Tối Cường Hệ Thống
Chương 1014: Doạ Cho Bối Rối
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Thi thể không mảnh vải che thân cứ như vậy đứng ở đó, trên bụng có mấy vết thương làm người ta nhìn thấy cũng phải giật mình, máu tươi phun ra đầy đất, kiếm ý cường hãn tràn ngập trong cơ thể Long Kim Phi, hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ của hắn, có một hình ảnh đặc biệt nữa là chim nhỏ của hắn đang đung đưa theo gió.
Lúc này, Long Kim Phi vẫn còn một tia thần thức nhưng đầu óc hắn đã trống rỗng rồi, đến chết hắn vẫn không hiểu tại sao mình lại bị người ta đâm chết.
Ầm!
Thời khắc hắn suy nghĩ chỉ ngắn ngủi bằng một phần ngàn giây là kết thúc, sau đó thân thể Long Kim Phi ầm ầm ngã xuống đất, hai mắt từ từ mất đi thần sắc.
Những võ giả xung quanh kinh hãi vạn phần khi thấy cảnh này.
- A, chết rồi, hắn chết rồi.
- Hắn là tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông đó nha, vậy mà người kia lại dám giết hắn, lần này đại sự xảy ra rồi.
Đồng bọn Long Kim Phi thấy cảnh này, thì cũng ngây ngốc đứng tại chỗ, không có bất kỳ động tác nào, giống như bị người ta doạ phát ngốc luôn rồi.
Nam tử phát sinh mâu thuẫn cùng Long Kim Phi cũng kinh hãi, sau đó hắn lập tức lui lại, xảy ra chuyện lớn rồi, tuyệt đối không thể lưu lại ở đây, nếu không bản thân sẽ bị liên lụy.
Dù sao Long Kim Phi cũng có thân phận tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông, bây giờ không chỉ bị người đâm chết mà còn bị người lột sạch quần áo, quả thực mất hết thể diện của Côn Lôn Thần Tông mà.
Nếu Côn Lôn Thần Tông biết chuyện, tuyệt đối sẽ phát điên mất.
“Keng, chúc mừng chém giết cường giả Tổ cảnh sơ kỳ.”
“Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường...”
“Keng, thu được nhẫn trữ vật.”
“Keng, chúc mừng thu được Hạ phẩm Tiên khí Thiên Hỏa Thần Thương.”
Thu hoạch lần này khá tốt, vậy mà lại có một cái Hạ phẩm Tiên khí, nhưng đám đồ chơi cũng không có tác dụng đối với Lâm Phàm.
Hắn kiểm tra nhẫn trữ vật, thấy khá hài lòng, tên này có không ít đan dược, ngay cả hạ phẩm tiên đan cũng tích trữ không ít.
Lâm Phàm nhàn nhã đi về phía trước, võ giả chung quanh nhìn thấy hắn đi tới đều sợ hãi tản ra.
Ác nhân, đây là một tên ác nhân.
Trong lòng Lâm Phàm cao hứng vô cùng, vừa đi vừa nhìn trái nhìn phải một chút, hắn cảm thấy cuộc sống mới này của hắn có vận khí thật sự quá tốt, tùy tiện đi ngang qua một thành trì lại gặp được đệ tử Côn Lôn Thần Tông, nếu lúc trước, hắn chắc chắn sẽ không muốn lấy mạng nhỏ của đối phương nhưng bây giờ lại khác, trên dưới Côn Lôn Thần Tông đều muốn giết hắn, tại sao hắn còn phải hữu hảo với bọn chúng chứ, lão tử không sợ trời không sợ đất, gặp chuyện không hợp liền ra tay, chẳng thèm quản hắn có địa vị gì ở Côn Lôn Thần Tông.
Vừa đi Lâm Phàm vừa móc đan dược trong nhẫn trữ vật Long Kim Phi ra nhét vào miệng, cảm giác giòn giòn thơm ngọt ngon miệng lan toả, khiến hắn hài lòng, hắn thấy số lượng đan dược cũng không ít, tên Long Kim Phi này chắc thù được không ít hàng trong bí cảnh a.
“Keng, chúc mừng phục dụng hạ phẩm tiên đan.”
“Keng, chúc mừng phục dụng hạ phẩm tiên đan.”
...
Kinh nghiệm ào ào tăng lên, những kinh nghiệm này đương nhiên không phải do Lâm phàm giết người mà do hắn nuốt quá nhiều tiên đan.
Tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông quả thực quá dễ giết, mỗi một người còn đặc biệt giàu có nữa, không thể không nói đây là một biện pháp làm giàu rất tốt.
Hắn cũng hy vọng mỗi tông môn đều có cừu oán với mình, sau đó hắn bắt đầu cường sát tất cả, nếu thực sự xuất hiện trận cường sát này, sợ rằng nó sẽ rất khủng khiếp.
Đã nuốt tiên đan rồi nhưng miệng vẫn còn lưu lại hương thơm, mùi vị tiên đan quả thật rất tuyệt vời.
Lúc này Lâm Phàm đang đứng phía trước một quầy hàng bán đồ ăn, thời điểm hắn muốn hỏi thăm một chút giá cả, ông chủ kia sau khi nhìn hắn rồi lại nhìn bộ thi thể đang nằm ở phía xa xa kia, sau đó nhấc chân chạy té khói, cả quầy hàng cũng không cần, ông chủ này chạy rất nhanh, giống như chưa bao giờ được chạy vậy.
Tất cả mọi người thấy người này như nhìn thấy người điên, ngay cả tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông hắn cũng dám giết, không phải điên thì là gì.
- Vô vị.
Lâm Phàm cảm giác không có chuyện gì để làm ở đây nữa, hắn muốn rời khỏi nơi này.
Trời mới biết Côn Lôn Thần Tông bên kia có biết chuyện đã xảy ra ở đây hay không, nếu chúng biết rồi phái cường giả đến giết mình thì khóc không ra nước mắt mất!
Nhưng vừa lúc đó, Lâm Phàm dừng bước quay đầu hỏi.
- Các ngươi theo ta làm gì?
Mấy người đi theo Long Kim Phi lén lút tiếp cận Lâm Phàm, giống như muốn biết Lâm Phàm đi đâu sau đó đi mật báo vậy.
Những người kia sững sờ, sắc mặt hoảng sợ nói.
- Không có, chúng ta không đi theo ngươi.
Lúc này Lâm Phàm lấy Thiên Hỏa Thần Thương ra, một đoàn liệt diễm cháy hừng hực, hư không cũng bắt đầu nhăn nhó.
Đám người vừa nhìn thấy thần thương, nhất thời sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, sau đó van xin thảm thiết.
- Xin ngài đừng giết chúng ta, đừng giết chúng ta.
Đám người nhanh chóng bỏ của chạy lấy người.
Lâm Phàm cười ha ha, rồi tiếp tục tiến lên.
Sau khi Lâm Phàm rời đi, có mấy bóng người từ xa đi tới.
Dẫn đầu là một cô gái, trên mặt mang khăn lụa màu đen, tuy không thấy rõ khuôn mặt, nhưng nhìn đường nét cơ thể, có thể đoán được em gái này rất đẹp, chỉ là khí tức trên người nàng có chút âm hàn, giống như Ma nữ từ trong Cửu U địa ngục đi ra.
- Đến xem đã xảy ra chuyện gì?
Nữ tử mở miệng ra lệnh.
- Vâng.
Một đại hán theo sau nàng gật đầu, sau đó tiến lên trước nhìn tình hình, lại vội vã trở về nói.
- Đại nhân, phía trước là tông chủ dự bị Long Kim Phi của Côn Lôn Thần Tông, nhưng người này đã bị ai đó giết rồi lột sạch quần áo để trần truồng nằm ở đó.
Nữ tử vừa nghe thế, sắc mặt hơi đổi, sắc mặt đám người phía sau cũng biến đổi.
Long Kim Phi là tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông, thực lực đạt đến cấp bậc Tổ cảnh, ở độ tuổi này mà hắn có thể đạt được thực lực như vậy, cũng là hạng người thiên kiêu, nhưng hôm nay lại bị người ta giết, điều này khiến các nàng bị chấn động rất lớn.
Võ giả cung quanh nhìn thấy cô gái này đi tới, đều nhượng bộ lui ra.
Không phải bọn họ sợ cô gái này mà sợ sệt tấm lệnh bài bên hông cô ta.
Lệnh bài màu tím tản ra khí tức âm hàn, mặt trên có khắc hai chữ.
- Trấn Thiên.
Từ lệnh bài các nàng, mọi người đã biết các nàng là người của Trấn Ma Thiên Phái, đây là đại phái trong lục đại môn phái, môn phái này thuộc về Ma Môn, phong cách hành sự vô cùng quỷ dị, sát phạt dứt khoát người bình thường không dám trêu vào.
Lúc này, đám người theo dõi Lâm Phàm đều thất kinh chạy trốn.
Nữ tử nhìn thấy những người kia, phân phó xuống.
- Bắt một người tới đây hỏi xem tình huống như thế nào.
- Vâng.
Đại hán nhẹ gật đầu, sau đó xòe năm ngón tay, nhất thời mấy người kia bị hắn khống chế kéo lại, chiêu thức cực kỳ bá đạo, hắn có thể mạnh mẽ kéo vài tên Kim lại, thực lực bực này sợ không phải người thường.
- Đừng giết chúng ta, chúng ta không theo dõi, chúng ta không có mà.
Đám người hoảng sợ gầm to.
- Mấy người này ta biết, tên đi chân trần gọi là Thiên Sách Kim Tiên, không nghĩ tới hắn lại bị người ta doạ sợ đến như vậy.
Đại hán nhìn mấy người, trong mắt lóe lên vẻ xem thường.
- Nói xem, Long Kim Phi chết như thế nào.
Đại hán hỏi.
- Có một người đã giết Long Kim Phi.
Thiên Sách Kim Tiên sắc mặt trắng hếu trả lời.
- Giết thế nào?
Đại hán hỏi lần nữa.
- Là như vậy, người kia vỗ vai Long Kim Phi một cái, rồi lấy ra một cây chủy thủ sau đó đâm vào bụng Long Kim Phi, đâm như vậy một lần, hai lần, ba lần sau đó lại vỗ một cái khiến quần áo trên người Long Kim Phi hoàn toàn biến mất, người kia quá mức kinh khủng, hắn biết Long Kim Phi là tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông nhưng hắn vẫn giết, hắn nhất định là một người điên.
Chín đại tông môn không có tông môn nào dễ trêu cả.
Đối phương biết rõ thân phận Long Kim Phi nhưng vẫn động thủ, hắn không muốn sống nữa rồi.
- Có ý tứ.
Trong đôi mắt thâm thuý của nữ tử lập loè vẻ kinh dị.
Đại hán nhìn mấy người này, một chút rồi quát lên.
- Cút.
- Vâng, là...
- Đại nhân, người này không đơn giản chút nào, Long Kim Phi dù gì cũng là Tổ cảnh sơ kỳ nhưng người kia lại có thể đơn giản giết hắn như vậy, khẳng định tu vi người này không kém.
Đại hán mở miệng nói.
- Không sao, chúng ta đến nhìn một chút.
Thanh âm cô gái nhẹ nhàng, nhưng trong đó lại ẩn chứa một loại hàn ý.
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Thi thể không mảnh vải che thân cứ như vậy đứng ở đó, trên bụng có mấy vết thương làm người ta nhìn thấy cũng phải giật mình, máu tươi phun ra đầy đất, kiếm ý cường hãn tràn ngập trong cơ thể Long Kim Phi, hoàn toàn đoạn tuyệt sinh cơ của hắn, có một hình ảnh đặc biệt nữa là chim nhỏ của hắn đang đung đưa theo gió.
Lúc này, Long Kim Phi vẫn còn một tia thần thức nhưng đầu óc hắn đã trống rỗng rồi, đến chết hắn vẫn không hiểu tại sao mình lại bị người ta đâm chết.
Ầm!
Thời khắc hắn suy nghĩ chỉ ngắn ngủi bằng một phần ngàn giây là kết thúc, sau đó thân thể Long Kim Phi ầm ầm ngã xuống đất, hai mắt từ từ mất đi thần sắc.
Những võ giả xung quanh kinh hãi vạn phần khi thấy cảnh này.
- A, chết rồi, hắn chết rồi.
- Hắn là tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông đó nha, vậy mà người kia lại dám giết hắn, lần này đại sự xảy ra rồi.
Đồng bọn Long Kim Phi thấy cảnh này, thì cũng ngây ngốc đứng tại chỗ, không có bất kỳ động tác nào, giống như bị người ta doạ phát ngốc luôn rồi.
Nam tử phát sinh mâu thuẫn cùng Long Kim Phi cũng kinh hãi, sau đó hắn lập tức lui lại, xảy ra chuyện lớn rồi, tuyệt đối không thể lưu lại ở đây, nếu không bản thân sẽ bị liên lụy.
Dù sao Long Kim Phi cũng có thân phận tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông, bây giờ không chỉ bị người đâm chết mà còn bị người lột sạch quần áo, quả thực mất hết thể diện của Côn Lôn Thần Tông mà.
Nếu Côn Lôn Thần Tông biết chuyện, tuyệt đối sẽ phát điên mất.
“Keng, chúc mừng chém giết cường giả Tổ cảnh sơ kỳ.”
“Keng, chúc mừng kinh nghiệm tăng cường...”
“Keng, thu được nhẫn trữ vật.”
“Keng, chúc mừng thu được Hạ phẩm Tiên khí Thiên Hỏa Thần Thương.”
Thu hoạch lần này khá tốt, vậy mà lại có một cái Hạ phẩm Tiên khí, nhưng đám đồ chơi cũng không có tác dụng đối với Lâm Phàm.
Hắn kiểm tra nhẫn trữ vật, thấy khá hài lòng, tên này có không ít đan dược, ngay cả hạ phẩm tiên đan cũng tích trữ không ít.
Lâm Phàm nhàn nhã đi về phía trước, võ giả chung quanh nhìn thấy hắn đi tới đều sợ hãi tản ra.
Ác nhân, đây là một tên ác nhân.
Trong lòng Lâm Phàm cao hứng vô cùng, vừa đi vừa nhìn trái nhìn phải một chút, hắn cảm thấy cuộc sống mới này của hắn có vận khí thật sự quá tốt, tùy tiện đi ngang qua một thành trì lại gặp được đệ tử Côn Lôn Thần Tông, nếu lúc trước, hắn chắc chắn sẽ không muốn lấy mạng nhỏ của đối phương nhưng bây giờ lại khác, trên dưới Côn Lôn Thần Tông đều muốn giết hắn, tại sao hắn còn phải hữu hảo với bọn chúng chứ, lão tử không sợ trời không sợ đất, gặp chuyện không hợp liền ra tay, chẳng thèm quản hắn có địa vị gì ở Côn Lôn Thần Tông.
Vừa đi Lâm Phàm vừa móc đan dược trong nhẫn trữ vật Long Kim Phi ra nhét vào miệng, cảm giác giòn giòn thơm ngọt ngon miệng lan toả, khiến hắn hài lòng, hắn thấy số lượng đan dược cũng không ít, tên Long Kim Phi này chắc thù được không ít hàng trong bí cảnh a.
“Keng, chúc mừng phục dụng hạ phẩm tiên đan.”
“Keng, chúc mừng phục dụng hạ phẩm tiên đan.”
...
Kinh nghiệm ào ào tăng lên, những kinh nghiệm này đương nhiên không phải do Lâm phàm giết người mà do hắn nuốt quá nhiều tiên đan.
Tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông quả thực quá dễ giết, mỗi một người còn đặc biệt giàu có nữa, không thể không nói đây là một biện pháp làm giàu rất tốt.
Hắn cũng hy vọng mỗi tông môn đều có cừu oán với mình, sau đó hắn bắt đầu cường sát tất cả, nếu thực sự xuất hiện trận cường sát này, sợ rằng nó sẽ rất khủng khiếp.
Đã nuốt tiên đan rồi nhưng miệng vẫn còn lưu lại hương thơm, mùi vị tiên đan quả thật rất tuyệt vời.
Lúc này Lâm Phàm đang đứng phía trước một quầy hàng bán đồ ăn, thời điểm hắn muốn hỏi thăm một chút giá cả, ông chủ kia sau khi nhìn hắn rồi lại nhìn bộ thi thể đang nằm ở phía xa xa kia, sau đó nhấc chân chạy té khói, cả quầy hàng cũng không cần, ông chủ này chạy rất nhanh, giống như chưa bao giờ được chạy vậy.
Tất cả mọi người thấy người này như nhìn thấy người điên, ngay cả tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông hắn cũng dám giết, không phải điên thì là gì.
- Vô vị.
Lâm Phàm cảm giác không có chuyện gì để làm ở đây nữa, hắn muốn rời khỏi nơi này.
Trời mới biết Côn Lôn Thần Tông bên kia có biết chuyện đã xảy ra ở đây hay không, nếu chúng biết rồi phái cường giả đến giết mình thì khóc không ra nước mắt mất!
Nhưng vừa lúc đó, Lâm Phàm dừng bước quay đầu hỏi.
- Các ngươi theo ta làm gì?
Mấy người đi theo Long Kim Phi lén lút tiếp cận Lâm Phàm, giống như muốn biết Lâm Phàm đi đâu sau đó đi mật báo vậy.
Những người kia sững sờ, sắc mặt hoảng sợ nói.
- Không có, chúng ta không đi theo ngươi.
Lúc này Lâm Phàm lấy Thiên Hỏa Thần Thương ra, một đoàn liệt diễm cháy hừng hực, hư không cũng bắt đầu nhăn nhó.
Đám người vừa nhìn thấy thần thương, nhất thời sợ hãi, sắc mặt trắng bệch, sau đó van xin thảm thiết.
- Xin ngài đừng giết chúng ta, đừng giết chúng ta.
Đám người nhanh chóng bỏ của chạy lấy người.
Lâm Phàm cười ha ha, rồi tiếp tục tiến lên.
Sau khi Lâm Phàm rời đi, có mấy bóng người từ xa đi tới.
Dẫn đầu là một cô gái, trên mặt mang khăn lụa màu đen, tuy không thấy rõ khuôn mặt, nhưng nhìn đường nét cơ thể, có thể đoán được em gái này rất đẹp, chỉ là khí tức trên người nàng có chút âm hàn, giống như Ma nữ từ trong Cửu U địa ngục đi ra.
- Đến xem đã xảy ra chuyện gì?
Nữ tử mở miệng ra lệnh.
- Vâng.
Một đại hán theo sau nàng gật đầu, sau đó tiến lên trước nhìn tình hình, lại vội vã trở về nói.
- Đại nhân, phía trước là tông chủ dự bị Long Kim Phi của Côn Lôn Thần Tông, nhưng người này đã bị ai đó giết rồi lột sạch quần áo để trần truồng nằm ở đó.
Nữ tử vừa nghe thế, sắc mặt hơi đổi, sắc mặt đám người phía sau cũng biến đổi.
Long Kim Phi là tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông, thực lực đạt đến cấp bậc Tổ cảnh, ở độ tuổi này mà hắn có thể đạt được thực lực như vậy, cũng là hạng người thiên kiêu, nhưng hôm nay lại bị người ta giết, điều này khiến các nàng bị chấn động rất lớn.
Võ giả cung quanh nhìn thấy cô gái này đi tới, đều nhượng bộ lui ra.
Không phải bọn họ sợ cô gái này mà sợ sệt tấm lệnh bài bên hông cô ta.
Lệnh bài màu tím tản ra khí tức âm hàn, mặt trên có khắc hai chữ.
- Trấn Thiên.
Từ lệnh bài các nàng, mọi người đã biết các nàng là người của Trấn Ma Thiên Phái, đây là đại phái trong lục đại môn phái, môn phái này thuộc về Ma Môn, phong cách hành sự vô cùng quỷ dị, sát phạt dứt khoát người bình thường không dám trêu vào.
Lúc này, đám người theo dõi Lâm Phàm đều thất kinh chạy trốn.
Nữ tử nhìn thấy những người kia, phân phó xuống.
- Bắt một người tới đây hỏi xem tình huống như thế nào.
- Vâng.
Đại hán nhẹ gật đầu, sau đó xòe năm ngón tay, nhất thời mấy người kia bị hắn khống chế kéo lại, chiêu thức cực kỳ bá đạo, hắn có thể mạnh mẽ kéo vài tên Kim lại, thực lực bực này sợ không phải người thường.
- Đừng giết chúng ta, chúng ta không theo dõi, chúng ta không có mà.
Đám người hoảng sợ gầm to.
- Mấy người này ta biết, tên đi chân trần gọi là Thiên Sách Kim Tiên, không nghĩ tới hắn lại bị người ta doạ sợ đến như vậy.
Đại hán nhìn mấy người, trong mắt lóe lên vẻ xem thường.
- Nói xem, Long Kim Phi chết như thế nào.
Đại hán hỏi.
- Có một người đã giết Long Kim Phi.
Thiên Sách Kim Tiên sắc mặt trắng hếu trả lời.
- Giết thế nào?
Đại hán hỏi lần nữa.
- Là như vậy, người kia vỗ vai Long Kim Phi một cái, rồi lấy ra một cây chủy thủ sau đó đâm vào bụng Long Kim Phi, đâm như vậy một lần, hai lần, ba lần sau đó lại vỗ một cái khiến quần áo trên người Long Kim Phi hoàn toàn biến mất, người kia quá mức kinh khủng, hắn biết Long Kim Phi là tông chủ dự bị Côn Lôn Thần Tông nhưng hắn vẫn giết, hắn nhất định là một người điên.
Chín đại tông môn không có tông môn nào dễ trêu cả.
Đối phương biết rõ thân phận Long Kim Phi nhưng vẫn động thủ, hắn không muốn sống nữa rồi.
- Có ý tứ.
Trong đôi mắt thâm thuý của nữ tử lập loè vẻ kinh dị.
Đại hán nhìn mấy người này, một chút rồi quát lên.
- Cút.
- Vâng, là...
- Đại nhân, người này không đơn giản chút nào, Long Kim Phi dù gì cũng là Tổ cảnh sơ kỳ nhưng người kia lại có thể đơn giản giết hắn như vậy, khẳng định tu vi người này không kém.
Đại hán mở miệng nói.
- Không sao, chúng ta đến nhìn một chút.
Thanh âm cô gái nhẹ nhàng, nhưng trong đó lại ẩn chứa một loại hàn ý.
Bình luận truyện