Tội Cho Cô Gái Đó
Chương 7: 5 năm sau
Năm 2020
Căn biệt thự gần bờ biển ÚC được trang trí kiêu xa tráng lệ nhưng không quá lộng lẫy và nổi bật. Ngày thường nơi đây chắc hẳn có một không gian yên bình và thoáng đẹp, nhìn xung quanh những cành cây đang cập chồi nảy lộc làm người ta có cảm giác thích thú khi đến đây dù chỉ là dừng chân bước lại.Nhưng hiện giờ mùi máu tanh đã làm mất đi cái vẻ trong lành vốn có mà thay vào đó là một căn đầy sát khí và ớn lạnh.
Tiếng hét của những con người đang ở bên trong làm người khác liên tưởng ngay đến cảnh tượng đẫm máu đang diễn ra
“Kiểm tra cẩn thận không được để một ai rời khỏi đây”
Tên cầm đầu bịch kín mặt, bàn tay bên phải đang cầm một khẩu súng vàng bóng loáng nhạy bén giơ lên đỉnh đầu đầy máu người đàn ông trung niên đang nằm thoi thóp dưới đất.Còn bên cạnh là một đứa bé gái con của người đang nằm kia, cô bé đang gào thét trong lòng nhìn chằm chằm vào tên cầm đầu.
Hiện tại hắn đang dùng gương mặt đầy sát khí nhìn vào thi thể ông.
Trước mặt cô bé bây giờ chỉ toàn là máu, máu của ba, mẹ cô đang từ từ chảy, không chỉ có máu mà còn có chiếc bánh kem chưa kịp thổi nến đang nằm cạnh ba nữa
“Bé con, mi cũng nên đi theo ba mẹ mày luôn đi”
-giọng cười man rợ khoái chí của hắn khiến cô bé ghê tởm nhưng cô vẫn không khóc nhắm chặt mắt
ĐOÀNG..ĐOÀNG..ĐOÀNG
Chỉ chớp mắt ba hồi súng vang lên nhưng cô bé vẫn không hề đau đớn gì. Cũng không hề mở mắt chợt một bàn tay lạnh lẽo với giọng nói nhè nhẹ vang lên bên tai cô
ổn rồi cô bé mau mở mắt ra đi mọi chuyện đã qua rồi
Cô bé run người từ từ hé mắt xuất hiện trước cô là một cô gái rất xinh đẹp với nước da trắng nõn đôi môi đỏ mọng nhỏ nhắm, mái tóc dài cụp xuống
Tưởng rằng cô đã làm cho cô bé này sợ nên đã nở nụ cười
“đừng sợ chị không làm gì em đâu, em tên gì?”
Không run nữa cô bé chợt nắm chặt bàn tay lạnh của cô giọng thở gấp từ từ nói “ em là My”
“chị tên Runa hãy đi theo chị nhá điều này sẽ tốt hơn với em đó!” - thấy My gật đầu cô liền ôm cô bé vào lòng rồi đứng dậy cầm chiếc vali đen trong vũng máu hôi tanh kia đi.Sau đó là những tiếng còi inh ỏi của xe cảnh sát tới
00:00 tại LOS ANGLEES
là thành phố lớn nhất tiểu bang California và lớn thứ nhì tại Hoa Kỳ, thuộc về Quận Los Angeles
Trên toà nhà cao nhất của thành phố, “tôi đã mang về rồi nhưng chỉ kịp cứu được hậu duệ của tiến sĩ Anhtan” -cô gái trong bộ đồ bó đen cúi người đặt chiếc vali đen vẫn hương của địa ngục
Dương Hương Mai ngồi trên ghế sôpha mỡ chiếc vali đầy mùi máu tanh ra. Bên trong là một khẩu súng bạc nhìn bề ngoài chỉ là giống như những chiếc súng bình thường khác
Khẩu súng được làm từ băng, có tác dụng công kích rất lớn và đặt biệt làm người khác không thể nhận rạng ra bất kì dấu tích gì.
Nếu được bắn vào cơ thể con người trong 2 phút nó sẽ lập tức bị nung chảy. Người bị trúng viên đạn này rất khó có thể nào sống sót quá 5 giây vì đây được gọi là vũ khí chết người. Đã nhuốm máu bao nhiêu mạng người để được đạt được nó trong tay
tốt lắm Runa cô làm tốt lắm”
Căn biệt thự gần bờ biển ÚC được trang trí kiêu xa tráng lệ nhưng không quá lộng lẫy và nổi bật. Ngày thường nơi đây chắc hẳn có một không gian yên bình và thoáng đẹp, nhìn xung quanh những cành cây đang cập chồi nảy lộc làm người ta có cảm giác thích thú khi đến đây dù chỉ là dừng chân bước lại.Nhưng hiện giờ mùi máu tanh đã làm mất đi cái vẻ trong lành vốn có mà thay vào đó là một căn đầy sát khí và ớn lạnh.
Tiếng hét của những con người đang ở bên trong làm người khác liên tưởng ngay đến cảnh tượng đẫm máu đang diễn ra
“Kiểm tra cẩn thận không được để một ai rời khỏi đây”
Tên cầm đầu bịch kín mặt, bàn tay bên phải đang cầm một khẩu súng vàng bóng loáng nhạy bén giơ lên đỉnh đầu đầy máu người đàn ông trung niên đang nằm thoi thóp dưới đất.Còn bên cạnh là một đứa bé gái con của người đang nằm kia, cô bé đang gào thét trong lòng nhìn chằm chằm vào tên cầm đầu.
Hiện tại hắn đang dùng gương mặt đầy sát khí nhìn vào thi thể ông.
Trước mặt cô bé bây giờ chỉ toàn là máu, máu của ba, mẹ cô đang từ từ chảy, không chỉ có máu mà còn có chiếc bánh kem chưa kịp thổi nến đang nằm cạnh ba nữa
“Bé con, mi cũng nên đi theo ba mẹ mày luôn đi”
-giọng cười man rợ khoái chí của hắn khiến cô bé ghê tởm nhưng cô vẫn không khóc nhắm chặt mắt
ĐOÀNG..ĐOÀNG..ĐOÀNG
Chỉ chớp mắt ba hồi súng vang lên nhưng cô bé vẫn không hề đau đớn gì. Cũng không hề mở mắt chợt một bàn tay lạnh lẽo với giọng nói nhè nhẹ vang lên bên tai cô
ổn rồi cô bé mau mở mắt ra đi mọi chuyện đã qua rồi
Cô bé run người từ từ hé mắt xuất hiện trước cô là một cô gái rất xinh đẹp với nước da trắng nõn đôi môi đỏ mọng nhỏ nhắm, mái tóc dài cụp xuống
Tưởng rằng cô đã làm cho cô bé này sợ nên đã nở nụ cười
“đừng sợ chị không làm gì em đâu, em tên gì?”
Không run nữa cô bé chợt nắm chặt bàn tay lạnh của cô giọng thở gấp từ từ nói “ em là My”
“chị tên Runa hãy đi theo chị nhá điều này sẽ tốt hơn với em đó!” - thấy My gật đầu cô liền ôm cô bé vào lòng rồi đứng dậy cầm chiếc vali đen trong vũng máu hôi tanh kia đi.Sau đó là những tiếng còi inh ỏi của xe cảnh sát tới
00:00 tại LOS ANGLEES
là thành phố lớn nhất tiểu bang California và lớn thứ nhì tại Hoa Kỳ, thuộc về Quận Los Angeles
Trên toà nhà cao nhất của thành phố, “tôi đã mang về rồi nhưng chỉ kịp cứu được hậu duệ của tiến sĩ Anhtan” -cô gái trong bộ đồ bó đen cúi người đặt chiếc vali đen vẫn hương của địa ngục
Dương Hương Mai ngồi trên ghế sôpha mỡ chiếc vali đầy mùi máu tanh ra. Bên trong là một khẩu súng bạc nhìn bề ngoài chỉ là giống như những chiếc súng bình thường khác
Khẩu súng được làm từ băng, có tác dụng công kích rất lớn và đặt biệt làm người khác không thể nhận rạng ra bất kì dấu tích gì.
Nếu được bắn vào cơ thể con người trong 2 phút nó sẽ lập tức bị nung chảy. Người bị trúng viên đạn này rất khó có thể nào sống sót quá 5 giây vì đây được gọi là vũ khí chết người. Đã nhuốm máu bao nhiêu mạng người để được đạt được nó trong tay
tốt lắm Runa cô làm tốt lắm”
Bình luận truyện