Chương 11: 11: Ta Sẽ Hành Hạ Đến Nỗi Mẹ Ngươi Cũng Không Nhận Ra! 1
“Đây là Liêu Kiếm Hoa mà Lục trưởng lão đã dày công bồi dưỡng sao, ừm, thân pháp thượng thừa, kiếm ý lộ rõ sự sắc bén, là một hạt giống tốt.”Một nam tử mặc áo xanh ngồi ở tịch đài ngoài cùng hạp cốc gật đầu khen ngợi.“Ha ha, tông chủ, nói không chừng lần này Kiếm Hoa sẽ mang đến cho ngài một kinh hỉ bất ngờ đấy.”Một lão giả tóc trắng bên cạnh vuốt râu cười nói, tỏ vẻ đắc ý.“Vậy thì để bản tông xem xem, tiểu gia hỏa này còn có át chủ bài gì.”Thần Vũ tông tông chủ cười khẽ lắc đầu, thế rồi lập tức đứng dậy:“Bây giờ cuộc thi xếp hạng nội tông chính thức bắt đầu! Bản tông không nói nhiều lời vô nghĩa nữa, toàn trận sẽ do đệ tử nội tông rút thăm tỷ thí, đồng thời tất cả các đệ tử trên khán đài đều sẽ có một lần thách đấu với đệ tử nội tông trong cuộc thi xếp hạng!”Toàn trường đấu sôi trào, rất nhiều đệ tử nội tông đều lăm le sát khí, thể hiện chiến ý rõ rệt!“Năm mươi đệ tử nội tông đứng đầu ra sân rút thăm!”Một vị trưởng lão ôm rương rút thăm chậm rãi đi ra, cao giọng tuyên bố.Toàn bộ năm mươi đệ tử nội tông bước ra khỏi hàng, từ từ rút thăm, sau đó đi đến trước lôi đài mà mình đã rút trúng.Soạt!!!!Giờ khắc này, cả sân xôn xao!Ở lôi đài số bảy là một thanh niên mặc áo màu bạc, hắn mang một cây đao trên người, mắt hổ mày đao, bá đạo lạnh lùng.Là hạng nhất nội tông, Tằng Vân Hải!!Đối thủ của hắn lại là Liêu Kiếm Hoa xuất thế ngang trời!Hắc mã tốt nhất đấu với nội tông mạnh nhất!Hai cao thủ nội tông được mọi người chú ý không ngờ lại đối mặt ở trận đấu đầu tiên!“Tằng Vân Hải sư huynh đã là Luyện Khí cảnh tầng tám, Liêu Kiếm Hoa chỉ là Luyện Khí cảnh tầng năm có lẽ không phải là đối thủ của huynh ấy đâu nhỉ?”Không ít đệ tử nội tông đều nuốt nước bọt, trận chiến này nhất định sẽ kinh hồn bạt vía!Tằng Vân Hải nhảy vào lôi đài, Liêu Kiếm Hoa đạp không phi lên, hai người cùng ra trận!“Mặc kệ ngươi là hạng nhất gì, bản thiếu gia đây một kiếm phá vạn pháp.”Liêu Kiếm Hoa cầm kiếm đón gió, lạnh nhạt nói.“Đánh rồi mới biết.”Tằng Vân Hải không mặn không nhạt đột nhiên rút đao!Các vị trưởng lão đều đặc biệt chú ý đến trận đấu này, đúng là trận đối đầu của mười hạng đầu diễn ra sớm nhất!Đao vừa rút, ánh sáng như mặt trời tung hoành khắp lôi đài!Tằng Vân Hải hai tay cầm đao, lưỡi đao như sóng lớn cuồng cuộn khiến cả lôi đài nổi gió!“Cuồng Lan Kinh Sát đao!”Sóng lớn xoay tròn chém ra một ánh sáng trắng dài mấy thước, sát ý ngập trời!Không thể xem thường lực sát thương của một đao này, cho dù có là Ma Thanh Nhiêm mà Lâm Thần đã gặp trước đó thì cũng hoàn toàn có thể chính diện đánh lui!Vừa ra tay đã là sát chiêu! Tằng Vân Hải hoàn toàn không hề xem thường Liêu Kiếm Hoa!“Vân Lôi Kiếm Pháp!”Kiếm xuất tựa long, ánh sáng chiến khí của kiếm chứa đầy phẫn nộ đâm xuyên qua tia sáng trắng của Tằng Vân Hải, Liêu Kiếm Hoa thôi động thân pháp như một cơn gió, trong nháy mắt đã cùng chiến với Tằng Hải Vân!“Chiến kỹ lục giai! Hai bọn họ vừa bắt đầu đã sử dụng chiến kỹ lục giai!”Một đám đệ tử nội tông không có thứ hạng phấn khởi gào thét.Ánh đao ảnh kiếm không ngừng nhảy múa.
Kinh nghiệm chiến đấu của cả hai xảo trá tàn nhẫn, những lần va chạm ở vị trí mắt, cổ, tim, lưỡi đao và lưỡi kiếm đều đầy sát khí, các vị dệ tử nội tông xem mà chấn động linh hồn!Hai bóng người tung hoàng đan xen nhau, thân pháp của cả hai ở nội tông đều là đứng đầu, ngoại trừ một số ít người thì rất nhiều đệ tử chỉ có thể nhìn thấy hai cái bóng đang gào thét đấu đá!Mấy trận đấu trên lôi đài khác kém nhiệt tình hơn bên này, tất cả mọi người đều nín thở, không dám bỏ sót bất kỳ một chi tiết nào!Lâm Thần nhắm hai mắt lại, tu luyện Thủ Ấn luyện đan.
Sau khi hấp thụ lực lượng tinh thần của thuộc tính quang cầu, cảm giác của hắn khác hẳn các võ giả cùng cấp bậc không chỉ mấy lần, mọi động tác của Liêu Kiếm Hoa đều nằm mắt hắn!“Trình độ kiếm thuật của hắn rất cao, nhưng chưa hẳn là ta không có cơ hội thắng.”Lâm Thần để lộ nụ cười tự tin, lúc mọi người đang chú ý xem trận đấu thì hắn đã lặng lẽ đi vào khu nghỉ ngơi của đệ tử nội tông để nhặt một lượng lớn thuộc tính quang cầu!Ở lôi đài số bảy.“Lôi Vẫn Sát!”“Hải Đao Tam Thiên Trọng!”Lúc trận đấu tiến vào giai đoạn gây cấn, đao ảnh đầy trời va chạm mạnh với ánh điện của kiếm sáng như cầu vồng khiến cả lôi đài rung chuyển!Mũi kiếm lóe lên tia sét như là tích tụ đã lâu, nhìn có vẻ như mất lực nhưng thực chất là đã ẩn giấu đi sự sắc bén của tia sáng.
Mũi kiếm đột nhiên lắc nhẹ, lại bắn ra ba tia điện như một cánh tay thô lớn quét tới Tăng Vân Hải.“Cái gì?”Sắc mặt Tằng Hải Vân thay đổi, cơ thể xoay tròn trên không, khó khăn lắm mới tránh được một kích của chiêu này.
Ngay sau đó, ánh sáng kiếm khí của Liêu Kiếm Hoa như bạo vũ lê hoa mãnh liệt xông tới!Rầm rầm rầm!!!m thanh xé gió rít rào, trên người Tằng Vân Hải liên tiếp xuất hiện mấy vết máu nhàn nhạt!Ầm!!Ánh sáng kiếm xoay chuyển, một sức mạnh to lớn đến từ kiếm phong bắn thẳng vào người của Tằng Hải Vân!“Phụt!”Máu văng đầy trời, Tằng Hải Vân bị một kiếm đánh bay, như diều đứt dây rơi xuống mặt đất, máu tươi nhuộm đỏ lồng ngực!Rất nhiều đệ tử ngoại tông nhao nhao đứng lên! Chẳng lẽ hôm nay lại có đột phá lớn?“Không ngờ kiếm thuật của ngươi đã đến Hóa cảnh rồi ư?!”Khóe miệng Tằng Vân Hải đầy máu, khó tin thất thanh nói!Hóa cảnh là mức cực hạn của chiến kỹ tu luyện.
Chiến kỹ tùy tâm mà động, tùy tâm mà phát, tùy ý mà thu.
Loại trạng thái người hòa hợp với trời này ngay cả trưởng lão của Thần Vũ tông cũng chẳng có mấy ai đạt được!“Dù sao ngươi cũng chỉ là một tên phàm nhân cố kéo dài mệnh, còn bản thiếu ta mới thật sự là thiên tài.
Cho ngươi một cơ hội tự cút xuống lôi đài, nếu không bản thiếu sẽ phế ngươi ngay tại đây!”Liêu Kiếm Hoa chỉa kiếm về phía Tằng Hải Vân, hai đầu lông mày thể hiện rõ sự tự tin và khinh thường, không hề để hắn vào mắt!“Ta, ta nhận thua....”Tằng Vân Hải cắn răng, không cam lòng cúi đầu..
Bình luận truyện