngọc điệp cất kỹ, hạ quyết tâm phải đi ra đoạt bảo, ai ngờ vừa ngẳng đầu liền nhìn thấy một gã áo lam xuất hiện ngay trước mắt. Hắn còn chưa kịp phản ứng, phi kiếm trong tay đối phương đã bắn nhanh đến.
Tay trái Dược Thiên Sầu vung lên, đem phi kiếm chụp thành nát bấy, tay phải hướng đối phương hư trảo xuất Hấp Tinh đại pháp, ngay trong nháy mắt thân thể đối phương toát ra khói trắng, hắn đã trực tiếp tiến lên, dùng một chưởng phách đối phương tan ra thành bốn năm mảnh.
Khói trắng lượn lờ tiêu tán, Dược Thiên Sầu hiện thân, đứng ngay cửa ra vào sơn cốc chậm rãi xoay người lại đối mặt mọi người. Phương thức xuất tràng rung động như thế lúc này làm cho đám người áo lam chấn động, bọn họ vẫn chưa chứng kiến Dược Thiên Sầu chụp vỡ phi kiếm ở sau tảng đá, nhưng lại nhìn thấy đồng môn bị đối phương dùng một chưởng đánh nát thành bốn năm mảnh, đồng môn ngay một tiếng hét thảm cũng không có liền đã chết.
Mọi người nhìn nhìn lại tu vi Dược Thiên Sầu, không ai có thể nhìn thấu, đều từ trong mắt đối phương nhận ra được thần sắc hoảng sợ, người cầm đầu lại kinh hô: "Ngươi là Tiên cấp cao thủ, ngươi làm sao tiến vào Thần Khư Cảnh?"
Dược Thiên Sầu cần chính là loại hiệu quả rung động này, Hấp Tinh đại pháp tuy rằng lợi hại, nhưng hắn còn chưa muốn tùy ý bày ra ngay trước mặt người bên ngoài, bởi vì mỗi lần xuất ra đều là đòn xuất thủ, nhất định phải bảo thủ sử dụng, cho nên xử xuất ra tay trong nháy mắt để mê hoặc bọn hắn.
"Lá gan cũng không nhỏ, ta không ra tay hỏi tới chuyện các ngươi, các ngươi lại dám động thủ trước với ta, thật đúng là chán sống." Dược Thiên Sầu hừ lạnh hướng bên trong sơn cốc chậm rãi đi tới.
Người áo xám kia mừng rỡ, đánh giá bốn phía liếc mắt, thừa dịp những người áo lam không chú ý, thuấn di vọt đến ngay sau lưng Dược Thiên Sầu tránh né. Đúng lúc này, người áo lam cầm đầu quát: "Trốn." Chính hắn dẫn đầu thuấn di lên không trung, theo sau nhanh chóng bay đi, những người khác cơ hồ đồng thời đều bỏ chạy...
Dược Thiên Sầu giật mình, khoảng cách hơi xa, vốn định đến gần dùng khí cơ tập trung toàn bộ, sau đó thi triển Hấp Tinh đại pháp giải quyết hết, tranh thủ không lưu một nhân chứng sống. Ai ngờ đối phương không cần suy nghĩ cũng đã bỏ chạy, hắn còn cho là mình rung động xuất tràng liền có thể dọa được bọn hắn không dám lộn xộn, không nghĩ tới vẫn để bọn hắn chạy. Tu vi của hắn cũng mới tới Hóa Thần kỳ, muốn đuổi theo bọn hắn là chuyện không thể nào.
"Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối." Phía sau truyền đến thanh âm người áo xám. Dược Thiên Sầu xoay người lại, giương mắt lạnh lùng nhìn hắn, trong lòng hơi có chút không vui, nếu không phải sợ làm hư hao bảo bối trong tay người này, hắn đã sớm giải quyết cùng một lúc.
Người áo xám bị ánh mắt lạnh lùng của hắn làm run rẩy, hai tay đang cầm Tam Nguyên Tiên Quà dâng lên nói: "Làm cảm tạ ân cứu mạng của tiền bối, vãn bối nguyện đem Tam Nguyên Tiên Quả toàn bộ dâng lên tiền bối."
Một gốc cây có những chiếc lá nhỏ hình dạng giống cỏ răng cưa xanh biếc, mọc ra ba quà cây nhỏ như trứng chim cút đỏ tươi trớt át, trên quà cây mơ hồ trôi nổi một tầng hồng quang hơi mỏng, một cỗ hưong thom thấm tận nội tâm từ trong song chưởng người áo xám chậm rãi phiêu ra.
Ánh mắt Dược Thiên Sầu sáng lên, quà nhiên giống như đúc trong ngọc điệp ghi chệp, hắn đưa tay cầm lấy nhìn nhìn ngửi ngửi sau đó đút vào trong túi trữ vật của mình. Lúc này mới nhìn người áo xám đang không dám đứng thẳng hỏi: "Ngươi chết cũng không chịu đưa cho bọn họ, vì sao phải tặng cho ta?"
Người áo xám cung kính nói: "Bọn hắn giết sư huynh đệ đồng môn của ta, ta tự nhiên không thể cho bọn hắn, huống chi dù có đưa cho bọn hắn, bọn hắn cũng sẽ không bỏ qua ta. Tiền bối cứu tính mạng của ta, bảo vật đưa cho tiền bối ta cam tâm tình nguyện."
Cũng là vì bảo mệnh mới nói ra lời như thế, nếu không ai lại cam tâm tình nguyện dâng ra bảo vật lấy tới tay. Điểm ấy Dược Thiên Sầu tự nhiên biết, gật đầu hỏi: "Ngươi thuộc môn phái nào?"
Người áo xám thành thành thật thật trả lời: "Vãn bối tên Thủy Minh Thanh, là đệ tử Triêu Thiên Cung."
"Triêu Thiên Cung?" Dược Thiên Sầu giật mình: "Là Tiên giới đệ nhất đại phái luyện đan Triêu Thiên Cung?"
"Đúng vậy." Thủy Minh Thanh ngẳng đầu lên nói: "Hay là tiền bối nhận thức sư môn trường bối của ta?"
Dược Thiên Sầu lắc lắc đầu, trên mặt hiện ra biểu tình cười híp mắt nói: "Nếu ngươi là đệ tử Triêu Thiên Cung, nói vậy phải biết không ít phương thuốc luyện chế tiên đan, ví nhưphương thuốc dùng Tam Nguyên Tiên Quả luyện chế Thăng Tiên Đan này."
Diễn cảm của hắn tuy rằng hòa ái dễ gần, nhưng Thủy Minh Thanh lại cảm thấy được sau lưng lạnh buốt, có cảm giác như nhìn thấy vẻ tiếu lý tàng đao (nụ cười giấu đao), liền liên tục khoát tay nói: "Vãn bối chỉ là đệ tử đối ngoại, bổn môn đệ tử tu vi không đến Tiên cấp căn bản không có cơ hội tiếp xúc đến luyện đan, cho nên vãn bối cũng không biết phương pháp luyện đan nào."
Dược Thiên Sầu hừ một tiếng, cười lạnh nói: "Ngươi đây rõ ràng là đang gạt ta, thân là đệ tử Triêu Thiên Cung, về chuyện luyện đan sao không biết một chút nào?"
Thủy Minh Thanh nhanh chóng giải thích: "Tiền bối có thể có điều không biết, đệ tử Triêu Thiên Cung nếu tu vi chưa đạt tới Tiên cấp, ngoại trừ tu hành, chủ yếu đó là học tập phân biệt các loại tiên thảo, quen thuộc các loại tiên thảo cùng dược tính đan dược. Sau khi tu vi đạt tới Tiên cấp, mới có cơ hội tiếp xúc đến phương pháp luyện chế sơ cấp tiên đan, theo tu vi từng bước một đề cao, mới có thể được tiếp xúc với phưong thuốc cao hon. Quy củ này của bổn môn trong Tiên giới cũng không phải là bí mật, rất nhiều người cũng biết, vì sao tiền bối...
Câu kế tiếp tuy hắn không nói ra, nhưng Dược Thiên Sầu lại không phải người ngu, tự nhiên biết hắn muốn nói gì, nhưng hiện tại thật ra đã tin tưởng lời hắn nói là sự thật. Dừng một chút, bỗng nhiên mày vừa động, tựa hồ nhó ra sự tình gì đó, ho khan một tiếng nói: "Nếu ngươi nói ngươi quen thuộc các loại tiên thảo cùng dược tính đan dược, ta đây cũng muốn thử ngươi, có biết Phá cấm Đan hay không?"
"Biết." Thủy Minh Thanh trả lời như định liệu trước: "Phá cấm Đan có màu trắng trong suốt, bình thường tu sĩ dùng đủ linh thạch cứ mỗi viên linh đan đều có thể tăng tu vi một bậc, tăng lên tới Độ Kiếp hậu kỳ liền không còn cách nào tăng lên nữa. Mà Phá Cấm Đan kỳ thật còn có hai loại màu sắc khác cùng tồn tại, một loại màu tím, một loại màu đỏ, kỳ thật hai loại này đều là độc đan...
Bình luận truyện