Toàn Chức Pháp Sư

Chương 540: 3 cái tát



Dịch: Hoangforever

Liệt quyền – Cửu Cung!

Chín cột lửa điên cuồng từ dưới mặt đất dựng thẳng đứng lên. Đám người Hứa Minh Thông liền bị ngọn lửa này nướng cho khét lẹt.

Phích Lịch oanh kích khiến cho nhóm người Hứa Minh Thông phải dùng tới Thuẫn ma cụ và Khải ma cụ. Nhưng sau khi Phích Lịch biến mất, Cửu Cung đã đánh tới, khiến cho tất cả phòng ngự của bọn hắn liền tan vỡ hoàn toàn.

Lực phá hoại kinh người khiến cho đấu trường vỡ vụn ra thành từng mảng lớn. Kết giới xuất hiện chấn động kịch liệt. Lửa trong mấy cột lửa bay tứ tung, không có mục đích….

Ở bên dưới đấu trường, Cố Kiếm nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền ngây dại. Chủ tu của hắn là Lôi hệ, phụ tu là Hỏa hệ, cũng là một vị ma pháp sư thuộc loại hình bạo lực. Nhưng hai kỹ năng Phích Lịch – Cuồng Vũ và Liệt Quyền – Cửu Cung tương tự với kỹ năng của hắn kia lại được Mạc Phàm thi triển ra với một uy lực kinh người, khiến cho hắn phải há hốc mồm, không thể tin được!

Linh chủng!!

Trong tích tắc, Cố Kiếm liền ý thức được sự khác biệt của Linh Chủng là như thế nào. Hai loại Linh chủng khác nhau đưa tới uy lực khác nhau, không ngờ chênh lệnh lại đáng sợ tới như vậy!!

Hồng Viêm (1) của Mạc Phàm đơn giản là thô bạo. Nó khiến cho uy lực của Hỏa hệ tăng lên gấp 2.5 lần. Làm cho kỹ năng Liệt Quyền – Cửu Cung kia biến thành một cái kỹ này đầy thô bạo. Linh Chủng của Cố Kiếm khiến cho uy lực Hỏa hệ của hắn tăng lên 0.5 lần. Nhưng của Mạc Phàm lại khác, nó tăng lên gấp 2.5 lần khiến cho hiệu quả của 9 cột lửa trở nên mãnh liệt hơn, thô bạo hơn.

(1) Hồng Viêm: Hoa Hồng màu đỏ.

Còn uy lực của Lôi hệ – Phích Lịch – Cuồng Vũ kia của Mạc Phàm thì cũng không khác biệt nhiều lắm so với của Cố Kiếm. Nhưng của Mạc Phàm lại có Thiên Quân, có khả năng gây ra chấn động không gian, khiến cho mấy cái ma cụ của đội ngũ Hứa Minh Thông không tài nào chịu nổi.

Linh Chủng khác nhau dẫn tới hiệu quả nó mang lại cũng khác nhau.

Sau khi Lôi và Hỏa oanh kích xong, cảm giác như trận đấu này đã phân bại được thắng thua.

Bốn người Hứa Minh Thông có thể dùng được ma cụ Phòng ngự thì đều đã dùng hết rồi. Mà bên phía đội ngũ của Mạc Phàm, trang bị của mọi người vẫn còn nguyên vẹn, không một chút trầy xước nào. Không có lý gì, đội ngũ của Mạc Phàm lại thất bại trước đối thủ đã bị Mạc Phàm oanh tạc tới nỗi xương cốt cũng mềm nhũn ra kia được.

Theo thế trận càng ngày càng sáng cho đội ngũ Mạc Phàm như thế này, sắc mặt Cố Kiếm càng lúc càng khó coi hơn.

“Thắng?? Chúng ta ấy vậy mà lại thắng??”

Lý Kiệt và Lưu Hiên có chút không dám tin, nhìn Mạc Phàm.

“Ha ha ha, chúng ta thắng! Mạc Phàm! Người quá đẹp trai rồi!”

Ngải Đồ Đồ cao hứng nhảy dựng lên. Sau đó ôm chầm lấy Mạc Phàm, hôn lên má hắn một cái trước đông đảo ánh mắt của mọi người.

Ngải Đồ Đồ là một cô nàng có đôi nhũ hoa to lớn chính hiệu à nha! Nàng hôn Mạc Phàm như thế này, khiến cho đôi nhũ hoa khổng lồ kia ép lên lồng ngực của hắn. Sự đàn hồi co dãn kinh người này khiến cho Mạc Phàm suýt chút nữa phụt máu mũi.

Con mẹ nó chứ! Quá ư là kích thích!!

Phỏng chừng Ngải Đồ Đồ cũng ý thức mình có chút thất thố. Cho nên khuôn mặt nàng liền đỏ lên không khác gì trái cà chua. Đỏ mặt thì mặc đỏ mặt, nàng vẫn trịnh trọng nói:

“Cái này chỉ là cao hứng, chỉ là cao hứng thôi, cũng không có ý gì khác. Người không được suy nghĩ lung tung à nha!”

Mạc Phàm nghe thấy nàng nói vậy, liền nở ra một nụ cười xấu xa, cũng không có nói gì thêm nữa.

Rất nhanh 3 vị lão sư làm công tác trọng tài liền đọc kết quả của trận đấu. Đám người Hứa Minh Thông bị Mạc Phàm liên tiếp oanh tạc cho 2 cái ma pháp Trung cấp cấp thứ 3 xong, lúc này rõ ràng đã lực bất tòng tâm (2) rồi. Sau khi tiếp tục chiến đấu, rất nhanh đội ngũ Hứa Minh Thông liền phát hiện ra vấn đề to lớn này.

(2) Lực bất tòng tâm: sức không theo lòng – sức không đủ để làm điều lòng mình muốn.

Thật ra, bất kể là Lưu Hân, Lý Kiệt hay là Ngải Đồ Đồ. Thực lực của 3 người này cũng không có yếu. Sau khi Mạc Phàm dùng hai đòn ma pháp đầy uy lực oanh đội ngũ Hứa Minh Thông, lúc này đội ngũ của hắn đã chiếm được ưu thế tuyệt đối rồi. Vì vậy, đám người Hứa Minh Thông không chống đỡ được 3 người liên hợp tấn công là điều hiển nhiên. Huống hồ, trên tay Ngải Đồ Đồ còn có món Trảm ma cụ có uy lực to lớn nữa. Uy lực của Trảm ma cụ này không khác một đòn ma pháp Trung cấp được Mạc Phàm thi triển toàn lực ra là bao nhiêu.

“Hứa Minh Thông? Người đang làm cái gì vậy? Cứ như vậy mà thua sao???”

Cố Kiếm cảm thấy điên rồi. Hắn quay về phía Hứa Minh Thông rống lên một câu.

“Hừ! Người giỏi lên mà đấu. Ngươi có lên cũng thua!”

Hứa Minh Thông vừa mới bị vùi dập xong khiến cho tâm tình rất là khó chịu rồi. Ấy vậy mà cái tên Cố Kiếm kia lại còn rống lên chỉ trích hắn nữa.

Năng lực của Hứa Minh Thông như thế nào??

Hắn là một vị ma pháp sư Phong hệ và Ám ảnh hệ. Hiệu quả đưa tới tốt nhất chính là giam cầm và nhiễu loạn đội ngũ đối phương.

Thế nhưng đối phương là ai?? Đối phương chính là Lôi Hỏa song tu, có uy lực to lớn đấy. Còn chưa kể tới con Tật Tinh Lang được đối phương triệu hoán ra kia nữa. Người bảo hắn làm sao giam cầm được cái tên Mạc Phàm này đây??

Phải nói thực lực của cái tên Mạc Phàm này rất mạnh. Quả nhiên xứng đáng với vị trí Top 10 trên Hỏa bảng.

“Một trận thi đấu, không nói rõ được điều gì. Người hãy đợi đấy!”

Hứa Minh Thông không cam lòng, chỉ vào Mạc Phàm, nói.

Nếu như so sánh với lúc vừa mới vào đấu trường thì giờ phút này Hứa Minh Thông không khác một tên hôi đầu thổ kiểm (3) là bao. Quần áo thì rách rưới tả tơi, đầu tóc quăn queo cháy xem không khác gì một tên ăn mày vậy. Lúc này, hắn đâu còn vẻ đẹp trai phong độ khi mới tiến vào sân đấu nữa. Còn mấy cô nàng lúc đầu thét lên những tiếng chói tai khen ngợi vẻ đẹp trai của hắn thì lúc này ánh mắt hiện ra sự khó tin. Mấy nàng không tin được đây chính là Hứa Minh Thông – một vị thủ lĩnh siêu đẹp trai, thường hay đút tay vào túi quần mà các nàng đã từng thấy!

(3) Hôi đầu thổ kiểm: hình dung vẻ mặt buồn chán sa sút. Bộ dạng đầy mặt và cổ dính đầy bụi đất, lem luốc.

Hứa Minh Thông không muốn mình phải xấu hổ thêm nữa, liền xoay người rời đi.

Hắn vừa đi xong, Cố Kiếm kia liền ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.

Về phần Ngải Đồ Đồ, nàng liền vội vàng chạy lại chỗ ngồi nơi mình vừa mới rời khỏi kia. Sau đó, vặn vẹo, uốn éo cái cổ, cố tình ngồi một cách nghiêm chỉnh!

Trận thi đấu này nếu như đã thắng, điều đó có nghĩa rằng mấy trận thi đấu trước, vấn đề thất bại không nằm ở nàng.

Năng lực chiến đấu đơn độc của tên Cố Kiếm kia thuộc loại tạm được. Nhưng khi tác chiến đồng đội, hắn lại thích làm theo ý mình. Nếu như so sánh với Mạc Phàm, một người có thể lợi dụng tốt các hệ khác nhau trong đội ngũ để phát huy ma pháp tới mức cao nhất thì quả thật một trời một vực!

Ở trong mắt Ngải Đồ Đồ, thực lực đơn đấu của Mạc Phàm đã mạnh tới kinh người rồi. Nhưng trong trận chiến đấu vừa xong, hắn ngoài trừ dùng Lôi và Hỏa oanh nhóm người Hứa Minh Thông thành mềm nhũn, tạo ưu thế khổng lồ cho đội mình ra, thì những lúc khác hắn vẫn cùng đội viên của mình phối hợp…..

Đối phó như thế nào. Hủy đi động tác của đối thủ như thế nào. Lúc nào thì nên tạm lánh phong mang, lúc nào thì nên phản kích. Nếu so sánh năng lực thực chiến giữa Mạc Phàm và tên Cố Kiếm chỉ biết chửi người kia, quả thật Mạc Phàm mạnh hơn hắn nhiều lắm!!!

Cuối cùng, Ngải Đồ Đồ nở nụ cười, híp mắt nhìn Cố Kiếm.

Nàng cũng không muốn cho tên Cố Kiếm này mặt mũi. Nên làm cái gì, thì lúc này nên làm cái đó. Ai bảo tên này dám chửi nàng làm chi!

“Ngây người ra đó làm cái gì?? Bò qua!!”

Cho tới tận bây giờ, trong từ điển của Mạc Phàm không có hai từ khoan dung và độ lượng. Hắn không có một chút nào gọi là khách khí, nói với Cố Kiếm.

Cố Kiếm cắn răng, cắn như muốn vỡ răng ra tới nơi rồi.

Bị hủy diệt! Hứa Minh Thông không phải mạnh hơn tên Bạch Vũ Lang kia nhiều sao?? Tại sao lại thua?? Con mẹ nó chứ?? Tại sao lại thua??

Xung quanh có rất nhiều người, đương nhiên Cố Kiếm không dám phản bác lại Mạc Phàm. Hắn chỉ có thể đen mặt quỳ xuống mặt đất….

Hắn bò một bước. Ngay lập tức liền cảm nhận được sự sỉ nhục vô bờ, giống như có hàng ngàn con sóng đánh vào tâm hắn vậy. Hắn càng bò càng cảm thấy tức giận, muốn đứng lên quyết một trận sống mái với Mạc Phàm.

Rốt cuộc, Cố Kiếm vẫn tiến tục bò về phía trước. Hai con mắt tràn đầy sự oán niệm.

Mặc dù khoảng cách cũng không có xa. Nhưng bò như thế này khiến cho Cố Kiếm còn đau đớn hơn cả đi trên con đường Hoàng Tuyền. Thật vất vả lắm, hắn mới bò tới được trước mặt Ngải Đồ Đồ. Thế nhưng khi hắn ngẩng đầu lên, liền phát hiện ra con tiện nhân này lại đang cười khanh khách, bộ dạng rất chi là đắc ý.

“Bép!!!”

Làm gì có chuyện, Ngải Đồ Đồ sẽ khách khí với Cố Kiếm chứ. Một cái tát vang dội ngay tức khác đánh vào mặt Cố Kiếm.

Bị một tát như trời giáng, khiến cho mặt Cố Kiếm đỏ rát lên. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới được lúc này hắn lại bị như thế này. Đang định chửi lên một tràng câu thô tục, thì một tát nữa đã đánh tới mặt hắn!

“Bép!!!!”

“Một tát này nói cho cái loại cặn bã như người biết, đừng có mở cái miệng chó của ngươi ra chửi bới người khác lung tung. Bổn tiểu thư vẫn còn xử nữ!”

Tốc độ trở tay tát của Ngải Đồ Đồ quá nhanh. Lúc này tính tình ma nữ của Ngải Đồ Đồ hoàn toàn bộc lộ ra hết. Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi toát hết mồ hôi hột.

Đừng dại mà đi đụng vào nữ nhân! Ngàn vạn lần đừng có đụng vào nữ nhân. Gương mặt đẹp trai như vậy, mới chỉ hai tát đã bị sưng vếu lên rồi. Cái tên tâm cao khí ngạo Cố Kiếm kia từ lúc nào mà bị chà đạp thảm thương tới mức như vậy??

“Một tát cuối cùng này…..”

Ngải Đồ đồ mở rộng bàn tay ra, giơ lên thật cao. Nàng vận hết toàn bộ sức lực, muốn tát thật đau cái tên nam nhân bẩn thỉu này.

Nhưng, khi bàn tay nàng giơ tới điểm cao nhất kia. Đột nhiên cổ tay nàng bị một bàn tay có phần hơi ngăm đen giữ lại. Cánh tay này giữ nàng chặt tới nỗi nàng không sao vung xuống được.

Lúc này, hai con mắt Cố Kiếm đã nhắm chặt lại. Trong lòng thì đang còn suy nghĩ ngày sau sẽ báo thù con tiện nhân này như thế nào. Đột nhiên phát hiện ra có người ngăn cản, trong lòng đang còn muốn chết vì bị ngược đãi liền hiện ra vui mừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện