Tình Yêu Cấp 2
Chương 53
– ngày 30 sẽ về! Mọi chuyện để tao lo! – Key nói
– Này! Không được là bị tống giam nha con! – Ken nhíu mày
– Nó đó! – Cen nói
– Tin tao đi! Giờ thì chơi đi, đừng lo! – Key cười
Cả bọn nghe Key nói vậy nửa tin nửa không, nó nhíu mày nhìn Key chuyện này chắc chắn liên quan đến nó ==’! Khẽ thở dài rồi ăn tiếp phần của mình, điện thoại nó lúc này báo có tin nhắn, nó xem tin nhắn, là số lạ đó với nội dung ” Ra khỏi chỗ đó đi ”! Nó nhíu mày rồi nhìn ra bên ngoài hàng rào sắt, ở phía bên kia có một chiếc xe taxi đang đậu! Nó đặt chiếc dĩa trên tay xuống:
– Không ăn nữa à? – Ngọc ngồi kế bên nói
– Ừ! Tao no rồi! – Nó nói
Nó quay lưng bước ra khỏi chỗ của mọi người, người bắt đầu run lên, răng cắn chặt môi dưới, mắt đưa về hướng chiếc xe. Nó đi vào nhà, số lạ đó gọi qua:
– Alo? – Nó bắt máy
– Mày có vẻ nghe lời quá nhỉ! – Bên kia nói
– Mày là Nhân? – Nó nói
– Đúng rồi! Bạn thân của mày đây, sao có chuyện gì à? – Nhân nói
– Mày muốn gì ở tao? – Nó nói
– Muốn gì à? Hơ!!! Tao muốn mọi thứ từ mày! – Nhân nói
– nếu mày lấy được! – Nó nói
– Sao không? Chẳng phải tao đã lấy được Trường rồi sao? – Nhân mỉa mai
– Im đi! Tao không ngờ mày là người như vậy! Tao đã làm gì mày? – Nó gằn giọng
– Mày lấy hết tất cả và giờ tao lấy lại thôi! Đừng nghĩ bọn kia có thể bảo vệ mày 24/24. Hãy cẩn thận đó! – Nhân nói
– Nếu đánh tao làm mày thoả mãn thì được thôi! – Nó nói
Nó cúp máy rồi thở dài, nếu thích thì cứ làm. Nó sẽ không phản kháng lại vì nó coi Nhân là bạn, một người bạn nó tôn trọng! Đi lại phía ghế sofa dài ở phòng khác và nằm dài trên đó, nó ghét mình như thế này!
Sau khi nó đi vào nhà, Yun đưa mắt nhìn chiếc xe bên đường:
– Chắc ai cũng thấy rồi nhỉ? – Yun bình thản ăn
– Đương nhiên! Có ai bị lé đâu mà không thấy! – Key nói
Cả đám ngoại trừ nó đều nhìn thấy chiếc xe đậu bên đường nhưng lại giả vờ là không thấy!
– Dám tới tận đây à! – Kai nói
– Nói sao nhỡ! Đánh bom? – TA tiếp lời
– Bắn lén? – Ngọc cười
– Bắn tỉa từ đó sao? – MC ngạc nhiên
– Thế thì gần quá! – Kino lắc đầu
– Phi tiêu? – Pin nói
– Cũng có thể nhưng hàng rào như thế thì hơi khó! – Ken nói
– Dừng đi mấy mẹ! Tào lao! – Key nhăn mặt
– Mà không tính làm gì à? – Yun hỏi
– Ăn đi rồi tính! – Pin xua tay
Cả đám trừ nó vẫn thảnh thơi ngồi ăn BBQ và chiếc xe đó vẫn đậu bên đường. Khoảng 15 phút sau, ai cũng đều no căng, Ngọc nhìn sang chiếc xe bên đường rồi nhếch mép:
– Kệ nó đi! Dọn dẹp rồi vào nhà thôi! – Ngọc đứng lên
Trong lúc đang dọn dẹp thì chiếc xe cũng chạy đi mất! Cả đám ồn ào tiến vào phòng khách thấy nó đang nằm ngủ trên ghế sofa với bộ dạng mắc cười. Khuôn mặt bị đè xuống ghế sofa khiến má trong phụng phịu, môi chu lên như con nít. Mọi người đều cố gắng cười không thành tiếng, Key nén cơn cười xuống tiến lại phía nó.
– Như, dậy đi! – Key nói
Nó bị giật mình mở mắt ra, Key và mọi người đều tập trung ở phòng khách. Nó ngồi dậy, Key ngồi xuống kế bên nó. Bị đánh thức dậy khiến nó vẫn còn mơ mơ màng màng!
– Sao lúc nào em cũng ngủ vậy? – Cen cười
– Ngủ quên thôi! – Nó lầm bầm
– Không sao chứ? – Ken nhìn nó
– Em ổn! – Nó nói
Mọi người bắt đầu trò chuyện còn nó thì mệt mỏi chẳng nói gì, cứ như nó mới đi khinh cái gì đó nặng khiến lưng ê ẩm. Cứ như thế đến tận gần 8 giờ tối:
– Ăn bánh điiiiii! – Kai vui vẻ
– Xém quên rồi! Bánh em để ở đâu? – Cen nhìn nó
– Dưới bếp! – Nó trả lời
Cen đem một chiếc bánh khúc gỗ từ dưới bếp lên đặt ở giữa bàn:
– Ầyyyyy! Như khéo tay nhỡ! – Kai cười
– Nhìn dễ thương quá! – Ngọc nói
– Cắt bánh ăn đi! – Kino vui vẻ
– Ăn bánh đi! – MC tiếp lời
– Ăn chùa! – Pin cười
Mọi người bắt đầu tập trung bao quanh cái bánh, nó chỉ cười chẳng nói gì. Ai cũng khen ngon khiến nó cảm thấy vui vẻ lên! Ăn xong, Pin là người thu dọn và Kino rửa chén. Một lúc sau Pin với Kino trở lại phòng khách:
– cũng tối rồi! Tụi này về trước! – Kino nói
– Tạm biệt! Tối 29 nhớ qua để 30 về đó! – Key cười
– Okay! Nhớ rồi, tạm biệt mọi người! Như, anh về nha! – Pin vẫy tay
– À dạ anh về cẩn thận! – Nó cười
– Thôi, anh cũng về trước, mai gặp! – MC nói
– Ok! Tạm biệt! – Ken nói
Pin, Kino và MC đều ra về. Chỉ còn lại 8 đứa trong nhà, nó đi xuống nhà bếp rồi đi lên sau đó với ly cà phê trên tay!
– Em buồn ngủ lắm à? – Ken cười
– Có lẽ vậy! Hôm qua e….. – Nó ngưng lại đột ngột
Nó đưa mắt nhìn sang Yun và bị bắt gặp, hôm qua nó có ngủ đủ đâu ==’!
– Hôm qua em làm sao? – Key hỏi
– Dạ à không gì đâu! – Nó cười
– Tối nay mọi người ngủ lại luôn đi, mai đi học luôn! – Ken nhìn 4 người kia
– Cũng được thôi! – Cen nói
– em thì sao cũng được! – TA cười
– Em ngủ chung với Như! – Ngọc hớn hở
– Phòng tao rộng lắm, sàn nhà đủ mà! – Nó nhìn Ngọc
– Thôi mọi người đi ngủ sớm đi! Mai đi học nữa, ngủ ngon! – Ken đứng lên
– Ngủ ngon~~~~! – Yun nói
Mọi người ai cũng về phòng nấy, nó lên phòng mới nhớ ra là chưa đưa quà. Ngọc từ bên ngoài mở cửa ra thì có thứ gì đó đang bay về phía mình liền đưa tay chụp lấy:
– Quà của mày đó! – Nó nói
– Cảm ơn! – Ngọc nói
– Tao đi đưa quà cho người khác! – Nó ra khỏi phòng
Đi xuống tầng 2, nó gõ cửa phòng của TA. TA từ bên trong mở cửa ra thấy nó đang cầm 1 đống túi trên tay:
– Có chuyện gì sao? – TA ngạc nhiên
– Quà Giáng Sinh nè mày! – Nó đưa ra
– Cảm ơn! – TA cười rồi cầm lấy
– Quà bố mày đâu? – Nó xoè tay ra
– Ngủ ngonnnnn! – TA đóng cửa lại
Nó há hốc mồm nhìn cánh cửa:v, nó bị xù quà rồi. Thở dài rồi bước tới phòng của 2 anh em đầu vàng, nó gõ cửa:
– Ai vậy? – Kai mở cửa ra
– Quà Giáng Sinh nè! – nó đưa ra
– À, cảm ơn! – Kai vui vẻ
– Anh Cen đâu? – Nó hỏi
– đang tắm! Đưa đây lát Kai đưa cho ổng! – Kai nói
– Vậy nhờ Kai nha! – Nó cười
Nó di chuyển xuống lầu 1, đứng trước cửa phòng Ken, nó mở cửa bước vào không thèm gõ cửa. Ken đang nằm trên giường và làm gì đó với laptop!
– Nhóc con, em có tật vào phòng người khác không gõ cửa lúc nào vậy? – Ken nhìn nó
– Chỉ có 2 Anh em mới không gõ thôi! – Nó bĩu môi
– Hay quá ha! Sao giờ chưa ngủ? – Ken cười
– Quà Giáng Sinh của 2! – Nó chọi túi đồ lại cho Ken
– 2 cảm ơn! Quà của em! – Ken cầm 1 hộp quà
– Cảm ơn 2! – Nó chạy tới cầm hộp quà
– Không gì đâu nhóc! Đi ngủ đi! – Anh cười
– Dạ! 2 ngủ ngon – Nó nói
Nó ra khỏi phòng Ken rồi đi lại phòng Key, lần này nó cũng mở cửa bước vào chẳng thèm gõ cửa, Key đang ghi chép gì đó với đống tài liệu trên bàn!
– Anh 3! Giáng Sinh Vui Vẻ! – Nó đặt túi đồ trên bàn
– À, cảm ơn em! Giáng sinh vui vẻ! – Key đưa cho nó 1 hộp quà khác
– Cảm ơn anh! – Nó cười
– Đi ngủ sớm đi! – Key cười
Nó vui vẻ ôm 2 hộp quà về phòng, nó vào phòng đặt 2 hộp quà lên bàn! Ngọc lúc này đã ngủ thẳng cẳng trên giường của nó! Nó cười rồi ngồi xuống ghế mở quà từ 2 ông anh ra! Ken tặng cho nó trọn bộ 5 con gấu bông phiên bản BigBang, Key tặng nó 1 cái đồng hồ đeo tay. Nó vui khi nhận được 2 món quà này, lúc này nó mới nhớ lại là nó còn nhận được quà trong cặp! Nó lấy cặp rồi ngồi lại chỗ cũ, mở món quà của Khang tặng nó trước! Khang tặng cho nó chiếc vòng tay trông khá dễ thương. Lớp trưởng và Yến tặng cho nó nước hoa! Nó mở món quà bí ẩn kia, bên trong là 1 cái nón len và khăn quàng cổ. Nó nhíu mày nhìn 2 món đồ này, chẳng phải ở Việt Nam không có tuyết sao?
Suy nghĩ một hồi rồi nó dẹp những món quà này sang một bên rồi leo lên giường đi ngủ, nó không muốn suy nghĩ nữa. Nó không biết rằng ngày mai sẽ có chuyện gì xảy ra …….
– Này! Không được là bị tống giam nha con! – Ken nhíu mày
– Nó đó! – Cen nói
– Tin tao đi! Giờ thì chơi đi, đừng lo! – Key cười
Cả bọn nghe Key nói vậy nửa tin nửa không, nó nhíu mày nhìn Key chuyện này chắc chắn liên quan đến nó ==’! Khẽ thở dài rồi ăn tiếp phần của mình, điện thoại nó lúc này báo có tin nhắn, nó xem tin nhắn, là số lạ đó với nội dung ” Ra khỏi chỗ đó đi ”! Nó nhíu mày rồi nhìn ra bên ngoài hàng rào sắt, ở phía bên kia có một chiếc xe taxi đang đậu! Nó đặt chiếc dĩa trên tay xuống:
– Không ăn nữa à? – Ngọc ngồi kế bên nói
– Ừ! Tao no rồi! – Nó nói
Nó quay lưng bước ra khỏi chỗ của mọi người, người bắt đầu run lên, răng cắn chặt môi dưới, mắt đưa về hướng chiếc xe. Nó đi vào nhà, số lạ đó gọi qua:
– Alo? – Nó bắt máy
– Mày có vẻ nghe lời quá nhỉ! – Bên kia nói
– Mày là Nhân? – Nó nói
– Đúng rồi! Bạn thân của mày đây, sao có chuyện gì à? – Nhân nói
– Mày muốn gì ở tao? – Nó nói
– Muốn gì à? Hơ!!! Tao muốn mọi thứ từ mày! – Nhân nói
– nếu mày lấy được! – Nó nói
– Sao không? Chẳng phải tao đã lấy được Trường rồi sao? – Nhân mỉa mai
– Im đi! Tao không ngờ mày là người như vậy! Tao đã làm gì mày? – Nó gằn giọng
– Mày lấy hết tất cả và giờ tao lấy lại thôi! Đừng nghĩ bọn kia có thể bảo vệ mày 24/24. Hãy cẩn thận đó! – Nhân nói
– Nếu đánh tao làm mày thoả mãn thì được thôi! – Nó nói
Nó cúp máy rồi thở dài, nếu thích thì cứ làm. Nó sẽ không phản kháng lại vì nó coi Nhân là bạn, một người bạn nó tôn trọng! Đi lại phía ghế sofa dài ở phòng khác và nằm dài trên đó, nó ghét mình như thế này!
Sau khi nó đi vào nhà, Yun đưa mắt nhìn chiếc xe bên đường:
– Chắc ai cũng thấy rồi nhỉ? – Yun bình thản ăn
– Đương nhiên! Có ai bị lé đâu mà không thấy! – Key nói
Cả đám ngoại trừ nó đều nhìn thấy chiếc xe đậu bên đường nhưng lại giả vờ là không thấy!
– Dám tới tận đây à! – Kai nói
– Nói sao nhỡ! Đánh bom? – TA tiếp lời
– Bắn lén? – Ngọc cười
– Bắn tỉa từ đó sao? – MC ngạc nhiên
– Thế thì gần quá! – Kino lắc đầu
– Phi tiêu? – Pin nói
– Cũng có thể nhưng hàng rào như thế thì hơi khó! – Ken nói
– Dừng đi mấy mẹ! Tào lao! – Key nhăn mặt
– Mà không tính làm gì à? – Yun hỏi
– Ăn đi rồi tính! – Pin xua tay
Cả đám trừ nó vẫn thảnh thơi ngồi ăn BBQ và chiếc xe đó vẫn đậu bên đường. Khoảng 15 phút sau, ai cũng đều no căng, Ngọc nhìn sang chiếc xe bên đường rồi nhếch mép:
– Kệ nó đi! Dọn dẹp rồi vào nhà thôi! – Ngọc đứng lên
Trong lúc đang dọn dẹp thì chiếc xe cũng chạy đi mất! Cả đám ồn ào tiến vào phòng khách thấy nó đang nằm ngủ trên ghế sofa với bộ dạng mắc cười. Khuôn mặt bị đè xuống ghế sofa khiến má trong phụng phịu, môi chu lên như con nít. Mọi người đều cố gắng cười không thành tiếng, Key nén cơn cười xuống tiến lại phía nó.
– Như, dậy đi! – Key nói
Nó bị giật mình mở mắt ra, Key và mọi người đều tập trung ở phòng khách. Nó ngồi dậy, Key ngồi xuống kế bên nó. Bị đánh thức dậy khiến nó vẫn còn mơ mơ màng màng!
– Sao lúc nào em cũng ngủ vậy? – Cen cười
– Ngủ quên thôi! – Nó lầm bầm
– Không sao chứ? – Ken nhìn nó
– Em ổn! – Nó nói
Mọi người bắt đầu trò chuyện còn nó thì mệt mỏi chẳng nói gì, cứ như nó mới đi khinh cái gì đó nặng khiến lưng ê ẩm. Cứ như thế đến tận gần 8 giờ tối:
– Ăn bánh điiiiii! – Kai vui vẻ
– Xém quên rồi! Bánh em để ở đâu? – Cen nhìn nó
– Dưới bếp! – Nó trả lời
Cen đem một chiếc bánh khúc gỗ từ dưới bếp lên đặt ở giữa bàn:
– Ầyyyyy! Như khéo tay nhỡ! – Kai cười
– Nhìn dễ thương quá! – Ngọc nói
– Cắt bánh ăn đi! – Kino vui vẻ
– Ăn bánh đi! – MC tiếp lời
– Ăn chùa! – Pin cười
Mọi người bắt đầu tập trung bao quanh cái bánh, nó chỉ cười chẳng nói gì. Ai cũng khen ngon khiến nó cảm thấy vui vẻ lên! Ăn xong, Pin là người thu dọn và Kino rửa chén. Một lúc sau Pin với Kino trở lại phòng khách:
– cũng tối rồi! Tụi này về trước! – Kino nói
– Tạm biệt! Tối 29 nhớ qua để 30 về đó! – Key cười
– Okay! Nhớ rồi, tạm biệt mọi người! Như, anh về nha! – Pin vẫy tay
– À dạ anh về cẩn thận! – Nó cười
– Thôi, anh cũng về trước, mai gặp! – MC nói
– Ok! Tạm biệt! – Ken nói
Pin, Kino và MC đều ra về. Chỉ còn lại 8 đứa trong nhà, nó đi xuống nhà bếp rồi đi lên sau đó với ly cà phê trên tay!
– Em buồn ngủ lắm à? – Ken cười
– Có lẽ vậy! Hôm qua e….. – Nó ngưng lại đột ngột
Nó đưa mắt nhìn sang Yun và bị bắt gặp, hôm qua nó có ngủ đủ đâu ==’!
– Hôm qua em làm sao? – Key hỏi
– Dạ à không gì đâu! – Nó cười
– Tối nay mọi người ngủ lại luôn đi, mai đi học luôn! – Ken nhìn 4 người kia
– Cũng được thôi! – Cen nói
– em thì sao cũng được! – TA cười
– Em ngủ chung với Như! – Ngọc hớn hở
– Phòng tao rộng lắm, sàn nhà đủ mà! – Nó nhìn Ngọc
– Thôi mọi người đi ngủ sớm đi! Mai đi học nữa, ngủ ngon! – Ken đứng lên
– Ngủ ngon~~~~! – Yun nói
Mọi người ai cũng về phòng nấy, nó lên phòng mới nhớ ra là chưa đưa quà. Ngọc từ bên ngoài mở cửa ra thì có thứ gì đó đang bay về phía mình liền đưa tay chụp lấy:
– Quà của mày đó! – Nó nói
– Cảm ơn! – Ngọc nói
– Tao đi đưa quà cho người khác! – Nó ra khỏi phòng
Đi xuống tầng 2, nó gõ cửa phòng của TA. TA từ bên trong mở cửa ra thấy nó đang cầm 1 đống túi trên tay:
– Có chuyện gì sao? – TA ngạc nhiên
– Quà Giáng Sinh nè mày! – Nó đưa ra
– Cảm ơn! – TA cười rồi cầm lấy
– Quà bố mày đâu? – Nó xoè tay ra
– Ngủ ngonnnnn! – TA đóng cửa lại
Nó há hốc mồm nhìn cánh cửa:v, nó bị xù quà rồi. Thở dài rồi bước tới phòng của 2 anh em đầu vàng, nó gõ cửa:
– Ai vậy? – Kai mở cửa ra
– Quà Giáng Sinh nè! – nó đưa ra
– À, cảm ơn! – Kai vui vẻ
– Anh Cen đâu? – Nó hỏi
– đang tắm! Đưa đây lát Kai đưa cho ổng! – Kai nói
– Vậy nhờ Kai nha! – Nó cười
Nó di chuyển xuống lầu 1, đứng trước cửa phòng Ken, nó mở cửa bước vào không thèm gõ cửa. Ken đang nằm trên giường và làm gì đó với laptop!
– Nhóc con, em có tật vào phòng người khác không gõ cửa lúc nào vậy? – Ken nhìn nó
– Chỉ có 2 Anh em mới không gõ thôi! – Nó bĩu môi
– Hay quá ha! Sao giờ chưa ngủ? – Ken cười
– Quà Giáng Sinh của 2! – Nó chọi túi đồ lại cho Ken
– 2 cảm ơn! Quà của em! – Ken cầm 1 hộp quà
– Cảm ơn 2! – Nó chạy tới cầm hộp quà
– Không gì đâu nhóc! Đi ngủ đi! – Anh cười
– Dạ! 2 ngủ ngon – Nó nói
Nó ra khỏi phòng Ken rồi đi lại phòng Key, lần này nó cũng mở cửa bước vào chẳng thèm gõ cửa, Key đang ghi chép gì đó với đống tài liệu trên bàn!
– Anh 3! Giáng Sinh Vui Vẻ! – Nó đặt túi đồ trên bàn
– À, cảm ơn em! Giáng sinh vui vẻ! – Key đưa cho nó 1 hộp quà khác
– Cảm ơn anh! – Nó cười
– Đi ngủ sớm đi! – Key cười
Nó vui vẻ ôm 2 hộp quà về phòng, nó vào phòng đặt 2 hộp quà lên bàn! Ngọc lúc này đã ngủ thẳng cẳng trên giường của nó! Nó cười rồi ngồi xuống ghế mở quà từ 2 ông anh ra! Ken tặng cho nó trọn bộ 5 con gấu bông phiên bản BigBang, Key tặng nó 1 cái đồng hồ đeo tay. Nó vui khi nhận được 2 món quà này, lúc này nó mới nhớ lại là nó còn nhận được quà trong cặp! Nó lấy cặp rồi ngồi lại chỗ cũ, mở món quà của Khang tặng nó trước! Khang tặng cho nó chiếc vòng tay trông khá dễ thương. Lớp trưởng và Yến tặng cho nó nước hoa! Nó mở món quà bí ẩn kia, bên trong là 1 cái nón len và khăn quàng cổ. Nó nhíu mày nhìn 2 món đồ này, chẳng phải ở Việt Nam không có tuyết sao?
Suy nghĩ một hồi rồi nó dẹp những món quà này sang một bên rồi leo lên giường đi ngủ, nó không muốn suy nghĩ nữa. Nó không biết rằng ngày mai sẽ có chuyện gì xảy ra …….
Bình luận truyện