Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi!
Chương 42
Ngày nên tới cũng phải tới…
Mọi người ai cũng ăn mặc đẹp để được chú ý đến. Mọi năm, Ina thường làm mọi người lóa mắt bởi những trang phục xa hoa đắt tiền, nhưng năm nay, ngay khi cô mới xuất hiện trong chiếc váy ngắn gọn gàng đã gây ra ấn tượng mạnh đối với nhiều người, có người còn tò mò hỏi:
– Sao cậu không mặc thật đẹp vào?
– Sao phải thế, cup vũ hội năm nào mình cũng có, mình nên nhường lại cho những người khác chứ.
Câu trả lời ngắn gọn nhưng chứa đựng biết bao nhiêu hàm ý ở trong đấy.
Ở ngoài cửa phòng thể dục, Seho sốt sắng gọi cho Zin:
– Cậu đến chưa?
– Mình đến rồi, thấy cậu rồi, nhìn về phía tay phải đi. – Zin nhẹ nhàng, nhưng vì lòng đang vội vàng nên Seho hơi khó chịu khi nhìn về phía tay phải theo lời của Zin.
Nhưng cậu đã ngạc nhiên khi thấy từ đằng xa, cô bé đang đi tới với một mái tóc màu vàng óng được uốn lọn, bộ váy màu xanh biển lấp lánh, thật sự chẳng khác gì lọ lem là bao. Anh đứng xựng vài phút, Zin phải lấy tay quơ trước mặt mới đưa anh trở về thực tại. Anh giật mình khi không hay biết Zin đã đứng trước mặt mình khi nào. Cậu ấy cảm thán:
– Cậu đẹp lắm. Cứ như công chúa cổ tích bước ra ấy.
– Cảm ơn cậu – Zin ngại ngùng, hai má cô lại đỏ ửng lên.
– Khoan đã. – Seho nói rồi lập tức đưa tay lên sửa lại mái tóc cho Zin, xong rồi cậu cười – Được rồi đấy, chúng ta đi vào thôi.
Mà không hay biết, có người vì tim đánh trống trận và muốn ngất tại chỗ. Seho không những nhẹ nhàng với cô mà còn rất tử tế khi anh đưa tay ra, ý muốn cùng sánh bước với nhau mà đi vào. Zin tỏ vẻ e thẹn và nắm lấy tay anh. Nhưng cô không thể quên nhiệm vụ quan trọng, nên đã hỏi:
– Hisun đã đến chưa?
– Chưa, chỉ thấy mỗi Jihun thôi. – Seho đáp không nhìn lại.
Ngay khi cả hai mới xuất hiện, mọi người đã trầm trồ khen ngợi chiếc váy của Zin. Ina đứng trên lầu cùng với Sunny, cô nói mỉa mai:
– Xem kìa?! là vịt hóa thiên nga. Không chừng con bé sẽ thắng mất.
Sunny tức giận đánh mạnh vào lan can, cái cô em gái chết tiệt đó đang cố phá kế hoạch của cô. Không thể để chuyện đó xảy ra, cái cup đó chỉ dành riêng cho nó, mỗi nó mà thôi.
Nhưng ngay khi Sunny vừa chạy đi thì Ina đã thêm cú sốc:
– WTF? Dara đang đi chung với Donghoo? Không thể được.
Ở dưới, đám nữ đang náo loạn, ghen tị khi thấy Donghoo xuất hiện trong bộ vet đen nam tính, nên cạnh là một công chúa Dara kiêu sa với chiếc váy màu nâu đỏ trên nền váy trắng, cùng với mái tóc búi cao làm cô trông ra dáng tiểu thư hơn… Hai người thật xứng đôi. Dara kéo Donghoo lại gần cô, thủ thỉ khi thấy Ina đã phản ứng:
– Ina đã chú ý đến cậu rồi đấy?!
– Tớ biết rồi. – Donghoo vừa nói vừa kí tên cho fan hâm mộ.
Rồi cả hai lại cùng tạo nên vở kịch.
Nhưng hắn, không ai hiểu nỗi khổ của hắn, hắn đi một mình. Nó không đi cùng hắn, thật cô đơn quá. Hắn cần nó, có lẽ vậy…
Bữa tiệc đã bắt đầu, hắn chỉ biết đứng nhìn những cặp đôi khiêu vũ, hắn thở dài, thật tốn công. Hắn đã dẫn nó đi salon, chọn cho nó bộ đẹp nhất, nhưng đến khi nhìn nó mặc chiếc váy đó dù chỉ một lần, hắn cũng chưa từng. Hắn ỉu xìu cúi đầu trên ghế thì bỗng có tiếng thét lên:
– OMG, ĐẸP QUÁ….
Cả khán phòng im lìm nhìn ra phía cánh cửa. Seho và Zin cũng quay lại nhìn, hai người nhìn mong đó không phải là nó, nếu không thì sẽ mệt lắm đấy. Nhưng hắn thì…” trời phật ơi…mong là cái con bé đáng ghét đó, tôi không muốn đơn lẻ cả đêm đâu”
Nó….Xuất hiện rồi… Chiếc váy màu vàng sữa, những bông hoa điểm màu nổi bật. Nó đã chịu đội tóc giả rồi, hắn đứng phắt dậy khi thấy nó xuất hiện. Donghoo cũng ngớ người theo, Dara khẽ đánh nhẹ đầu anh bạn mình rồi nói:
– Cậu đúng thật là, người ta là hoa có chủ rồi đấy.
Nó nhẹ nhàng tiến đến giữa sảnh, mọi ánh mắt đổ dồn vào nó cả. Seho không thể rời mắt khỏi nó được. Nhưng điều này làm Zin thấy nhói, nhưng thôi, phải giữ lại những cảm xúc này. Nhất là trong lúc này.
Ina gặp được Sunny cũng đang đứng trân ở đấy, cô ta khoanh tay nói:
– Chà. Đúng theo kế hoạch rồi.
– Đúng, nhưng tôi ghét cái kiểu bọn họ nhìn cô ta rồi, cắt đứt ngay đi. Nó làm tôi ớn lạnh.
– Không thành vấn đề – Ina nói rồi đưa tay nói vào chiếc đồng hồ thông minh của mình – Chọn bài thật hay vào nhé.
Ngay sau đó, khán phòng có tiếng ồn ào của MC:
– Chúng ta hãy tiếp tục khiêu vũ trong nền nhạc của êm dịu nào?!
Mọi người liền tản ra, hắn bây giờ mới tiến lại gần nó với cái vẻ tiều tụy ( hehe), nó nhìn bộ dạng hắn: Cổ áo thì mở cúc áo ra, tay áo thì kéo lên đến khuỷu tay, tóc tai thì rối bù…. Nó đưa tay sửa lại cổ áo cho hắn rồi nói:
– Lúc anh ra khỏi nhà thì có thế này đâu chứ?
Hắn nghe thế thì liền chỉnh tề lại, còn chạy lại chiếc ghế lúc nãy để lấy áo vet trắng của mình. Sau khi chắc rằng đã xong, hắn mới tỏ ra mình là hoàng tử bạch mã khi đưa tay ra mời nó khiêu vũ. Nó bật cười nhìn hắn, nhưng hắn vì cúi đầu quá mỏi nên liền ngẩn lên:
– Cô còn đợi gì nữa. Tôi đang mời cô nhảy đó, có hiểu không?
– Hiểu rồi – Nó gân lên cãi.
– Đúng thật là, dù cho mặc đẹp thế nào, cô cũng không thể dịu dàng lên được.
Sao được chứ, đó là bản tính rồi…
Seho thấy nó đã vào sàn nhảy thì cũng liền kéo Zin đi, trong khi cậu cố gắng tiếp đến mục tiêu mà không hay tới Zin, nhịp tim cô bé như tăng đến không thể tăng nữa. Hành động này… một tay đang ôm eo cô, tay còn lại đang cầm tay cô và khoảng cách này không thể sát hơn nữa… mặt của cô lại nóng lên. Seho khẽ liếc nhìn Zin rồi anh mới nói:
– Cô hông khỏe sao?
– Sao cơ – Zin bất ngờ.
( hình chính là của nó, màu nâu đỏ là Dara và xanh là của Zin nha mọi người)
Mọi người ai cũng ăn mặc đẹp để được chú ý đến. Mọi năm, Ina thường làm mọi người lóa mắt bởi những trang phục xa hoa đắt tiền, nhưng năm nay, ngay khi cô mới xuất hiện trong chiếc váy ngắn gọn gàng đã gây ra ấn tượng mạnh đối với nhiều người, có người còn tò mò hỏi:
– Sao cậu không mặc thật đẹp vào?
– Sao phải thế, cup vũ hội năm nào mình cũng có, mình nên nhường lại cho những người khác chứ.
Câu trả lời ngắn gọn nhưng chứa đựng biết bao nhiêu hàm ý ở trong đấy.
Ở ngoài cửa phòng thể dục, Seho sốt sắng gọi cho Zin:
– Cậu đến chưa?
– Mình đến rồi, thấy cậu rồi, nhìn về phía tay phải đi. – Zin nhẹ nhàng, nhưng vì lòng đang vội vàng nên Seho hơi khó chịu khi nhìn về phía tay phải theo lời của Zin.
Nhưng cậu đã ngạc nhiên khi thấy từ đằng xa, cô bé đang đi tới với một mái tóc màu vàng óng được uốn lọn, bộ váy màu xanh biển lấp lánh, thật sự chẳng khác gì lọ lem là bao. Anh đứng xựng vài phút, Zin phải lấy tay quơ trước mặt mới đưa anh trở về thực tại. Anh giật mình khi không hay biết Zin đã đứng trước mặt mình khi nào. Cậu ấy cảm thán:
– Cậu đẹp lắm. Cứ như công chúa cổ tích bước ra ấy.
– Cảm ơn cậu – Zin ngại ngùng, hai má cô lại đỏ ửng lên.
– Khoan đã. – Seho nói rồi lập tức đưa tay lên sửa lại mái tóc cho Zin, xong rồi cậu cười – Được rồi đấy, chúng ta đi vào thôi.
Mà không hay biết, có người vì tim đánh trống trận và muốn ngất tại chỗ. Seho không những nhẹ nhàng với cô mà còn rất tử tế khi anh đưa tay ra, ý muốn cùng sánh bước với nhau mà đi vào. Zin tỏ vẻ e thẹn và nắm lấy tay anh. Nhưng cô không thể quên nhiệm vụ quan trọng, nên đã hỏi:
– Hisun đã đến chưa?
– Chưa, chỉ thấy mỗi Jihun thôi. – Seho đáp không nhìn lại.
Ngay khi cả hai mới xuất hiện, mọi người đã trầm trồ khen ngợi chiếc váy của Zin. Ina đứng trên lầu cùng với Sunny, cô nói mỉa mai:
– Xem kìa?! là vịt hóa thiên nga. Không chừng con bé sẽ thắng mất.
Sunny tức giận đánh mạnh vào lan can, cái cô em gái chết tiệt đó đang cố phá kế hoạch của cô. Không thể để chuyện đó xảy ra, cái cup đó chỉ dành riêng cho nó, mỗi nó mà thôi.
Nhưng ngay khi Sunny vừa chạy đi thì Ina đã thêm cú sốc:
– WTF? Dara đang đi chung với Donghoo? Không thể được.
Ở dưới, đám nữ đang náo loạn, ghen tị khi thấy Donghoo xuất hiện trong bộ vet đen nam tính, nên cạnh là một công chúa Dara kiêu sa với chiếc váy màu nâu đỏ trên nền váy trắng, cùng với mái tóc búi cao làm cô trông ra dáng tiểu thư hơn… Hai người thật xứng đôi. Dara kéo Donghoo lại gần cô, thủ thỉ khi thấy Ina đã phản ứng:
– Ina đã chú ý đến cậu rồi đấy?!
– Tớ biết rồi. – Donghoo vừa nói vừa kí tên cho fan hâm mộ.
Rồi cả hai lại cùng tạo nên vở kịch.
Nhưng hắn, không ai hiểu nỗi khổ của hắn, hắn đi một mình. Nó không đi cùng hắn, thật cô đơn quá. Hắn cần nó, có lẽ vậy…
Bữa tiệc đã bắt đầu, hắn chỉ biết đứng nhìn những cặp đôi khiêu vũ, hắn thở dài, thật tốn công. Hắn đã dẫn nó đi salon, chọn cho nó bộ đẹp nhất, nhưng đến khi nhìn nó mặc chiếc váy đó dù chỉ một lần, hắn cũng chưa từng. Hắn ỉu xìu cúi đầu trên ghế thì bỗng có tiếng thét lên:
– OMG, ĐẸP QUÁ….
Cả khán phòng im lìm nhìn ra phía cánh cửa. Seho và Zin cũng quay lại nhìn, hai người nhìn mong đó không phải là nó, nếu không thì sẽ mệt lắm đấy. Nhưng hắn thì…” trời phật ơi…mong là cái con bé đáng ghét đó, tôi không muốn đơn lẻ cả đêm đâu”
Nó….Xuất hiện rồi… Chiếc váy màu vàng sữa, những bông hoa điểm màu nổi bật. Nó đã chịu đội tóc giả rồi, hắn đứng phắt dậy khi thấy nó xuất hiện. Donghoo cũng ngớ người theo, Dara khẽ đánh nhẹ đầu anh bạn mình rồi nói:
– Cậu đúng thật là, người ta là hoa có chủ rồi đấy.
Nó nhẹ nhàng tiến đến giữa sảnh, mọi ánh mắt đổ dồn vào nó cả. Seho không thể rời mắt khỏi nó được. Nhưng điều này làm Zin thấy nhói, nhưng thôi, phải giữ lại những cảm xúc này. Nhất là trong lúc này.
Ina gặp được Sunny cũng đang đứng trân ở đấy, cô ta khoanh tay nói:
– Chà. Đúng theo kế hoạch rồi.
– Đúng, nhưng tôi ghét cái kiểu bọn họ nhìn cô ta rồi, cắt đứt ngay đi. Nó làm tôi ớn lạnh.
– Không thành vấn đề – Ina nói rồi đưa tay nói vào chiếc đồng hồ thông minh của mình – Chọn bài thật hay vào nhé.
Ngay sau đó, khán phòng có tiếng ồn ào của MC:
– Chúng ta hãy tiếp tục khiêu vũ trong nền nhạc của êm dịu nào?!
Mọi người liền tản ra, hắn bây giờ mới tiến lại gần nó với cái vẻ tiều tụy ( hehe), nó nhìn bộ dạng hắn: Cổ áo thì mở cúc áo ra, tay áo thì kéo lên đến khuỷu tay, tóc tai thì rối bù…. Nó đưa tay sửa lại cổ áo cho hắn rồi nói:
– Lúc anh ra khỏi nhà thì có thế này đâu chứ?
Hắn nghe thế thì liền chỉnh tề lại, còn chạy lại chiếc ghế lúc nãy để lấy áo vet trắng của mình. Sau khi chắc rằng đã xong, hắn mới tỏ ra mình là hoàng tử bạch mã khi đưa tay ra mời nó khiêu vũ. Nó bật cười nhìn hắn, nhưng hắn vì cúi đầu quá mỏi nên liền ngẩn lên:
– Cô còn đợi gì nữa. Tôi đang mời cô nhảy đó, có hiểu không?
– Hiểu rồi – Nó gân lên cãi.
– Đúng thật là, dù cho mặc đẹp thế nào, cô cũng không thể dịu dàng lên được.
Sao được chứ, đó là bản tính rồi…
Seho thấy nó đã vào sàn nhảy thì cũng liền kéo Zin đi, trong khi cậu cố gắng tiếp đến mục tiêu mà không hay tới Zin, nhịp tim cô bé như tăng đến không thể tăng nữa. Hành động này… một tay đang ôm eo cô, tay còn lại đang cầm tay cô và khoảng cách này không thể sát hơn nữa… mặt của cô lại nóng lên. Seho khẽ liếc nhìn Zin rồi anh mới nói:
– Cô hông khỏe sao?
– Sao cơ – Zin bất ngờ.
( hình chính là của nó, màu nâu đỏ là Dara và xanh là của Zin nha mọi người)
Bình luận truyện