Tôi Là Behemoth, Nhưng Bị Nhầm Với Mèo Con

Chương 13: Bối rối



Người dịch: TT Mộc

***

「Tại sao em lại ở đây….lại còn sử dụng ma thuật nữa...Có nghĩa em là….Không thể nào!」

「Aah...bị phát hiện nhanh như vậy...Chắc chắn mình sẽ bị giết rồi, nhưng...mình ước mình có thể phục vụ chủ nhân lâu hơn nữa」

Nhưng trái ngược với suy nghĩ của behemoth...Aria đã không quay đi. Thực tế cô đã tiến sát tới behemoth và đón anh.

Mun-mm

Và thế Aria đã nâng behemoth dậy và ôm anh vào ngực

「Chủ nhân, cô đang làm gì vậy, cổ không sợ một quái vật rank-S như mình sao?」- Behemoth vô cùng bối rối

「Cảm ơn đã cứu chị」

Sau khi bày tỏ lòng biết ơn của mình và để cho behemoth chìm nhẹ vào giữa hai quả đồi của mình, Aria bật gót và rời đi mà không liếc nhìn vào goblin pháp sư bị giết.

- --------------------

「Wow...em thật là dễ thương」

Một thời gian sau khi rời khỏi mê cung, Aria nựng behemoth đang chìm mình giữa thung lũng nơi hai quả đồi khổng lồ ngự trị trong khi chiếc đò bị rung lắc. Một khung cảnh thật đẹp.

「Đ* con mều nhà mi, đổi chỗ với ta đi nào」

Nhìn thấy behemoth được bao bọc trong ngực của Aria, người lái đò dường như đã nguyền rủa behemoth nhiều lắm. Tuy nhiên, đồng thời, anh ta cũng rất biết ơn khi có một cái nhìn cận cảnh như vậy. Ngực cô như thay đổi hình dạng một cách trơn tru bao lấy behemoth như nó có ý thức riêng vậy

「Con người đúng là một sinh vật phức tạp.」

Dù sao, chiếc đò đã đến khu thương mại ở trung tâm thành phố, cuối cùng cũng kết thúc chuyến đi. Aria cảm ơn người lái thuyền, và rời đi với một bước nhảy nhẹ như khi cô ấy bước lên.

Có điều gì đó mà người lái thuyền nói về việc đi ăn tối cùng nhau hoặc một cái gì đó tương tự, nhưng nó dường như chỉ lướt qua tai của Aria và cô không hề để ý, cô lơ đãng gãi đầu behemoth và bước tiếp. Nhìn xung quanh, những người lái đò khác đang cười khúc khích anh ta vì bị bỏ rơi

「Oi onee-chan...mang thêm bia…! 」

「Mông tuyệt đấy để tôi sờ một chút nào 」

「Này, đừng động vào bà, không thì chào tạm biệt với hàm răng của mày đi 」

Hội thám hiểm đang ở trong khu thương mại, và đó là nơi mà behemoth có thể nghe thấy những cuộc cãi vã đặc biệt lớn giữa một cô hầu bàn và một trong những nhà thám hiểm say rượu đã trở về sau một nhiệm vụ.

Chợt cánh cửa lặng lẽ mở ra. Thông thường, không ai quan tâm,những người đàn ông mất hứng thú từ cái nhìn đầu tiên và tiếp tục bữa tiệc, nhưng lần này thì khác. Bởi lẽ lối vào lúc này là Aria, một nàng elf quyến rũ.

「Này, đó là Aria!」

「Cô ấy lúc nào cũng dễ thương quá đi」

「Nhìn cặp vếu lúc đang đi của cô ấy kìa….」

「Hửm? Thứ trên ngực của cô ấy trông giống như….. một con mèo, phải không? 」

Những lời thì thầm như thế phát ra từ quán bar, Aria như đã quyến rũ hầu hết những người đàn ông trong bang hội kể từ khi cô đến Labyrinth City một thời gian trước đây.

「Ngực của...fwa...chủ nhân….thực sự rất ấm áp...ugh...」

Sự thoải mái của cái ôm của Aria và sự ấm áp được truyền trực tiếp từ các thung lũng lụp xụp như đưa behemoth vào giấc ngủ

Thật không may, đây không phải là lúc để ngủ.

「Wahahahaha! xem ai tới đây này, cô lúc nào cũng xinh đẹp nhỉ, Aria-chan」

「Ka-Kassman-sama 」

Aria không thể kìm nén sự run sợ khi người đàn ông cười đến gần. Anh ta mặc bộ áo giáp nhẹ, trang trí lộng lẫy, phía trên trông có vẻ là da chất lượng cao. Khuôn mặt của anh ấy….. Eh Eh,... dưới mức trung bình. Và anh ta có một mái tóc sáng bóng, được vuốt lên một cách quá thể...

Gặp gỡ Kasman.

Anh ấy là con trai của một quý tộc trong thành phố. Mặc dù có địa vị, nhưng anh ta vẫn trở thành một nhà thám hiểm, và với số tiền dồi dào của mình, anh ta đã có được áo giáp đủ tốt để giúp anh ta sống sót để lên hạng C. Anh ta cũng là một trong vô số những người đàn ông đã yêu Aria ngay từ cái nhìn đầu tiên, và anh ta đã luôn theo đuổi điều đó….

「Thế ý em thế nào? Em sẽ gia nhập tổ đội của anh chứ?」( Trans: Ae cũng hiểu là để làm gì rồi đấy)

Vâng, chuẩn thể loại đểu cáng. Và anh ta thậm chí không che giấu nó. Aria không phải là một nhà thám hiểm với anh ta, chỉ là một miếng thịt mà anh ta muốn một miếng. Anh cũng không nhìn vào mắt cô; đôi mắt anh đảo qua lại giữa đôi chân thon dài và đôi gò núi.

「Tôi rất tiếc thưa Kassman. Cảm ơn vì lời mời nhưng như đã nói...tôi không có hứng thú với việc tham gia tổ đội cùng một người đàn ông」

「Đừng nói thế chứ Aria-chan, anh sẽ nhẹ nhàng mà...」

Anh ta đưa tay ra khi nói, nhích tới gần hông của Aria. Cô gần như đẩy lùi anh ta như với bất kỳ người đàn ông nào khác, nhưng cô đã do dự, bởi cô biết đây không phải một trò đùa, tốt nhất không nên làm phật ý họ. Kassman là một quý tộc, nếu có thái độ thì anh ta có thể làm điều tồi tệ hơn với cô nếu cô khiêu khích anh ta.

「Thằng mất nết. Đừng có đụng vào chủ nhân」

Tuy nhiên, behemoth không biết rằng Kassman là một quý tộc. Anh cũng không quan tâm, vì sao ư? Anh là một con quái vật, những thứ đó không liên quan gì đến anh. Vì vậy, behemoth đã nhảy ra khỏi ‘tổ’ của mình, nhét răng vào tay người đàn ông trước khi anh ta có thể đặt tay của mình vào mông của Aria.

「GHAAAA?! WTF...Con mèo này bị gì thế! TRÁNH RA!!」

「NHYAN!」

Kassman vội vã vung tay, khoảnh khắc hắn giơ tay, behemoth thả ra vết cắn và nhảy múa trong không khí mà không có lực.

「KITTY」

Aria kêu lên với anh ta, nhưng không cần phải lo lắng. Những con mèo luôn tìm cách đáp xuống bằng đôi chân của chúng, và nơi behemoth hạ cánh chính là trên bản mặt xấu xí của Kassman

「UWAAAAAAA——?!?!」

Tiếng thét của Kassman gần như phá vỡ cửa kính khi behemoth cào móng vuốt xuống mặt anh ta.

「Đồ khốn...」

Kassman siết chặt nắm tay.

「Nyan (Quá ngây thơ)!」

Ngay lập tức trước khi Kassman chuẩn bị đưa nắm đấm, behemoth đã đá vào má của Kassman, và nhẹ nhàng đáp xuống giữa ngực của Aria như thể anh sẽ không bao giờ rời đi nữa.

KRCH

Tuy nhiên, nắm đấm của Kassman không dừng lại. Kết quả là anh ta rất đau đớn tự đấm vào mũi mình.

「Đồ khốn.. Ta sẽ thịt mi!!」

Phát ra nhiều tiếng xì xì khi mũi anh ta phun máu, Kassman đã nghĩ đến việc rút thanh kiếm ra khỏi vỏ, sẵn sàng làm bất cứ điều gì nếu điều đó có nghĩa là chấm dứt cuộc sống của chú mèo con.

「Hiii!!」

Chợt Behemoth như cứng người lên, có một cái gì đó len lỏi phía sau Kassman. Mọi ánh mắt lúc này hướng về phía sau Kassman

「Này, Kassman-chan? Cứ vung kiếm lung tung như vầy ở trong sảnh hội….Là MUỐN thế nào đây!!!」

Giọng nói vang lên khiến cả căn phòng câm nín, khiến tất cả mọi người run sợ. Như thể bạn đang được nói chuyện trực tiếp trong não….Đó là một cảm giác sợ hãi đến tột cùng; là thứ giữ cho cơ thể của bạn cứng đơ ngay cả khi bộ não của bạn đang hét lên để chạy và đừng ngoái đầu trở lại.

「Thằng đé-....Oh-h là cậu….」

Kassman rụt rè quay mặt lại, và anh ta đột nhiên đóng băng với một nỗi sợ hãi hiện rõ trên mặt…..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện