Chương 99
Chương 99: Cô là ai Giản Chấn Đông toàn thân run lên!
Chỉ ngón tay về phía Giản Đồng: “Thứ tội lỗi!
Thứ tội lỗi! Sao tôi có thể sinh ra cái thứ tội lỗi như cô được cơ chứ!”
Chịu đựng sự cay cay của mắt, Giản Đồng căn chặt răng, cô sợ rằng nếu cô không cẩn thận thả hàm răng ra, thì sẽ phát ra những lời nói vô cùng căm hận!
Hit thở sâu, cô mới lấy lại được bình tĩnh nói: “Ông Giản, bà Giản, không còn sớm rồi, hai người hãy về sớm một chút đi”
Hai bàn tay bị nước nóng làm đỏ cả lên, nhưng cô lại không thấy đau,
Lân đầu tiên gặp mặt sau khi ra tù, cô không ngờ được rằng, sẽ rơi vào tình cảnh như thế này,
“Cô đem nguồn gốc của những số tiên này, giải thích rõ ràng cho tôi!” Giản Chấn Đông không muốn bỏ qua cho Giản Đồng, tức giận nhìn cô: “Hay là để tôi nói giúp cô? Số tiền này của cô, cũng không hề sạch sẽ!”
Một tiếng “không sạch sẽ” , khiến cho cả người Giản Đồng run lẩy bẩy!
“Đi ra ngoài! Hai người ra ngoài cho tôi!” Cô vẫn cúi đầu như thế, chỉ ngón tay vê phía cửa: “Nếu không ra, thì tôi sẽ báo cảnh sát! Tin tức đầu bảng của ngày mai sẽ là chủ tịch và phu nhân của chủ tịch tập đoàn Giản thị, đêm khuya đến gây náo loạn nhà dân!”
Đôi mắt của cô đỏ ửng lên, cô có thể không cần dịu dàng, có thể không cân tình thân, cũng chấp nhận được sự thật bị vứt bỏ này, nhưng, đôi vợ chồng ở trước mặt này, có tư cách gì mà đứng ở đây, rồi mắng chửi tiền của cô không sạch sẽ?
“Cô dám sao!”
Giản Đồng không nói câu nào, từ trong túi rút ra chiếc điện thoại, coi là thật ở trước mặt của Giản Chấn Đông, gọi đi một số điện thoại, bà chủ Giản đứng bên cạnh xông tới: “Đồng Đồng, đừng kích động, bõ của con ông ấy cũng chỉ vì nghe được những tin đồn nhảm nhí, bố của con cũng rất quan tâm con, nếu không thì, đêm khuya sẽ không phải chạy đến đây. Bố của con cũng vì muốn tốt cho con”
Bà chủ Giản cầm chặt chiếc điện thoại của Giản Đồng vào trong tay,
Giản Chấn Đông lạnh lùng: “Vài ngày trước, ông cụ Hạ của cô nửa đêm gọi điện thoại đến, nói Hạ Vũ nhà ông ấy nhìn thấy cô ở Đông Hoàng. Tôi còn không tin, đã cho người đi nghe ngóng tình hình của cô, tôi vẫn không tin, nhưng số tiền ở trên bàn hôm nay, thực sự đã vả vào mặt tôi một cái!
Ba năm trước, cô làm chuyện sai trái, còn không biết hối cải!
Ba năm sau, không biết suy nghĩ mà làm người cho tốt, cô còn sa đọa đến một nơi bẩn thỉu như thế! Cô làm cho nhà họ Giản vô cùng mất mặt!
Bộ mặt già của Giản Chấn Đông tôi, ở trên đất biển này, đã trở thành một trò cười!”
Giản Đồng ra sức căn chặt răng, cả người cô đều đang run rẩy!
Cô nhắm chặt mắt vào… Thật ngố!
c Hôm nay nhìn thấy đôi vợ chồng này, cô tưởng răng bọn họ nhớ tình cảm giữa cha mẹ và con gái, cô tưởng bọn họ nhớ cô, nên mới chạy đến đây vào lúc đêm khuya,
Cô còn nghĩ, hôm nay bọn họ đến tìm mình, thì nhưng sự oán hận ở trong lòng, sẽ cho biến mất hết,
Cô còn nghĩ, hôm nay bọn họ có thể tới gặp mình, chí ít là vì bọn họ cũng rất nhớ mình, ba năm trước chỉ vì người đàn ông quyên thế đó, nên không dám đắc tội,
Cuối cùng, là do cô nghĩ viển vông rồi!
Sao lại ngốc như vậy!
Nếu như bọn họ thực sự vì nhớ mình, mà mới đến gặp mình, vậy thì đáng ra nên vào lúc mình vừa ra tù, đã đến gặp mình luôn rồi,
Nếu như đã cách lúc mình ra tù một khoảng thời gian lâu, thì đôi vợ chồng này cũng vậy, Giản Mạch Bạch cũng vậy, bất kì người nào của nhà họ Giản, đều không hề chủ động đến gặp mình,
Mà hôm nay, đêm khuya bọn họ tới gặp mình, bước vào cửa không phải để nhớ lại kỉ niệm, mà là để quở mảng… Hóa ra, là vì Hạ Vũ bắt gặp cô ở Đông Hoàng, bọn họ mới tìm tình báo để điều tra mình,
“Đồng Đồng, con mau nói với bố con, những chuyện đó đều là do hiểu nhầm không hề có thật, đều có ẩn tình bên trong, con mau giải thích rõ ràng với bố con đi, đừng khiến cho bố con tức giận.”
Bà chủ Giản căng thẳng nắm chặt lấy cánh tay của Giản Đồng, không ngừng khuyên bảo Giản Đồng,
Bàn tay đang rủ xuống sát người của Giản Đồng, ra sức cấu chặt vào trong da thịt, người phụ nữ ấm áp hiền lành ở bên cạnh này là mẹ của cô! Mẹ của cô đang giúp cô “nói chuyện”!
Nhưng mỗi một câu nói, Giản Đồng chỉ cảm thấy trái tim như tro tàn!
Giản Chấn Đông ở bên cạnh, vẻ mặt lạnh lùng, đang đợi Giản Đồng giải thích,
Hôm nay đôi vợ chồng này đến, là để chờ đợi lời giải thích của cô sao?…. Giản Đồng cúi thấp đầu xuống, đột nhiên truyền đến một tiếng cười kì quái, kèm theo một chút đau khổ căm giận chết tim,
“Đồng Đồng, con sao thế, con đừng có dọa mẹ” Bà chủ Giản đứng cách Giản Đồng rất gần, tiếng cười đó, kì lạ đến mức khiến người khác phải kinh ngạc, trong lòng bà chủ Giản có chút sợ hãi và run rẩy,
“Không có hiểu nhầm, không có ẩn tình, tôi chính là làm việc ở Đông Hoàng, bà Giản muốn tôi giải thích với ông Giản cái gì?
Giải thích tôi vì tiền, mà từng quỳ xuống trước mặt khách hàng, bò ra đất vẫy đuôi như một con chó sao?
Hay là giải thích tôi vì tiền, mà bị những người đàn ông ôm vào trong lòng rồi để mặc cho bọn họ sờ soạng ôm hôn?
Hay là giải thích tôi vì tiền, mà nằm trên giường của đàn ông, dùng cơ thể của tôi để nịnh…” nọt..,
“Bốp!”
Lời chưa nói xong, một cái tát mạnh mẽ tát lên mặt, làm cho Giản Đồng ngã xuống đất, Giản Chấn Đông tức giận toàn thân run lẩy bẩy, ánh mắt lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào người phụ nữ ngã dưới đất: “Thứ tội lỗi! Thứ tội lỗi!! Sao tôi có thể sinh ra một thứ tội lỗi như cô chứ! Sau khi ra tù, không biết thay đổi, không biết làm người cho tốt! Mà cô lại đi làm gái!
Đột nhiên lại vì tiền, mà chạy đến Đông Hoàng, làm ra những chuyện vô liêm sỉ ấy!”
Không biết thay đổi! Không biết làm người cho tốt!
Giản Đồng bật cười “Haha”, trên khuôn mặt bị vừa bị đánh, in rõ năm ngón tay, cô cảm thấy hơi †ê tê: “Dựa theo những gì ông Giản nói, thì tôi phải làm người tốt như thế nào, phải thay đổi như thế nào chứ?”
“Thì cô hãy đến cửa hàng tiện lợi để làm phục vụ, cũng tốt hơn là tự mình hạ thấp mình để đi làm gái!”
Giản Chấn Đông nói ra câu nói này! Ánh mắt nhìn vào Giản Đồng, giống như đang nhìn vào kẻ thùi Bà chủ Giản cúi người xuống, đỡ người phụ nữ đang ngã dưới đất lên, Giản Đông không từ chối, cô chậm rãi ngẩng đầu lên, cô cũng không còn cố tình che giấu đi cái cổ họng bị phả hỏng của cô nữa,
Vì để che giấu đi cái cổ họng thô khàn khó nghe ấy, cô cấu chặt vào cổ họng để nói, đau đớn đến nỗi không muốn mở miệng ra nữa, cũng không muốn bố mẹ ruột của mình, nghe thấy giọng nói khó nghe ấy,
Nhưng, lúc này lại cảm thấy, bản thân đã quá ngốc rồi, hôm nay bọn họ đến là để giáo huấn mình, đến để quở trách mình, thì sao có thể để ý đến cổ họng của cô, bọn họ ngay cả cô người đang sống sờ sờ ra như này, cũng không hề quan tâm, thì còn có thể quan tâm đến cái cổ họng bị phá hỏng sao?
“Ông Giản, ông nói dễ nghe như vậy, thì sao ông không vào cái ngày tôi ra tù, đến giúp tôi một tay chứ? Ông nhìn khuôn mặt này của tôi, chắc ông cũng đã quên rằng, nhà họ Giản không có đứa con Giản Đồng này nữa rồi, tôi là một tù nhân từng phải ngồi tù, tôi không có quá khứ, không có người thân, không có bối cảnh,
Một người như tôi, ông nghĩ vào ngày tôi ra tù thì sẽ có cửa hàng tiện lợi nào nguyện ý chấp nhận tôi làm nhân viên của họ?
Nếu như tôi không đến Đông Hoàng, thì tôi sẽ phải đói bụng, sẽ phải ngủ ở ngoài đường. Vậy lúc đó, ông ở đâu?”
Bà chủ Giản là người cách Giản Đồng gần nhất, vào khoảnh khắc Giản Đồng ngẩng đầu lên, trong mắt của bà lộ ra sự sợ hãi, thả hai tay đang giữ chặt lấy cánh tay của Giản Đồng ra, sợ hãi đến mức ngã xuống đất: “Con con, mặt của con?”
Bà chỉ vào mặt của Giản Đồng, rồi lại nghĩ đến giọng nói của Giản Đồng: “Cổ họng của con…”
Đây không phải là Giản Đông của bà!
Đây không phải con gái của bà!
Con gái của bà là một bông hồng tự tin cao ngạo nhất ở thành phố biển này cơ!
“Cô, cô… cô là ai?”
Bình luận truyện