Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 1060



"Tuân lệnh!"  

Ba thiên tài của núi Cửu Phong hết sức cung kính chắp tay lại, sau đó liền lui về phòng của mỗi người.  

Advertisement

Về phần Tô Thương và Thiên Sơn Tuyết cũng đến một căn phòng phòng cách cổ xưa yên tĩnh.  

Advertisement

"Tuyết Nhi, anh và Lan Diệu Y, kỳ thực..." Bốn bề không có ai, Tô Thương liền muốn giải thích.  

"Anh không cần nói, em đều biết."  

Thiên Sơn Tuyết lại mỉm cười nói: "Lan Diệu Y kia lại muốn vu oan cho anh, em nhìn cái là biết liền, cô ấy vẫn còn trong trắng."  

"Lúc trước, e sở dĩ nói như vậy cũng chỉ là vì chán ghét cô ấy mà thôi."  

Thiên Sơn Tuyết lại nói tiếp: "Em là thân phận gì, cô ấy là thân phận gì, chỉ là một đứa con gái thanh lâu mà thôi, mấy năm nay, cô ấy dựa vào cái gì mà đòi so sánh với em chứ?"  

"Tuyết Nhi, em đối với Lan Diệu Y, oán niệm sao mà sâu quá vậy." Tô Thương khẽ cười nói  

"Cũng không phải là oán niệm, chỉ là nhìn không quen cái điệu bộ của cô ta mà thôi."  

Thiên Sơn Tuyết sững lại, nhìn Tô Thương, dò hỏi: "Tô Thương, anh đi Xuân Quang Lâu, không phải chỉ đơn thuần là gặp Lan Diệu Y nhỉ, lúc trước anh có nhắc đến tử khí, rốt cuộc là chuyện gì vậy?"  

Nghe Thiên Sơn Tuyết hỏi như vậy, Tô Thương cũng không giấu diếm, thành thực kể Thiên Sơn Tuyết nghe mọi chuyện.  

"Anh nói, Lan Diệu Y chính là truyền nhân của Quỷ Minh Tông, nắm giữ đá Tà Linh, bên trong ẩn chứa nguồn tử khí khổng lồ, một khi bị trào ra ngoài thì trong vòng 100 dặm sẽ khiến cho sinh linh đồ thán?" Thiên Sơn Tuyết mặt tràn đầy ngưng trọng nói.  

"Ừm."  

Tô Thương gật đầu, sau đó trấn an nói: "Nhưng mà, em đừng lo lắng, anh đã hạ cấm chế lên đá Tà Linh rồi, không có sự cho phép của anh, dựa vào sức mạnh của cô ấy, thì không có cách gì giải phóng ra được nguồn tử khí khủng b ố đó."  

"Hay nói cách khác, đá Tà Linh bây giờ đối với cô ấy mà nói chỉ là một viên đá có cũng như không mà thôi." Tô Thương nói thêm.  

"Thì ra là vậy."  

Thiên Sơn Tuyết nghe vậy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại nói: "Quỷ Minh Tông đã biến mất nhiều năm như vậy, không ngờ bà chủ Lan Diệu Y của Xuân Quang Lâu vậy mà lại là tông chủ của Quỷ Minh Tông, ẩn giấu cũng thâm sâu thật."  

"Ha ha, cái chức bà chủ Xuân Quang Lâu này của cô ấy cũng chỉ là hữu danh vô thực mà thôi, cả Quỷ Minh Tông cũng chỉ còn lại mình cô ấy."  

Tô Thương nói tiếp: "Tuyết Nhi, em yên tâm đi, đợi sau khi anh giành được hạng nhất của đại hội võ thuật thì cô ấy sẽ giao đá Tà Linh cho anh, đến lúc đó chuyện này coi như đã có một kết thúc rồi."  

"Tô Thương."  

Thiên Sơn Tuyết nghe vậy, đôi mắt xinh đẹp nhìn Tô Thương, mỉm cười nói: "Sao em nghe nói, các thiên tài của các ngọn núi nổi tiếng lấy Lan Diệu Y ra cá cược, ai giành được hạng nhất thì sẽ có tư cách cưới Lan Diệu Y."  

"Anh quyết chí giành được hạng nhất, chắc không phải là vì Lan Diệu Y đó chứ."  

"Khụ." 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện