Toàn Chức Pháp Sư

Chương 99: Chỉ huy đội ngũ – Mạc Phàm



Mạc phàm nhìn thoáng qua Hạ Vũ đã khóc đến nghẹn ngào, không khỏi thở dài.

Tiểu Khả cũng là Thủy hệ ma pháp sư. Cả hai nàng có điểm giống nhau là đều nắm giữ Thủy Ngự cấp 2. Nhưng khi chân chính đối mặt với yêu ma thì Hạ Vũ không khác gì một người thiếu nữ bình thường. Nàng căn bản không thể hoàn thành được bất kỳ một cái kỹ năng gì. Nếu trong đội ngũ ai cũng như nàng, tới lúc yêu ma tấn công lần nữa, tất sẽ có người tử vong tiếp.

Hiện tại, Mạc Phàm cũng không biết đã có bao nhiêu người bỏ mạng tới lúc này rồi. Hắn chỉ có thể căng da đầu tiến về phía trước mà thôi.

” Vì Tiết lão sư để cho ta dẫn đầu đội ngũ này. Chính vì vậy, tôi hy vọng tất cả mọi người ở đây có thể hảo hảo nhớ kỹ những điều ta nói sau đây. Tôi không thể nói trước được, chúng ta có thuận lợi tới được kết giới an toàn hay không. Nhưng chí ít thì tôi cũng có thể tránh cho chúng ta không phải chết vô ích.”

Mạc Phàm nhìn tiểu đội tiên phong có vài phần thất hồn lạc phách kia rồi nói.

Hầu hết mọi người trong tiểu đội tiên phong này đều nghĩ, đối phó với yêu ma thì cũng đơn giản mà thôi. Điều đó là hoàn toàn sai lầm. Rèn luyện kia cũng chỉ là rèn luyện mà thôi. Trước khi U Lang Thú phát cuồng thì nó cũng chưa hề nổi lên sát tâm với bất kỳ ai cả. Nhưng những con yêu ma chân chính thì tuyệt đối không có như vậy. Chúng nó sẽ tìm hết mọi cách để có thể giết chết con người. Cho dù chúng nó biết mình chắc chắn sẽ chết. Thì chúng nó cũng sẽ dùng hết sức lực cuối cùng của mình, kéo theo một người chết cùng nữa. Yêu ma trời sinh đã sinh tồn trong hoàn cảnh giết chóc lẫn nhau. Cho nên, chúng nó biết cách một kích giết người là như thế nào.

” Yêu ma chúng ta đối mặt chủ yếu có hai loại. Đó chính là Cự Nhãn Tinh Chuột và Độc Nhãn Ma Lang. Thật ra thì con Cự Nhãn Tinh Chuột còn dễ đối phó. Nhưng con Độc Nhãn Ma Lang thì không có như vậy. Chúng nó hung tàn và giảo hoạt gấp nhiều lần so với con Cự Nhãn Tinh Chuột. Nếu chúng ta gặp 3 con Độc Nhãn Ma Lang trở lên, không cần do dự, chúng ta chia nhau ra chạy trốn. Nếu vận khí tốt chỉ chết có 3 người. Nếu như không chạy, toàn bộ đều chết hết.”

Mạc Phàm nói như chém đinh chặt sắt.

Nhưng trên thực tế thì chỉ cần xuất hiện đồng thời 2 con Độc Nhãn Ma Lang thì nó đã trở thành đả kích trí mạng đối với cái tiểu đội tiên phong này rồi. Hiện tại, Mạc Phàm hắn chỉ hy vọng mọi người ở đây có thể hiểu được một điều rằng. Yêu ma đáng sợ hơn rất nhiều những gì mà mọi người đã được học, được nghe gấp hàng trăm hàng ngàn lần!

Cái này không còn là thực tiễn nữa. Cũng không phải là rèn luyện. Mà đó chính là liều mạng vật lộn với cái chết. Thắng thì sống, thua thì chết!

Hứa Chiêu Đình, Vương Tam Bàn, Chu Mẫn, Mục Bạch, Triệu Khôn Tam, Trương Tiểu Hầu, Hạ Vũ, Trương Thụ Hoa, Tiết Mộc Sinh. Tất cả mọi người ở đây đều chăm chú lắng nghe Mạc Phàm nói. Cũng may nhờ có Mạc Phàm hắn nhiều lần lên tiếng nhắc nhở. Cho nên mọi người mới tránh được tình trạng thương vong thảm trọng trong lần chạm trán đầu tiên. Bọn họ nghiêm túc lắng nghe Mạc Phàm nói. Đồng thời cũng âm thầm kinh ngạc: Vì sao đều là học sinh cấp 3, Mạc Phàm lại có thể nhạy bén hơn mọi người ở đây nhiều tới như vậy?

Mạc Phàm nói những sai lầm dễ mắc phải nhất cho mọi người nghe kỹ một lần. Ví dụ như, hắn nói tới hành động của Vương Tam Bàn lúc nãy đó là một hành động dại dột đến cực điểm như thế nào: Bất kỳ một con yêu ma nào. Nhìn tưởng chừng như nó sắp chết tới nơi rồi, thì cũng không được tới gần nó. Nguyên do vì sao? Đó chính là, nó sẽ dùng sức lực cuối cùng của mình kéo theo 1 người đồng quy vu tận với nó!

” Tiểu Hầu, người phụ trách đi trước dò đường. Hành động nên cẩn thận một chút.”

Mạc Phàm dặn dò Trương Tiểu Hầu.

Trương Tiểu Hầu gật đầu thật mạnh. Hiện tại tất cả mọi lời nói của Mạc Phàm. Hắn đều nghe lời răm rắp.

” Mục Bạch! Băng Mạn của người phải luôn nắm giữ trên tay. Nhớ kỹ, Băng Mạn của người chỉ dùng để bảo hộ mọi người mà thôi. Ngươi đừng có vọng tưởng mình sẽ đông cứng được những con yêu ma có tốc độ siêu nhanh kia.”

Mạc Phàm nói với Mục Bạch.

Mục Bạch nhíu một chút mày. Hắn định cãi lại nhưng rồi lại thôi, đành phải nuốt những lời định nói kia vào trong bụng.

Hắn đối với Mạc Phàm có thành kiến rất lớn. Nhưng nếu như so sánh giữa tính mạng của tất cả mọi người ở đây trong đó bao gồm có cả hắn nữa với thành kiến của hắn. Thì những thành kiến này thật sự bé nhỏ không đáng kể. Hắn gật gật đầu, ý bảo đã hiểu cách sử dụng Băng Mạn của hắn như thế nào rồi.

Mạc Phàm dùng tốc độ nhanh nhất nói rõ cho mọi người hiểu. Sau đó, hắn không khỏi hít sâu vào một hơi.

Thật ra thì đến ngay cả bản thân hắn cũng không thể nào xác định được, tiểu đội của bọn họ có thể bình yên vượt qua được 3km con đường tử vong này hay không. Hắn chỉ hy vọng vận khí của tất cả mọi người ở đây tốt một chút. Đừng có gặp 3 con Độc Nhãn Ma Lang là được.

……

Đội ngũ lại tiếp tục đi về phía trước. 1km con đường tiếp theo, bọn họ không gặp bất kỳ con yêu ma nào. Nhưng bọn họ lại gặp được một ít lão nhân còn chưa kịp tới kết giới an toàn đang ở trên lầu các ngôi nhà.

Tiểu đội tiên phong bọn họ cũng không có hộ tống bất kỳ một cư dân nào mà họ gặp phải. Tiết Mộc Sinh cũng chỉ có thể nói cho những lão nhân này biết rằng. Quần thể sắp đi ngang qua đây. Tới lúc đó mọi người hãy ra nhập vào nhóm người trên. Còn nếu gia nhập vào tiểu đội bọn họ lúc này thì rất là nguy hiểm.

Hầu hết tất cả con đường đều bị tắc đường. Thỉnh thoảng, bọn họ còn thấy một số người dân lái xe ô tô với vọng tưởng chạy xe tới được kết giới an toàn. Kết quả là bị những chiếc xe bỏ lại gây ách tắc giao thông nên bọn họ cũng không thể nào vượt qua được.

Thấy trên đường có người, Tiết Mộc Sinh và Chu Mẫn nói với bọn họ nên tìm một chỗ mà núp đi. Chờ quần thể đi ngang qua đây thì hãy gia nhập vào đội ngũ trên.

Xuyên qua con đường này, bọn họ sẽ tới được khu đô thị Minh Viên.

Đô thị Minh Viên là một khu dân cư tương đối giàu có của Bắc Thành. Hầu hết mọi người đều ở trong chung cư có thang máy. Trang trí trong khu đô thị này không khác gì một công viên thu nhỏ. Khu đô thị này có diện tích khá là lớn. Muốn đi hết cả khu này thì có lẽ cũng phải đi hết 1km.

Từng cái chung cư mọc lên san sát nhau. Ở trong đó có rất nhiều hộ dân còn chưa rút lui được tới khu vực an toàn. Bọn họ đều nghĩ rằng, ở trên cao như thế này mới là an toàn, mới là thiết thực nhất….

Bên ngoài khu đô thị Minh Viên. Rào chắn có cũng như không. Mạc Phàm hắn nhìn thấy có vài chỗ rào chắn bị đâm thủng. Điều này có nghĩa là sao? Tức là trong khu đô thị này nhất định đã có yêu ma xâm lấn vào rồi.

Mọi người đi vào khu đô thị từ phía cửa hông. Đập vào mắt bọn họ là một cái ao nước. Bên cạnh ao nước là một cái thi thể của người bảo vệ. Vì vậy mà ao nước bị nhuộm một màu đỏ.

Mưa to cũng đã ngơi dần. Vì vậy những vết máu loang lổ trong khu đô thị này không có cách nào mà rửa sạch được. Mọi người thấy khắp nơi đều là vết máu.Bọn họ đi qua nơi này không khỏi dựng hết tóc gáy lên.

” Mạc Phàm, bạn có nghe thấy gì không? Hình như trên lầu có người nào đó đang gọi.”

Chu Mẫn nhỏ giọng nói với Mạc Phàm

Mạc Phàm liền nhìn lên mấy tầng lầu trên cao kia. Hắn nhìn xuyên qua cửa kính. Thì mơ hồ thấy được một bóng dáng không phải là con người đi ngang qua cửa sổ.

” Nhanh tiến về phía trước.”

Mạc Phàm cũng không để ý tới nữa.

Chu Mẫn cũng gật đầu, không dám nói thêm.

Mọi người đi về phía trước được mấy bước, thì Trương Tiểu Hầu từ phía trước dò đường đã trở lại.

” Phía trước có hơn 5 con Cự Nhãn Tinh Chuột. Chúng ta có thể vượt qua.”

Trương Tiểu Hầu nói.

“Được, Chúng ta vượt qua bằng con đường khác.”

Mạc phàm gật đầu, tiện tay vỗ vỗ bả vai Trương Tiểu Hầu, ý bảo hắn làm rất tốt.

Trương Tiểu Hầu đành miễn cưỡng cười gượng. Trong hoàn cảnh hiện tại, bản thân hắn nếu như không trưởng thành thì sẽ trở thành gánh nặng cho đội ngũ. Trương Tiểu Hầu hắn cũng rất là khủng hoảng. Nhưng thấy Mạc Phàm có thể đối phó bình tĩnh như vậy, khiến cho hắn không tự chủ được có thêm mấy phần dũng khí.

Vượt qua 5 con Cự Nhãn Tinh Chuột. Mọi người đã đi qua được một nửa khu đô thị. Cả quá trình coi như là hữu kinh vô hiểm.

” Hồ bơi phía trước có một con Cự Nhãn Tinh Chuột đang uống nước.”

“Vượt qua.”

” Chúng ta rõ ràng có thể đem con Cự Nhãn Tinh Chuột này giết chết, tại sao lại chọn đi xuyên qua.”

Trương Thụ Hoa không hiểu hỏi lại.

” Giết nó thì có ý nghĩa gì đâu cơ chứ. Trước mắt chúng ta nên bảo tồn ma năng của mình thì tốt hơn. Ma năng vào giây phút này rất là quan trọng.”

Một nhóm gồm có 9 người cuối cùng cũng an toàn vượt qua khu đô thị Minh Viên. Mạc Phàm cũng đã nghĩ tới quần thể mọi người đi theo đằng sau. Cho nên Mạc Phàm chọn lộ tuyến khá là rộng rãi và quen thuộc. Nếu như một quần thể to lớn như vậy đi trên một con đường nhỏ hẹp, chật trội. Đến khi gặp phải yêu ma tập kích thì sẽ rất là nguy hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện