Chương 10
Trước khi đến chương trình này, Cố Thanh Sương đã xem qua danh sách khách mời, tiến hành đánh giá sơ bộ mấy khách mời nữ khác.
Mặc dù cô nàng không phải là người đẹp nhất trong số bọn họ, nhưng điều kiện chung thì chắc chắn là tốt nhất.
Cô có bối cảnh hùng hậu, tính cách dịu dàng nghe lời, vì có thiết lập như vậy nên trước đây cô vẫn luôn là cô gái có nhiều người cạnh tranh theo đuổi nhất.
Người ít được chú ý nhất phải là Thẩm Phất mới đúng, cô ta có tai tiếng quấn thân, không có tác phẩm càng không có người nâng đỡ phía sau, Chử Vi là bạn trai scandal của cô ta, mặc dù những khách mời nam khác đều bị gương mặt kia của cô ta mê hoặc, nhưng họ cũng phải suy nghĩ xem bản thân có thể bị liên lụy tới hay không.
Cho rằng có Thẩm Phất lót đáy, cho nên ngày đầu tiên Cố Thanh Sương mới có thể không có bất kỳ hành động nào.
Nhưng dù thế nào thì cô nàng vẫn không ngờ rằng, vòng hẹn hò đầu tiên, người không có ai hỏi thăm lại là mình.
Mấy vị khách mời nam này đều bị mù hết rồi sao?
Hay là hôm qua cô tương tác với bọn họ quá ít sao?
Có phải Thẩm Phất đã âm thầm làm gì rồi không?
Cố Thanh Sương thấy cô với Chử Vi nói chuyện một mình ở trên ban công, lúc thông báo quy tắc xong, cô còn nhìn nhau với Giang Thứ .
Thì ra những khách mời nữ khác đều đã xuống tay trước ở nơi cô không nhìn thấy rồi, chỉ có cô ngốc nghếch chưa tiến vào trạng thái thôi.
Tuy rằng khán giả siêu cấp VIP cũng không nhịn được mà cắt ống kính đến bên phía Thẩm Phất và Giang Thứ, nhưng khán giả bình thường đều xem livestream theo ý tổ chương trình quản lý, bọn họ đều nhìn thấy Cố Thanh Sương một mình đứng trước trạm thủ công không biết làm sao.
[Em gái thảm quá, rõ ràng là người không có ý xấu nhất, vì sao lại không có người chọn chứ.]
[D cuối cùng nghĩ cái gì vậy, đàn ông chó, sao có thể để Cố Thanh Sương một mình chứ? Cố Thanh Sương là ca sĩ xinh đẹp ngọt ngào đấy, không tốt hơn Thẩm Phất sao?]
[Hình như người bên trên bị bệnh nặng rồi thì phải? Mới qua ngày hôm sau thôi mà đã trói buộc D với họ Cố rồi à? 】
[Cậu có ý gì mà kêu tôi trói buộc, không phải anh ta đã chủ động đổi vị trí ngồi đối diện Cố Thanh Sương ngay ngày đầu tiên sao? Là anh ta đó!]
[Bé Sương không cần vội, em ấy có hơi chậm phản ứng chút thôi, rồi mọi người sẽ thấy được điểm tốt của em ấy :)]
Màn đạn đều đồng loạt cảm thấy đau lòng.
Cố Thanh Sương biết có lẽ màn đạn lúc này đều đang đau lòng cho mình, hút fan chưa chắc đã ít hơn so với những người đã đi hẹn hò kia.
Nhưng khán giả và fan hâm mộ đều là những người ngưỡng mộ kẻ mạnh, cô nàng cũng phải khẩn trương lên, nếu vẫn không có người chọn thì chuyện thoát fan có thể nhiều hơn cả hút fan đấy.
Ống kính của đoàn làm phim kéo qua, Cố Thanh Sương cười với ống kính tỏ vẻ không sao, nói: [Oa, xem ra hôm nay tôi có thể nghỉ phép một ngày rồi.]
Màn đạn đều là ý khen ngợi: [Em gái tốt, đúng là người thoải mái, nên như vậy.]
Sau khi đoàn làm phim ngừng quay cô nàng, sắc mặt Cố Thanh Sương mới bắt đầu khó coi.
Cô lấy điện thoại ra, gọi điện: "Tôi sẽ chuyển tạo hình mới, anh nói trợ lý của anh đến đón tôi."
*
Bên này, xe của Giang Thứ phóng nhanh, trong nháy mắt đã ném Chử Vi ra phía sau thành một chấm đen nhỏ.
Thẩm Phất lấy từ trong túi ra một đôi dép cao su và một cái quần dài: "Sao anh biết tổ chương trình thiết lập buổi hẹn hò ở bờ biển?"
Tổ chương trình quả nhiên lừa người, không thông báo trước địa điểm hẹn hò nhất định là muốn lừa khách mời ở chỗ này rồi.
Cô đã đề phòng từ sớm, mang theo một đôi giày thể thao trước, nhưng đi đến bờ biển thì chắc chắn sẽ bị ướt ngay lập tức.
Những khách mời nữ khác ngoại trừ Cố Thanh Sương thì hình như đều mang giày cao gót cao đến hận trời, giẫm lên bãi biển thì sẽ gập ghềnh lắm cho coi.
Hôm nay còn có trận PK, PK thắng cũng có tiền, đổi đôi dép cao su chống thấm nước thì xem như đã thắng được một nửa rồi.
Lúc nãy khi vừa mở túi giấy ra, tâm tư sự nghiệp của Thẩm Phất lập tức cháy hừng hực.
Giang Thứ nhếch khóe môi: "Không phải chuẩn bị cho em, đừng kích động…"
Lời còn chưa dứt.
Thẩm Phất: "Anh mua chuộc tổ chương trình à?"
Giang Thứ: "..."
Sao từ "mua chuộc" lại kéo anh xuống như vậy?
Giang Thứ đen mặt: "Tôi mà cần mua chuộc à? Là bọn họ đưa tin tới, hiểu không?"
Thẩm Phất nói: "Cám ơn."
Cô ôm túi giấy, cúi đầu kéo dây buộc trên giày cao gót của mình xuống, tự hỏi có nên thay trên xe trước hay không, miễn cho lát nữa xuống xe đổi giày trước ống kính, đến lúc đó lại bị khán giả bôi đen.
Nhưng cô nhớ tới Giang Thứ có chút bệnh sạch sẽ, hình như cởi giày trên xe anh không tốt lắm, dù sao quan hệ hiện tại của hai bọn họ chưa đến mức thân thiết như vậy.
Thẩm Phất hơi khựng, rồi lại thu tay về.
Giang Thứ thu hết động tác của cô vào đáy mắt: "?"
Thẩm Phất: "Không có gì.
”
Giang Thứ không biết vì sao lại thấy hơi khó chịu: "Đổi đi."
Thẩm Phất dừng lại một chút, sau khi đặt quần dưới váy, rồi lại nâng chân lên lơ lửng, nhanh chóng cởi dây buộc giày cao gót ra, dùng túi giấy bọc lại, thay dép cao su: "Cảm ơn."
Mới qua một lúc mà cô đã nói cảm ơn hai lần rồi, cuối cùng là xa lạ cỡ nào chứ?
Mi tâm Giang Thứ đen dần.
"Trong túi còn có một cái hộp, cô lấy ra đi."
Thẩm Phất liếc anh một cái, cúi đầu nhìn, quả nhiên phía dưới còn có một cái hộp, cô lấy hộp rồi mở ra, phát hiện bên trong còn có miếng dán say xe cùng một ít hoa quả có tính axit.
Đúng là đồ cứu mạng của mình.
Gần như không có ai biết chuyện Thẩm Phất dễ bị say xe, tuy không phải lần nào cô ngồi xe cũng choáng váng, chỉ là lúc ngồi xe buýt mà xe dừng lại thì rất dễ bị ngất xỉu.
Thẩm Phất vội vàng dán miếng chống say xe xuống dưới vành tai.
Cảm giác mát lạnh ập đến, khó chịu trong người lập tức hơi giảm bớt.
Làm khó anh ta qua năm năm rồi mà vẫn còn nhớ rõ mấy chuyện vặt vãnh của quỷ đáng ghét ở nhờ nhà anh này.
Tài xế của anh nhắc nhở anh sao?
Nhưng cho dù là tài xế nhắc nhở, với tính tình đại thiếu gia của Giang Thứ mà nói, anh chịu làm vậy thì có thể thấy tính cách đã thay đổi rất lớn rồi.
Đáy lòng Thẩm Phất buồn bực, nhịn không được liếc Giang Thứ một cái.
Ánh mắt Giang Thứ quét qua phát hiện Thẩm Phất đang nhìn mình, đuôi mày sau kính râm màu xanh đắc ý dương cao, đang muốn dùng hai câu nghiêm túc cảnh cáo cô không được nhìn trộm mình, thì đã nghe Thẩm Phất hỏi: "Anh từng yêu rồi sao?"
Yêu đương rồi mới bắt đầu học cách làm điều đó.
Giang Thứ thiếu chút nữa tức chết: "Thẩm Phất, cô cố tình?"
Thẩm Phất không hiểu tại sao: "Cố tình cái gì? ”
Giang Thứ cười lạnh: "Vì sao hôm qua lại làm bộ như không biết tôi? ”
Thì ra anh để ý chuyện này, cũng đúng, dựa theo tính cách của Giang Thứ, ăn mày ven đường không biết anh thì anh cũng phải chất vấn người ta.
Tuy rằng năm đó khi rời khỏi Giang gia, ồn ào rất khó coi, ánh mắt anh nhìn cô vừa không vui lại đầy phẫn nộ.
Nhưng dù sao năm năm trôi qua, thời gian có thể hòa tan hết thảy, bây giờ anh coi cô như một người quen cũ có chút tình cảm qua lại trong quá khứ không chừng.
Kẻ thù gặp lại thì vẫn nên chào hỏi, huống chi cô đã ở nhà anh được ba năm rồi.
"Xin lỗi." Thẩm Phất ngỡ ngàng nói: "Là tôi sơ suất, tôi tưởng anh không mong tôi chủ động ôn chuyện với anh, dù sao đây cũng là trong chương trình yêu đương, duy trì khoảng cách với các khách mời nữ khác mới tốt.
”
"..." Giang Thứ trăm triệu lần không nghĩ tới mình có thể nói chuyện với Thẩm Phất được năm câu mà cô chỉ cần dùng ba câu là có thể khiến mình tức đến mức sặc chết rồi, anh dứt khoát mím chặt môi, lạnh lùng không nói lời nào.
Trong tay Thẩm Phất còn cầm vỏ quýt và rác từ giấy dán say xe, cô tìm khắp nơi không tìm được thùng rác trong xe, bèn hỏi: "Cái này ném ở đâu?"
Giang Thứ: "Ném vào trong túi, đợi lát nữa xuống xe tôi mang xuống."
Thẩm Phất gật gật đầu: "Được, phiền anh.
”
Giọng Giang Thứ lạnh xuống: "Cô đang khách sáo với tôi?”
Không nên lịch sự một chút sao? Thẩm Phất cảm thấy anh đang cố ý chỉnh mình.
Bên trong xe im lặng một lúc.
Thẩm Phất hỏi: "Vì sao anh lại tham gia chương trình yêu đương?"
Giang Thứ: "Không biết."
Thẩm Phất: "Hả? ”
Thẩm Phất nhớ tới những tin tức nhỏ nhặt lúc trước về anh và Cố Thanh Sương: "Anh cũng không còn nhỏ nữa, có phải ông nội sốt ruột rồi, nói anh tham gia vào chương trình yêu đương để tiếp xúc với nhau một chút đúng không? ”
"Tôi mới có hai mươi bốn." Giang Thứ tức giận muốn bốc khói, sao lại biến thành người lớn đầu rồi?
"Cũng đúng, ông nội rất yên tâm với cô." Giọng điệu Giang Thứ bỗng nhiên cực kỳ lạnh lùng: "Trong ba năm mà đã có bốn người tiền nhiệm rồi.
”
"Anh đang điều tra tôi à? "Thẩm Phất chỉ cảm thấy mặt trời mọc ở phía tây rồi.
Ngoại trừ Chử Vi ra, những người khác cô đều giữ bí mật rất kín, ngay cả Lương Hiểu Xuân còn không biết.
Đến mấy người cô công lược đầy hỗn loạn kia mà anh cũng tra ra được.
"Cô nghĩ tôi sẽ thấy hứng thú với chuyện của cô à?" Giang Thứ nhíu mày: "Lúc ông nội nói đến cô thì tôi vừa lúc nghe thấy thôi.
”
Thẩm Phất dừng một lát, lại nói: "Thay tôi hỏi thăm sức khỏe của ông nội.
”
Giang Thứ lạnh lùng nói: "Nhớ ông ấy thì tự trở về thăm ông đi."
Thẩm Phất nhịn xuống, nhưng thật sự không nhịn được: "Anh muốn cãi nhau sao?"
Nói chuyện mà còn đầy ẩn ý châm chọc mỉa mai như thế làm gì?
"Anh chọn tôi, tôi rất cảm ơn anh, cùng lắm thì sau khi chương trình kết thúc, tôi chia cho anh một nửa."
Nghe một hồi.
Đó có phải là lời nói của con người không?
Giang Thứ ép ra mấy chữ từ sau kẽ răng: "Tôi thiếu tiền sao? Cô giữ hết đi."
Trong xe lại lâm vào bầu không khí cứng ngắc, Thẩm Phất nghi ngờ Giang Thứ tham gia vào chương trình yêu đương là để gây chuyện với mình.
Khi xe của anh xuất hiện ở trước mặt cô, cô lại còn ôm mong đợi, bây giờ xem ra có khi là do Giang lão gia sợ lần đầu tiên mình không ai chọn sẽ thấy xấu hổ, ép buộc cháu trai của ông kéo cô lên thay mình.
Thẩm Phất cũng lấy kính râm ra đeo lên, ôm cánh tay, vốn không định nói chuyện nữa, nhưng cô bỗng nhiên phát hiện ra một vấn đề: "Đoàn làm phim đâu? Chúng ta đi đâu đấy?"
Giang Thứ dẫm mạnh phanh xe: "..."
Chỉ lo nói chuyện với cô, quên mất đoàn làm phim còn chưa đuổi kịp.
Giang Thứ đen mặt dừng ở ven đường một hồi lâu, tổ làm phim mới nóng như lửa đốt đuổi theo.
Thẩm Phất: "..."
Kết thúc rồi, không ngờ năm năm trôi qua rồi mà người này vẫn thay đổi sắc mặt không ngừng giống như trước, đừng nói nhiệm vụ công lược không xong, hiện tại cô nghi ngờ nhiệm vụ hẹn hò ẩn giấu hôm nay của cô cũng không thể xong nốt.
Chử Vi lái xe trở lại biệt thự, ngoại trừ lúng túng ra, còn có một chút mất mát, nhưng cậu ta vẫn phải ra vẻ thoải mái đối với ống kính livestream.
Cậu suy nghĩ trăm lần vẫn không giải thích được, sao Thẩm Phất lại có thể chọn Giang Thứ chứ?
…Trừ khi trong túi giấy Giang Thứ có thứ gì đó liên quan đến chương trình ngày hôm nay.
Chử Vì trái lo phải nghĩ, cảm thấy nhất định là như vậy.
Vả lại, Thẩm Phất không chọn cậu ta mới nói rõ cô để ý.
Nếu thật sự đã quên cậu ta không còn xót lại điều gì thì làm sao có thể tránh bị nghi ngờ?
Trước khi Chử Vi tham gia chương trình giải trí này đã làm bài tập, một số khách mời nam liên tục giở thủ đoạn để tranh đoạt khách mời nữ.
Lần đầu tiên gặp nhau đã nhớ người ta thích uống cà phê, sau đó mỗi sáng sớm thức dậy pha cà phê.
Cố gắng hay không cố gắng? Mới gặp mặt lần đầu mà đã yêu người ta đến chết đi sống lại rồi?
Nhưng khán giả lại cứ thích ăn thứ bọc ngoài này, còn hét ầm lên kêu rất ngọt ngào, ngay cả khách mời nữ cũng thế.
Chử Vi vốn tưởng rằng gương vỡ lại lành, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới trong lòng Thẩm Phất vẫn có chút hận cậu ta.
Xem ra cậu ta phải tốn thêm chút sức lực.
Nghĩ như vậy, Chử Vi ngồi trong phòng khách một lát, lập tức đứng dậy đi vào phòng bếp.
[Anh trai tôi muốn làm gì vậy?]
[Wow, làm bánh??? Anh có chuyện gì bất ngờ mà chúng em không biết không?]
[Thoạt nhìn Chử Vi không giống chịu mất mát lắm, tôi nói rồi mà, anh ấy không đành lòng nhìn Thẩm Phất chịu xấu hổ nên mới chọn cô ta thôi = =]
[Để tôi đoán xem bánh ngọt sẽ cho khách mời nữ nào, anh trai tôi có lòng tự trọng rất cao, ít nhất sẽ không cho Thẩm Phất nữa.]
Bên này tổ làm phim vất vả lắm mới đuổi kịp xe Giang Thứ, xe của Giang Thứ đã sắp chạy đến bờ biển rồi.
Mất cả nửa tiếng mà khán giả vẫn không thấy trực tiếp.
[Cười chết mất, xe D chạy nhanh quá nên tổ tiết mục không đuổi kịp sao?]
[Ha ha ha tổ tiết mục đổi tay đua chuyên nghiệp đến chụp ảnh đi.]
Giang Thứ đỗ xe ở bãi đỗ ngoài trời bên bờ biển, rồi đi đến bên ghế lái phụ kéo cửa xe: "Xuống xe."
Thẩm Phất bước xuống.
Gió biển thổi qua, mái tóc dài của Thẩm Phất lay động, Giang Thứ mất tự nhiên lấy ra một chiếc dây cột tóc từ trên xe rồi đưa cho cô, Thẩm Phất có hơi kinh ngạc nhìn anh một cái.
Thấy Thẩm Phất nhìn qua, Giang Thứ lập tức đút tay vào túi quần làm bộ không hề để ý.
Thẩm Phất giơ tay buộc tóc lên.
[Trời đất ơi, mặc dù tôi rất không muốn thừa nhận, nhưng đôi này thật sự chính là cặp đôi mang bộ mặt thiên đường đấy, đứng chung một chỗ, bất luận là chiều cao hay là giá trị nhan sắc thì đều rất xứng đôi.]
[Giang thiếu còn chuẩn bị cả dây cột tóc? Anh ta là loại người cẩn thận như vậy sao?]
[Xứng đôi cái méo gì.] Có người liên tục phản bác: [Không thấy vẻ mặt thiếu kiên nhẫn của D sao? Bây giờ tôi nghi ngờ anh ấy tham gia chương trình nhưng không hề thích ai, hôm nay tùy ý chọn một người, nhưng chọn rồi lại thấy hối hận.]
[Trong chương trình yêu đương này, khách mời nam nào mà chẳng chuẩn bị chút gì đó để tỏ vẻ mình rất lịch sự chứ? Móc ra một sợi dây cột tóc thì có là gì.
Tiếp tục ngồi xổm theo dõi chương trình đi, dù sao tôi vẫn có cảm giác D không thể ở cùng một chỗ với Thẩm Phất, dự cảm sau khi anh ấy nể mặt người quen cũ xong, lần sau sẽ không chọn Thẩm Phất nữa.]
Rất nhanh đã có cư dân mạng phát hiện quần và giày của Thẩm Phất thay đổi.
[Sao cô ta biết mà mang theo dép cao su? Cô ta biết trước về việc đến bờ biển à?]
[Không phải cô ta có mang theo một cái túi lớn hả, có thể là mang thêm hai đôi để phòng ngừa lỡ như, không thể không nói Thẩm Phất rất thông minh, ngày đầu tiên cô cũng là người đầu tiên phát hiện ra thang máy."
Nói đến chuyện thang máy, fan Tả Mân khó chịu: [Ha ha, chuyện như vậy cũng đáng để fan Thẩm Phất thổi phồng? Tôi thấy nhà mấy người không có gì để thổi phồng đâu.]
Trong màn đạn thảo luận kịch liệt, Giang Thứ và Thẩm Phất đã đi tới bãi biển.
Thẩm Phất liếc mắt một cái liền nhìn thấy ô che nắng màu trắng, Tả Mân với Ôn Tranh Hàn đã cầm đồ uống lạnh chờ ở đó.
Trận đấu PK hôm nay được phân thành một nhóm với bọn họ?
Tả Mân với Ôn Tranh Hàn nhìn thoáng qua người đàn ông cao lớn bên cạnh Thẩm Phất, đều lộ ra dáng vẻ kinh ngạc.
Sao lại là Giang Thứ?
Ôn Tranh Hàn bình tĩnh đánh giá Giang Thứ một cái, anh ta còn tưởng rằng Thẩm Phất sẽ đi cùng Chử Vi.
Còn chuyện Tả Mân kinh ngạc thì chính là không ngờ Thẩm Phất lại có người chọn.
Hơn nữa nghe nhân viên tổ chương trình đi ngang qua nói, lại còn có hai người đồng thời chọn cô?!
Chẳng lẽ hai khách mời nam này đều cho rằng Thẩm Phất không có người chọn, cho nên mới chọn cô? Nhưng không nghĩ tới lại đụng xe?
Như vậy xem ra ống kính quay nhiều nhất hôm nay, và cả đề tài được thảo luận nhiều nhất đều là Thẩm Phất.
Đầu sóng bị đè xuống, trong lòng Tả Mân không thoải mái lắm.
Nhưng chị ta vẫn cười đứng dậy nghênh đón: "Chờ mọi người lâu rồi, tia cực tím bên bờ biển mạnh lắm, phơi chết tôi với anh Tranh luôn, trên đường hai người xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao? ”
Trong màn đạn nhanh chóng phản ứng lại.
[Vâng, tại sao nhóm Thẩm Phất lại đến trễ như vậy? Mặt ảnh đế đỏ bừng hết cả lên rồi.]
[Tham gia chương trình mà để cho người khác phải chờ đúng là rất đáng ghét.]
Giang Thứ nhìn chị ta một cái: "Cửa hàng hoa mà chúng tôi tới cách chỗ này xa nhất, lộ trình giữa đường bị chị nuốt mất rồi à? ”
Tả Mân: "?"
Màn đạn: [?]
Sắc mặt Tả Mân đầy xấu hổ.
[Vị thái tử gia này bị sao thế? Biết anh có tiền, nhưng anh có cần vả mặt người ta như vậy không hả? Chị nhà tôi có nói gì sao? Mà anh lại có thái độ này?]
Nhưng vẫn có một bộ phận khán giả ghét Tả Mân quả thực muốn khen ngợi Giang Thứ: [Cười chết mất, Thái tử gia chuyên trị trà xanh.]
[Không hổ danh là người đàn ông mà tôi coi trọng, đẹp trai quá!]
Thẩm Phất dùng khuỷu tay đẩy Giang Thứ một cái, bảo anh bớt phóng túng lại một chút.
Có điều vị ảnh hậu này mà gặp phải Giang Thứ thì thật sự sẽ bại lui liên tục rồi, kiểu tính tình thiếu gia như Giang Thứ thì sao có thể dung túng cho người khác giấu đao trong lời nói ngay trước mặt anh được?
Giang Thứ cảm giác thấy động tác nhỏ này của Thẩm Phất, giống như đột nhiên không còn tức giận gì nữa.
Trên đầu đoàn làm phim đổ mồ hôi lạnh, vội vàng tới hòa giải: "Hôm nay hẹn hò mùa xuân thực hiện chế độ PK, khách mời nam và khách mời nam PK, khách mời nữ và khách mời nữ PK."
Cùng lúc với thông báo quy tắc, chuyện khách mời nữ cần phải hoàn thành nhiệm vụ ẩn cũng được công bố ở góc dưới bên phải màn hình.
Màn đạn trong nháy mắt bị dời đi sự chú ý: [Mẹ nó, tổ chương trình biết chơi thật đấy, có nghĩa là hai nhóm khách mời nữ này đều cần phải hoàn thành nhiệm vụ ẩn giống nhau có phải không? Điều đó cũng có nghĩa là so độ hiểu ý của khách mời nam sao? Đã có trách nhiệm rồi lại thêm trách nhiệm?]
[Thẩm Phất xong đời rồi.] Fan Tả Mân hả hê khi có người gặp họa: [CP đế hậu có nhiều năm như vậy rồi, ảnh đế lại còn đối xử rất tốt với ảnh hậu nữa, chắc chắn có thể đáp ứng yêu cầu của chị ấy.
Lại nhìn qua thái tử gia của các người đi? Không hất mặt rời đi ngay tại chỗ là tốt lắm rồi.]
Những fan nhà khác đang hâm mộ, ghen tị với chuyện Thẩm Phất hôm nay lại được Giang Thứ chọn, bỗng nhiên không còn ghen tị như vậy nữa.
Cười chết mất, gặp phải nhiệm vụ này, mà với tính cách này của Giang Thứ, không phải sẽ gây ra chuyện ồn ào rồi biến thành chuyện cười sao?.
Bình luận truyện