Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên

Chương 2124



"Cái gì cơ!"  

Sau khi biết được thành quả của đứa chắt trai nhà mình, Tô Vô Kỵ vô cùng vui mừng, ông ấy nhịn không được mà cười ha ha: "Mạnh mẽ hơn theo từng thế hệ, mạnh mẽ hơn theo từng thế hệ mà!"  

"Cái đồ vô dụng Tô Kiền Khôn, con trai của cậu ta có chút thiên phú, cháu trai lại càng là người có một không hai!"  

Trong lúc kích động, Tô Vô Kỵ hỏi: "À đúng rồi, chắt trai của tôi năm nay bao nhiêu tuổi, nó đã bốn mươi chưa?"  

"Bốn mươi... Ông nghĩ nhiều rồi, nay nay mới hai mươi tuổi đầu mà thôi." Vương Trọng Vân nói thật.  

"Hai mươi tuổi, mà đã đạt cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, chuyện này..."  

Tô Vô Kỵ vô cùng kích động, từ biểu cảm của ông ấy có thể thấy được, giờ phút này ông ấy đang vô cùng phấn khích: "Nhà họ Tô tôi, lớn mạnh, ha ha!"  

"Anh Tô, ông còn có một cháu cố trai, một đứa cháu cố gái, hai đứa nhóc kia cũng không phải là người đơn giản."  

Vương Trọng Vân lại cung cấp thêm một tin tức nóng hổi, ông ấy nhẹ nhàng cười nói: "Nhất là đứa cháu cố gái của ông, lúc sinh ra đã là Thiên Tông, bây giờ lại càng vượt trội hơn, cảnh giới cụ thể là gì thì tôi không rõ lắm, nhưng tôi đã xem qua căn cốt của cô bé, trong hàng tỷ người cũng rất khó chọn ra được một người."  

"Tốt, tốt, tốt lắm!"  

Tô Vô Kỵ kích động đứng lên, hăng hái nói: "Xuất quan, hôm nay tôi sẽ xuất quan, đã đến lúc tôi phải đi gặp người thân của tôi rồi."  

"Anh Tô, hôm nay tôi tới đây tìm ông, quả thật đã đến lúc ông cũng nên xuất quan rồi, bởi vì tối nay chính là ngày linh khí thức tỉnh."  

Vương Trọng Vân nghiêm túc nói: "Lão môn chủ bảo tôi đến thông báo, linh khí thức tỉnh cần ông phải xuất ra một phần sức lực."  

"Nhanh như vậy mà sắp bắt đầu linh khí thức tỉnh rồi sao, hay lắm, tôi đã ẩn náu lâu như vậy, cuối cùng cũng có đất dụng võ."  

Biểu cảm của Tô Vô Kỵ cũng trở nên nghiêm túc, trong mắt hiện lên một tia sáng lạnh thấu xương, ông ấy trầm giọng nói: "Trên trái đất có vô số sinh linh, chắc chắn không thể cho phép người ngoại vực tùy ý làm bậy!"  

"Anh Tô, ông có thể tiết lộ một chút rằng bây giờ ông đã đặt chân vào cảnh giới gì không?" Lúc này, Vương Trọng Vân thật sự là không kiềm chế được tò mò trong lòng, ông ấy nhịn không được hỏi.  

"Chuẩn Đế."  

Tô Vô Kỵ im lặng vài giây, sau đó chậm rãi nói ra hai chữ này, giọng điệu vô cùng bình thản nhưng lại làm dấy lên sóng to gió lớn trong lòng Vương Trọng Vân.  

Chuẩn Đế!  

Vậy mà đã đặt chân vào cảnh giới Chuẩn Đế!  

Chuyện này, quá khủng khiếp rồi!  

Với thân phận của Vương Trọng Vân, ông ấy biết được một ít chuyện bí mật của trái đất. Ông ấy từng nghe Vương Dương Minh nói rằng bây giờ trái đất vẫn còn Chuẩn Đế, hơn nữa không chỉ có một vị thôi đâu. Nhưng bọn họ đều là nhân vật thời kỳ Tiên Tần, đã tránh thoát sự truy bắt của Viêm Long tiên đế hơn hai ngàn năm.  

Nếu như nhìn thấy cao thủ cảnh giới Chuẩn Đế, chắc chắn Vương Trọng Vân sẽ không quá khiếp sợ.  

Nhưng khi ông ấy nghe thấy cảnh giới của Tô Vô Kỵ là Chuẩn Đế, trong lúc nhất thời lại ngạc nhiên đến mức ngớ người, thậm chí còn cho rằng bản thân ông ấy đã nghe lầm. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện