Toàn Bộ Công Pháp Của Ta Đều Nhờ Nhặt

Chương 25: 25: Nhớ Kỹ Nhất Định Phải Có Thật Nhiều Người! 1





Một vị trong số hai lão giả đứng bên cạnh thanh niên áo đỏ lập tức phản ứng lại: “Thiếu gia, tiểu tử này đang mắng chúng ta!"“Mẹ nó, ở dãy núi Thanh Dương này còn có người dám đến tìm Huyết tông của ta gây phiền phức, đâm đầu vào chỗ chết! Trước tiên tiêu diệt tiểu tử này đã!”Thanh niên áo đỏ dữ tợn, tức giận mắng, mười lăm người mặc đồ màu máu đỏ xung quanh cùng nhau tiến lên!"Đi mau!"Nhân cơ hội khi tất cả mọi người đều đặt sự chú ý lên người Lâm Thần, Hàn Yên đột nhiên quát lên, dùng một chưởng đẩy tiểu sư muội và hai vị sư muội của mình ra, rồi ngay lập tức đứng cùng một chỗ với Lâm Thần, tựa lưng vào nhau."Vị thiếu hiệp này, ân cứu mạng suốt đời khó quên.

Ngươi cũng chạy mau đi, ta tới yểm hộ ngươi..."Nữ tử còn chưa dứt lời, tinh mang bén nhọn đã lóe lên, Thất Tinh Đoạt Hồn thương được Lâm Thần nắm thật chặt!"Thương Vũ Đoạt Hồn!"Thất Tinh Đoạt Hồn thương lóe ra liên hoàn những tàn ảnh từ trong tay Lâm Thần!Bóng thương mang theo từng tia sáng xanh như ngàn ánh sao nở rộ đầy trời, liên miên chẳng dứt, hệt như cuồng phong mưa rào, đâm xuyên qua tất cả người mặc đồ đỏ xông lên chỉ trong khoảnh khắc!Tất cả chiến khí phòng ngự của những người mặc đồ màu máu đỏ bị xuyên thủng chỉ trong chớp mắt, chết không nhắm mắt!Thuộc tính quang cầu chất chồng rơi xuống từ không trung, lăn lông lốc dưới mặt đất."Cái gì?"Đôi mắt xinh đẹp của Hàn Yên khẽ run, nơi gò má với nét đẹp lạnh lùng hiện lên vẻ kinh ngạc.


Mười lăm tên sát thủ tinh ảnh thuộc Luyện Khí cảnh tầng tám trở nên, vậy mà lại bại dưới tay thiêu niên này chỉ trong một chiêu!"Không ổn! Kẻ này có thực lực kinh khủng, thiếu gia mau bỏ đi!"Thần thái lão giả áo gai đứng bên người thanh niên áo đỏ khẽ biến, lôi kéo người phía trước thu mình lại cực nhanh!"Muốn chạy ư, không dễ dàng như vậy đâu!"Đoạt Hồn thương bay liệng quay vòng, Lâm Thần giải phóng ra ba phần mười Thanh Long huyết mạch.

Cánh tay trái của hắn phẫn nộ ném Đoạt Hồn thương đi, mạnh mẽ phóng ra tựa như tên rời khỏi cung!Xoẹt!Mũi thương rơi xuống như thể sao băng hạ cánh, chợt lóe lên một cái.

Lão giả áo gai tiễn thanh niên áo đỏ lùi về rồi nhanh chóng bay vụt lên trời cao, ông ta quay người lại, chiến khí màu xanh nhạt cuốn theo kình khí dồi dào, đẩy lui Đoạt Hồn thương của Lâm Thần!"Thiếu gia chạy mau, để ta tới ngăn chặn tiểu tử này!"Từng bước từng bước nặng trịch mang theo lửa nóng tiến lại gần, bóng hình Lâm Thần như ma quỷ hiện ra trước mặt lão giả áo gai.

Lòng bàn tay hắn lóe lên chiến khí nóng bỏng gần như đã hóa thành thực chất!"Đấu Ma Hỏa Vương Ấn!"Chiến khí cuồn cuộn dâng trào như sóng dự bật ra, lão giả áo gai càng nhìn càng kinh ngạc, dựa vào thực lực của Lâm Thần mà có thể liên tiếp thi triển chiến kỹ kinh khủng như vậy!"Thiên trọng Liệt Phong chưởng!""So chiến kỹ với ta ư? Đấu Ma Phúc Địa Ấn!"“Cái này...?! Thiếu hiệp tha...”“Tha cái đầu ngươi ấy, Đấu Ma Kim Vẫn Ấn!”Lão giả áo gai bị Lâm Thần dùng ba chiêu Đấu Ma Tứ Vương Ấn liên tiếp đánh thành đống thịt vụn.

Đường đường là coa thủ Thông Linh cảnh tầng bốn, thế nhưng dưới tay Lâm Thần, ngay cả việc cầu xin tha thứ cũng không kịp!Khi nhìn thấy thiếu tông chủ Huyết tông cùng quản sự theo bên mình của hắn ta bị Lâm Thần ném đi như thể ném rác rưởi ở trước mặt mình, bờ môi đỏ hồng của Hàn Yên không khỏi khẽ mở lớn.Ánh mắt Lâm Thần rơi xuống mặt dây chuyền thủy tinh trước ngực Hàn Yên, từ trong thâm tâm thầm cảm thán một tiếng."Thật to lớn!"Hàn Yên khẽ giật mình, hai gò má lập tức ửng hồng, tức giận khẽ gắt lên:"Ngươi nhìn đủ chưa!"Thấy giai nhân thẹn quá hóa giận, Lâm Thần lắc đầu bật cười, chỉ vào mặt dây truyền của người trước mặt, cười nói:"Xin lỗi, vị cô nương này, thứ ta nói là mặt dây chuyền ngươi đang đeo này cơ."Lúc này Hàn Yên mới phục hồi tinh thần, thấy là do bản thân hiểu lầm, gương mặt với nét đẹp lạnh lùng hiện lên sắc ửng đỏ mê người.


Nàng lấy mặt dây chuyền thủy tinh trước ngực xuống, quay mặt qua chỗ khác."Đây là di vật mẫu thân để lại cho ta, nếu như thiếu hiệp muốn, Hàn Yên tặng cho ngươi cũng không thành vấn đề.

n cứu mạng, suốt đời khó quên."Lâm Thần nhận lấy mặt dây chuyền, chỉ có hắn mới có thể thấy được, có một thuộc tính quang cầu đang chuyển động bên trong mặt dây chuyền thủy tinh màu lam.Lòng bàn tay Lâm Thần đặt lên phía trên mặt dây chuyền thủy tinh, thuộc tính quang cầu đặt bên trong đã bị hắn hút vào.【Kí chủ thu được 1000 điểm năng lượng phù văn.】Thuộc tính quang cầu nằm trong mặt dây chuyền thủy tinh này lại có thể bổ sung năng lượng phù văn cho đặc tính phù văn của Lâm Thần!“Thế này chẳng lẽ ta sẽ có thể tùy ý sử dụng một đợt phù văn Trì Hoãn ư? Khà khà, không lỗ, không lỗ chút nào.”Trong lòng Lâm Thần vui vẻ, hắn trả lại mặt dây chuyền thủy tinh cho Hàn Yên, còn dùng mấy lời lẽ chính nghĩa nói: “Cô nương nói đùa rồi, tại hạ há có thể đoạt Mất di vật của nhà người ta, còn xin cô nương lấy vật này về.

Chỉ là tại hạ yêu thích hòa bình, không hy vọng bất kỳ người nào phải chịu sỉ nhục.”Khóe miệng hai người bị trói bên cạnh hơi giật giật, tại sao còn có thể có người vô liêm sỉ đến vậy!Vừa nãy lúc bắt đầu giết người của Huyết tông bọn họ, con mắt tiểu tử này còn không thèm chớp một cái!" n nhân thực sự là tấm gương của chúng ta, Hàn Yên bội phục.


Xin hỏi đại danh của ân nhân là gì?""Tiểu bối vô danh, Lâm Thần."Lâm Thần vừa nhặt mấy thuộc tính quang cầu rơi xuống đất lên, vừa phất phất tay nói.Tất cả những thuộc tính quang cầu ở hiện trường đều được Lâm Thần nhặt hết sạch chỉ trong một khắc này.

Tu vi của hắn đã hoàn toàn bước vào Luyện Khí cảnh tầng sáu đỉnh phong, càng hấp thu năng lượng khí huyết càng giúp lực lượng thuần tăng lên đến mức đột phá 3955 hổ lực!Sau khi vị trưởng lão Thông Linh cảnh thuộc Huyết tông kia bị Lâm Thần dùng chiêu giết chết đã rơi ra rương bảo vật Huyền Thiết màu tím, khiến Lâm Thần hiếu kỳ mở ra ngay sau khi nhặt lên..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện