Chương 19
Chương 19
Ngày hôm sau.
Giản Đồng vừa mới tới Đông Hoàng, cô cảm thấy có chút kỳ quái, người xung quanh chụm lại thành nhóm, đều ở đây chỉ chỉ trỏ trỏ cô, bàn luận sôi nổi.
Giản Đồng không để ý, có lẽ bởi vì cô là một nhân viên vệ sinh, đột nhiên được điều đến bộ phận pr, khiến cho mọi người có chút khiển trách.
Nhưng sau khi vào phòng nghỉ ngơi của bộ phận pr, cô mới biết, cô quá ngây thơ rồi.
“Ha ha ha, chó mẹ tới rồi kìa” Đột nhiên một tiếng chế giễu vang lên, Sắc mặt Giản Đồng tái nhợt, người giờ phút này đang chỉ vào cô nói câu kia là người cô có biết, chính là người tiếp khách riêng của phòng bao 606 – Luna.
“Luna tỷ, cô đừng có kêu lớn như vậy, người khác cũng không phải người mù không thấy một con chó mẹ xông vào”
Luna ha ha cười “Các cô không nhìn được tận mắt, người đàn bà này mặc một bộ hoá trang chú hề, khuôn mặt y chang quỷ kiến sầu, Lệ thiếu kêu cô ta bò trên đất nhặt tiền, cô liền bò, kêu cô ta ngoắt đuôi, cô ta liền ngoắc đuôi, thật sự là bộ dáng kia khiến tôi nhìn trợn mắt há mồm”
Ầm! Huyết dịch trong người cô cơ hồ như chảy ngược!
Giản Đồng trừng mắt nhìn. Ai tắt đèn rồi? Sao lại tối như vậy?… Những người đang ở xung quanh nhìn thấy Giản Đồng đứng đó không nhúc nhích, mặt đầy kinh hãi nhưng không biết mặt Giản Đồng đầy hoảng sợ do trước mắt cô một mảnh tối đen.
Trước mắt nhất thời mất đi ánh sáng, nhưng lỗ tai càng bén nhạy, xung quanh là những tiếng cười nhạo của người mẫu phục vụ, tiếng làm nhục không sót một chữ rơi vào tai cô.
Thế là có một khắc, trong đầu cô xuất hiện ý tưởng “Cứ như vậy chết luôn đi thì tốt biết bao nhiêu”. Nhưng trong ngục giam, khuôn mặt nhỏ nhắn với mong muốn tương lai tràn đầy khao khát lại lần nữa xuất hiện trước mắt cô.
Không… Tại sao có thể chết như vậy được?
Sinh mạng của cô, là đang thay thế người con gái kia tiếp tục tồn tại.
Trước mắt, ánh sáng lần nữa xuất hiện, Giản Đồng giống như một bức tượng không hề biết cáu kỉnh, mặc cho những người đó chỉ chỉ trỏ trỏ, các loại lời nói với ý làm nhục sâu đậm, cô cũng không có một câu phản bác.
Luna thấy cô như vậy liền tức giận, tiến lên đẩy Giản Đồng một cái “Giả bộ gì mà giả bộ! Đã là ** còn muốn lập đền thờ trinh tiết! Thời điểm ngày hôm qua cô trước mặt một đám đàn ông phe phẩy cái mông, cũng không thấy cô thanh cao như vậy!” Luna không thoả nguyện, liền đưa chân hung hăng đá Giản Đồng một cước.
Giản Đồng vốn đã đi đứng không được tốt, nơi nào đó bị giày cao gót nhọn hoắt của Luna đá trúng, lập tức bị đá ngã xuống đất.
“Luna, cô nhẹ một chút, sao lại đá người ta ngã lên mặt đất như vậy” Có người mở miệng chất vấn. Dù mắng như thế nào đi nữa, cũng chỉ là nhúc nhích miệng một chút, động thủ đánh người là không đúng rồi.
Luna ra vẻ thông thạo nói “Tôi căn bản không có dùng quá nhiều lực! Ai biết cô ta liền ngã xuống?” Vừa nói liền hừ lạnh một tiếng, lại duỗi chân giống như đá rác đá đá Giản Đồng “Đủ rồi, đứng lên đi. Giả bộ tiếp cũng không có ý nghĩa, cô muốn giả bộ Bạch Liên Hoa thì cũng phải có dáng dấp của một khuôn mặt phù dung”
Nói xong vẫn thấy chưa đủ, lại nghiêng đầu về phía chị em gái sau lưng cười xấu xa “Tôi vừa mới đá người trên đất sao? Tôi sao lại không biết? Ơ, chẳng nhẽ thứ tôi đá không phải là một con chó?”
“Ha ha ha ha… Luna tỷ nói đúng, Luna tỷ thế nào lại động thủ đá người chứ, thứ Luna tỷ đá là một con chó nha”
“Tới đây sủa hai tiếng đi”
“Nếu không, cô giống ngày hôm qua ở trong phòng bao nằm trên đất ngoắt đuôi đi? Lắc xong rồi chị em chúng tôi thưởng cô tiền?”
Các loại đùa cợt thay nhau vang, Giản Đồng im lặng chống mặt đất đứng lên.
“Làm gì đó? Đều không cần làm việc rồi? Cửa đột nhiên mở ra, Tô Mộng không nghĩ tới vừa mở cửa liền hấy một màn như vậy, người phụ nữ ngốc nghếch Giản Đồng kia rõ ràng đang bị người ta khi dễ, Tô Mộng tức xanh cả mặt, trừng mắt nhìn mọi người “Tụ tập chỗ này làm cái gì? Đi làm việc cả đi!”
Người trong phần vừa rồi còn thập phần phách lối, giờ phút này từng người rụt cổ chen nhau ra ngoài.
Thủ đoạn của Mộng tỷ cực kỳ tàn nhẫn, những người này cũng không phải chưa từng thấy qua thì cũng đã từng nghe qua, không ai muốn bị rơi vào tay Mộng tỷ.
“Cô bị ngu à? Bị người ta khi dễ sao không chửi lại? Tô Mộng hai ba bước liền chạy nhanh đến trước mặt Giản Đồng kéo cô ấy dậy, giờ phút này khí giận vẫn chưa hết.
Cô chính là không muốn nhìn người phụ nữ Giản Đồng này bị khi dễ. Cô từng nhìn thấy thân thể Giản Đồng không lành lặng, nhìn thấy người phụ nữ ngốc này bị đám cậu ấm trêu đùa, nhưng từ đầu đến chân không bao giờ kêu than một tiếng khổ cực, không có chảy một giọt nước mắt, từ sau khi người phụ nữ này không chút quyến luyến bỏ lại một chồng tiền giấy kia, Tô Mộng không có biện pháp nào để cho người phụ nữ ngốc nghếch này khá lên một chút.
Giản Đồng… Cực kỳ giống cô của ngày xưa.
“Mộng tỷ, có việc gì làm sao?”
Tô Mộng sửng sốt một chút, nhìn về phía nữ nhân trước mặt, mọi tức giận đều biến mất, không biết làm sao thở dài một hơi “Hôm nay trước hết nghỉ ngơi một chút đi đã, tôi nhìn trạng thái của cô không ổn lắm”
“Tôi rất ổn”
Ổn cái rắm!
Tô Mộng thiếu chút nữa liền phát ra một câu chửi tục.
Chữa lại một chút nói “Giờ cũng không có việc gì. Đâu thể ngày ngày đều có việc đâu”
“Vậy được thôi, tôi ngồi ở đây chờ một chút” Giản Đồng nói “Mộng tỷ, nếu có việc gì thì nói với tôi ngay nhé, mặc dù tướng mạo cùng dáng vẻ tôi nhìn không được đẹp, nhưng tôi cái gì đều có thể làm. Những việc bẩn thỉu hay mệt mỏi, chuyện người khác không chịu làm để lấy lòng khách, tôi đều có thể. Chỉ cần không bảo tôi uống rượu” Mà cho tới bây giờ Giản Đồng cũng không từng suy nghĩ đến chuyện bán thân, cái bộ dáng này của cô rất an toàn.
“Cô… Bỏ đi, theo cô cả” Tô Mộng lắc đầu ra khỏi bộ phận pr.
Hôm nay cô không tính an bài việc cho Giản Đồng.
Lại không nghĩ rằng…
Giản Đồng từ phòng vệ sinh tầng ba đi ra, liền bị người ta kéo vào trong một gian phòng bao.
“Nè, Chu tổng, đây chính là Giản Đồng, người mà em nói”
Giản Đồng nhìn Trăn Trăn nũng nịu cười với người ngồi trên ghế salon, một người đàn ông đầu hói bụng bự. Trăn Trăn, Giản Đồng biết, chính là người tiếp rượu ban đầu ở cửa cầu thang bộ hôn môi với Tiêu Hành.
“Giản Đồng, cô tới đây, Chu Tổng nói mời cô uống rượu”
Giản Đồng lắc đầu một cái “Tôi dị ứng rượu cồn”
Mặt Trăn Trăn lập tức lạnh xuống quát lên “Giản Đồng, cô dám cự tuyệt Chu tổng, là đang xem thường ngài ấy sao?”
Giản Đồng nhìn trộm Chu Tổng một cái, quả nhiên sắc mặt đối phương cũng không quá tốt.
Giản Đồng chỉ có thể nhắm mắt “Chu Tổng, tôi thật sự dị ứng rượu cồn, có một lần thiếu chút nữa đã mất mạng. Bây giờ nếu uống rượu, thân thể tôi không chịu được, đến lúc đó khiến cho Chu tổng đến Đông Hoàng gặp phiền phức, cái này không tốt lắm.”
Nghe cô nói như vậy, Chu tổng mặc dù sắc mặt không lo lắng lắm nhưng lại không yêu cầu cô uống rượu nữa. Bất quá cũng không chịu cứ vậy bỏ qua cho cô.
“Vậy cô biết cái gì?”
“Tôi…” Giản Đồng vừa mới mở lời đã bị Trăn Trăn cướp lời “Chu tổng, không bằng để cho cô ta ca hát? Thanh âm cô ta ồm ồm như vậy hát lên, nhất định rất thú vị”
Thời điểm Giản Đồng ở trong ngục bị người ta hại hư giọng nói khiến cực kỳ khó nghe, bình thường cô không thích nói chuyện, nếu như nói thanh âm cũng cố ý đè thấp xuống, giọng rất trầm.
“Thanh âm cô ta khó nghe như vậy, hát lên có gì hay?”
“Chu tổng~” Trăn Trăn dứt khoát ngồi trên đùi Chu tổng, giọng làm nũng cực điểm “Chu tổng, những người hát hay nghe chán rồi nha, hơn nữa chính là cái giọng như này hát lên mới thú vị mà. Ngài để cho nàng ta hát một bài lại một bài. Nếu ngài ngại giọng quá khó nghe, em sẽ dùng nút tai chặn lại giọng hát của cô ta lại”
“Cái thanh âm của cô ta đã khó nghe như vậy, em hà cớ gì phải nghe cô ta hát?” Chu tổng nói.
“Bởi vì khó nghe nên người ta mới muốn nghe một chút, để cô ta hát lên giọng hát khàn khàn, xem có thể khó nghe đến mức nào ý” Ngực đầy đặn liền cà cà lên cánh tay Chu Tổng “Nè~ Có được không Chu tổng? Có được hay không?”
Bình luận truyện